Ngày 26 tháng Hai

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Phục truyền 23:1-8; Dân số 6:1-21; Lê-vi 27:1-34; Phục truyền 23:21-23; Lê-vi 19:1-2; Phục truyền 22:9-11; Lê-vi 19:19a

Những Người Bị Loại Khỏi Hội Chúng

Không chỉ cá nhân phải giữ mình thanh sạch, mà toàn thể hội chúng cũng phải không tì vết. Đây là một dân tộc được chọn, một dân thánh. Do đó, một số người cụ thể bị loại khỏi hội chúng thuộc linh, mặc dù họ rõ ràng được phép duy trì mối quan hệ giao ước và giữ ngày Sa-bát trong việc thờ phượng cá nhân. Trong số những người bị loại trừ có những người bị cắt bỏ bộ phận sinh dục (có lẽ do ảnh hưởng từ các tập tục ngoại giáo về tự gây thương tích) và con cái sinh ra từ các mối quan hệ bị cấm, như mại dâm và loạn luân. Những sự loại trừ có vẻ khắc nghiệt này chắc chắn nhằm mục đích lên án và ngăn chặn những hành vi gây ra chúng.

Luật về người không được vào những hội thánh, về sự tinh-sạch, về tôi-tớ trốn, về kỵ-nữ, v. v.

(Phục truyền) 23 1 Người hoạn, hoặc vì ngoại-thận bị dập, hay là bị cắt, sẽ không được phép vào hội của Đức Giê-hô-va. 2 Con ngoại-tình không được phép vào hội của Đức Giê-hô-va, dầu đến đời thứ mười cũng chẳng vào được.

3 Dân Am-môn và dân Mô-áp sẽ không được phép vào hội Đức Giê-hô-va, dầu đến đời thứ mười cũng chẳng hề bao giờ vào được; 4 bởi vì khi các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chúng nó không đem bánh và nước ra rước các ngươi trên đường, và bởi vì chúng nó có mướn Ba-la-am, con trai Bê-ô, ở Phê-thô-rơ tại Mê-sô-bô-ta-mi, đi đến rủa-sả ngươi. 5 Nhưng Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi không chịu nghe Ba-la-am, bèn đổi sự rủa-sả ra sự chúc phước cho ngươi, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi thương-mến ngươi. 6 Trọn đời ngươi chớ hề cầu sự bình-an, hoặc sự ích-lợi cho chúng nó.

7 Chớ lấy làm gớm-ghiếc người Ê-đôm, vì là anh em mình. Cũng chớ lấy làm gớm-ghiếc người Ê-díp-tô, vì ngươi đã làm khách trong xứ người, 8 con-cháu họ sanh về đời thứ ba sẽ được phép vào hội Đức Giê-hô-va.

Lời Khấn Na-xi-rê

Cũng như có những người mà hội chúng phải tách riêng theo nghĩa tiêu cực để giữ sự thanh sạch, thì cũng có những người được biệt riêng theo nghĩa tích cực để làm việc trong hội chúng. Các thầy tế lễ được biệt riêng bởi dòng dõi, và các tiên tri được Đức Chúa Trời trực tiếp chọn. Nhưng cũng có những người nam và nữ, vào một thời điểm nào đó, cảm thấy một sự kêu gọi đặc biệt để được biệt riêng hay tách biệt để dâng mình cho Đức Chúa Trời. Mặc dù không giữ chức vụ chính thức nào, và thường là vì sự phát triển tâm linh cá nhân, những người này thường kiêng những thú vui trần tục và dâng mình phục vụ người khác. Dường như việc lập một lời khấn đặc biệt khi một người muốn bắt đầu một thời kỳ biệt riêng như vậy đã là thông lệ giữa vòng dân Y-sơ-ra-ên, và luật tôn giáo giờ đây chính thức công nhận và quy định việc này. Lời khấn Na-xi-rê đề cập cụ thể đến việc được biệt riêng, và sẽ được ít nhất ba nhân vật lịch sử quan trọng lập trong những năm sau đó.

Luật về người Na-xi-rê

(Dân số) 6 1 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy nói cho dân Y-sơ-ra-ên rằng: Bất-luận người nam hay nữ, khi hứa-nguyện Na-xi-rê (Nghĩa là biệt riêng ra.)  đặng biệt mình riêng ra cho Đức Giê-hô-va, 3 thì phải kiêng-cữ rượu và vật uống say; chẳng nên uống hoặc giấm rượu, hoặc giấm của vật uống say; lại cũng chẳng nên uống một thứ nước nào bằng trái nho, hay là ăn nho tươi, hoặc nho khô. 4 Trọn trong lúc người biệt mình riêng ra, chớ ăn món chi của nho sanh-sản hết, từ hột đến da. 5 Trọn trong lúc hứa-nguyện Na-xi-rê mình, chớ nên dùng dao cạo đầu; người sẽ nên thánh, và phải để tóc mọc cho đến chừng nào kỳ biệt mình riêng ra cho Đức Giê-hô-va đã được mãn. 6 Trọn trong lúc người biệt mình riêng ra cho Đức Giê-hô-va chớ đến gần người chết. 7 Người chớ vì cha hoặc vì mẹ, vì anh hoặc vì chị đã chết, mà làm cho mình bị ô-uế, vì dấu chỉ sự biệt riêng ra cho Đức Chúa Trời vẫn ở trên đầu người. 8 Trọn trong lúc hứa-nguyện Na-xi-rê, người được biệt ra thánh cho Đức Giê-hô-va. 9 Nếu ai chết thình-lình gần bên người, làm cho ô-uế đầu mình đã biệt riêng ra thánh, thì phải cạo đầu mình trong ngày được sạch, tức là ngày thứ bảy; 10 qua ngày thứ tám, người phải đem hai chim cu hay là hai bò-câu con đến cho thầy tế-lễ tại cửa hội-mạc. 11 Thầy tế-lễ sẽ dâng con nầy làm của-lễ chuộc tội, con kia làm của-lễ thiêu, và chuộc tội cho người đã phạm, vì cớ xác chết. Vậy, trong ngày đó người sẽ biệt đầu mình riêng ra thánh. 12 Thế thì, người phải biệt riêng ra cho Đức Giê-hô-va những ngày về nguyện Na-xi-rê mình lại, và dâng một con chiên con đực giáp năm làm của-lễ chuộc sự mắc lỗi, và những ngày trước không kể nữa, vì sự Na-xi-rê mình đã bị ô-uế.

13 Nầy là luật-lệ về người Na-xi-rê: Khi nào những ngày Na-xi-rê mình đã mãn, người ta phải đem người đến tại cửa hội-mạc; 14 người phải dâng của-lễ mình cho Đức Giê-hô-va, tức là một con chiên con giáp năm không tì-vít, làm của-lễ thiêu, một con chiên cái giáp năm không tì-vít, làm của-lễ chuộc tội, và một con chiên đực không tì-vít, làm của-lễ thù-ân; 15 một giỏ bánh không men bằng bột lọc, bánh nhỏ tưới dầu, bánh tráng không men thoa dầu, luôn với của-lễ chay và lễ quán cặp theo các lễ kia. 16 Thầy tế-lễ sẽ đem những của-lễ nầy đến trước mặt Đức Giê-hô-va, và dâng của-lễ chuộc tội cùng của-lễ thiêu của người; 17 rồi ngoại trừ giỏ bánh không men, dâng luôn con chiên đực làm của-lễ thù-ân, cùng dâng của-lễ chay và lễ quán của người. 18 Tại cửa hội-mạc, người Na-xi-rê phải cạo đầu mình đã biệt riêng ra, lấy tóc bỏ vào lửa dưới của-lễ thù-ân. 19 Sau khi người Na-xi-rê cạo đầu rồi, thầy tế-lễ sẽ lấy cái vai chín của chiên đực, một cái bánh nhỏ không men trong giỏ, một bánh tráng không men và để trong lòng hai bàn tay người, 20 rồi đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va: ấy là một vật thánh về thầy tế-lễ với cái o đưa qua đưa lại và cái giò dâng giơ lên. Kế đó, người Na-xi-rê được phép uống rượu.

21 Đó là luật-lệ về người Na-xi-rê đã hứa-nguyện, và đây là của-lễ người phải dâng cho Đức Giê-hô-va về nguyện Na-xi-rê mình, ngoại trừ của-lễ nào người có thế dâng thêm. Người phải theo luật-lệ về sự Na-xi-rê mình mà làm theo lời hứa-nguyện của mình vậy.

Những Lời Khấn Dâng Hiến

Mặc dù một người có thể không bao giờ lập lời khấn Na-xi-rê để hạ mình xuống, người đó có thể tự nguyện dâng hiến chính mình hoặc tài sản của mình cho công việc của Chúa như một cách giúp đỡ để hỗ trợ các nhu cầu tài chính của đền tạm. Việc này được thực hiện thông qua một hành động chuộc lại bằng cách định giá trị cho người hoặc vật được dâng hiến và dâng giá trị đó như một của dâng. Những quy tắc sau đây liên quan đến những lời khấn và của dâng như vậy.

Những lời khấn-nguyện và các vật biệt riêng ra thánh

(Lê-vi) 27  1 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy truyền cho dân Y-sơ-ra-ên rằng: Khi nào có ai dùng loài người mà khấn-nguyện, thì ngươi hãy định giá cho; giá đó thuộc về Đức Giê-hô-va. 3 Nếu ngươi định giá về một người nam từ hai mươi đến sáu mươi tuổi, thì hãy định cho năm chục siếc-lơ bạc, tùy theo siếc-lơ nơi thánh (một siếc lơ = 11 gram)4 Nếu là một người nữ, hãy định giá ba chục siếc-lơ bạc. 5 Nếu là một đứa con trẻ từ năm đến hai mươi tuổi, thì hãy định giá hai chục siếc-lơ cho một đứa trai, và mười siếc-lơ cho một đứa gái. 6 Ví bằng một đứa trẻ từ một tháng đến năm tuổi, thì hãy định giá năm siếc-lơ bạc cho một đứa trai, và ba siếc-lơ bạc cho một đứa gái. 7 Nếu một người già-cả từ sáu mươi tuổi trở lên, ngươi hãy định giá mười lăm siếc-lơ bạc cho một người nam, và mười siếc-lơ bạc cho một người nữ. 8 Bằng người khấn-nguyện rất nghèo-khổ, không nộp được giá tiền ngươi định, thì hãy đem đến trước mặt thầy tế-lễ cho người nhứt-định cho. Thầy tế-lễ sẽ tùy theo phương-thế người khấn-nguyện mà nhứt-định giá vậy.

9 Nếu khấn-nguyện về thú-vật dùng làm của-lễ dâng cho Đức Giê-hô-va, thì hễ con thú nào dâng cho Đức Giê-hô-va sẽ là vật thánh. 10 Người ta không nên đổi hay là thế một con tốt cho một con xấu, hay là một con xấu cho một con tốt. Nếu thế một con nào cho một con khác, thì con nầy và con thế đều sẽ nên vật thánh. 11 Nếu là thú-vật ô-uế không phép dùng làm của-lễ dâng cho Đức Giê-hô-va, thì phải đem con thú đó đến trước mặt thầy tế-lễ, 12 rồi thầy tế-lễ sẽ tùy theo con thú xấu hay tốt mà định giá. Họ sẽ theo giá định của thầy tế-lễ mà trả. 13 Còn nếu muốn chuộc lại, thì phải phụ thêm một phần năm giá của ngươi định.

14 Nếu ai biệt nhà mình ra thánh cho Đức Giê-hô-va, thì thầy tế-lễ sẽ tùy theo nhà tốt hay xấu mà định giá; họ phải nhận lấy giá của thầy tế-lễ đã định. 15 Còn nếu kẻ đã biệt nhà mình ra thánh muốn chuộc nó lại, thì phải phụ thêm một phần năm giá ngươi đã định, rồi nhà sẽ thuộc về người.

16 Nếu ai biệt một phần ruộng tổ-nghiệp mình ra thánh cho Đức Giê-hô-va, thì ngươi hãy định giá tùy theo số họ gieo, nghĩa là cứ năm chục siếc-lơ bạc mỗi một ô-me mạch-nha giống. 17 Nếu biệt ruộng mình ra thánh từ năm hân-hỉ, họ sẽ nhận giá ngươi định; 18 còn nếu họ biệt ruộng mình ra thánh sau năm hân-hỉ, thì thầy tế-lễ cứ theo số năm còn lại đến năm hân-hỉ mà định giá ruộng, và trừ lại giá ngươi định. 19 Nếu người đã biệt ruộng mình ra thánh muốn chuộc nó lại, thì phải phụ thêm một phần năm giá ngươi định, rồi ruộng sẽ thuộc về người. 20 Còn ví người không chuộc lại, và người ta bán ruộng cho người khác, thì không được chuộc lại nữa. 21 Khi đến năm hân-hỉ, ruộng ra khỏi tay chủ mua, thì sẽ trở nên thánh, biệt riêng ra cho Đức Giê-hô-va như một sở ruộng cấm: nó sẽ làm sản-nghiệp cho thầy tế-lễ.

22 Nếu ai biệt ra thánh cho Đức Giê-hô-va một sở ruộng mình mua, chớ chẳng phải của tổ-nghiệp, 23 thì thầy tế-lễ sẽ tùy theo giá ngươi định mà đánh giá đến năm hân-hỉ, rồi chánh trong ngày đó, người nầy phải nộp số tiền nhứt-định, vì là một vật biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. 24 Năm hân-hỉ, ruộng đó sẽ trở về chủ bán, tức là trở về nguyên-chủ. 25 Vả, phàm các giá định đều cứ theo siếc-lơ nơi thánh: một siếc-lơ giá hai chục ghê-ra (một siếc lơ = 11 gram, 1 ghê-ra bằng 0.60 gram).

26 Song không ai được biệt ra thánh con đầu lòng của súc-vật mình, hoặc bò hoặc chiên, vì các con đầu lòng theo phép đã thuộc về Đức Giê-hô-va rồi. 27 Còn nếu là một con thú không sạch, họ phải tùy theo giá ngươi định, phụ thêm một phần năm mà chuộc nó lại; nếu con thú chẳng chuộc lại, thì phải đem bán tùy theo giá định của ngươi.

Về vật cấm và nộp một phần mười

28 Phàm vật cấm, tức là hết thảy vật chi mà một người hằng dâng cho Đức Giê-hô-va do những của mình có, hoặc người, hoặc loài vật, hoặc ruộng tổ-nghiệp, thì chẳng được phép bán, cũng không được phép chuộc lại; hễ vật gì cấm, thì biệt ra chí-thánh cho Đức Giê-hô-va. 29 Hễ ai đã bị phú cho Đức Giê-hô-va, thì không được phép chuộc lại, họ hẳn phải bị giết.

30 Phàm thuế một phần mười thổ-sản, bất-kỳ vật gieo hay là hoa-quả của cây, đều thuộc về Đức Giê-hô-va; ấy là một vật thánh, biệt riêng ra cho Đức Giê-hô-va. 31 Nếu ai muốn chuộc lại vật chi về một phần mười của mình, thì phải phụ thêm một phần năm. 32 Còn về một phần mười của bầy bò hay là chiên, tức là mọi vật chi đi ngang dưới gậy, con thứ mười sẽ là thánh, biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. 33 Họ không nên phân-biệt con tốt hay là con xấu, và cũng không nên đổi. Nếu đổi, thì con thú bị đổi, và con đổi, cả hai đều biệt riêng ra thánh: không phép chuộc nó lại.

34 Đó là các mạng-lịnh mà Đức Giê-hô-va truyền cho Môi-se về dân Y-sơ-ra-ên tại trên núi Si-na-i.

(Phục truyền) 23 21 Khi ngươi hứa-nguyện cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, thì chớ trì-huỡn làm cho xong; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi hẳn sẽ đòi sự hoàn-nguyện ấy; bằng chẳng làm cho xong, ngươi sẽ mang lấy tội. 22 Nhưng nếu ngươi không hứa-nguyện, thì không phạm tội.

Luật về Sự Phân Rẽ

Trong mọi sự, dân Y-sơ-ra-ên phải thánh khiết, trong sạch, và được biệt riêng khỏi dân và tập tục của các dân tộc xung quanh họ. Để nhấn mạnh ý tưởng về sự phân rẽ, dân Y-sơ-ra-ên bị cấm một số sự pha trộn nhất định.

Luật-pháp về việc giữ đạo trước mặt Chúa và trước mặt người ta

(Lê-vi) 19 1 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: 2 Hãy truyền cho cả hội-chúng Y-sơ-ra-ên rằng: Hãy nên thánh, vì ta Giê-hô-va Đức Chúa Trời các người, vốn là thánh.

(Phục truyền) 22   9 Chớ trồng vườn nho mình hai thứ con giâm, e hết thảy hoặc con giâm ngươi đã trồng, hay là hoa-lợi của vườn nho, đều thuộc về nơi thánh.

10 Chớ cày bằng một con bò thắng chung với một con lừa.

11 Chớ mặc bằng vải pha lộn, lông chiên và gai với nhau.

(Lê-vi) 19 19 Các ngươi hãy giữ những mạng-lịnh ta.

Chớ để loài vật khác giống phủ lẫn nhau; 

< Lui     Trang Lịch     Tới >