Ngày 25 tháng Hai

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Lê-vi ký 12:1-8; 14:1-32; 15:13-30; Dân số 19:11-22; 1-10

Sự Thanh Tẩy

Một phần nhằm mục đích duy trì điều kiện sức khỏe thích hợp, và một phần để dạy về cách cư xử cá nhân đúng đắn, nhưng chủ yếu để thúc đẩy ý niệm về sự thánh khiết, Luật pháp Môi-se chỉ định một số loại ô uế trong nghi lễ. Những loại ô uế khác nhau này liên quan đến chế độ ăn uống, sinh nở, các chất tiết ra từ cơ thể, nhiều loại bệnh tật, và việc tiếp xúc với người chết. Trong các bộ luật thông thường, những quy định này sẽ phù hợp nhất trong phần về sức khỏe và phúc lợi chung. Tuy nhiên, trong một bộ luật thần quyền như thế này, có những khía cạnh tôn giáo và nghi lễ phù hợp hơn trong phần hiện tại. Do đó, phải có một số chồng chéo tại điểm này. Các quy định liên quan chủ yếu đến sự thanh tẩy nghi lễ cho sự ô uế sẽ được liệt kê ở đây, trong khi các quy định liên quan khác sẽ được trình bày trong các phần khác.

Sau khi Sinh Con

Mỗi người phụ nữ được yêu cầu phải thanh tẩy sự ô uế của mình sau khi sinh con. Điều này có thể liên quan đến tội lỗi của Eva và hậu quả là sự đau đớn khi sinh nở của tất cả phụ nữ. Hoặc có thể là để đem một đứa trẻ mới vào gia đình loài người mà không có tội lỗi, thì “bình chứa” qua đó nó đến phải được làm cho sạch. Chắc chắn không có ý nói rằng đứa trẻ, hay thậm chí hành động sinh nở, là ô uế.

Luật-lệ về đờn-bà sanh-đẻ

(Lê vi ký)12   1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Khi nào một người đờn-bà thọ-thai và sanh một con trai, thì phải bị ô-uế trong bảy ngày, như trong kỳ kinh-nguyệt. 3 Qua ngày thứ tám, người ta phải làm phép cắt-bì cho đứa trẻ. 4 Đoạn, người đờn-bà phải kiêng trong ba mươi ba ngày đương khi huyết mình được sạch, không nên đụng một vật thánh nào hay là đi tới nơi thánh cho đến kỳ làm thanh-sạch được trọn rồi. 5 Còn nếu người sanh con gái, thì sẽ bị ô-uế trong hai tuần, như trong kỳ kinh-nguyệt; phải kiêng trong sáu mươi sáu ngày hầu cho huyết mình được sạch.

6 Khi kỳ làm mình cho thanh-sạch về đứa trai hay gái đã trọn rồi, người đờn-bà phải dâng cho thầy tế-lễ tại cửa hội-mạc một chiên con một tuổi, đặng làm của-lễ thiêu, và một bò-câu con hoặc một cu con đặng làm của-lễ chuộc tội. 7 Thầy tế-lễ sẽ dâng con sinh đó trước mặt Đức Giê-hô-va, làm lễ chuộc tội cho người; sự lưu-huyết người sẽ được sạch. Đó là luật-lệ về người đờn-bà sanh con trai hay là con gái. 8 Còn nếu người không thế lo cho có một chiên con, thì phải bắt hai chim cu, hoặc hai con bò-câu con, con nầy dùng làm của-lễ thiêu, con kia dùng làm của-lễ chuộc tội; thầy tế-lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người, và người sẽ được sạch.

Đối với Bệnh Phung

Thuật ngữ “bệnh phung” được sử dụng một cách tổng quát để chỉ bất kỳ số lượng bệnh ngoài da, nấm mốc, hoặc khuyết tật nào ở người, quần áo, hoặc thậm chí nhà cửa. Trong khi việc chẩn đoán và điều trị cụ thể được quy định trong phần sức khỏe, các phương tiện thanh tẩy sự ô uế nghi lễ sẽ được đưa ra dưới đây.

Lễ làm sạch bịnh phung

14   1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2 Nầy là luật-lệ cho kẻ phung về ngày nó được sạch. Người ta sẽ dẫn người phung đến thầy tế-lễ; 3 thầy tế-lễ sẽ ra ngoài trại-quân mà khán bịnh cho. Nếu vít phung của người bịnh lành rồi, 4 thì về phần người phải được sạch, thầy tế-lễ sẽ truyền đem hai con chim vẫn sống và tinh-sạch, cây hương-nam, màu đỏ sặm, và nhành kinh-giới. 5 Thầy tế-lễ biểu cắt cổ một trong hai chim đó trong chậu sành, trên nước chảy. 6 Đoạn, bắt lấy chim còn sống với cây hương-nam, màu đỏ sặm, nhành kinh-giới, đem nhúng trong huyết của chim kia đã cắt cổ trên nước chảy. 7 Thầy tế-lễ phải rảy huyết bảy lần trên người được sạch phung, và định người là tinh-sạch, rồi thả con chim còn sống ra ngoài đồng. 8 Kẻ được sạch sẽ giặt áo-xống mình, cạo hết lông, tắm trong nước, rồi sẽ được tinh-sạch. Kế đó người được vào trại-quân, nhưng phải ở ngoài trại mình trong bảy ngày.

9 Qua ngày thứ bảy người sẽ cạo hết lông, tóc, râu, và lông mày mình, giặt quần-áo và tắm mình trong nước, thì sẽ được tinh-sạch. 10 Qua ngày thứ tám, người bắt hai chiên con đực không tì-vít chi, một chiên con cái chưa giáp năm, không tì-vít chi, ba phần mười ê-pha bột lọc, chế dầu, làm của-lễ chay, và một lót dầu[1]11 thầy tế-lễ làm lễ nên thanh-sạch sẽ đem người đương được sạch và các vật đó đến trước mặt Đức Giê-hô-va tại cửa hội-mạc.

12 Kế đó, thầy tế-lễ sẽ bắt một trong hai chiên con đực dâng làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi với một lót dầu, và đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va. 13 Đoạn, người giết chiên con đó trong nơi thường giết các con sinh dùng làm của-lễ chuộc tội và của-lễ thiêu, tức là trong một nơi thánh, vì của-lễ chuộc sự mắc lỗi thuộc về thầy tế-lễ như của-lễ chuộc tội vậy; ấy là một vật chí-thánh. 14 Thầy tế-lễ sẽ lấy huyết của con sinh tế chuộc sự mắc lỗi bôi trên trái tai hữu của người được sạch, trên ngón cái tay mặt và trên ngón cái chơn mặt; 15 đoạn lấy lót dầu đổ trong bàn tay tả mình, 16 nhúng ngón tay hữu vào dầu trong bàn tay tả mình, mà rảy bảy lần trước mặt Đức Giê-hô-va. 17 Dầu còn lại trong bàn tay mình, thầy tế-lễ sẽ lấy bôi trên trái tai hữu của người được sạch, trên ngón cái tay mặt và ngón cái chơn mặt, tức trên lớp huyết của-lễ chuộc sự mắc lỗi. 18 Dầu còn dư lại trong bàn tay mình, thầy tế-lễ sẽ đổ trên đầu người được sạch; vậy thầy tế-lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người trước mặt Đức Giê-hô-va. 19 Đoạn, thầy tế-lễ sẽ dâng của-lễ chuộc tội đặng làm lễ chuộc tội cho người được sạch sự ô-uế mình. Kế đó, thầy tế-lễ sẽ giết con sinh dùng làm của-lễ thiêu, 20 dâng lên với của-lễ chay trên bàn-thờ; vậy, thầy tế-lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người nầy, thì người nầy sẽ được tinh-sạch.

21 Nhưng nếu người đó nghèo-nàn, không phương-thế đủ dâng những lễ-vật nầy, thì phải bắt một chiên con đực dùng làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi, dâng đưa qua đưa lại đặng làm lễ chuộc tội cho mình, một phần mười bột lọc chế dầu làm của-lễ chay, và một lót dầu. 22 Tùy theo phương-thế mình, người cũng đem nộp hai con chim cu hay là hai bò-câu con; con nầy dùng làm của-lễ chuộc tội, con kia dùng làm của-lễ thiêu. 23 Qua ngày thứ tám, người phải vì sự nên thanh-sạch mình, đem nộp các lễ-vật nầy cho thầy tế-lễ tại cửa hội-mạc, trước mặt Đức Giê-hô-va.

24 Thầy tế-lễ sẽ bắt chiên con đực định làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi, và một lót dầu, rồi dâng lên đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va. 25 Đoạn, người giết chiên con dùng làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi, lấy huyết bôi trên trái tai hữu của kẻ được sạch, trên ngón cái tay mặt và trên ngón cái chơn mặt. 26 Rồi thầy tế-lễ đổ dầu vào bàn tay tả mình, 27 ngón tay hữu nhúng lấy dầu đổ trong bàn tay tả, rảy bảy lần trước mặt Đức Giê-hô-va, 28 và bôi trên trái tai hữu của người được sạch, trên ngón cái tay mặt và trên ngón cái chơn mặt, tại nơi đã bôi huyết của-lễ chuộc sự mắc lỗi. 29 Dầu còn dư lại trong bàn tay, thầy tế-lễ sẽ đổ trên đầu người được sạch, đặng làm lễ chuộc tội cho người trước mặt Đức Giê-hô-va. 30 Đoạn, thầy tế-lễ sẽ dâng một trong hai con chim cu, hoặc một trong hai con bò-câu con, tùy theo vật họ nộp, 31 dâng con nầy dùng làm của-lễ chuộc tội, con kia dùng làm của-lễ thiêu, với của-lễ chay. Vậy, thầy tế-lễ sẽ làm lễ chuộc tội cho người được sạch trước mặt Đức Giê-hô-va.

32 Đó là luật-lệ về lễ nên thanh-sạch của kẻ nghèo-nàn bị vít phung.

Về việc Xuất tiết

Các chất tiết và xuất tiết từ cơ thể được coi là hình thức ô uế, ngay cả khi chúng xảy ra không chủ ý. Chúng có thể có hoặc không liên quan trực tiếp đến sự không trong sạch về đạo đức, mặc dù nhiều bệnh tật thực sự là hậu quả của tội lỗi. Điều quan trọng hơn là bất kỳ sự ô uế nào được nhận thấy và nhu cầu thanh tẩy cả thể xác lẫn tâm hồn. Mặc dù các quy định cụ thể liên quan đến các chất tiết khác nhau được đề cập trong phần sức khỏe, các phương pháp tẩy uế nghi lễ cần có sự tham gia của thầy tế lễ được quy định tại điểm này.

Luật-lệ về sự ô-uế của người nam và người nữ

15   13 Vả, khi người nam bị bịnh bạch-trược đã lành rồi, thì phải tính từ ngày lành đến bảy ngày, kế giặt quần-áo mình và tắm trong nước chảy; đoạn, người sẽ được tinh-sạch. 14 Qua ngày thứ tám, người bắt cho mình hai chim cu, hay là hai con bò-câu con, đến trước mặt Đức Giê-hô-va, tại cửa hội-mạc, và đưa cho thầy tế-lễ. 15 Thầy tế-lễ sẽ dâng con nầy làm của-lễ chuộc tội, con kia làm của-lễ thiêu; vậy, thầy tế-lễ vì cớ bịnh bạch-trược, sẽ làm lễ chuộc tội cho người trước mặt Đức Giê-hô-va.

16 Hễ người nam di-tinh, phải tắm trọn mình trong nước, và bị ô-uế đến chiều tối. 17 Phàm quần-áo và da bị dính, phải giặt rửa trong nước, và bị ô-uế đến chiều tối.

18 Khi nào người nam và người nữ giao-cấu nhau, thì phải tắm trong nước, và bị ô-uế đến chiều tối.

19 Khi nào một người nữ có kinh-nguyệt, phải chịu ô-uế trong bảy ngày; hễ ai đụng đến người, sẽ bị ô-uế đến chiều tối. 20 Phàm vật gì người nằm hay ngồi trên trong lúc mình không sạch, sẽ bị ô-uế. 21 Ai đụng đến giường người, phải giặt quần- mình, tắm trong nước, và bị ô-uế đến chiều tối. 22 Ai đụng đến vật gì người đã ngồi trên, phải giặt quần-áo mình, tắm trong nước, và bị ô-uế đến chiều tối. 23 Nếu có vật chi nơi giường, hoặc trên đồ người ngồi, hễ ai đụng đến, sẽ bị ô-uế đến chiều tối. 24 Ví bằng một người nam giao-cấu cùng người nữ đó, và sự ô-uế kinh-nguyệt dính người nam, thì người nam sẽ bị ô-uế trong bảy ngày; phàm giường nào người nằm đều cũng sẽ bị ô-uế.

25 Khi một người nữ ngoài kỳ kinh-nguyệt mình lại có lưu huyết nhiều ngày, hoặc là bị mất quá kỳ, sẽ bị ô-uế trọn trong lúc lưu huyết như trong lúc kinh-nguyệt mình vậy. 26 Trong trọn lúc lưu huyết, bất-kỳ giường nào người nằm trên sẽ như cái giường của kỳ kinh-nguyệt, và mọi vật nào người ngồi trên, đều sẽ bị ô-uế như trong kỳ kinh-nguyệt vậy. 27 Ai đụng đến các vật đó sẽ bị ô-uế; phải giặt quần- mình, tắm trong nước, và bị ô-uế đến chiều tối. 28 Khi nào huyết người nữ cầm lại rồi, phải tính từ ngày lành đến bảy ngày, đoạn sẽ được tinh-sạch. 29 Qua ngày thứ tám, người bắt hai con chim cu, hoặc hai con bò-câu con, đem đến thầy tế-lễ tại cửa hội-mạc. 30 Thầy tế-lễ phải dâng con nầy làm của-lễ chuộc tội, và con kia làm của-lễ thiêu; vậy, thầy tế-lễ vì cớ sự lưu huyết ô-uế người sẽ làm lễ chuộc tội cho người trước mặt Đức Giê-hô-va.

Về Xác Chết

Cái chết gần như luôn được gắn liền với tội lỗi, nên không có gì ngạc nhiên khi tìm thấy các quy định xác định sự ô uế và yêu cầu về của lễ khi một người tiếp xúc với người chết. Việc tiếp xúc vật lý với người chết có ý nghĩa quan trọng đối với một dân tộc mà Đức Chúa Trời của họ không chỉ đơn thuần là một mảnh đá hay gỗ: Cái chết không được phép làm ô uế việc thờ phượng Đức Chúa Trời hằng sống, Đấng đã ban sự sống cho mọi sinh vật.

Sự giết con bò sắc hoe. — Nước tẩy-uế

(Dân số ký) 19   11 Ai đụng đến một xác chết của người nào sẽ bị ô-uế trong bảy ngày. 12 Ngày thứ ba và ngày thứ bảy, người ấy phải dùng nước nầy làm cho mình được sạch, thì sẽ được sạch; còn nếu ngày thứ ba và ngày thứ bảy không làm cho mình được sạch, thì người vẫn không tinh-sạch. 13 Phàm người nào đụng đến xác chết của người nào và không làm cho mình được sạch, thì sẽ gây cho đền-tạm của Đức Giê-hô-va bị ô-uế. Người đó sẽ bị truất khỏi Y-sơ-ra-ên; vì nước tẩy-uế không có rảy trên mình người, nên người vẫn ô-uế; sự ô-uế của người vẫn ở trên mình người vậy.

Luật về lễ làm sạch cho người và cho đồ-đạc bị ô-uế

14 Nầy là luật-pháp khi có một người nào chết trong trại: bất kỳ ai vào trại và mọi vật chi ở trong đều sẽ bị ô-uế trong bảy ngày. 15 Phàm bình đựng nào để trống, không có nắp đậy buộc theo, sẽ bị ô-uế. 16 Ngoài đồng, ai đụng đến hoặc một người bị gươm giết, hoặc một xác chết, hoặc hài-cốt loài người hay là một cái mả, thì sẽ bị ô-uế trong bảy ngày. 17 Về kẻ bị ô-uế, người ta phải lấy tro của con sinh đã bị thiêu đặng chuộc tội, để trong một cái bình và đổ nước chảy lên trên. 18 Đoạn, một người tinh-sạch sẽ lấy chùm kinh-giới nhúng vào nước, rồi rảy trên trại, trên các bình, trên những người có tại đó, và trên người đã đụng, hoặc những hài-cốt, hoặc một người bị giết, hoặc một xác chết hay là một cái mả. 19 Ngày thứ ba và ngày thứ bảy, người tinh-sạch phải rảy nước đó trên người bị ô-uế, và ngày thứ bảy người tinh-sạch sẽ làm cho người được sạch. Người đương được sạch phải giặt áo-xống mình, tắm mình trong nước, và đến chiều tối mới được tinh-sạch. 20 Còn người nào sẽ bị ô-uế mà không làm cho mình được sạch, một người như vậy sẽ bị truất khỏi hội-chúng; vì người đã làm cho nơi thánh của Đức Giê-hô-va bị ô-uế. Nước tẩy-uế không có rưới trên mình người: người vẫn ô-uế. 21 Ấy sẽ là một lệ-định đời đời cho dân-sự. Người nào rảy nước tẩy-uế sẽ giặt áo-xống mình; kẻ nào đụng đến nước tẩy-uế sẽ bị ô-uế đến chiều tối. 22 Phàm vật chi mà người ô-uế đụng đến, đều sẽ bị lây ô-uế; còn ai đụng đến người đó sẽ bị lây ô-uế đến chiều tối.

1 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se và A-rôn rằng: 2 Nầy là lệ-định của luật-pháp mà Đức Giê-hô-va có truyền rằng: Hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên và biểu dẫn đến ngươi một con bò cái tơ sắc hoe, không tật không vít, và chưa mang ách. 3 Đoạn phải giao nó cho Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, dẫn ra ngoài trại-quân, rồi người ta giết nó trước mặt người. 4 Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, sẽ dùng ngón tay nhúng huyết nó rảy bảy lần trên phía trước của hội-mạc. 5 Người ta sẽ thiêu con bò cái tơ đó trước mắt người, là thiêu da, thịt, và huyết với phẩn nó.

6 Kế đó, thầy tế-lễ sẽ lấy cây hương-nam, chùm kinh-giới và màu đỏ sặm, liệng vào giữa đám lửa thiêu con bò cái tơ. 7 Đoạn, thầy tế-lễ phải giặt áo-xống và tắm mình trong nước, sau rồi vào trại-quân, bị ô-uế đến chiều tối. 8 Kẻ nào thiêu con bò cái tơ phải giặt áo-xống và tắm mình trong nước, bị ô-uế đến chiều tối. 9 Một người tinh-sạch sẽ hốt tro con bò cái tơ đổ ngoài trại-quân, trong một nơi tinh-sạch; người ta phải giữ tro đó cho hội dân Y-sơ-ra-ên để dùng làm nước tẩy-uế: ấy là một của-lễ chuộc tội. 10 Kẻ nào hốt tro con bò cái tơ phải giặt áo-xống mình và bị ô-uế đến chiều tối. Đều nầy sẽ làm một lệ-định đời đời cho dân Y-sơ-ra-ên và cho khách ngoại-bang kiều-ngụ giữa dân đó.

< Lui     Trang Lịch     Tới >