< Lui     Tới >

Đọc Xuất Ê-díp-tô ký 5:1 - 8:32

Các Tai Họa Giáng Xuống Người Ai Cập 

Một cuộc đối đầu lịch sử giữa Đức Chúa Trời và con người sắp diễn ra. Pha-ra-ôn, một vị vua ngoại đạo, hầu như không biết gì về Đức Chúa Trời chân thật và hằng sống của Tạo Hóa. Tuy nhiên, ông sẽ sớm biết về Ngài, có lẽ nhiều hơn cả những gì ông muốn biết.

Đức Chúa Trời đã báo trước với Môi-se rằng lòng Pha-ra-ôn sẽ cứng cỏi, không chịu để dân Y-sơ-ra-ên rời khỏi Ai Cập. Ban đầu, điều này dường như là một cách kỳ lạ để giải cứu dân Ngài khỏi ách nô lệ và có vẻ không phù hợp với bản tính công chính của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời biết rõ cả tính ương ngạnh của Pha-ra-ôn lẫn sự cần thiết phải bày tỏ quyền năng thiên thượng trong việc giải cứu dân được chọn của Ngài. Vì vậy, Đức Chúa Trời sẽ dùng chính bản tính của Pha-ra-ôn để thực hiện kế hoạch cứu dân Y-sơ-ra-ên.

Cuộc tranh đấu này là một ví dụ điển hình về cách con người thường đối đầu với Đức Chúa Trời. Pha-ra-ôn lúc đầu hoàn toàn khước từ Đức Chúa Trời, sau đó đáp lại những biểu hiện quyền năng đầu tiên của Ngài bằng cách tin vào những trò mê hoặc do con người tạo ra. Khi các thuật sĩ của ông không thể bắt chước được những tai họa giáng xuống dân sự và tài sản của ông, Pha-ra-ôn tìm cách tránh né Đức Chúa Trời thông qua việc trì hoãn, thỏa hiệp và ăn năn giả dối. Mỗi lần chống đối Đức Chúa Trời, lòng ông lại chai lì hơn, đến mức không còn động lòng ngay cả khi đối diện với nguy cơ dân sự mình phải chết.

Thời gian diễn ra các sự kiện quan trọng này không được ghi chép cụ thể. Tuy nhiên, có thể thấy giữa mỗi tai họa trong số mười tai họa mà Đức Chúa Trời giáng xuống Ai Cập đã trải qua nhiều tuần hoặc thậm chí nhiều tháng. Điều này được thể hiện rõ qua khoảng thời gian giữa tai họa súc vật chết và tai họa mưa đá.

Khi cuộc đối đầu bắt đầu, thái độ cứng rắn của Pha-ra-ôn và những hành động trả đũa nhắm vào dân Y-sơ-ra-ên đã khiến họ nghi ngờ vai trò lãnh đạo của Môi-se.

Môi-se và A-rôn xin Pha-ra-ôn phóng-mọi dân Y-sơ-ra-ên

5   1 Kế sau, Môi-se và A-rôn đến tâu cùng Pha-ra-ôn rằng: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên có phán như vầy: Hãy cho dân ta đi, đặng nó giữ một lễ cho ta tại đồng vắng. 2 Nhưng Pha-ra-ôn đáp rằng: Giê-hô-va là ai mà trẫm phải vâng lời người, để cho dân Y-sơ-ra-ên đi? Trẫm chẳng biết Giê-hô-va nào hết; cũng chẳng cho dân Y-sơ-ra-ên đi nữa. 3 Môi-se và A-rôn tâu rằng: Đức Chúa Trời của dân Hê-bơ-rơ đã đến cùng chúng tôi; xin hãy cho phép chúng tôi đi vào nơi đồng vắng, cách chừng ba ngày đường, đặng dâng tế-lễ cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, kẻo Ngài khiến bịnh dịch hay việc gươm-dao hành chúng tôi chăng. 4 Vua xứ Ê-díp-tô phán rằng: Hỡi Môi-se và A-rôn, sao các ngươi xui cho dân-chúng bỏ công-việc như vậy? Hãy đi làm công-việc mình đi! 5 Pha-ra-ôn lại phán rằng: Kìa, dân-sự trong xứ bây giờ đông-đúc quá, hai ngươi làm cho chúng nó phải nghỉ việc ư!

Pha-ra-ôn thêm khổ-dịch cho dân-sự

6 Trong ngày đó, Pha-ra-ôn truyền lịnh cho các đốc-dịch và phái-viên rằng: 7 Các ngươi đừng phát rơm cho dân-sự làm gạch như lúc trước nữa; chúng nó phải tự đi kiếm góp lấy. 8 Những các ngươi hãy hạn số gạch y như cũ, chớ trừ bớt chi cả; vì họ biếng-nhác, lấy cớ mà đồng kêu lên rằng: Hè! đi dâng tế-lễ cho Đức Chúa Trời chúng ta! 9 Hãy gán công-việc nặng cho chúng nó, hầu cho chúng nó mắc công-việc, chẳng xiêu về lời giả-dối nữa.

10 Các đốc-dịch và phái-viên bèn ra, nói cùng dân-chúng rằng: Pha-ra-ôn có phán như vầy: Ta chẳng cho các ngươi rơm nữa. 11 Hãy tự đi kiếm lấy rơm ở đâu thì đi; song chẳng trừ bớt công-việc các ngươi chút nào. 12 Bấy giờ, dân-chúng bèn đi rải khắp xứ Ê-díp-tô, đặng góp gốc rạ thế cho rơm. 13 Các đốc-dịch lại hối rằng: Hãy làm cho xong phần việc các ngươi, y số định, ngày nào cho rồi ngày nấy, cũng như khi có phát rơm. 14 Những phái-viên trong vòng dân Y-sơ-ra-ên mà các đốc-dịch của Pha-ra-ôn đã lập lên trên dân đó, bị đánh và quở rằng: Sao hôm qua và ngày nay, các ngươi chẳng làm xong phần định về việc mình làm gạch y như trước?

15 Các phái-viên của dân Y-sơ-ra-ên bèn đến kêu cùng Pha-ra-ôn rằng: Sao bệ-hạ đãi kẻ tôi-tớ như vậy? 16 Người ta chẳng phát rơm cho, lại cứ biểu chúng tôi rằng: Hãy làm gạch đi! Nầy tôi-tớ của bệ-hạ đây bị đòn; lỗi tại dân của bệ-hạ (Cũng có bản dịch: bệ-hạ lỗi cùng dân-sự vậy). 17 Nhưng vua đáp rằng: Các ngươi là đồ biếng-nhác, đồ biếng-nhác! Bởi cớ đó nên nói với nhau rằng: Hè! đi tế Đức Giê-hô-va! 18 Vậy bây giờ, cứ đi làm việc đi, người ta chẳng phát rơm cho đâu, nhưng các ngươi phải nộp gạch cho đủ số.

Lời phàn-nàn của dân Y-sơ-ra-ên và Môi-se

19 Vậy, các phái-viên của dân Y-sơ-ra-ên lấy làm bối-rối, vì người ta có nói cùng mình rằng: Các ngươi chẳng được trừ số gạch đã định cho mình ngày nào rồi ngày nấy. 20 Khi lui ra khỏi Pha-ra-ôn thì họ gặp Môi-se và A-rôn đợi tại đó, 21 bèn nói rằng: Hai ngươi đã làm cho chúng tôi ra mùi hôi-hám trước mặt Pha-ra-ôn và quần-thần, mà trao thanh gươm vào tay họ đặng giết chúng tôi. Cầu-xin Đức Giê-hô-va xem-xét và xử-đoán hai ngươi! 22 Môi-se bèn trở về cùng Đức Giê-hô-va mà thưa rằng: Lạy Chúa! sao Chúa đã làm hại cho dân-sự nầy? Chúa sai tôi đến mà chi? 23 Từ khi tôi đi yết-kiến Pha-ra-ôn đặng nhơn danh Chúa mà nói, thì người lại ngược-đãi dân nầy, và Chúa chẳng giải-cứu dân của Chúa.

Đức Chúa Trời lại hứa giải-cứu dân Y-sơ-ra-ên

6   1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Bây giờ ngươi hãy xem những đều ta sẽ hành Pha-ra-ôn; vì nhờ tay quyền-năng ép-buộc vua đó sẽ tha và đuổi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ mình.

2 Đức Chúa Trời lại phán cùng Môi-se rằng: Ta là Đức Giê-hô-va. 3 Ta đã hiện ra cùng Áp-ra-ham, cùng Y-sác, và cùng Gia-cốp, tỏ mình là Đức Chúa Trời toàn-năng; song về danh ta là Giê-hô-va, thì ta chưa hề tỏ cho họ biết. 4 Ta cũng có lập giao-ước cùng họ, để ban xứ Ca-na-an cho, là xứ họ đã kiều-ngụ như khách ngoại-bang. 5 Ta cũng có nghe lời than-thở của dân Y-sơ-ra-ên bị người Ê-díp-tô bắt làm tôi-mọi, bèn nhớ lại sự giao-ước của ta. 6 Vậy nên, ngươi hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Ta là Đức Giê-hô-va sẽ rút các ngươi khỏi gánh nặng mà người Ê-díp-tô đã gán cho, cùng giải-thoát khỏi vòng tôi-mọi; ta sẽ giơ thẳng tay ra, dùng sự đoán-phạt nặng mà chuộc các ngươi. 7 Ta sẽ nhận các ngươi làm dân ta, và ta sẽ làm Đức Chúa Trời của các ngươi; các ngươi sẽ biết ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi, đã rút các ngươi khỏi gánh nặng của người Ê-díp-tô. 8 Ta sẽ dắc các ngươi vào xứ ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, cho Y-sác, cho Gia-cốp, mà cho các ngươi xứ đó làm cơ-nghiệp: Ta là Đức Giê-hô-va. 9 Môi-se nói lại như vậy cho dân Y-sơ-ra-ên; nhưng vì bị sầu-não và việc tôi-mọi nặng-nề, nên chẳng nghe Môi-se chút nào.

10 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: 11 Hãy đi tâu cùng Pha-ra-ôn, vua xứ Ê-díp-tô, phải cho dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ mình. 12 Nhưng Môi-se thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Nầy, tôi là một kẻ vụng-miệng; dân Y-sơ-ra-ên chẳng có nghe lời tôi, Pha-ra-ôn há sẽ khứng nghe lời tôi sao?

13 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se và A-rôn, bèn truyền cho hai người phải đi đến dân Y-sơ-ra-ên và Pha-ra-ôn, vua xứ Ê-díp-tô, đặng đem dân đó ra khỏi xứ Ê-díp-tô.

Gia-phổ của Ru-bên

14 Đây là các trưởng-tộc của những họ-hàng dân Y-sơ-ra-ên. Các con trai của Ru-bên, tức là trưởng-nam Y-sơ-ra-ên, là: Hê-nóc, Pha-lu, Hết-rôn và Cạt-mi. Đó là những họ-hàng của Ru-bên.

Gia-phổ của Si-mê-ôn

15 Các con trai của Si-mê-ôn là: Giê-mu-ên, Gia-min, Ô-hát, Gia-kin, Xô-ha, và Sau-lơ là con của vợ xứ Ca-na-an. Đó là họ-hàng của Si-mê-ôn.

Gia-phổ của Lê-vi, là tổ-tiên của Môi-se và A-rôn

16 Đây là tên các con trai của Lê-vi, tùy theo dòng-dõi của họ: Ghẹt-sôn, Kê-hát, và Mê-ra-ri. Lê-vi hưởng-thọ được một trăm ba mươi bảy tuổi. 17 Các con trai của Ghẹt-sôn, tùy theo họ-hàng mình: Líp-ni, và Si-mê-y. 18 Các con trai của Kê-hát là: Am-ram, Dít-sê-ha, Hếp-rôn, và U-xi-ên. Kê-hát hưởng-thọ được một trăm ba mươi ba tuổi. 19 Các con trai của Mê-ra-ri là: Mách-li, và Mu-si. Đó là các họ-hàng của Lê-vi, tùy theo dòng-dõi của họ.

20 Vả, Am-ram lấy Giô-kê-bết, là cô mình, làm vợ; nàng sanh cho người A-rôn và Môi-se. Am-ram hưởng-thọ được một trăm ba mươi bảy tuổi. 21 Các con trai của Dít-sê-ha là: Cô-rê, Nê-phết và Xiếc-ri. 22 Các con trai của U-xi-ên là: Mi-sa-ên, Ên-sa-phan, và Sít-ri. 23 A-rôn cưới Ê-li-sê-ba, con gái của A-mi-na-đáp, em của Na-ha-sôn; nàng sanh cho người Na-đáp, A-bi-hu, Ê-lê-a-sa. và Y-tha-ma. 24 Các con trai của Cô-rê là: Át-si, Ên-ca-na, và A-bi-a-sáp. Đó là các họ-hàng của dân Cô-rê.

25 Ê-lê-a-sa, con trai của A-rôn, cưới con gái của Phu-ti-ên làm vợ; nàng sanh Phi-nê-a cho người. Đó là các trưởng-tộc của nhà tổ-phụ người Lê-vi, tùy theo họ-hàng mình vậy.

26 Ấy, A-rôn và Môi-se nầy, tức là người mà Đức Giê-hô-va đã phán dạy rằng: Hãy tùy theo cơ-đội, đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 27 Ấy là hai người tâu cùng Pha-ra-ôn, vua xứ Ê-díp-tô, đặng đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ đó; ấy là Môi-se và A-rôn nầy.

28 Vậy, trong ngày Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se tại xứ Ê-díp-tô, 29 thì Ngài có truyền rằng: Ta là Đức Giê-hô-va, hãy tâu lại cùng Pha-ra-ôn, vua xứ Ê-díp-tô, hết thảy mọi lời ta sẽ phán cùng ngươi. 30 Môi-se bèn thưa rằng: Nầy, tôi là người vụng-miệng: Pha-ra-ôn há sẽ nghe tôi sao?

Đức Chúa Trời lại phán biểu Môi-se đi yết-kiến Pha-ra-ôn

7   1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy xem, ta lập ngươi như là Đức Chúa Trời cho Pha-ra-ôn, còn A-rôn, anh ngươi, sẽ làm kẻ tiên-tri của ngươi. 2 Hãy nói lại mọi lời ta sẽ truyền dạy ngươi, rồi A-rôn, anh ngươi, sẽ tâu cùng Pha-ra-ôn, đặng người thả dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ mình. 3 Ta sẽ làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng, và thêm nhiều dấu la phép kỳ của ta trong xứ Ê-díp-tô. 4 Nhưng Pha-ra-ôn sẽ chẳng nghe các ngươi đâu; ta sẽ tra tay vào đất Ê-díp-tô, dùng những sự đoán-phạt nặng-nề, đặng rút khỏi xứ đó các quân-đội ta, là dân Y-sơ-ra-ên. 5 Khi nào ta tra tay vào xứ Ê-díp-tô mà rút dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi giữa vòng người Ê-díp-tô, thì họ sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. 6 Môi-se và A-rôn bèn làm y như lời Đức Giê-hô-va đã phán dặn. 7 Vả, khi hai người tâu cùng Pha-ra-ôn, thì Môi-se tuổi đã được tám mươi, còn A-rôn tám mươi ba.

 Các thuật-sĩ bắt chước phép lạ của Môi-se

8 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se và A-rôn rằng: 9 Khi nào Pha-ra-ôn truyền cho các ngươi: Hãy làm phép lạ đi, thì ngươi sẽ nói cùng A-rôn rằng: Hãy lấy cây gậy của anh, liệng trước mặt Pha-ra-ôn, gậy sẽ hóa thành một con rắn. 10 Vậy, Môi-se và A-rôn đến cùng Pha-ra-ôn và làm như lời Đức Giê-hô-va đã phán dặn. A-rôn liệng cây gậy mình trước mặt Pha-ra-ôn và quần-thần, gậy liền hóa thành một con rắn. 11 Còn Pha-ra-ôn bèn đòi các bác-sĩ và thầy phù-chú, là những thuật-sĩ Ê-díp-tô; phần họ, cũng cậy phép phù-chú mình mà làm giống in như vậy. 12 Mỗi người liệng gậy mình, liền hóa thành rắn; nhưng gậy của A-rôn nuốt các gậy của họ. 13 Thế mà lòng Pha-ra-ôn vẫn cứng-cỏi, chẳng nghe Môi-se và A-rôn, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán.

Tai-vạ thứ nhứt: nước sông bị hôi-thúi

14 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Pha-ra-ôn đã rắn lòng, từ-chối không để cho dân-sự đi. 15 Sớm mai Pha-ra-ôn sẽ ngự ra bờ sông, ngươi hãy ra mắt người và cầm theo tay cây gậy đã biến ra con rắn đó. 16 Ngươi hãy tâu rằng: Giê hô-va, là Đức Chúa Trời của dân Hê-bơ-rơ, sai tôi đến gần bệ-hạ, đặng tâu rằng: Hãy tha cho dân ta đi, để chúng nó hầu việc ta trong đồng vắng; mà đến bây giờ ngươi không nghe ta chút nào. 17 Đức Giê-hô-va có phán như vầy: Vì việc nầy, ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va: Nầy ta lấy gậy trong tay ta mà đập nước ở dưới sông, nước sẽ trở nên huyết. 18 Cá dưới sông sẽ chết, và sông sẽ hôi-thúi đi; người Ê-díp-tô uống nước sông lấy làm ghê-gớm.

19 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy truyền cho A-rôn rằng: Cầm lấy cây gậy anh, giơ tay ra trên nước xứ Ê-díp-tô, trên rạch, sông, bàu, và khắp mọi nơi có nước trong xứ, hầu cho nước hóa thành huyết; cả xứ Ê-díp-tô, và trong những bình chứa nước bằng gỗ, bằng đá đều sẽ có huyết hết thảy. 20 Vậy, Môi-se và A-rôn bèn làm y như lời Đức Giê-hô-va đã dặn mình. Trước mặt Pha-ra-ôn và quần-thần, A-rôn giơ gậy lên, đập nước sông, hết thảy nước sông bèn hóa thành huyết. 21 Cá dưới sông chết, nước sông hôi-thúi, người Ê-díp-tô không thể uống được; vậy, huyết lan khắp cả xứ Ê-díp-tô. 22 Song các thuật-sĩ cậy phù-chú mình cũng làm được như vậy, lòng Pha-ra-ôn cứng-cỏi, không nghe Môi-se và A-rôn chút nào, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán. 23 Pha-ra-ôn xây đi về đền mình, lòng chẳng để về mấy đều đó chút nào. 24 Vả, vì hết thảy người Ê-díp-tô uống nước sông chẳng được, nên đào xung-quanh sông tìm nước mà uống. 25 Sau khi Đức Giê-hô-va đập sông thì được bảy ngày.

Tai-vạ thứ nhì: loài ếch nhái

8   1 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy đi ra mắt Pha-ra-ôn, và tâu cùng người rằng: Đức Giê-hô-va có phán như vầy: Hãy tha cho dân ta đi, để chúng nó hầu việc ta. 2 Nếu ngươi không tha cho đi, nầy ta sẽ giáng tai-nạn ếch nhái khắp bờ-cõi ngươi. 3 Sông sẽ sanh đông-đúc ếch nhái, bò lên vào cung-điện, phòng ngủ, và trên giường ngươi, vào nhà đầy-tớ và dân-sự ngươi, trong lò bếp, cùng nơi nhồi bột làm bánh của ngươi. 4 Ếch nhái sẽ bò lên mình ngươi, lên mình dân-sự và mọi đầy-tớ ngươi.

5 Vậy, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy truyền cho A-rôn rằng: Hãy cầm gậy giơ tay ra trên rạch, trên sông, và trên bàu, khiến ếch nhái tràn lên xứ Ê-díp-tô. 6 A-rôn giơ tay mình trên các sông rạch xứ Ê-díp-tô, ếch nhái bò lên lan khắp xứ. 7 Các thuật-sĩ cũng cậy phù-chú mình làm y như vậy, đặng khiến ếch nhái bò lên xứ Ê-díp-tô.

8 Pha-ra-ôn bèn đòi Môi-se và A-rôn mà phán rằng: Hãy cầu-nguyện Đức Giê-hô-va, để Ngài khiến ếch nhái cách xa ta và dân-sự ta; thì ta sẽ tha dân Hê-bơ-rơ đi tế Đức Giê-hô-va. 9 Môi-se bèn tâu cùng Pha-ra-ôn rằng: Xin hãy định chừng nào tôi phải vì bệ-hạ, đầy-tớ cùng dân-sự bệ-hạ mà cầu-khẩn Đức Giê-hô-va, để trừ ếch nhái lìa khỏi bệ-hạ và cung-điện, chỉ còn dưới sông mà thôi. 10 Vua đáp rằng: Đến ngày mai. Môi-se rằng: Sẽ làm y theo lời, hầu cho bệ-hạ biết rằng chẳng có ai giống như Giê-hô-va là Đức Chúa Trời chúng tôi. 11 Vậy, ếch nhái sẽ lìa xa bệ-hạ, cung-điện, tôi-tớ, cùng dân-sự của bệ-hạ; chỉ còn lại dưới sông mà thôi. 12 Môi-se và A-rôn bèn lui ra khỏi Pha-ra-ôn; Môi-se kêu-cầu Đức Giê-hô-va về việc ếch-nhái mà Ngài đã khiến đến cho Pha-ra-ôn. 13 Đức Giê-hô-va làm y theo lời Môi-se; ếch nhái trong nhà, trong làng, ngoài đồng đều chết hết. 14 Người ta dồn ếch nhái lại từ đống, và cả xứ hôi-thúi lắm. 15 Nhưng Pha-ra-ôn thấy được khỏi nạn, bèn rắn lòng, chẳng nghe Môi-se và A-rôn chút nào, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán.

Tai-vạ thứ ba: muỗi

16 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy truyền cho A-rôn rằng: Hãy giơ gậy anh ra, đập bụi trên đất: bụi sẽ hóa muỗi khắp cả xứ Ê-díp-tô. 17 Hai người làm y như vậy. A-rôn cầm gậy giơ tay ra, đập bụi trên đất, bụi liền hóa thành muỗi, bu người và súc-vật; hết thảy bụi đều hóa thành muỗi trong xứ Ê-díp-tô. 18 Các thuật-sĩ cũng muốn cậy phù-chú mình làm như vậy, để hóa-sanh muỗi, nhưng làm chẳng đặng. Vậy, muỗi bu người và súc-vật. 19 Các thuật-sĩ bèn tâu cùng Pha-ra-ôn rằng: Ấy là ngón tay của Đức Chúa Trời; nhưng Pha-ra-ôn cứng lòng, chẳng nghe Môi-se và A-rôn chút nào, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán.

Tai-vạ thứ tư: ruồi mòng

20 Kế đó, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Nầy Pha-ra-ôn sẽ ngự ra mé sông, ngươi hãy dậy sớm, đi ra mắt người, mà tâu rằng: Đức Giê-hô-va có phán như vầy: Hãy tha cho dân ta đi, để chúng nó hầu việc ta. 21 Vì nếu ngươi không cho đi, nầy, ta sẽ sai ruồi mòng bu nơi ngươi, quần-thần, dân-sự và cung-điện ngươi; nhà của người Ê-díp-tô đều sẽ bị ruồi mòng bu đầy, và khắp trên đất nữa. 22 Nhưng ngày đó, ta sẽ phân-biệt xứ Gô-sen ra, là nơi dân ta ở, không có ruồi mòng, hầu cho ngươi biết rằng ta, Giê-hô-va, có ở giữa xứ. 23 Ta sẽ phân-biệt dân ta cùng dân ngươi. Đến mai, dấu lạ nầy tất sẽ có. 24 Đức Giê-hô-va bèn làm y như lời. Vậy, trong cung-điện Pha-ra-ôn, nhà-cửa của quần-thần người cùng cả xứ Ê-díp-tô đều có ruồi mòng vô-số, đất bị ruồi mòng hủy- hoại.

Pha-ra-ôn đã hứa cho dân-sự đi, rồi lại cứng lòng

25 Pha-ra-ôn bèn đòi Môi-se và A-rôn mà phán rằng: Hãy đi dâng tế-lễ cho Đức Chúa Trời các ngươi trong xứ. 26 Nhưng Môi-se tâu rằng: Làm như vậy chẳng tiện, vì các của-lễ mà chúng tôi sẽ tế Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, là một đều gớm-ghê cho người Ê-díp-tô. Nếu chúng tôi dâng của-lễ gớm-ghê trước mắt người Ê-díp-tô, họ há chẳng liệng đá chúng tôi sao? 27 Chúng tôi sẽ đi trong đồng vắng, chừng ba ngày đường, dâng tế-lễ cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, y như lời Ngài sẽ chỉ-bảo. 28 Pha-ra-ôn bèn phán rằng: Ta sẽ tha các ngươi đi dâng tế-lễ cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, ở nơi đồng vắng, nhưng đừng đi xa hơn. Hãy cầu-nguyện cho ta với! 29 Môi-se tâu rằng: Nầy, tôi sẽ lui ra khỏi bệ-hạ, cầu-nguyện Đức Giê-hô-va cho; ngày mai ruồi mòng sẽ lìa xa Pha-ra-ôn, quần-thần, và dân-sự người. Nhưng xin Pha-ra-ôn chớ cứ gạt chúng tôi mà không tha dân-sự đi dâng tế-lễ cho Đức Giê-hô-va. 30 Môi-se bèn lui ra khỏi Pha-ra-ôn, và cầu-nguyện Đức Giê-hô-va; 31 Ngài làm y như lời Môi-se, ruồi mòng lìa xa Pha-ra-ôn, quần-thần, và dân-sự người, không còn lại một con nào. 32 Nhưng lần nầy, Pha-ra-ôn lại cứng lòng nữa, không cho dân-sự đi.

 

 

 

< Lui    Tới >