Thách Thức đối với Vai Trò Lãnh Đạo
Việc hoãn tiến vào Ca-na-an và thất bại trước các đạo quân ngoại bang có tác động thảm khốc đến dân Y-sơ-ra-ên. Trong 40 năm tiếp theo, họ trở nên cay đắng, hay cãi cọ và công khai nổi loạn. Rắc rối lên đến đỉnh điểm khi Cô-rê, một người Lê-vi, và hai người thuộc chi phái Ru-bên dẫn đầu 250 người khác trong một cuộc nổi loạn. Sau khi họ bị tiêu diệt một cách kỳ diệu vì sự phản nghịch của họ, hàng ngàn người Y-sơ-ra-ên khác đứng về phía họ cũng bị dịch bệnh đánh và chết. Vấn đề không chỉ đơn thuần là về quyền lãnh đạo chính trị. Bất chấp điều có thể là một niềm tin chân thành của Cô-rê, đây là một cuộc tấn công vào chức tế lễ được Đức Chúa Trời chọn lựa. Để làm cho sự lựa chọn A-rôn làm thầy tế lễ trở nên rõ ràng, Đức Chúa Trời chỉ thị cho Môi-se thực hiện một thử nghiệm liên quan đến việc thu thập các cây gậy từ mỗi chi phái. Chỉ có cây gậy của A-rôn chứng tỏ đó là sự lựa chọn của Đức Chúa Trời.
Để hướng dẫn thêm cho dân Y-sơ-ra-ên về vị trí thích hợp của chức tế lễ và những người Lê-vi phục vụ với họ, Đức Chúa Trời tuyên bố rằng các thầy tế lễ và người Lê-vi sẽ không có phần thừa kế trong đất hứa, nhưng thay vào đó sẽ được chu cấp thông qua việc dâng phần mười.
Sự phản-loạn của Cô-rê, Đa-than, và A-bi-ram
161 Vả, Cô-rê, con trai của Dít-sê-ha, cháu của Kê-hát, chít của Lê-vi, giục theo mình Đa-than và A-bi-ram, con trai của Ê-li-áp, cùng với Ôn, con trai của Phê-lết, cháu Ru-bên. 2 Các người nầy với hai trăm năm mươi người trong dân Y-sơ-ra-ên, vốn là quan-tướng của hội, nghị-viên của hội-đồng, có danh-giá, đều hiệp nhau dấy nghịch cùng Môi-se và A-rôn, 3 mà rằng: Thôi đủ rồi! vì cả hội-chúng đều là thánh, và Đức Giê-hô-va ngự ở trong; vậy sao các ngươi tự cao trên hội-chúng của Đức Giê-hô-va?
4 Môi-se nghe đều đó, bèn sấp mặt xuống đất, 5 nói cùng Cô-rê và hết thảy kẻ hiệp với người mà rằng: Sáng mai, Đức Giê-hô-va sẽ tỏ cho biết ai thuộc về Ngài và ai là thánh; Ngài sẽ khiến người đó lại gần Ngài, tức khiến người nào mà Ngài đã chọn lấy đến gần Ngài. 6 Hỡi Cô-rê, hãy làm đều nầy: Ngươi và hết thảy kẻ hiệp với ngươi hãy cầm lư-hương; 7 sáng mai hãy để lửa ở trong và bỏ hương ở trên trước mặt Đức Giê-hô-va. Người nào mà Đức Giê-hô-va sẽ chọn, ấy là người thánh. Hỡi con-cháu Lê-vi, thôi đủ rồi!
8 Môi-se nói cùng Cô-rê rằng: Hỡi con-cháu Lê-vi, bây giờ hãy nghe. 9 Về phần các ngươi, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã biệt các ngươi riêng ra với hội-chúng Y-sơ-ra-ên, và khiến các ngươi đến gần Ngài đặng làm công-việc trong đền-tạm của Đức Giê-hô-va, đặng chực hầu việc trước mặt hội-chúng, việc ấy há là nhỏ-mọn sao? 10 Ngài biểu ngươi, hết thảy anh em ngươi với con-cháu Lê-vi đến gần Ngài, các ngươi lại còn kiếm chức tế-lễ nữa sao? 11 Vì vậy, ngươi và toàn bè-đảng của ngươi đều hiệp lại nghịch cùng Đức Giê-hô-va! Vì A-rôn là ai mà các ngươi lằm-bằm cùng người?
12 Môi-se sai đòi Đa-than và A-bi-ram, con trai Ê-li-áp; nhưng hai người đáp rằng: Chúng tôi không đi lên đâu. 13 Há là đều nhỏ-mọn mà ngươi đã đem chúng ta ra khỏi xứ đượm sữa và mật, đặng làm cho chúng ta chết trong đồng vắng, mà ngươi lại còn muốn lấn-lướt trên chúng ta nữa sao? 14 Quả thật, ngươi không có dẫn chúng ta đến trong một xứ đượm sữa và mật đâu, ngươi không cho chúng ta đồng ruộng hay là vườn nho làm sản-nghiệp đâu! Ngươi toan khoét mắt của dân nầy ư?…… Chúng ta không đi lên đâu.
15 Môi-se nổi giận lắm, thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Xin đừng kể đến của-lễ chay chúng nó nữa; tôi không có bắt nơi chúng nó một con lừa nào, và tôi cũng không có làm hại một ai trong bọn chúng nó. 16 Đoạn, Môi-se nói cùng Cô-rê rằng: Ngày mai ngươi và toàn bè-đảng ngươi với A-rôn hãy ra mắt Đức Giê-hô-va. 17 Mỗi người hãy lấy lư-hương mình bỏ hương ở trong, rồi mỗi người dâng lư-hương mình trước mặt Đức Giê-hô-va, tức là hai trăm năm mươi cái lư-hương. Ngươi và A-rôn, mỗi người cũng phải có lư-hương mình.
18 Vậy, mỗi người lấy lư-hương mình để lửa vào, bỏ hương trên, rồi đứng tại cửa hội-mạc luôn với Môi-se và A-rôn. 19 Cô-rê hiệp cả hội-chúng nghịch lại Môi-se và A-rôn tại cửa hội-mạc; sự vinh-quang của Đức Giê-hô-va hiện ra cùng cả hội-chúng. 20 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se và A-rôn rằng: 21 Hãy tách khỏi giữa hội-chúng nầy, thì ta sẽ tiêu-diệt nó trong một lát. 22 Hai người bèn sấp mặt xuống mà rằng: Ôi Đức Chúa Trời, là Chúa của thần-linh mọi xác-thịt! chỉ có một người phạm tội mà Chúa lại nổi giận cùng cả hội-chúng sao? 23 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 24 Hãy nói cùng hội-chúng mà rằng: Hãy dan ra khỏi chung-quanh chỗ ở của Cô-rê, Đa-than, và A-bi-ram.
25 Môi-se đứng dậy, đi lại phía Đa-than và A-bi-ram; các trưởng-lão Y-sơ-ra-ên đi theo người. 26 Người nói cùng hội-chúng rằng: Bây giờ, hãy dan ra khỏi trại của các người hung-ác nầy, và chớ đụng đến vật chi thuộc về họ, e các ngươi sẽ chết vì những tội của họ chăng. 27 Vậy, dân-sự dan ra khỏi tứ phía chỗ ở của Cô-rê, Đa-than, và A-bi-ram. Đa-than và A-bi-ram ra đứng tại cửa trại với vợ, con trai và con nít mình.
28 Môi-se bèn nói rằng: Nhờ đều nầy các ngươi sẽ biết rằng Đức Giê-hô-va có sai ta đặng làm các đều nầy, và ta chẳng làm sự chi tự ta. 29 Nếu các kẻ đó chết như mọi người khác chết, nếu họ đồng chịu số-phận chung như mọi người, thì Đức Giê-hô-va không có sai ta. 30 Nhưng nếu Đức Giê-hô-va làm một sự thật mới, nếu đất hả miệng ra nuốt họ và mọi món chi thuộc về họ, nếu họ còn đương sống mà xuống âm-phủ, thì các ngươi sẽ biết rằng những người nầy có khinh-bỉ Đức Giê-hô-va.
31 Vừa khi Môi-se nói dứt các lời nầy, đất ngay dưới chơn họ bèn nứt ra; 32 hả miệng nuốt họ, gia-quyến và hết thảy phe Cô-rê cùng tài-sản của chúng nó. 33 Các người đó còn đương sống và mọi vật chi thuộc về họ đều xuống âm-phủ; đất lấp lại và chúng nó bị diệt khỏi hội-chúng. 34 Cả Y-sơ-ra-ên ở xung-quanh nghe tiếng họ la, đều chạy trốn, vì nói rằng: Chúng ta hãy coi chừng, kẻo đất nuốt chúng ta chăng!
35 Rồi một ngọn lửa từ Đức Giê-hô-va lòe ra thiêu-hóa hai trăm năm mươi người đã dâng hương.
36 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 37 Hãy nói với Ê-lê-a-sa, con trai thầy tế-lễ A-rôn, biểu lượm các lư-hương ra khỏi chỗ lửa cháy, và đổ lửa của các lư-hương nơi xa, vì lư-hương đã nên thánh. 38 Còn những lư-hương của các người đã phạm tội cùng sanh-mạng mình, người ta phải lấy làm thành những tấm dát mỏng để bọc bàn-thờ. Bởi các lư-hương đã dâng trước mặt Đức Giê-hô-va đã thành thánh; những tấm dát đó sẽ dùng làm một dấu cho dân Y-sơ-ra-ên. 39 Vậy, Ê-lê-a-sa, thầy tế-lễ, lấy những lư-hương bằng đồng của các người bị thiêu đã dâng lên, và người ta làm thành những tấm dát mỏng để bọc bàn-thờ. 40 Ấy là một kỷ-niệm cho dân Y-sơ-ra-ên, để người nào ngoại dòng A-rôn chớ đến gần đặng xông hương trước mặt Đức Giê-hô-va, kẻo e đồng số-phận cùng Cô-rê và bè-đảng người, theo lời Đức Giê-hô-va đã cậy Môi-se truyền dạy.
41 Ngày mai, cả hội dân Y-sơ-ra-ên lằm-bằm cùng Môi-se và A-rôn mà rằng: Hai người đã làm chết dân của Đức Giê-hô-va. 42 Khi hội-chúng đương hiệp nhau nghịch cùng Môi-se và A-rôn, thì ngó về hướng hội-mạc, xảy thấy trụ mây bao-phủ hội-mạc, và sự vinh-quang của Đức Giê-hô-va hiện ra. 43 Môi-se và A-rôn đến đứng trước hội-mạc, 44 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 45 Hãy dan ra khỏi giữa hội-chúng nầy, thì ta sẽ tiêu-diệt nó trong một lát. Nhưng hai người sấp mặt xuống đất, 46 rồi Môi-se nói cùng A-rôn rằng: Hãy cầm lấy lư-hương để lửa từ trên bàn-thờ vào, bỏ hương lên trên, mau mau đi đến hội-chúng và làm lễ chuộc tội cho họ; vì sự thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va đã nổi lên, và tai-vạ đã phát khởi. 47 A-rôn bèn cầm lấy lư-hương y như Môi-se đã biểu; chạy đến giữa hội-chúng; kìa, tai-vạ đã phát khởi giữa dân-sự. A-rôn bèn bỏ hương vào, và làm lễ chuộc tội cho dân-sự. 48 Người đứng giữa kẻ chết và kẻ sống, thì tai-vạ bèn ngừng lại. 49 Có mười bốn ngàn bảy trăm người chết vì tai-vạ nầy, trừ ra những kẻ đã bị chết vì cớ Cô-rê. 50 Đoạn, A-rôn trở về cùng Môi-se tại cửa hội-mạc, rồi tai-vạ ngừng lại.
Cây gậy của A-rôn.— Chứng-cớ quyết về chức tế-lễ của người
171 Kế đó, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên và biểu rằng: Mỗi chi-phái của họ phải đem nộp cho ngươi một cây gậy; nghĩa là mười hai cây gậy bởi các quan-trưởng của mỗi chi-phái. 3 Ngươi phải đề tên mỗi người trên cây gậy của mình, và đề tên A-rôn trên cây gậy của Lê-vi; vì phải có một cây gậy cho mỗi trưởng-tộc. 4 Ngươi phải để các gậy đó trong hội-mạc, trước hòm bảng-chứng, là nơi ta gặp ngươi. 5 Hễ người nào ta chọn lấy, thì cây gậy người đó sẽ trổ hoa; vậy ta sẽ làm cho nín đi trước mặt ta những lời lằm-bằm của dân Y-sơ-ra-ên đã phát ra đối nghịch cùng các ngươi.
6 Môi-se nói cùng dân Y-sơ-ra-ên, thì hết thảy trưởng-tộc, tùy theo chi-phái mình, đem nộp cho người một cây gậy, tức là mười hai cây. Gậy của A-rôn ở giữa các cây gậy khác. 7 Môi-se để những gậy đó trong Trại bảng-chứng trước mặt Đức Giê-hô-va. 8 Ngày mai, khi Môi-se vào Trại bảng-chứng, xảy thấy cây gậy A-rôn về nhà Lê-vi đã trổ hoa: nó có nứt mụt, sanh hoa và trái hạnh-nhơn chín. 9 Môi-se bèn rút các cây gậy khỏi trước mặt Đức Giê-hô-va, đem đưa cho cả dân Y-sơ-ra-ên; các người đều thấy và mỗi người lấy gậy mình lại.
10 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy đem cây gậy của A-rôn để lại trước hòm bảng-chứng, đặng giữ làm một dấu cho con-cái phản-nghịch; ngươi phải làm cho nín đi những lời lằm-bằm đối nghịch cùng ta, hầu cho dân-chúng chẳng chết. 11 Môi-se làm như vậy, tức làm y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn mình.
12 Dân Y-sơ-ra-ên nói cùng Môi-se rằng: Nầy chúng tôi bị diệt, chúng tôi bị chết, chúng tôi chết mất hết thảy! 13 Phàm ai đến gần đền-tạm của Đức Giê-hô-va đều chết. Có lẽ chúng tôi phải chết hết sao?
Chức-phận và phần huê-lợi của những thầy tế-lễ và người Lê-vi
181 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng A-rôn rằng: Ngươi, các con trai ngươi, và tông-tộc ngươi phải mang lấy những tội-lỗi phạm trong nơi thánh; còn ngươi và các con trai ngươi phải mang lấy những tội-lỗi phạm trong chức tế-lễ. 2 Cũng hãy biểu đến gần ngươi các anh em mình, là chi-phái Lê-vi, tức tông-tộc ngươi, đặng các người đó hiệp với ngươi và hầu-việc ngươi; nhưng ngươi và các con trai ngươi phải ở trước Trại bảng-chứng. 3 Các người đó sẽ gìn-giữ đều chi ngươi truyền-dạy, và đều nào thuộc về cả Trại; chỉ không nên lại gần những vật thánh, cũng đừng lại gần bàn-thờ, e khi chúng nó phải chết, và các ngươi cũng chết luôn chăng. 4 Vậy, các người đó sẽ hiệp với ngươi coi-sóc đều chi thuộc về hội-mạc, và giữ công-việc của Trại; một người ngoại nào chẳng nên đến gần các ngươi. 5 Các ngươi phải coi-sóc đều chi thuộc về nơi thánh và bàn-thờ, để đừng có sự thạnh-nộ cùng dân Y-sơ-ra-ên nữa. 6 Còn ta đây, trong dân Y-sơ-ra-ên ta đã chọn lấy anh em các ngươi, là những người Lê-vi, mà ban cho các ngươi, vì đã dâng cho Đức Giê-hô-va rồi, đặng làm công-việc của hội-mạc. 7 Nhưng ngươi và các con trai ngươi phải kỹ-lưỡng lo cho xong chức tế-lễ, quản-trị các đều chi thuộc về bàn-thờ, và vật chi ở phía trong màn; các ngươi phải làm việc mình tại đó. Chức tế-lễ của các ngươi là một việc ta phong cho như một của ban: người ngoại nào đến gần sẽ bị xử-tử.
8 Đức Giê-hô-va lại phán cùng A-rôn rằng: Nầy ta cử ngươi coi-sóc các lễ-vật của ta thâu lấy về mọi vật mà dân Y-sơ-ra-ên đã biệt riêng ra thánh; cứ một lệ-định đời đời ta ban những lễ-vật nầy cho ngươi và cho các con trai ngươi như một phần riêng mà phép xức dầu truyền cho. 9 Trong các vật rất thánh không có thiêu-hóa mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho ta, nầy là phần sẽ thuộc về ngươi: Hết thảy lễ-vật của họ, nào của-lễ chay, nào của-lễ chuộc tội, nào của-lễ chuộc sự mắc lỗi; những vật rất thánh nầy đều sẽ thuộc về ngươi và các con trai ngươi. 10 Ngươi phải ăn nó trong nơi rất thánh; mọi người nam phải ăn lấy, ấy sẽ làm một vật thánh cho ngươi.
11 Vật nầy cũng sẽ thuộc về ngươi: Phàm lễ-vật nào mà dân Y-sơ-ra-ên dâng giơ lên và đưa qua đưa lại, thì ta cứ một lệ-định đời đời mà ban cho ngươi và các con trai con gái ngươi. Ai trong nhà ngươi tinh-sạch sẽ được ăn các món đó. 12 Ta cũng đã ban cho ngươi những vật đầu mùa mà dân Y-sơ-ra-ên sẽ dâng cho Đức Giê-hô-va, hết thảy phần dầu, rượu ngọt và lúa miến nhứt-hạng. 13 Mọi hoa-quả đầu mùa của đất sanh-sản mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho Đức Giê-hô-va, đều sẽ thuộc về ngươi; ai trong nhà ngươi tinh-sạch sẽ được ăn lấy. 14 Phàm vật chi mà dân Y-sơ-ra-ên phú dâng sẽ thuộc về ngươi. 15 Mọi con đầu lòng của các xác-thịt, hoặc người, hoặc vật mà dân Y-sơ-ra-ên dâng cho Đức Giê-hô-va, đều sẽ thuộc về ngươi; nhưng ngươi phải chuộc lại con đầu lòng của loài người, và cũng phải chuộc lại con đầu lòng của thú-vật ô-uế. 16 Về sự chuộc lại, ngươi phải chuộc lại những con từ một tháng trở đi, theo giá định của ngươi, là năm siếc-lơ bạc, theo siếc-lơ của nơi thánh; một siếc-lơ của nơi thánh là hai mươi ghê-ra. 17 Nhưng ngươi chớ chuộc lại con đầu lòng của bò cái, hoặc con đầu lòng của chiên cái hay là con đầu lòng của dê cái; ấy là những vật thánh. Ngươi phải rưới huyết nó trên bàn-thờ, và xông mỡ nó làm của-lễ dùng lửa dâng lên có mùi thơm cho Đức Giê-hô-va. 18 Thịt nó sẽ thuộc về ngươi như cái o dâng đưa qua đưa lại và cái giò hữu. 19 Ta cứ lệ-định đời đời ban cho ngươi, các con trai và các con gái ngươi, hết thảy lễ-vật thánh mà dân Y-sơ-ra-ên dâng giơ lên cho Đức Giê-hô-va; ấy là một giao-ước bằng muối đời đời, không bỏ được, trước mặt Đức Giê-hô-va cho ngươi và cho dòng-dõi ngươi.
20 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng A-rôn rằng: Ngươi sẽ không có cơ-nghiệp trong xứ dân Y-sơ-ra-ên; và chẳng sẽ có phần cho ngươi giữa dân đó; ta là phần của ngươi, và là cơ-nghiệp của ngươi ở giữa dân Y-sơ-ra-ên. 21 Còn về con-cháu Lê-vi, nầy ta đã ban cho làm cơ-nghiệp, mọi thuế một phần mười của Y-sơ-ra-ên làm lương về công-việc mình làm trong hội-mạc. 22 Dân Y-sơ-ra-ên chớ lại gần hội-mạc nữa, e phải mắc tội và chết chăng. 23 Nhưng ấy là người Lê-vi sẽ làm công-việc của hội-mạc; bằng có phạm tội, thì tự mang lấy; chúng nó sẽ không có phần cơ-nghiệp giữa dân Y-sơ-ra-ên; ấy sẽ là một lệ-định đời đời trải qua các thế-đại. 24 Vì ta đã ban cho người Lê-vi làm cơ-nghiệp, những thuế một phần mười của dân Y-sơ-ra-ên dâng giơ lên cho Đức Giê-hô-va. Bởi cớ đó, ta đã phán về họ rằng: Họ sẽ không có cơ-nghiệp giữa dân Y-sơ-ra-ên.
25 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 26 Ngươi cũng phải truyền cho người Lê-vi rằng: Khi nào các ngươi đã lãnh của dân Y-sơ-ra-ên thuế một phần mười mà ta đã ban về phần dân đó đặng làm cơ-nghiệp của các ngươi, thì hãy lấy một phần mười của vật thuế một phần mười, mà làm của-lễ dâng giơ lên cho Đức Giê-hô-va. 27 Lễ-vật dâng giơ lên của các ngươi sẽ kể như lúa mì lấy nơi sân đạp lúa, và như sự đầy-dẫy của hầm rượu. 28 Thế thì, trong những thuế một phần mười mà các ngươi lãnh nơi dân Y-sơ-ra-ên, thì cũng phải lấy ra một phần mười làm lễ-vật dâng giơ lên cho Đức Giê-hô-va, và giao lễ-vật của Đức Giê-hô-va đó cho A-rôn, thầy tế-lễ. 29 Trong những lễ-vật lãnh được, các ngươi phải lấy ra phần tốt nhứt, biệt riêng ra thánh mà dâng giơ lên cho Đức Giê-hô-va. 30 Ngươi phải nói cùng người Lê-vi rằng: Khi nào các ngươi đã dâng giơ lên phần tốt nhứt của thuế một phần mười, thì sẽ kể cho người Lê-vi như huê-lợi của sân đạp lúa, và như huê-lợi của hầm rượu vậy. 31 Các ngươi và gia-quyến các ngươi phải ăn nó trong nơi nào cũng được, vì là công-giá mình về việc các ngươi làm trong hội-mạc. 32 Bởi cớ ấy, khi các ngươi đã dâng giơ lên phần tốt nhứt, các ngươi sẽ không mắc tội, sẽ không làm ô-uế những vật thánh của dân Y-sơ-ra-ên, và các ngươi không chết đâu.