Ngày 03 tháng Tư

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc 1 Sa-mu-ên 22:6-23; Thi thiên 52; 1 Sa-mu-ên 23:1-14; Thi thiên 63; 1 Sa-mu-ên 23:15-25; Thi thiên 54; 1 Sa-mu-ên 23:26-28; 24:1-23; Thi thiên 57

Đa-vít ở hang đá A-đu-lam và trong xứ Mô-áp.— Sau-lơ truyền giết những thầy tế-lễ và dân thành Nóp

22   6 Sau-lơ hay rằng người ta đã tìm được Đa-vít và những kẻ theo người. Bấy giờ, Sau-lơ ở tại Ghi-bê-a, ngồi dưới cây liễu xủ tơ, trên nơi cao; tay cầm cây giáo, còn các tôi-tớ nguời chầu-chực bên người. 7 Sau-lơ nói cùng các tôi-tớ chầu-chực bên mình rằng: Hỡi dân Bên-gia-min, hãy nghe: Có phải con trai Y-sai sẽ ban cho hết thảy các ngươi những ruộng và vườn nho chăng? Các ngươi trông-cậy nó sẽ lập các ngươi làm trưởng ngàn người và trăm người ư? 8 Vậy, cớ sao các ngươi hết thảy đồng mưu nghịch ta, và cớ sao chẳng cho ta hay rằng con trai ta đã kết giao-ước cùng con trai Y-sai? Nhân sao chẳng ai thương-xót ta, cho ta hay trước rằng con trai ta đã xui kẻ tôi-tớ ta nghịch cùng ta, lập mưu hại ta, như nó đã làm ngày nay? 9 Bấy giờ, Đô-e, người Ê-đôm, làm đầu những đầy-tớ của Sau-lơ, thưa rằng: Tôi có thấy con trai Y-sai đi đến Nóp, vào nhà A-hi-mê-léc, con trai A-hi-túp; 10 người cầu-vấn Đức Giê-hô-va cho hắn, và có cấp cho hắn lương-thực, cùng trao cho hắn cây gươm của Gô-li-át, người Phi-li-tin.

11 Vua sai đòi A-hi-mê-léc, con trai A-hi-túp, là thầy tế-lễ, luôn cả nhà cha người, tức những thầy tế-lễ ở tại Nóp. Chúng thảy đều đến cùng vua. 12 Sau-lơ nói: Hỡi con trai A-hi-túp, hãy nghe. Người thưa rằng: Chúa ôi! có tôi đây. 13 Sau-lơ tiếp rằng: Cớ sao ngươi đồng mưu cùng con trai Y-sai mà nghịch cùng ta? Ngươi có cấp bánh cho nó và trao cho nó một cây gươm, cầu-vấn Đức Chúa Trời cho nó, để nó dấy nghịch cùng ta, lập mưu-kế hại ta, như nó đã làm ngày nay? 14 A-hi-mê-léc thưa cùng vua rằng: Vậy, trong vòng đầy-tớ vua, ai là người trung-tín như Đa-vít, làm phò-mã vua, dự hội mật-nghị của vua, và được tôn-quí hơn hết trong nhà vua? 16 Có phải ngày nay tôi mới khởi cầu-vấn Đức Chúa Trời cho người sao? Tôi quyết không làm như vậy! Xin vua chớ ngờ một lời nào cho tôi-tớ vua hoặc cho người nào trong nhà cha tôi; vì kẻ tôi-tớ vua chẳng biết gì, hoặc ít hay nhiều về đều đó.

16 Vua đáp: Hỡi A-hi-mê-léc, thật ngươi và cả nhà cha ngươi đều sẽ chết! 17 Vua bèn nói cùng các thị-vệ đứng gần mình rằng: Hãy lại gần giết những thầy tế-lễ của Đức Giê-hô-va, vì chúng nó giúp-đỡ Đa-vít, biết nó trốn mà không cho ta hay. Nhưng các đầy-tớ của vua không khứng tra tay trên mình những thầy tế-lễ của Đức Giê-hô-va, cũng chẳng chịu đánh họ nữa. 18 Vua bèn nói cùng Đô-e rằng: Ngươi hãy lại gần đánh giết những thầy tế-lễ. Đô-e, người Ê-đôm, lại gần, đánh những thầy tế-lễ; và trong ngày đó hắn giết tám mươi lăm người mặc ê-phót bằng vải gai. 19 Sau-lơ lại dùng gươm giết dân Nóp, thành của thầy tế-lễ: người nam và người nữ, con trẻ và con đương bú, bò, lừa, và chiên, thảy đều bị gươm giết.

20 Song, một trong các con trai của A-hi-mê-léc, cháu của A-hi-túp, tên là A-bia-tha, thoát khỏi, và trốn đến cùng Đa-vít. 21 A-bia-tha thuật lại cho Đa-vít rằng Sau-lơ đã giết những thầy tế-lễ của Đức Giê-hô-va. 22 Đa-vít đáp cùng A-bia-tha rằng: Trong ngày ấy, ta hiểu rõ Đô-e, người Ê-đôm, có mặt tại đó, chắc sẽ học lại cho Sau-lơ. Ấy tại cớ ta mà cả nhà của cha ngươi bị chết. 23 Hãy ở cùng ta, chớ sợ chi; kẻ nào tìm hại mạng-sống ta, cũng tìm hại mạng-sống ngươi; ngươi ở cùng ta, thì sẽ được bảo-toàn.

Kẻ ác tự khoe mình lấy làm luống-công

Cho thầy nhạc-chánh. Thơ Đa-vít làm, để dạy-dỗ, khi Đô-e, người Ê-đôm, đến cho Sau-lơ hay rằng: Đa-vít đã vào nhà A-hi-mê-léc.

(Thi thiên) 52   1 Hỡi người mạnh-dạn, sao ngươi tự khoe về sự dữ?
Sự nhơn-từ của Đức Chúa Trời còn mãi mãi.
2 Lưỡi ngươi toan sự tà-ác và làm đều giả-dối,
Khác nào dao-cạo bén.
3 Ngươi chuộng đều dữ hơn là đều lành,
Thích sự nói dối hơn là nói sự công-bình.(Sê-la)
4 Hỡi lưỡi dối-trá,
Ngươi ưa-mến các lời tàn-hại.
5 Ðức Chúa Trời cũng sẽ phá hại ngươi đời đời;
Ngài sẽ bắt ngươi, rút ngươi khỏi trại ngươi,
Và nhổ ngươi khỏi đất kẻ sống. (Sê-la)
6 Người công-bình sẽ thấy, bèn bắt sợ,
Và cười người, mà rằng:
7 Kìa, là người không nhờ Đức Chúa Trời làm sức-lực mình,
Song nhờ-cậy nơi sự giàu-có hiếm-hiệm mình,

Làm cho mình vững-bền trong sự ác mình!
8 Còn tôi khác nào cây ô-li-ve xanh-tươi trong nhà Đức Chúa Trời;
Tôi nhờ-cậy nơi lòng nhơn-từ của Đức Chúa Trời đến đời đời vô-cùng.
9 Tôi sẽ cảm-tạ Chúa đời đời, vì Ngài đã làm việc đó;
Tôi sẽ trông-cậy nơi danh Chúa
Trước mặt các người thánh của Chúa, vì đều đó là tốt-lành.

Đa-vít ở Kê-i-la, cùng trong đồng vắng Xíp và Ma-ôn

(1 Sa-mu-ên) 23  1 Người ta đến nói cùng Đa-vít rằng: Kìa, dân Phi-li-tin hãm đánh Kê-i-la, và cướp lấy các sân đạp lúa. 2 Đa-vít cầu-vấn Đức Giê-hô-va mà rằng: Tôi có nên đi đánh người Phi-li-tin nầy chăng? Đức Giê-hô-va đáp cùng Đa-vít rằng: Hãy đi, đánh người Phi-li-tin, và giải-cứu Kê-i-la. 3 Song những người theo Đa-vít nói rằng: Chánh tại đây, trong xứ Giu-đa, chúng ta sợ-hãi thay, phương chi đi đến Kê-i-la mà đánh quân-lính Phi-li-tin! 4 Đa-vít lại cầu-vấn Đức Giê-hô-va nữa; Đức Giê-hô-va đáp cùng người rằng: Hãy chổi dậy, đi xuống Kê-i-la; ta sẽ phó dân Phi-li-tin vào tay ngươi. 5 Vậy, Đa-vít đi cùng những kẻ theo mình đến Kê-i-la, đánh dân Phi-li-tin, làm cho chúng phải thua lớn. Ấy, Đa-vít giải-cứu dân Kê-i-la là vậy.

6 Vả, khi A-bia-tha, con trai của A-hi-mê-léc, đi trốn đến cùng Đa-vít tại Kê-i-la, thì có đem theo cái ê-phót. 7 Người ta cho Sau-lơ hay rằng Đa-vít đã vào trong Kê-i-la. Sau-lơ nói: Đức Chúa Trời phó nó vào tay ta, bởi vì nó đã đi giam mình trong thành có cửa có then. 8 Vậy, Sau-lơ chiêu hết thảy quân-lính đặng đi xuống Kê-i-la, vây phủ Đa-vít và những kẻ theo người. 9 Nhưng Đa-vít biết rằng Sau-lơ toan mưu hại mình, thì nói cùng thầy tế-lễ A-bia-tha rằng: Hãy đem ê-phót đến. 10 Đoạn, người cầu rằng: Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, tôi-tớ của Chúa có hay rằng Sau-lơ toan đi đến thành Kê-i-la, đặng phá thành vì cớ tôi. 11 Các quan-trưởng Kê-i-la sẽ nộp tôi vào tay Sau-lơ chăng? Sau-lơ sẽ đi xuống y như lời tôi-tớ Chúa đã nghe nói chăng? Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, xin cho tôi-tớ Chúa biết đều đó. Đức Giê-hô-va đáp: Sau-lơ sẽ đi xuống. 12 Đa-vít lại hỏi rằng: Các quan-trưởng Kê-i-la sẽ nộp tôi và những kẻ theo tôi vào tay Sau-lơ chăng? Đức Giê-hô-va đáp: Chúng nó sẽ nộp các ngươi. 13 Bấy giờ, Đa-vít và những kẻ theo mình, ước chừng sáu trăm người, đều đứng dậy đi ra khỏi Kê-i-la, và rút ở nơi nào được thì ở. Sau-lơ hay rằng Đa-vít đã thoát khỏi Kê-i-la, thì bỏ không kéo binh đi.

Linh-hồn khát-khao được thỏa-nguyện nơi Đức Chúa Trời
Thơ Đa-vít làm, khi người ở trong rừng vắng Giu-đa

(Thi thiên) 63   1 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa là Đức Chúa Trời tôi, vừa sáng tôi tìm-cầu Chúa;
Trong một đất khô-khan, cực-nhọc, chẳng nước,
Linh-hồn tôi khát-khao Chúa, thân-thể tôi mong-mỏi về Chúa,
2 Đặng xem sự quyền-năng và sự vinh-hiển của Chúa,
Như tôi đã nhìn-xem Chúa tại trong nơi thánh.
3 Vì sự nhơn-từ Chúa tốt hơn mạng-sống;
Môi tôi sẽ ngợi-khen Chúa.
4 Như vậy, tôi sẽ chúc phước Chúa trọn đời tôi;
Nhơn danh Chúa tôi sẽ giơ tay lên.
5 Linh-hồn tôi được no-nê dường như ăn tủy-xương và mỡ;
Miệng tôi sẽ lấy môi vui-vẻ mà ngợi-khen Chúa.
6 Khi trên giường tôi nhớ đến Chúa,
Bèn suy-gẫm về Chúa trọn các canh đêm;
7 Vì Chúa đã giúp-đỡ tôi,
Dưới bóng cánh của Chúa tôi sẽ mừng-rỡ.
8 Linh-hồn tôi đeo-theo Chúa;
Tay hữu Chúa nâng-đỡ tôi.
9 Những kẻ nào tìm hại mạng-sống tôi
Sẽ sa-xuống nơi thấp của đất.
10 Chúng nó sẽ bị phó cho quyền thanh gươm,
Bị làm mồi cho chó cáo.
11 Nhưng vua sẽ vui-vẻ nơi Đức Chúa Trời;
Phàm ai chỉ Ngài mà thề sẽ khoe mình;
Vì miệng những kẻ nói dối sẽ bị ngậm lại.

(1 Sa-mu-ên) 23  15 Đa-vít thấy Sau-lơ đã kéo ra đặng hại mạng-sống mình, thì ở lại trong rừng của đồng vắng Xíp. 16 Bấy giờ, Giô-na-than, con trai của Sau-lơ, đứng dậy, đi đến cùng Đa-vít ở trong rừng, làm cho người vững lòng tin-cậy nơi Đức Chúa Trời, 17 mà rằng: Chớ sợ chi, vì tay của Sau-lơ, cha tôi, sẽ chẳng đụng đến anh đâu. Anh sẽ làm vua Y-sơ-ra-ên, còn tôi sẽ làm tể-tướng anh; Sau-lơ, cha tôi, cũng biết rõ đều đó. 18 Hai người cùng lập giao-ước tại trước mặt Đức Giê-hô-va; đoạn, Đa-vít ở lại trong rừng, còn Giô-na-than trở về nhà mình.

19 Dân Xíp đi lên cùng Sau-lơ tại Ghi-bê-a, mà nói rằng: Đa-vít ẩn giữa chúng tôi, tại nơi đồn trong rừng, trên gò Ha-ki-la, ở về phía nam của đồng vắng. 20 Vậy, hỡi vua, hãy xuống, y theo lòng sở-ước của vua; chúng tôi chịu lo nộp hắn vào tay vua. 21 Sau-lơ đáp: Nguyện Đức Giê-hô-va ban phước cho các ngươi, vì các ngươi có lòng thương-xót ta! 22 Hãy đi hỏi thăm cho chắc hơn nữa đặng biết và xem-xét chỗ hắn trú, và ai đã thấy hắn ở đó; vì người ta có nói rằng hắn rất khôn-quỉ. 23 Vậy, hãy xem-xét và biết mọi nơi hắn ẩn, đoạn trở về nói lại cùng ta cho chắc, thì ta sẽ đi cùng các ngươi. Nếu hắn ở trong xứ, thì ta sẽ tìm hắn trong hằng ngàn dân Giu-đa. 24 Vậy, chúng chổi dậy, đi về Xíp trước Sau-lơ; còn Đa-vít và những kẻ theo người ở nơi đồng vắng Ma-ôn, tại A-ra-ba về phía nam Giê-si-môn.

Tác-giả cầu-nguyện Chúa binh-vực mình đối với kẻ thù-nghịch
Cho thầy nhạc-chánh, dùng về nhạc-khí bằng dây. Thơ Đa-vít làm để dạy-dỗ, khi người Xíp đến nói cùng Sau-lơ rằng: Đa-vít há chẳng ẩn-núp giữa chúng tôi sao?

(Thi thiên) 54   1 Đức Chúa Trời ôi! xin hãy lấy danh Chúa mà cứu tôi,
Dùng quyền-năng Chúa mà xét tôi công-bình.
2 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nghe lời cầu-nguyện tôi,
Lắng tai nghe các lời của miệng tôi,
3 Vì người lạ dấy nghịch cùng tôi,
Người hung-bạo tìm hại mạng-sống tôi:
Chúng nó không để Đức Chúa Trời đứng trước mặt mình. (Sê-la)
4 Nầy, Đức Chúa Trời là sự tiếp-trợ tôi,
Chúa là Đấng nâng-đỡ linh-hồn tôi.
5 Ngài sẽ báo ác cho những kẻ thù-nghịch tôi:
Xin hãy diệt chúng nó đi, tùy sự chơn-thật Chúa.
6 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi sẽ dâng cho Ngài của-lễ tình-nguyện,
Cũng sẽ cảm-tạ danh Ngài, vì đều đó là tốt-lành.
7 Vì Ngài giải-cứu tôi khỏi mọi nỗi gian-truân;
Mắt tôi thấy sự báo-trả cho kẻ thù-nghịch tôi.

(1 Sa-mu-ên) 23  25 Sau-lơ và những kẻ theo người đi tìm Đa-vít. Đa-vít hay được đều đó, bèn xuống hòn đá, và ở trong đồng vắng Ma-ôn. Sau-lơ hay được, bèn đuổi theo Đa-vít trong đồng vắng Ma-ôn. 26 Sau-lơ đi sườn núi bên nầy, còn Đa-vít và bọn theo người đi sườn núi bên kia. Đa-vít vội-vàng chạy trốn đặng thoát khỏi Sau-lơ. Nhung lúc Sau-lơ và các đầy-tớ vây-phủ Đa-vít và bọn theo người đặng hãm bắt, 27 thì có một sứ-giả đến cùng Sau-lơ mà nói rằng: Hãy mau mau trở về, vì dân Phi-li-tin đã xâm-phạm xứ ta. 28 Vậy, Sau-lơ thôi đuổi theo Đa-vít, đi đánh dân Phi-li-tin. Bởi cớ ấy, người ta gọi chỗ nầy là Hòn Đá Phân-rẽ.

Đa-vít ở trong hang đá Ên-ghê-đi

(1 Sa-mu-ên) 24   1 Đoạn, Đa-vít đi lên khỏi đó, ngụ tại trong đồn Ên-ghê-đi. 2 Khi Sau-lơ đuổi theo dân Phi-li-tin trở về rồi, có người đến nói cùng Sau-lơ rằng: Kìa, Đa-vít ở trong đồng vắng Ên-Ghê-đi. 3 Sau-lơ bèn đem ba ngàn người chọn trong cả dân Y-sơ-ra-ên, kéo ra đi kiếm Đa-vít và những kẻ theo người cho đến các hòn đá của dê-rừng. 4 Sau-lơ đi đến gần chuồng chiên ở trên đường. Tại đó có một hang đá; Sau-lơ bèn vào đó đặng đi tiện. Vả, Đa-vít và bọn theo người ở trong cùng hang. 5 Những kẻ theo Đa-vít nói cùng người rằng: Nầy là ngày mà Đức Giê-hô-va có phán cùng ông: Ta sẽ phó kẻ thù-nghịch ngươi vào tay ngươi. Hãy xử người tùy ý ông. Nhưng Đa-vít đứng dậy, cắt trộm vạt áo tơi của Sau-lơ. 6 Đoạn, lòng người tự-trách về đều mình đã cắt vạt áo tơi của vua. 7 Người nói cùng các kẻ theo mình rằng: Nguyện Đức Giê-hô-va chớ để ta phạm tội cùng chúa ta, là kẻ chịu xức dầu của Đức Giê-hô-va, mà tra tay trên mình người, vì người là kẻ chịu xức dầu của Đức Giê-hô-va. 8 Đa-vít nói những lời ấy quở-trách các kẻ theo mình, mà ngăn-cản chúng xông vào mình Sau-lơ. Sau-lơ đứng dậy, ra khỏi hang đá, và cứ đi đường mình.

9 Đoạn Đa-vít cũng chổi dậy, đi ra khỏi hang đá, gọi Sau-lơ, mà nói rằng: Hỡi vua, chúa tôi! Sau-lơ ngó lại sau mình, thì Đa-vít cúi mặt xuống đất mà lạy. 10 Đa-vít nói cùng Sau-lơ rằng: Nhân sao vua nghe những lời của kẻ nói rằng: Đa-vít kiếm thế làm hại vua? 11 Kìa, hãy xem, chính mắt vua có thế thấy được rằng ngày nay, trong hang đá, Đức Giê-hô-va đã phó vua vào tay tôi. Có người biểu giết vua; nhưng tôi dong-thứ cho vua, mà rằng: Ta không tra tay trên mình chúa ta, vì người là đấng chịu xức dầu của Đức Giê-hô-va. 12 Vậy, cha ôi! hãy xem cái vạt áo tơi cha mà tôi cầm trong tay; bởi vì tôi có vạt áo tơi của cha, mà không giết cha, thì nhơn đó khá biết và nhận rằng nơi tôi chẳng có sự ác, hoặc sự phản-nghịch, tôi chẳng có phạm tội gì với cha. Còn cha, lại săn mạng-sống tôi để cất nó đi. Đức Giê-hô-va sẽ đoán-xét cha và tôi, 13 Đức Giê-hô-va sẽ báo thù cha cho tôi, nhưng tôi không tra tay vào mình cha. 14 Như câu cổ-ngữ nói: Sự ác do kẻ ác ra, nhưng tay tôi sẽ không đụng đến mình cha. 15 Vua Y-sơ-ra-ên kéo ra đánh ai? Cha đuổi theo ai? Một con chó chết! Một con bọ-chét! 16 Thế thì, Đức Giê-hô-va sẽ làm quan-xét, sẽ đoán-xét cha và tôi; Ngài sẽ xem-xét, binh-vực cớ-lý tôi, và xử cách công-bình mà giải-cứu tôi khỏi tay cha.

17 Khi Đa-vít nói xong các lời nầy, thì Sau-lơ đáp rằng: Hỡi Đa-vít, con ta, có phải tiếng con chăng? Sau-lơ cất tiếng lên khóc, 18 nói cùng Đa-vít rằng: Con thật công-bình hơn cha; vì con có lấy đều thiện mà báo đều ác cha đã làm cho con. 19 Ngày nay, con đã tỏ ra con lấy đều thiện đối cùng cha; vì Đức Giê-hô-va đã phó cha vào tay con, song con không có giết cha. 20 Khi người nào gặp kẻ thù-nghịch mình, há để cho nó đi bình-yên vô-sự sao? Nguyện Đức Giê-hô-va lấy đều thiện báo cho con về sự con đã làm cho cha ngày nay! 21 Quả hẳn ta biết rằng con sẽ làm vua, và nước Y-sơ-ra-ên sẽ bền-lâu ở trong tay con. 22 Vậy bây giờ, hãy nhơn danh Đức Giê-hô-va thề cùng ta rằng con sẽ chẳng diệt dòng-dõi ta, và chẳng hủy danh ta khỏi nhà tổ-phụ ta. 23 Đa-vít lập lời thề cùng Sau-lơ. Sau-lơ bèn trở về nhà mình; còn Đa-vít và các kẻ theo người trở lên nơi đồn.

Cầu-nguyện Chúa cứu mình khỏi kẻ bắt-bớ
Thơ Đa-vít làm, khi người chạy trốn trong hang đá, khỏi Sau-lơ. Cho thầy nhạc-chánh theo điếu «chớ phá-hủy»

(Thi thiên) 57  1 Đức Chúa Trời ôi! xin thương-xót tôi, xin thương-xót tôi,
Vì linh-hồn tôi nương-náu nơi Chúa!
Phải, tôi nương-náu mình dưới bóng cánh của Chúa,
Cho đến chừng tai-họa đã qua.
2 Tôi sẽ kêu-cầu cùng Đức Chúa Trời Chí-Cao,
Tức là Đức Chúa Trời làm thành mọi việc cho tôi.
3 Lúc kẻ muốn ăn-nuốt tôi làm sỉ-nhục,
Thì Ngài sẽ từ trời sai ơn cứu tôi. (Sê-la)
Phải, Đức Chúa Trời sẽ sai đến sự nhơn-từ và sự chơn-thật của Ngài.
4 Linh-hồn tôi ở giữa các sư-tử;
Tôi nằm giữa những kẻ thổi lửa ra,—
Tức là các con loài người có răng giống như giáo và tên,
Và lưỡi chúng nó khác nào gươm nhọn-bén.

5 Hỡi Đức Chúa Trời, nguyện Chúa được tôn cao hơn các từng trời;
Nguyện sự vinh-hiển Chúa trổi cao hơn cả trái đất!

6 Chúng nó đã gài lưới cho chơn tôi,
Linh-hồn tôi sờn-ngã:
Chúng nó đào hầm trước mặt tôi,
Song lại bị sa-xuống đó.(Sê-la)
7 Hỡi Đức Chúa Trời, lòng tôi vững-chắc, lòng tôi vững-chắc;
Tôi sẽ hát, phải, tôi sẽ hát ngợi-khen.
8 Hỡi sự vinh-hiển ta, hãy tỉnh-thức!
Hỡi cầm sắt, hãy tỉnh-thức!
Chính mình tôi sẽ tỉnh-thức thật sớm.
9 Hỡi Chúa, tôi sẽ cảm-tạ Chúa giữa các dân,
Hát ngợi-khen Chúa trong các nước.
10 Vì sự nhơn-từ Chúa lớn đến tận trời,
Sự chơn-thật Chúa cao đến các từng mây.
11 Hỡi Đức Chúa Trời, nguyện Chúa được tôn cao hơn các từng trời.
Nguyện sự vinh-hiển Chúa trổi cao hơn cả trái đất!

< Lui    Trang Lịch     Tới >