Sự ngăm-đe nghịch cùng Giu-đa. — Sự hạ A-si-ri xuống
10 1 Khốn thay cho những kẻ lập luật không công-bình, cho những kẻ chép lời trái lẽ, 2 cất mất sự công-bình khỏi kẻ nghèo, cướp lẽ phải của kẻ khốn-khó trong dân ta, lấy kẻ góa-bụa làm miếng mồi, kẻ mồ-côi làm của cướp! 3 Tới ngày thăm-phạt, khi họa-hoạn từ xa mà đến, các ngươi sẽ làm thể nào? Các ngươi trốn đến cùng ai để cầu cứu, và để sự vinh-hiển mình ở nơi nào? 4 Chúng nó chỉ có khom lưng dưới những kẻ phu-tù, và ngã dưới những kẻ bị giết!… Dầu vậy, cơn giận của Chúa chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra.
5 Hỡi A-si-ri, là cái roi của sự thạnh-nộ ta! Cái gậy cầm trong tay nó là sự tức-giận của ta vậy! 6 Ta sẽ sai nó nghịch cùng một nước chẳng tin-kính; khiến nó đi đánh một dân mà ta nổi giận, để cướp lấy, bóc-lột, và giày-đạp chúng nó như bùn ngoài đường. 7 Nhưng nó không có ý thế, trong lòng nó chẳng nghĩ như vậy: lại thích phá-hại, và hủy-diệt nhiều dân. 8 Vì nó nói rằng: Các quan-trưởng của ta há chẳng phải đều là vua sao? 9 Há lại Ca-nô chẳng như Cạt-kê-mít, Ha-mát chẳng như Ạt-bát, Sa-ma-ri chẳng như Đa-mách sao? 10 Như tay ta đã tới đến các nước của thần-tượng, — tượng chạm của họ lại hơn của Giê-ru-sa-lem và Sa-ma-ri nữa, — 11 thì ta há chẳng sẽ làm cho Giê-ru-sa-lem và thần-tượng nó cũng như ta đã làm cho Sa-ma-ri và thần-tượng nó sao?
12 Nên sẽ xảy ra khi Chúa đã làm xong cả việc trên núi Si-ôn và tại Giê-ru-sa-lem, thì chính ta sẽ hành-phạt những bông-trái bởi lòng kiêu-ngạo và sự vinh-hiển của con mắt ngó cao của vua A-si-ri. 13 Vì người nói rằng: Ta đã làm đều đó bởi sức-mạnh của tay ta, bởi sự khôn-ngoan ta, vì ta là thông-minh. Ta đã dời-đổi giới-hạn các dân; đã cướp của quí họ, như một người mạnh đã làm cho những kẻ đương ngồi phải xuống. 14 Tay ta đã tìm được của-cải các dân như bắt ổ chim, vơ-vét cả đất như lượm trứng đã bỏ; chẳng có ai đập cánh, mở mỏ, hay là kêu hót!
15 Cái rìu há lại khoe mình cùng người cầm rìu ư? Cái cưa há lại dấy lên nghịch cùng kẻ cầm cưa ư? Thế cũng như cái roi vận-động kẻ giơ roi, cái gậy nâng-đỡ cánh tay cầm gậy! 16 Vậy nên, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân, sẽ làm cho những người mập-mạnh của nó trở nên gầy-mòn, và dưới sự vinh-hiển nó sẽ đốt-cháy lên như lửa thiêu-đốt. 17 Sự sáng của Y-sơ-ra-ên sẽ trở nên lửa, Đấng Thánh nó sẽ trở nên ngọn đèn, chỉ trong một ngày, đốt tiêu gai-gốc và chà-chuôm nó; 18 lại thiêu-hủy vinh-hoa của rừng cây và ruộng màu-mỡ nó, cả linh-hồn và thân-thể; như kẻ cầm cờ-xí ngất đi vậy. 19 Bấy giờ những cây trên rừng nó còn sót lại chẳng là bao, một đứa bé con có thể chép lấy được.
20 Trong ngày đó, dân sót của Y-sơ-ra-ên, và người thoát nạn của nhà Gia-cốp, sẽ không cậy kẻ đánh mình nữa; nhưng thật lòng cậy Đức Giê-hô-va, là Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên. 21 Một số dân sót, tức là dân sót của Gia-cốp, sẽ trở lại cùng Đức Chúa Trời quyền-năng. 22 Hỡi Y-sơ-ra-ên, dầu dân ngươi như cát biển, chỉ một phần sót lại sẽ trở lại. Sự hủy-diệt đã định, bởi vì sự công-bình tràn-khắp. 23 Vì Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân, đã định làm trọn sự hủy-diệt trong khắp đất.
24 Vậy có lời Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân, phán như vầy: Hỡi dân ta, ngươi ở tại Si-ôn, chớ sợ người A-si-ri, dầu họ lấy roi đánh ngươi và giá gậy trên ngươi theo cách người Ê-díp-tô. 25 Vì còn ít lâu nữa, ta sẽ hết giận các ngươi; cơn thạnh-nộ ta trở nghịch cùng dân ấy đặng hủy-diệt nó. 26 Bấy giờ Đức Giê-hô-va vạn-quân sẽ giá roi trên họ, như Ngài đã đánh giết người Ma-đi-an nơi vầng đá Hô-rếp; lại sẽ giơ gậy trên biển, sẽ giơ lên như đã làm trong xứ Ê-díp-tô. 27 Trong ngày đó, gánh-nặng nó sẽ cất khỏi vai ngươi, ách nó cất khỏi cổ ngươi, ách sẽ bị gãy vì sự béo-mập. 28 Nó đi đến A-giát: trải qua Mi-gơ-rôn, để đồ-đạc tại Mích-ma. 29 Chúng nó vượt qua ải, đóng trại tại Ghê-ba; Ra-ma run-sợ; Ghi-bê-a của Sau-lơ chạy trốn. 30 Hỡi con gái Ga-lim, hãy cất tiếng kêu to! Hỡi người La-ít, hãy ghé tai mà nghe! Thương thay cho người A-na-tốt! 31 Mát-mê-na trốn-tránh; dân-cư Ghê-bim tìm chỗ núp. 32 Chính ngày đó chúng nó sẽ đóng tại Nóp, và vung tay nghịch cùng núi của con gái Si-ôn, nghịch cùng đồi của Giê-ru-sa-lem!
33 Nầy, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân, sẽ dùng oai mạnh đốn các nhánh cây; những kẻ cao-lớn đều bị chặt, những kẻ kiêu-ngạo bị hạ xuống. 34 Ngài dùng sắt chặt những bụi rậm trên rừng, và Li-ban bị ngã xuống bởi người mạnh-sức.
Nước của Đấng Mê-si. — Sự lập lại dân Đức Chúa Trời
11 1 Có một chồi sẽ nứt lên từ gốc Y-sai, một nhánh từ rễ nó sẽ ra trái. 2 Thần của Đức Giê-hô-va sẽ ngự trên Ngài, tức là thần khôn-ngoan và thông-sáng, thần mưu-toan và mạnh-sức, thần hiểu-biết và kính-sợ Đức Giê-hô-va. 3 Ngài lấy sự kính-sợ Đức Giê-hô-va làm vui; chẳng phán-xét theo mắt mình thấy, và chẳng cứ sự tai nghe mà đoán-định. 4 Nhưng Ngài sẽ dùng sự công-bình xét-đoán kẻ nghèo, và xử lẽ ngay-thẳng cho kẻ nhu-mì trên đất. Ngài sẽ đánh thế-gian bằng cái gậy của miệng mình, và lấy hơi-thở nơi môi mà giết kẻ ác. 5 Sự công-bình sẽ làm dây thắt lưng của Ngài, sự thành-tín sẽ làm dây ràng hông.
6 Bấy giờ muông-sói sẽ ở với chiên con, beo nằm với dê con; bò con, sư-tử con với bò nuôi mập cùng chung một chỗ, một đứa con trẻ sẽ dắt chúng nó đi. 7 Bò cái sẽ ăn với gấu; các con nhỏ chúng nó nằm chung, sư-tử ăn cỏ khô như bò.
8 Trẻ con đương bú sẽ chơi kề ổ rắn hổ-mang, trẻ con thôi bú sẽ thò tay vào hang rắn lục. 9 Nó chẳng làm hại, chẳng giết ai trong cả núi thánh của ta; vì thế-gian sẽ đầy-dẫy sự hiểu-biết Đức Giê-hô-va, như các dòng nước che-lấp biển.
10 Xảy ra trong ngày đó, rễ Y-sai đứng lên làm cờ cho muôn dân, các nước đều tìm đến Ngài, nơi an-nghỉ của Ngài sẽ được vinh-hiển. 11 Trong ngày đó, Chúa còn đặt tay một lần nữa đặng chuộc dân sót của Ngài, tức là kẻ sót lại bởi A-si-ri, Ê-díp-tô, Pha-trô, Cút, Ê-lam, Si-nê-a, Ha-mát cùng các cù-lao biển. 12 Chúa sẽ dựng một cây cờ cho các nước; nhóm những người Y-sơ-ra-ên bị đuổi, thâu những người Giu-đa lưu-lạc, từ bốn góc đất. 13 Bấy giờ sự ghen-tương của Ép-ra-im sẽ mất, kẻ khuấy-rối Giu-đa sẽ bị trừ đi; Ép-ra-im không ghen-ghét Giu-đa nữa, Giu-đa không khuấy-rối Ép-ra-im nữa. 14 Chúng nó sẽ bay trên vai dân Phi-li-tin về phía tây; cùng nhau cướp-giựt con-cái phương đông; tra tay trên Ê-đôm và Mô-áp; con-cái Am-môn sẽ vâng-phục họ. 15 Đức Giê-hô-va sẽ làm cạn-tắt giải biển Ê-díp-tô; vung tay trên Sông cái bởi gió cháy của Ngài, đánh mà chia ra làm bảy suối, và khiến người ta có thể đi qua không ướt dép. 16 Vậy sẽ có một đường cái cho dân sót của Ngài, là những kẻ sót lại bởi A-si-ri, cũng như đã có một đường cái cho Y-sơ-ra-ên trong ngày họ ra khỏi xứ Ê-díp-tô vậy.
Lời ca-tụng tạ ơn Chúa
12 1 Trong ngày đó, ngươi sẽ nói rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi cảm-tạ Chúa; vì Chúa vốn giận tôi, nhưng cơn giận Chúa đã lánh khỏi, và Chúa yên-ủi tôi. 2 Nầy, Đức Chúa Trời là sự cứu-rỗi tôi; tôi sẽ tin-cậy và không sợ-hãi. Vì Đức Giê-hô-va, chính Đức Giê-hô-va, là sức-mạnh của tôi, lời ca-tụng của tôi; Ngài đã nên sự cứu-rỗi tôi.
3 Vậy nên các ngươi sẽ vui-vẻ mà múc nước nơi các nguồn sự cứu; 4 và trong ngày đó các ngươi sẽ nói rằng: Hãy cảm-tạ Đức Giê-hô-va; hãy kêu-cầu danh Ngài; hãy rao mọi việc của Ngài ra trong các dân-tộc! Hãy xưng danh Ngài là tôn-trọng! 5 Hãy ca-tụng Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã làm những công-việc rực-rỡ: nên phô cho thế-gian đều biết! 6 Hỡi dân-cư Si-ôn, hãy kêu lên to tiếng! Vì Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên là tôn-trọng giữa ngươi.
A-cha chắc chắn phải coi Ê-sai là một kẻ mộng mơ điên rồ. Có lẽ vua thậm chí không hiểu được thông điệp của Isaiah về Đấng Mê-si sắp đến. Hơn nữa, vua không có đủ đức tin nơi Chúa để tin rằng Ngài có thể thực sự đánh bại Y-sơ-ra-ên và Sy-ri (và thậm chí cả A-si-ri, nếu cần thiết) chỉ bằng cách tin cậy vào Chúa. Một cách ngu xuẩn, A-cha sẽ tin vào sức mạnh quân sự của chính mình thay vào đó.
Vậy là, sau khi từ chối sự hỗ trợ của Chúa và phớt lờ những lời cảnh báo của Ê-sai, A-cha tham gia vào cuộc chiến chống lại Phê-ca và Rô-sin. Các ghi chép lịch sử ghi lại những kết quả có thể đoán trước được.
Dân Sy-ri và dân Y-sơ-ra-ên đánh A-cha.
(2 Sử ký) 28 5 Vì vậy, Giê-hô-va Đức Chúa Trời người phó người vào tay vua Sy-ri; quân Sy-ri đánh được người, bắt trong dân người rất nhiều phu-tù, và dẫn về Đa-mách. Người cũng bị phó vào tay vua Y-sơ-ra-ên, làm cho người phải thất trận cả-thể. 6 Vả, Phê-ca, con trai của Rê-ma-lia, giết trong một ngày mười hai vạn người Giu-đa, thảy đều là người mạnh-dạn; bởi vì chúng đã lìa-bỏ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ mình. 7 Xiếc-ri, một người mạnh-dạn ở đất Ép-ra-im, giết Ma-a-xê-gia, con trai vua, A-ri-kham, quan cai cung vua, và Ên-ca-na, quan tể-tướng. 8 Người Y-sơ-ra-ên bắt trong anh em mình hai mươi vạn người phu-tù, cả đờn bà, con trai, con gái; cũng cướp lấy nhiều của-cải mà đem về Sa-ma-ri.
Có một đấng tiên-tri đến cản-ngăn ý của dân Y-sơ-ra-ên
9 Ở tại đó, có một đấng tiên-tri của Đức Giê-hô-va, tên là Ô-đết, đi ra đón đạo-binh đang trở về Sa-ma-ri, mà nói rằng: Nầy bởi vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ các ngươi nổi giận cùng Giu-đa, nên Ngài đã phó chúng vào tay các ngươi, các ngươi có giết chúng trong cơn căm-giận dữ quá đến đỗi thấu đến trời. 10 Bây giờ, các ngươi lại toan bắt phục các người Giu-đa và người Giê-ru-sa-lem làm tôi trai tớ gái cho các ngươi sao! Còn về các ngươi, các ngươi há chẳng có phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi sao? 11 Vậy bây giờ, khá nghe ta, cho về những phu-tù mà các ngươi đã bắt trong anh em các ngươi; vì cơn giận của Đức Giê-hô-va nổi phừng cùng các ngươi.
12 Khi ấy, có mấy người trong các quan-trưởng của dân Ép-ra-im, là A-xa-ria, con trai của Giô-ha-nan, Bê-rê-kia, con trai của Mê-si-lê-mốt, Ê-xê-chia, con trai của Sa-lum, và A-ma-sa, con trai của Hát-lai, đều đứng dậy nghịch cùng những kẻ đi đánh giặc trở về, mà rằng: 13 Các ngươi chớ đem những phu-tù vào đây; vì các ngươi toan làm đều gây cho chúng ta mắc tội cùng Đức Giê-hô-va, đặng gia-thêm vào tội và ác của chúng ta; vì tội-lỗi chúng ta thật lớn và Chúa nổi giận phừng phừng cùng Y-sơ-ra-ên. 14 Quân-lính bèn thả các phu-tù và bỏ của-cải tại trước mặt các quan-trưởng và cả hội-chúng. 15 Những người đã kể tên trước đây, bèn chổi dậy, dẫn các phu-tù ra, lấy của cướp mặc cho các người trong họ bị trần-truồng; chúng mặc quần-áo và mang giày cho họ, cho ăn, uống, và xức dầu cho, cùng để những người yếu-đuối cỡi lừa, rồi đưa họ về cùng anh em mình, đến Giê-ri-cô, thành cây chà-là; đoạn chúng trở về Sa-ma-ri.
A-cha cầu-xin vua A-si-ri tiếp-cứu mình, vua ấy hiếp-chế người
16 Trong lúc đó, vua A-cha sai sứ đi cầu vua A-si-ri tiếp-cứu mình. 17 Vì dân Ê-đôm đã trở lại đánh Giu-đa và bắt dẫn những phu-tù về. 18 Dân Phi-li-tin cũng xông vào các thành tại xứ đồng-bằng và tại miền nam xứ Giu-đa, chiếm lấy Bết-Sê-mết, A-gia-lôn, Ghê-đê-rốt, Sô-cô, và các làng địa-hạt nó, Thim-na và các làng địa-hạt nó, Ghim-xô và các làng địa-hạt nó, rồi chúng nó ở tại các nơi ấy. 19 Bởi cớ A-cha, vua Giu-đa, Đức Giê-hô-va có hạ Giu-đa xuống, vì A-cha đã xui cho dân Giu-đa buông-tuồng, và phạm tội nặng cùng Đức Giê-hô-va. 20 Tiếc-lát-Phin-nê-se, vua A-si-ri, đến cùng người, và hà-hiếp người, song chẳng tiếp-cứu chút nào. 21 A-cha thâu lấy những đồ nơi đền của Đức Giê-hô-va, trong cung vua, và trong nhà các quan-trưởng, rồi giao vật ấy cho vua A-si-ri; song người cũng không tiếp-cứu.