Ngày 31 tháng Tám

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Giê-rê-mi 40:7-44:30; 51:64b

Một Nhóm Người Sót Lại Chạy Trốn Đến Ai Cập

Chỉ hai tháng nữa sẽ trôi qua trước khi có xung đột từ bên trong hàng ngũ những người đã bị bỏ lại hoang vắng ở Giu-đa. Một nhóm sĩ quan quân đội không bị bắt sẽ dường như rơi vào ảnh hưởng của người Am-môn, những người sẽ thuyết phục họ ám sát Ghê-đa-lia. Tính cách của họ được tiết lộ thêm khi họ giết 70 người vô tội, dường như không có lý do gì, và bắt làm tù binh chính đồng bào của họ tại Mích-ba.

Ngay khi dường như những cựu sĩ quan khác sắp sửa chữa mọi sai lầm, họ cũng thể hiện tính cách độc ác. Sau khi nói dối Giê-rê-mi, họ dẫn theo một nhóm người Hê-bơ-rơ sót lại, bao gồm cả Giê-rê-mi và Ba rúc, đi đến Ai Cập. Ai Cập dường như được chọn vì hai lý do: trước hết, họ sợ rằng Nê-bu-cát-nết-sa sẽ trừng phạt những cựu sĩ quan vì đã giết thống đốc do ông bổ nhiệm, và do đó họ tin rằng họ có thể tìm thấy sự an toàn dưới sự bảo vệ của Pha-ra-ôn Hốp-ra. Thứ hai, họ – và đặc biệt là vợ con họ – dường như bị lôi kéo vào sự thờ thần tượng và thờ phượng Nữ hoàng Thiên Đàng của người ngoại giáo của Ai Cập.

Vậy là trong chính đất nước mà ông đã mang lại những phán xét nghiêm khắc như vậy, Giê-rê-mi lại một lần nữa thấy mình phải kêu gào chống lại sự thờ thần tượng và phải mang đến nhiều lời quở trách và phán xét hơn.

Ghê-đa-lia được lập làm tổng-đốc trong đất

(Giê-rê-mi) 40 7 Phàm những người đầu-đảng còn giữ chốn thôn-quê cùng thủ-hạ mình nghe rằng vua Ba-by-lôn đã lập Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam, làm tổng-đốc trong đất, và nghe vua đã giao-phó cho người những đờn-ông, đờn-bà, trẻ-con, cùng những kẻ rất nghèo-khó trong đất, chưa bị đem qua Ba-by-lôn làm phu-tù. 8 Họ bèn đến cùng Ghê-đa-lia tại Mích-ba. Ấy là Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, Giô-ha-nan và Giô-na-than, con trai Ca-rê-át, Sê-ra-gia, con trai Tan-hu-mết, các con trai của Ê-phai ở Nê-tô-pha, và Giê-xa-nia, con trai người Ma-a-ca, cùng những người đồng đi với họ. 9 Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam, cháu Sa-phan, dùng lời thề mà hứa với các người ấy cùng thủ-hạ họ rằng: Chớ ngại làm tôi người Canh-đê; hãy ở trong đất và làm tôi vua Ba-by-lôn, thì các ngươi sẽ được ích. 10 Về phần ta, nầy, ta sẽ ở lại Mích-ba, đặng chầu những người Canh-đê sẽ đến đây. Nhưng các ngươi hãy thâu rượu, trái mùa hạ, và dầu; hãy đựng vào bình các ngươi, và lập nghiệp trong các thành mình đã chiếm lấy.

11 Hết thảy người Giu-đa ở trong Mô-áp, giữa con-cái Am-môn, trong Ê-đôm và các xứ, nghe vua Ba-by-lôn đã để mấy người còn sót ở lại trong Giu-đa, và nghe đã đặt Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam, cháu Sa-phan, làm tổng-đốc. 12 Các người Giu-đa đó bèn từ các nơi mình đã bị đuổi đến mà trở về trong đất Giu-đa, đến cùng Ghê-đa-lia tại Mích-ba, thâu rượu và trái mùa hạ nhiều lắm.

13 Bấy giờ Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, và các người đầu-đảng còn giữ chốn thôn-quê, đều đến tìm Ghê-đa-lia, tại Mích-ba, và nói cùng người rằng: 14 Ông có hay rằng Ba-a-lít, vua của con-cái Am-môn, đã sai Ích-ma-ên, con trai của Nê-tha-nia, đặng cất lấy mạng-sống ông chăng? Nhưng Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam, không tin lời họ. 15 Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, bèn nói kín cùng Ghê-đa-lia tại Mích-ba rằng: Xin cho tôi đi, tôi sẽ giết Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, mà không ai biết hết. Làm sao để nó cất lấy mạng-sống ông, hầu cho mọi người Giu-đa nhóm-họp xung-quanh ông sẽ tan-lạc, và dân sót của Giu-đa chết mất? 16 Nhưng Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam, trả lời cho Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, rằng: Chớ làm đều đó; vì sự ngươi nói về Ích-ma-ên là dối-trá.

Sự giết Ghê-đa-lia

41 1 Tháng bảy, Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, cháu Ê-li-sa-ma, vốn dòng tôn-thất, và là một bậc đại-thần của vua, đem mười người với mình đến cùng Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam, tại Mích-ba. Họ ăn bánh với nhau tại đó. 2 Đoạn, Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, cùng mười người đi với mình đứng dậy lấy gươm đánh Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam, cháu Sa-phan, và giết người, tức là người mà vua Ba-by-lôn lập làm tổng-đốc trong đất như vậy. 3 Ích-ma-ên cũng giết luôn mọi người Giu-đa đương ở với Ghê-đa-lia tại Mích-ba, và lính chiến người Canh-đê ở đó.

4 Ngày thứ hai sau khi người đã giết Ghê-đa-lia, chưa ai biết sự đó, 5 thì có tám mươi người cạo râu, mặc áo rách, tự cắt mình, từ Si-chem, Si-lô, Sa-ma-ri mà đến, cầm những của-lễ chay và nhũ-hương trong tay mình đặng đem đến nhà Đức Giê-hô-va.

6 Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, từ Mích-ba ra đón các người ấy, vừa đi vừa khóc. Khi đến cùng họ rồi, nói rằng: Hãy đến cùng Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam. 7 Vừa khi những người đó đi đến giữa thành, Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, cùng những kẻ đi với mình, giết bọn họ và quăng thây xuống hố. 8 Nhưng trong bọn họ có mười người nói với Ích-ma-ên rằng: Chớ giết chúng tôi, vì chúng tôi có những đồ lương-thực giấu trong đồng: lúa mì, tiểu-mạch, dầu, và mật. Ích-ma-ên bèn thôi, không giết họ luôn với anh em họ. 9 Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, quăng những thây mình đã giết vào trong hố, ở kề bên Ghê-đa-lia, tức là hố vua A-sa đã đào, vì sợ Ba-ê-sa, vua Y-sơ-ra-ên. Ấy là cùng một cái hố đó mà Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, đã lấp đầy xác chết. 10 Đoạn, Ích-ma-ên bắt hết thảy dân-sự còn sót lại tại Mích-ba đem đi làm phu-tù: tức các con gái vua, và cả dân bỏ lại ở Mích-ba mà quan làm đầu thị-vệ Nê-bu-xa-A-đan đã giao phó cho Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam. Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, bắt những người ấy điệu đi làm phu-tù, và đi qua nơi con-cái Am-môn.

11 Khi Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, và các người đầu-đảng theo mình, nghe mọi đều ác mà Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, đã làm, 12 thì nhóm mọi thủ-hạ mình lại và khởi đi đánh Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, và đuổi kịp tại nơi gần hồ lớn Ga-ba-ôn. 13 Có xảy ra, khi đội quân theo Ích-ma-ên ngó thấy Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, và hết thảy các tướng đầu-đảng ở với người, thì thảy đều vui-mừng. 14 Cả dân mà Ích-ma-ên đã điệu đi từ Mích-ba đều trở mặt về với Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át. 15 Còn Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, thì cùng tám người trốn khỏi Giô-ha-nan và đi đến nơi con-cái Am-môn.

16 Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, cùng các tướng đầu-đảng theo mình, chiếm lấy đội binh mới vừa giải-cứu khỏi tay Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, khi Ích-ma-ên kéo đi từ Mích-ba sau lúc giết Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam. Hết thảy những lính chiến, đờn-bà, trẻ-con, hoạn-quan, Giô-ha-nan đều từ Ga-ba-ôn đem về. 17 Họ khởi đi và đỗ tại trạm Kim-ham, gần Bết-lê-hem, đặng rút qua Ê-díp-tô, 18 xa người Canh-đê; vì sợ người Canh-đê, bởi cớ Ích-ma-ên, con trai Nê-tha-nia, giết Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam, là người mà vua Ba-by-lôn đã lập làm tổng-đốc trong đất.

Giê-rê-mi khuyên dân chớ rút qua nước Ê-díp-tô

42 1 Bấy giờ các người đầu-đảng, Giô-ha-nan, Ca-rê-át, Giê-xa-nia, con trai Hô-sa-gia, và cả dân-sự, kẻ nhỏ người lớn, 2 đều đến nói cùng tiên-tri Giê-rê-mi rằng: Xin nhậm lời chúng tôi nài-xin, và cầu thay Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông cho chúng tôi, tức là những kẻ còn sót lại. Vả, chúng tôi trước vốn đông người, nay còn lại rất ít, như mắt ông có thấy. 3 Xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông, chỉ cho chúng tôi đường phải theo và sự phải làm!

4 Tiên-tri Giê-rê-mi bèn đáp rằng: Ta nghe rồi. Nầy, ta sẽ cầu Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, theo lời các ngươi đã xin. Phàm đều chi Đức Giê-hô-va trả lời, ta sẽ cho các ngươi biết, không giấu chút nào. 5 Các người ấy nói cùng Giê-rê-mi rằng: Nếu chúng tôi không làm theo mọi lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông sẽ sai ông bảo cho chúng tôi, nguyền-xin Đức Giê-hô-va làm chứng trung-tín thật-thà giữa chúng ta! 6 Không cứ đều lành hoặc đều dữ, chúng tôi sẽ vâng theo tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, là Đấng mà chúng tôi sai ông đến; để khi vâng lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, thì chúng tôi sẽ được phước.

7 Khỏi mười ngày, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Giê-rê-mi. 8 Người gọi Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, hết thảy các đầu-đảng và cả dân-sự, kẻ nhỏ người lớn đều đến, 9 mà nói cùng họ rằng: Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đấng các người đã sai ta đến để tỏ lời cầu-xin trước mặt Ngài, phán như vầy: 10 Nếu các ngươi cứ ở trong đất nầy, thì ta sẽ gây-dựng cho mà không phá đi; vun-trồng cho mà không nhổ đi; vì ta ăn-năn về sự họa mà ta đã giáng cho các ngươi. 11 Chớ sợ vua Ba-by-lôn, là người các ngươi đương sợ; Đức Giê-hô-va phán, đừng sợ vua ấy, vì ta ở với các ngươi đặng cứu-vớt và giải-thoát các ngươi khỏi tay người. 12 Ta sẽ thương-xót các ngươi, hầu cho vua ấy cũng thương-xót các ngươi, và cho các ngươi trở về trong đất mình.

13 Nhưng nếu các ngươi nói rằng: Chúng tôi không khứng ở trong đất nầy; mà các ngươi không vâng theo tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, 14 mà nói rằng: Không, chúng tôi muốn đi trong đất Ê-díp-tô, là nơi chúng tôi sẽ không thấy giặc-giã nữa, sẽ không nghe tiếng kèn nữa, tại đó chúng tôi sẽ không thiếu bánh; ấy là chúng tôi sẽ đến ở, —15 thì, hỡi các ngươi, là dân Giu-đa còn sót kia, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Khi các ngươi xây mặt vào Ê-díp-tô đặng trú-ngụ ở đó, 16 thì gươm-dao mà các ngươi sợ-hãi sẽ đuổi kịp các ngươi trong đất Ê-díp-tô; sự đói-kém mà các ngươi kinh-khiếp cũng sẽ đuổi theo các ngươi trong đất Ê-díp-tô, và các ngươi sẽ chết tại đó. 17 Ấy vậy, phàm những kẻ xây mặt vào Ê-díp-tô đặng trú-ngụ ở đó, thì sẽ chết bởi gươm-dao, đói-kém, và ôn-dịch. Trong bọn họ, chẳng có ai sống sót lại; chẳng có ai thoát khỏi họa mà ta sẽ giáng cho. 18 Thật thế, Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Như cơn giận và sự thạnh-nộ của ta đã đổ ra cho dân-cư Giê-ru-sa-lem thể nào, thì, khi các ngươi vào Ê-díp-tô, cơn giận của ta cũng sẽ đổ ra cho các ngươi thể ấy; tại đó các ngươi sẽ làm cớ cho người ta trù-ẻo, gở-lạ, rủa-sả, và sỉ-nhục; và các ngươi sẽ chẳng lại thấy chỗ nầy nữa.

19 Hỡi các ngươi, là dân Giu-đa còn sót lại, Đức Giê-hô-va đã phán về các ngươi rằng: Chớ qua nước Ê-díp-tô; hãy biết rõ rằng ngày nay ta đã đối chứng cho các ngươi. 20 Vì chính các ngươi làm sự dối-trá nghịch cùng linh-hồn mình; các ngươi đã sai ta đến cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, mà nói cùng ta rằng: Khá vì chúng tôi cầu thay nơi Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, và cho chúng tôi biết mọi đều Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi sẽ nói cùng ông; thì chúng tôi sẽ làm theo.

21 Vả, ngày nay ta đã bảo các ngươi rồi; nhưng các ngươi chẳng vâng theo tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi trong đều nào mà Ngài cậy ta truyền cho các ngươi. 22 Bây giờ, hãy biết rõ rằng các ngươi sẽ chết bởi gươm-dao, đói kém, ôn-dịch, trong chỗ mà các ngươi muốn đến trú-ngụ tại đó.

Giê-rê-mi bị đem qua nước Ê-díp-tô

43 1 Khi Giê-rê-mi đã thuật hết cho cả dân-sự mọi lời mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng nó, là lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng nó đã sai người nói cho chúng nghe, tức là những lời nầy, 2 thì A-xa-ria, con trai Hô-sa-gia, và Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, cùng mọi người kiêu-ngạo nói với Giê-rê-mi rằng: Ngươi nói dối! Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta chưa hề sai ngươi truyền cho chúng ta rằng: Chớ sang nước Ê-díp-tô mà trú-ngụ; nhưng ấy là Ba-rúc, con trai Nê-ri-gia, xui người nghịch cùng chúng ta, để nộp chúng ta trong tay người Canh-đê, đặng giết chúng ta hay là điệu về làm phu-tù nước Ba-by-lôn.

4 Ấy vậy, Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, các đầu-đảng và mọi dân-sự, chẳng vâng theo tiếng Đức Giê-hô-va truyền cho mình ở lại trong đất Giu-đa. 5 Giô-ha-nan, con trai Ca-rê-át, và các đầu-đảng đem những người Giu-đa còn sót lại, tức hết thảy những kẻ trở về từ cả các nước khác mà mình đã bị đuổi đến, mà ở trong đất Giu-đa, 6 đờn-ông, đờn-bà, trẻ-con, cùng các con gái nhà vua, và mọi người mà Nê-bu-xa-A-đan, quan làm đầu thị-vệ, đã để lại cho Ghê-đa-lia, con trai A-hi-cam, cháu Sa-phan, lại cũng đem luôn tiên-tri Giê-rê-mi và Ba-rúc, con trai Nê-ri-gia, 7 vào đất Ê-díp-tô, đến Tác-pha-nết; vì họ không vâng theo tiếng Đức Giê-hô-va.

8 Tại Tác-pha-nết, có lời Đức Giê-hô-va phán cho Giê-rê-mi như vầy: 9 Hãy lấy trong tay người những cục đá lớn, đem giấu trong đất sét làm gạch trước cửa nhà Pha-ra-ôn, tại Tác-pha-nết, trước mắt người Giu-đa đều thấy. 10 Ngươi khá bảo họ rằng: Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Nầy, ta sẽ sai và lấy tôi-tớ ta là Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, và đặt ngai vua ấy trên những đá nầy mà ta mới vừa giấu; vua ấy sẽ căng màn mình lên trên. 11 Vua ấy sẽ đến, đánh đất Ê-díp-tô; những kẻ phải chết thì làm cho chết, những kẻ phải bị phu-tù thì bắt làm phu-tù, những kẻ phải bị gươm-giáo thì cho gươm-giáo! 12 Ta sẽ đốt lửa nơi các chùa-miễu của các thần Ê-díp-tô; Nê-bu-cát-nết-sa sẽ đốt đi hết, và đem đi làm phu-tù; vua ấy lấy đất Ê-díp-tô mặc cho mình cũng như kẻ chăn chiên mặc áo mình, và vua ấy sẽ đi ra cách bình-an. 13 Người sẽ bẻ gãy các cột của Bết-Sê-mết trong đất Ê-díp-tô, và sẽ lấy lửa đốt các chùa-miễu của các thần Ê-díp-tô.

Giê-rê-mi trách người Giu-đa ẩn-náu trong đất Ê-díp-tô mà thờ thần-tượng

44 1 Có lời truyền cho Giê-rê-mi về hết thảy người Giu-đa ở trong đất Ê-díp-tô, tại Mít-đôn, Tác-pha-nết, Nốp, và trong xứ Pha-trốt, rằng: 2 Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi có thấy mọi tai-vạ mà ta đã giáng cho Giê-ru-sa-lem và các thành của Giu-đa. Kìa, những thành ấy ngày nay hoang-vu không dân ở, 3 vì cớ tội-ác dân chúng nó đã phạm để chọc giận ta, đi đốt hương và hầu-việc các thần khác mà chúng nó và các ngươi cùng tổ-phụ các ngươi cũng chưa từng biết đến. 4 Dầu vậy, ta đã sai mọi tôi-tớ ta, tức các tiên-tri, đến cùng các ngươi; ta dậy sớm sai họ đến đặng bảo các ngươi rằng: Ôi! sự gớm-ghiếc mà ta ghét đó thì đừng phạm đến. 5 Nhưng chúng nó chẳng nghe, chẳng để tai vào, chẳng chừa sự dữ, và cứ đốt hương cho các thần khác. 6 Vì vậy cơn giận và sự thạnh-nộ của ta đã đổ ra như lửa đốt nơi các thành của Giu-đa và các đường-phố của Giê-ru-sa-lem; và chúng nó bị đổ-nát hoang-vu như có ngày nay.

7 Bây giờ Giê-hô-va, Đức Chúa Trời vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Sao các ngươi phạm tội trọng dường ấy nghịch cùng mạng-sống mình, để cho đờn-ông, đờn-bà, trẻ-con, trẻ đương bú, bị cất khỏi giữa Giu-đa, đến nỗi dân các ngươi không còn lại chút nào; 8 bởi các ngươi chọc giận ta bằng những việc tay mình làm ra, đốt hương cho các thần khác trong đất Ê-díp-tô, là nơi các ngươi mới đến trú-ngụ; đến nỗi các ngươi chuốc lấy sự hủy-diệt cho mình, đem mình làm có rủa-sả sỉ-nhục giữa các dân thiên-hạ? 9 Các ngươi đã quên đều ác của tổ-phụ mình, đều ác của các vua Giu-đa, đều ác của các hoàng-hậu, đều ác của chính các ngươi cùng vợ mình đã phạm trong đất Giu-đa và trong các đường-phố Giê-ru-sa-lem hay sao? 10 Chúng nó chẳng hạ mình xuống cho đến ngày nay, chẳng kính-sợ, chẳng bước theo luật-pháp mạng-lịnh ta đã để trước mặt các ngươi và tổ-phụ các ngươi.

11 Vậy nên Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Nầy, ta sẽ để mặt ta nghịch cùng các ngươi mà giáng họa cho, và diệt cả Giu-đa. 12 Ta sẽ lấy dân Giu-đa sót lại, tức những kẻ đã xây mặt vào đất Ê-díp-tô đặng trú-ngụ ở đó; chúng nó sẽ bị diệt tại đó hết thảy. Chúng nó sẽ ngã trên đất Ê-díp-tô, chết dưới gươm hay là bởi đói-kém. Kẻ nhỏ người lớn sẽ đều chết vì gươm vì đói-kém, làm cớ cho người ta trù-ẻo, gở-lạ, rủa-sả, sỉ-nhục. 13 Ta sẽ phạt những kẻ ở trong đất Ê-díp-tô, như đã phạt Giê-ru-sa-lem bằng gươm-dao, đói-kém, và ôn-dịch; 14 đến nỗi trong những dân Giu-đa sót lại đến Ê-díp-tô đặng trú-ngụ, thì chẳng có ai thoát khỏi, hay sót lại, đặng trở về đất Giu-đa, là nơi chúng nó còn mong trở về ở. Chúng nó sẽ không trở về được, trừ ra những kẻ tránh khỏi mà thôi.

15 Bấy giờ, hết thảy những người biết vợ mình đốt hương cho các thần khác, hết thảy đờn-bà đứng tại đó nhóm thành một hội đông, tức mọi dân-sự ở trong đất Ê-díp-tô, tại Pha-trốt, đáp cùng Giê-rê-mi rằng: 16 Về sự ông nhơn danh Đức Giê-hô-va mà nói cùng chúng tôi, thì chúng tôi không khứng nghe đâu. 17 Nhưng chúng tôi chắc sẽ làm trọn mọi lời đã ra từ miệng chúng tôi, sẽ đốt hương và làm lễ quán cho nữ-vương trên trời, như chúng tôi cùng tổ-phụ, vua, quan-trưởng chúng tôi đã làm trong các thành của Giu-đa và các đường-phố Giê-ru-sa-lem; vì lúc bấy giờ chúng tôi có bánh đặng no mình, hưởng phước, chẳng thấy tai-vạ gì. 18 Nhưng, từ khi chúng tôi thôi đốt hương và làm lễ quán cho nữ-vương trên trời, thì chúng tôi thiếu-thốn mọi sự, và bị nuốt bởi gươm-dao đói-kém. 19 Vả lại, khi chúng tôi đốt hương và làm lễ quán cho nữ-vương trên trời, chúng tôi làm bánh để thờ-lạy người, và dâng lễ quán cho người nữa, thì chồng chúng tôi há chẳng biết hay sao?

20 Giê-rê-mi bèn nói cùng cả dân-sự, đờn-ông, đờn-bà, và mọi kẻ đã trả lời cho người như vậy, rằng: 21 Các ngươi cùng tổ-phụ, các vua các quan-trưởng mình, và dân trong đất, đã đốt hương trong các thành Giu-đa và trong các đường-phố Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-hô-va há chẳng đã nhớ lấy và đã ghi trong ý-tưởng Ngài sao? 22 Vì cớ sự hung-ác của việc làm các ngươi và sự gớm-ghiếc các ngươi đã phạm, nên Đức Giê-hô-va không chịu được nữa. Vì vậy đất các ngươi đã trở nên hoang-vu, gở-lạ, và sự rủa-sả, chẳng có ai ở, như có ngày nay. 23 Ấy là bởi các ngươi đã đốt hương và đã phạm tội nghịch cùng Đức Giê-hô-va, bởi các ngươi chẳng vâng theo tiếng Đức Giê-hô-va, và không bước theo luật-pháp, mạng-lịnh, và sự dạy-dỗ của Ngài, nên tai-vạ nầy đã đến cho các ngươi, như có ngày nay.

24 Giê-rê-mi lại nói cùng dân-sự và mọi người đờn-bà rằng: Hỡi cả dân Giu-đa hiện ở trong đất Ê-díp-tô, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va. 25 Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi và vợ các ngươi đã nói ra từ miệng mình, và lấy tay làm trọn đều mình đã nói rằng: Thật chúng ta sẽ làm thành lời mình đã khấn-nguyện, đốt hương, và làm lễ quán cho nữ-vương trên trời. Vậy các ngươi khá giữ vững lời nguyện mình và làm trọn lời nguyện. 26 Cho nên, hỡi cà dân Giu-đa hiện ở trong đất Ê-díp-tô, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va có phán: Nầy ta lấy danh lớn mình mà thề, trong khắp đất Ê-díp-tô sẽ chẳng có một người Giu-đa nào còn mở miệng xưng danh ta nữa, mà rằng: Thật như Chúa Giê-hô-va hằng sống! 27 Nầy, ta sẽ tỉnh-thức đặng xuống họa cho chúng nó mà không xuống phước; mọi người Giu-đa ở trong đất Ê-díp-tô sẽ đều bị vồ-nuốt bởi gươm-dao đói-kém cho đến đã diệt hết. 28 Chỉ có một số rất ít người sẽ được thoát khỏi gươm-dao, từ đất Ê-díp-tô trở về trong đất Giu-đa; và mọi người Giu-đa còn sót lại, tức những kẻ đã đến đặng trú-ngụ trong đất Ê-díp-tô nầy, thì sẽ biết lời nào được nghiệm, lời của ta hay là lời của chúng nó.

29 Đức Giê-hô-va phán: Nầy là dấu mà các ngươi bởi đó biết ta sẽ hình-phạt các ngươi trong nơi nầy, để các ngươi biết rằng lời ta phán về tai-họa các ngươi chắc ứng-nghiệm. 30 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ phó Pha-ra-ôn-Hốp-ra, vua Ê-díp-tô, trong tay kẻ thù nó và kẻ đòi mạng nó, như đã phó Sê-đê-kia, vua Giu-đa, trong tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, là kẻ thù và đòi mạng Sê-đê-kia.

51 64b Lời của Giê-rê-mi đến đây.

Thật là một trải nghiệm đau lòng cho Giê-rê-mi – ở một đất nước xa lạ, tách biệt khỏi gia đình tản lạc của mình, và bị bao quanh bởi những người Hebrew thờ thần tượng chưa hề bắt đầu học bài học từ sự sụp đổ của Giu-đa. Giờ đây ở tuổi già, Giê-rê-mi chắc chắn phải có một trái tim tan vỡ. Nhưng chắc chắn trong vương quốc của Đấng Mê-si-a mà ông đã tự tin tiên tri, ông sẽ nhận được phần thưởng lớn.

< Lui    Trang Lịch     Tới >