Môi-se chúc phước cho các chi tộc
Trái ngược với những lời cảnh báo khẩn thiết về sự bất trung, những lời cuối cùng được ghi lại của Môi-se là những lời chúc phước đầy lạc quan cho mỗi chi tộc Y-sơ-ra-ên khi họ chuẩn bị tiếp quản vùng đất đã được hứa với tổ phụ họ. Mặc dù ý nghĩa chính xác của mỗi lời chúc phước đôi khi không rõ ràng, nhưng rõ ràng là Môi-se đang hòa mình vào niềm phấn khởi về những cuộc chinh phục sắp tới và sử dụng dịp này để mang lại sự khích lệ và hy vọng.
Trước khi ban những lời chúc phước này, Môi-se được cho biết rằng ông sẽ phải lên một ngọn núi để nhìn xem đất Ca-na-an và sau đó sẽ qua đời không lâu sau đó.
(Phục truyền) 32 48 Trong ngày đó, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 49 Hãy đi lên núi A-ba-rim, trên đỉnh Nê-bô, ở trong xứ Mô-áp, đối ngang Giê-ri-cô; rồi nhìn xứ Ca-na-an mà ta ban cho dân Y-sơ-ra-ên làm sản-nghiệp. 50 Vả, ngươi sẽ chết trên núi mà ngươi lên đó, và sẽ được tiếp về cùng dân ngươi, y như A-rôn, anh ngươi, đã chết trên núi Hô-rơ, và đã được tiếp về cùng dân của người, 51 bởi vì tại giữa dân Y-sơ-ra-ên, các ngươi đã phạm tội cùng ta, nơi nước Mê-ri-ba tại Ca-đe, trong đồng vắng Xin, và vì các ngươi không tôn ta thánh giữa dân Y-sơ-ra-ên. 52 Quả thật, ngươi sẽ thấy xứ ở trước mặt mình, nhưng không được vào trong xứ ấy mà ta ban cho dân Y-sơ-ra-ên.
Lời chúc tiên-tri của Môi-se
33 1 Vả, nầy là lời chúc phước mà Môi-se, người của Đức Chúa Trời, chúc cho dân Y-sơ-ra-ên, trước khi qua đời. 2 Người bèn nói:
Đức Giê-hô-va đã đến từ Si-na-i,
Ngài từ Sê-i-rơ dấy lên trên dân-chúng,
Chiếu sáng từ núi Pha-ran,
Đến từ giữa muôn vàn đấng thánh;
Từ tay hữu Ngài phát ra cho họ lửa của luật-pháp Ngài.
3 Ngài thương-yêu dân-sự,
Các thánh của Ngài đều ở trong tay Ngài,
Quì xuống chơn Ngài,
Đặng lãnh những lời của Ngài.
4 Môi-se đã ban một luật-pháp cho chúng tôi,
Là cơ-nghiệp của hội-chúng Gia-сốр.
5 Khi các quan-trưởng của dân-sự hội-hiệp
Với những chi-phái Y-sơ-ra-ên,
Thì Ngài trở nên vua của Giê-su-run.
6 Nguyện Ru-bên sống, chớ thác,
Dẫu số người của nó sẽ ít đông.
7 Người chúc cho Giu-đa rằng:
Hỡi Đức Giê-hô-va, cầu-xin Ngài nghe tiếng của Giu-đa,
Và đưa người về dân mình;
Nguyện tay người binh-vực chúng,
Xin Chúa đến giúp người đương-địch cùng kẻ thù-nghịch mình!
8 Người cũng chúc cho Lê-vi rằng:
Thu-mim và u-rim của ngươi vốn thuộc về người tin-kính của ngươi,
Mà ngươi thử-thách tại Ma-sa,
Tranh-giành với tại nước Mê-ri-ba.
9 Lê-vi nói về cha mẹ mình rằng: Tôi không hề thấy cha mẹ;
Người không nhận anh em mình,
Chẳng biết đến con-cái mình…..
Vì người gìn-giữ lời Chúa,
Canh chừng sự giao-ước của Chúa.
10 Họ lấy mạng-lịnh của Chúa dạy cho Gia-cốp,
Và luật-pháp Chúa cho Y-sơ-ra-ên;
Họ để hương dưới mũi Ngài,
Đặt của-lễ thiêu trên bàn-thờ Ngài.
11 Lạy Đức Giê-hô-va, xin ban phước cho của-cải người,
Và nhậm công-việc của tay người làm.
Xin bẻ nát hong của kẻ dấy-nghịch và ghen-ghét người,
Để chúng nó không thế dấy lên nữa!
12 Người chúc về Bên-gia-min rằng:
Người mà Đức Giê-hô-va yêu-mến
Sẽ được ở yên gần bên Ngài.
Hằng ngày Đức Giê-hô-va sẽ che-chở người,
Lập nơi ở Ngài giữa hai vai người.
13 Người chúc về Giô-sép rằng:
Xứ người được Đức Giê-hô-va ban phước;
Từ trời Ngài giáng xuống cho người ân-tứ rất báu, là sương-móc,
Những suối của vực thẳm có nước sâu;
14 Những huê-lợi quí nhứt của mặt trời,
Hoa-quả cực báu của mặt trăng;
15 Những vật nhứt hạng của núi xưa,
Các báu lạ của mấy gò-đống đời đời,
16 Bửu-bối của đất, và sự sung-mãn nó.
Nguyện ơn của Đấng hiện ra trong bụi gai
Giáng xuống trên đầu Giô-sép,
Và trên trán của chúa anh em người!
17 Oai-nghiêm người giống như con bò đực đầu lòng;
Hai sừng người vốn sừng của trâu!
Người lấy sừng ấy báng mọi dân,
Cho đến cuối-đầu của đất.
Đó là hằng muôn của Ép-ra-im,
Ấy là hằng ngàn của Ma-na-se.
18 Người chúc về Sa-bu-lôn rằng:
Hỡi Sa-bu-lôn, khá vui-mừng về cuộc mình đi ra ngoài,
Còn ngươi, Y-sa-ca, hãy hớn-hở trong các trại mình!
19 Hai người sẽ gọi các dân-tộc lên núi;
Tại đó, dâng những của tế-lễ công-bình;
Vì hai người sẽ hút sự dư-dật của biển,
Và những bửu vật lấp dưới cát.
20 Người chúc về Gát rằng:
Đáng ngợi-khen thay Đấng để Gát nơi quảng-khoát,
Người nằm nghỉ như một sư-tử cái,
Và xé cánh tay cùng đầu.
21 Người đã chọn cho mình phần đầu nhứt của xứ,
Bởi vì tại đó đã dành phần của đấng lập luật-pháp,
Và người ở đằng đầu dân-sự đi đến.
Người đồng lòng với Y-sơ-ra-ên làm xong công-bình của Đức Giê-hô-va,
Và làm theo những mạng-lịnh của Ngài.
22 Người chúc về Đan rằng:
Đan là một sư-tử tơ,
Từ Ba-san nhảy xông đến.
23 Người chúc về Nép-ta-li rằng:
Nép-ta-li hưởng ân-huệ cho thỏa nguyện,
Và phước-lành của Đức Giê-hô-va cho đầy-dẫy,
Chiếm được phương tây và phương nam.
24 Người chúc về A-se rằng:
Nguyện cho A-se được phước giữa các con trai Y-sơ-ra-ên;
Được đẹp lòng anh em mình,
Và được dầm chơn mình trong dầu!
25 Những then của người sẽ bằng sắt và đồng,
Đời ngươi lâu bao nhiêu, sức-mạng ngươi lâu bấy nhiêu.
26 Ồ Giê-su-run, không ai giống như Đức Chúa Trời,
Là Đấng oai-nghi, cỡi trên các từng trời,
Trên những đám mây, đặng đến cứu-giúp ngươi.
27 Đức Chúa Trời hằng-sống là nơi ở của ngươi,
Ở dưới có cánh tay đời đời của Ngài.
Ngài đuổi kẻ thù-nghịch khỏi trước mặt ngươi,
Và phán cùng ngươi rằng: Hãy diệt đi!
28 Y-sơ-ra-ên sẽ ở bình-an;
Suối Gia-cốp phun lên riêng ra
Trong một xứ ngũ-cốc và rượu;
Trời của ngươi nhỏ sương móc xuống.
29 Ồ! Y-sơ-ra-ên, ngươi có phước dường bao!
Hỡi dân được Đức Giê-hô-va cứu-rỗi, ai giống như ngươi?
Ngài là cái thuẫn giúp-đỡ ngươi,
Thanh gươm khiến cho ngươi nên vinh-hiển.
Kẻ thù-nghịch ngươi sẽ đến dua-nịnh ngươi;
Còn ngươi, ngươi sẽ lấy chơn giày-đạp các nơi cao của chúng nó.
Cái Chết và Việc Chôn Cất của Môi-se
Sau khi các chi tộc đã được chúc phước và mọi việc đã được sắp xếp đâu vào đó, Môi-se chuẩn bị leo lên núi Nê-bô để ngắm nhìn miền đất hứa mà ông đã chờ đợi từ lâu. Chắc hẳn với tâm trạng lẫn lộn, ông leo những bước cuối cùng và nhìn xuống ‘vùng đất chảy sữa và mật.’ Đất đai phì nhiêu màu mỡ. Có đủ chỗ cho một dân tộc, và cuối cùng là nơi định cư cho một dân tộc phiêu bạt. Cuộc hành trình dài đã xứng đáng, và Đức Chúa Trời, Đấng đã hứa tất cả những điều này quả thật là thành tín. Nhưng vùng đất này vẫn phải được chinh phục. Dù Môi-se hoàn toàn tin tưởng rằng Đức Chúa Trời có thể ban cho vùng đất này, ông biết rằng việc chinh phục lãnh thổ chẳng là gì so với cuộc đấu tranh mà dân Y-sơ-ra-ên sẽ phải đối mặt trong việc duy trì mối quan hệ giao ước với Đức Chúa Trời. Vì vậy Môi-se hẳn vừa phấn khích vừa lo lắng (chưa kể đến việc bồn chồn về cái chết sắp đến của mình).
Môi-se qua đời
34 1 Kế ấy, Môi-se từ đồng bằng Mô-áp lên trên núi Nê-bô, nơi đỉnh Phích-ga, đối ngang Giê-ri-cô; rồi Đức Giê-hô-va cho người xem toàn xứ, tự Ga-la-át chí Đan; 2 toàn Nép-ta-li, xứ Ép-ra-im và Ma-na-se, cả xứ Giu-đa cho đến biển Tây, 3 miền Nam, đồng bằng, sông Giô-đanh và trũng Giê-ri-cô, thành cây chà-là, cho đến Xoa. 4 Đức Giê-hô-va phán cùng người rằng: Đó là xứ mà ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, mà rằng: Ta sẽ ban xứ ấy cho dòng-giống ngươi. Ta cho tự mắt ngươi xem xứ ấy, nhưng ngươi không vào đó được.
5 Môi-se, tôi-tớ của Đức Giê-hô-va, qua đời tại đó, trong đồng bằng Mô-áp, theo như lịnh của Đức Giê-hô-va. 6 Đức Chúa Trời bèn chôn người trong trũng tại xứ Mô-áp, đối ngang Bết-Phê-o; cho đến ngày nay không có ai biết được mộ của người. 7 Vả, khi Môi-se qua đời, tuổi được một trăm hai mươi; mắt người không làng, sức người không giảm. 8 Dân Y-sơ-ra-ên khóc Môi-se trong ba mươi ngày tại đồng bằng Mô-áp. Những ngày khóc và ngày chịu tang cho Môi-se đã xong rồi là như vậy.
9 Giô-suê, con trai của Nun, được đầy-dẫy thần khôn-ngoan, vì Môi-se đã đặt tay mình trên người; dân Y-sơ-ra-ên bèn vâng lời người và làm theo đều Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se.
10 Về sau, trong Y-sơ-ra-ên không còn dấy lên tiên-tri nào giống như Môi-se, mà Đức Giê-hô-va biết giáp mặt. 11 Không có ai bằng người, hoặc về các dấu kỳ, phép lạ mà Đức Giê-hô-va sai người làm tại trong xứ Ê-díp-tô, trước mặt Pha-ra-ôn, các quần-thần, và cả xứ của người; 12 hoặc hết thảy công-việc lớn-lao và đáng sợ mà Môi-se cậy tay quyền-năng mình làm tại trước mặt cả Y-sơ-ra-ên.
Như vậy kết thúc cuộc đời của người của Đức Chúa Trời vĩ đại nhất kể từ Áp-ra-ham. Như Áp-ra-ham đã dạy một gia đình về đức tin, Môi-se đã dạy cả một dân tộc về luật pháp. Trong những thế kỷ sắp tới, Đấng vĩ đại hơn cả hai người họ sẽ dạy cả thế giới về tình yêu thương và ân điển.