Quyền-năng oai-vinh về Đức Chúa Trời của Gia-cốp thẳng cừu-địch
Thơ hát A-sáp làm. Cho thầy nhạc-chánh, dùng về nhạc-khí bằng dây
76 1 Trong Giu-đa người ta biết Đức Chúa Trời,
Danh Ngài lớn tại Y-sơ-ra-ên.
2 Đền-tạm Ngài ở Sa-lem,
Và nơi-ở Ngài tại Si-ôn.
3 Tại nơi ấy Ngài đã bẻ gãy tên cung,
Cái khiên, thanh gươm, và khí-giới chiến.(Sê-la)
4 Chúa rực-rỡ oai-vinh
Hơn các núi sự cướp-giựt.
5 Các kẻ gan-dạ đã bị cướp-lột,
Họ ngủ trong giấc mình.
Chẳng một người mạnh-dạn nào tìm được cánh tay mình.
6 Hỡi Đức Chúa Trời của Gia-cốp, khi Chúa quở-trách,
Xe và ngựa bèn bị ngủ-mê.
7 Chính mình Chúa thật là đáng sợ;
Cơn giận Chúa vừa nổi lên, ai đứng nổi trước mặt Chúa?
8-9 Từ trên trời Chúa truyền đoán-ngữ;
Khi Đức Chúa Trời chổi-dậy đoán-xét,
Để giải-cứu các người hiền-từ trên đất,
Thì đất bèn sợ-hãi, và yên-lặng. (Sê-la)
10 Cơn giận loài người hẳn sẽ ngợi-khen Chúa;
Còn sự giận dư lại, Chúa sẽ ngăn-trở.
11 Hãy hứa-nguyện và trả xong cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi;
Hết thảy kẻ nào ở xung-quanh Ngài, khá đem lễ-vật dâng cho Đấng đáng kính-sợ.
12 Ngài diệt khí kiêu-ngạo của các quan-trưởng;
Đối cùng các vua thế-gian, Ngài đáng kinh đáng sợ.
Nghiêm-trách kẻ đoán-xét không công-bình
Thơ A-sáp làm
82 1 Đức Chúa Trời đứng trong hội Đức Chúa Trời;
Ngài đoán-xét giữa các thần.
2 Các ngươi sẽ đoán-xét chẳng công-bình,
Và tây-vị kẻ ác cho đến chừng nào? (Sê-la)
3 Hãy đoán-xét kẻ khốn-cùng và người mồ-côi;
Hãy xử công-bình cho người buồn-rầu và kẻ túng-ngặt.
4 Khá cứu-vớt kẻ khốn-cùng và người thiếu-thốn,
Giải họ khỏi tay kẻ ác.
5 Chúng nó không biết chi, cũng chẳng hiểu chi;
Chúng nó đi qua đi lại trong sự tối-tăm:
Các nền trái đất đều rúng-động.
6 Ta đã nói: Các ngươi là thần,
Hết thảy đều là con trai của Đấng Chí-Cao.
7 Dầu vậy, các ngươi sẽ chết như loài người, sa-ngã như một quan-trưởng.
8 Hỡi Đức Chúa Trời, hãy chổi-dậy, đoán-xét thế-gian;
Vì Chúa sẽ được muôn dân làm cơ-nghiệp.
Tác-giả mong-mỏi về sự thờ-phượng trong đền-thờ
Thơ con-cháu Cô-rê làm. Cho thầy nhạc-chánh dùng về nhạc-khí «Ghi-tít»
84 1 Hỡi Đức Giê-hô-va van-quân,
Nơi cư-trú Ngài đáng thương thay!
2 Linh-hồn tôi mong-ước đến đỗi hao-mòn về hành-lang của Đức Giê-hô-va;
Lòng và thịt tôi kêu-la về Đức Chúa Trời hằng sống.
3 Hỡi Đức Giê-hô-va vạn-quân, là Vua tôi và là Đức Chúa Trời tôi,
Con chim sẻ đã tìm được một nơi ở,
Và chim én tìm được một ổ đặng đẻ con nó,
Tức là bàn-thờ của Chúa.
4 Phước cho người nào ở trong nhà Chúa!
Họ sẽ ngợi-khen Chúa không ngớt. (Sê-la)
5 Phước cho người nào được sức-lực trong Chúa,
Và có lòng hướng về đường dẫn đến Si-ôn!
6 Đương khi đi qua trũng khóc-lóc[1].
Họ làm trũng ấy trở nên nơi có mạch;
Mưa sớm cũng phủ phước cho nó.
7 Họ đi tới, sức-lực lần lần thêm;
Ai nấy đều ra mắt Đức Chúa Trời tại Si-ôn.
8 Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời vạn-quân, xin hãy nghe lời cầu-nguyện tôi;
Đức Chúa Trời của Gia-cốp ơi, xin hãy lắng tai nghe.(Sê-la)
9 Hỡi Đức Chúa Trời, là cái khiên của chúng tôi, hãy xem-xét,
Đoái đến mặt của đấng chịu xức dầu của Chúa.
10 Vì một ngày trong hành-lang Chúa đáng hơn một ngàn ngày khác.
Thà tôi làm kẻ giữ cửa trong nhà Đức Chúa Trời tôi,
Hơn là ở trong trại kẻ dữ.
11 Vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời là mặt trời và là cái khiên;
Đức Giê-hô-va sẽ ban ơn-điển và vinh-hiển;
Ngài sẽ chẳng từ-chối đều tốt-lành gì cho ai ăn-ở ngay-thẳng.
12 Hỡi Đức Giê-hô-va vạn-quân,
Phước cho người nào nhờ-cậy nơi Ngài!
Đức Chúa Trời hằng có đời đời; còn đời loài người tạm-thì và chóng qua
Bài cầu-nguyện của Môi-se, người của Đức Chúa Trời
90 1 Lạy Chúa, từ đời nầy qua đời kia Chúa là nơi-ở của chúng tôi.
2 Trước khi núi-non chưa sanh ra,
Đất và thế-gian chưa dựng-nên,
Từ trước vô-cùng cho đến đời đời Chúa là Đức Chúa Trời.
3 Chúa khiến loài người trở vào bụi-tro,
Và phán rằng: Hỡi con-cái loài người, hãy trở lại.
4 Vì một ngàn năm trước mắt Chúa
Khác nào ngày hôm qua đã qua rồi,
Giống như một canh của đêm.
5 Chúa làm chúng nó trôi đi như nước chảy cuồn-cuộn; chúng nó khác nào một giấc-ngủ,
Ban mai họ tợ như cây cỏ xanh-tươi:
6 Sáng ngày cỏ nở bông và tốt-tươi;
Buổi chiều người ta cắt nó và nó héo.
7 Thật, chúng tôi bị hao-mòn vì cơn giận của Chúa,
Bị bối-rối bởi sự thạnh-nộ Chúa.
8 Chúa đã đặt gian-ác chúng tôi ở trước mặt Chúa,
Để những tội-lỗi kín-đáo chúng tôi trong ánh sáng mặt Chúa.
9 Bởi cơn giận của Chúa, các ngày chúng tôi đều qua đi;
Năm chúng tôi tan mất như hơi-thở.
10 Tuổi-tác của chúng tôi đến được bảy mươi,
Còn nếu mạnh-khoẻ thì đến tám mươi;
Song sự kiêu-căng của nó bất quá là lao-khổ và buồn-thảm,
Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.
11 Ai biết sức sự giận của Chúa?
Tùy theo sự kính-sợ xứng-đáng cho Chúa, ai biết sức sự nóng-nả Chúa?
12 Cầu-xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi,
Hầu cho chúng tôi được lòng khôn-ngoan.
13 Đức Giê-hô-va ơi, xin hãy trở lại. — Cho đến chừng nào? —
Xin đổi lòng về việc các tôi-tớ Chúa.
14 Ôi! xin Chúa cho chúng tôi buổi sáng được thỏa dạ về sự nhơn-từ Chúa,
Thì trọn đời chúng tôi sẽ hát mừng vui-vẻ.
15 Xin Chúa làm cho chúng tôi được vui-mừng tùy theo các ngày Chúa làm cho chúng tôi bị hoạn-nạn,
Và tùy theo những năm mà chúng tôi đã thấy sự tai-họa.
16 Nguyện công-việc Chúa lộ ra cho các tôi-tớ Chúa,
Và sự vinh-hiển Chúa sáng trên con-cái họ!
17 Nguyện ơn Chúa, là Đức Chúa Trời chúng tôi, giáng trên chúng tôi;
Cầu Chúa lập cho vững công-việc của tay chúng tôi;
Phải, xin lập cho vững công-việc của tay chúng tôi.
Ngợi-khen Đức Giê-hô-va vì ơn lành của Ngài
Thơ hát, dùng về ngày sa-bát
92 1 Hỡi Đấng Chí-Cao, lấy làm tốt mà ngợi-khen Đức Giê-hô-va,
Và ca-tụng danh của Ngài;
2 Buổi sáng tỏ ra sự nhơn-từ Chúa,
Và ban đêm truyền ra sự thành-tín của Ngài,
3 Trên nhạc-khí mười dây và trên đờn cầm,
Họa thinh với đờn sắt.
4 Vì, hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã làm cho tôi vui-vẻ bởi công-việc Ngài;
Tôi sẽ mừng-rỡ về các việc tay Ngài làm.
5 Hỡi Đức Giê-hô-va, công-việc Ngài lớn biết bao!
Tư-tưởng Ngài rất sâu-sắc:
6 Người u-mê không biết được,
Kẻ ngu-dại cũng chẳng hiểu đến.
7 Khi người dữ mọc lên như cỏ,
Và những kẻ làm ác được hưng-thạnh,
Ấy để chúng nó bị diệt đời đời.
8 Nhưng, Đức Giê-hô-va ơi, Ngài được tôn cao mãi mãi.
9 Vì, hỡi Đức Giê-hô-va, kìa, kẻ thù-nghịch Ngài,
Kìa, kẻ thù-nghịch Ngài sẽ hư-mất;
Hết thảy kẻ làm ác đều sẽ bị tản-lạc.
10 Nhưng Chúa làm cho sừng tôi ngước cao lên như sừng con bò tót;
Tôi được xức bằng dầu mới.
11 Mắt tôi cũng vui thấy kẻ thù-nghịch tôi bị phạt,
Và tai tôi vui nghe kẻ ác dấy nghịch tôi bị báo lại.
12 Người công-bình sẽ mọc lên như cây kè,
Lớn lên như cây hương-nam trên Li-ban.
13 Những kẻ được trồng trong nhà Đức Giê-hô-va
Sẽ trổ bông trong hành-lang của Đức Chúa Trời chúng ta.
14 Dầu đến buổi già-bạc, họ sẽ còn sanh bông-trái,
Được thạnh-mậu và xanh-tươi,
15 Hầu cho tỏ ra Đức Giê-hô-va là ngay-thẳng;
Ngài là hòn đá tôi, trong Ngài chẳng có sự bất-nghĩa.
Người nào kính-sợ Đức Giê-hô-va được thới-thạnh
112 1 Ha-lê-lu-gia!
Phước cho người nào kính-sợ Đức Giê-hô-va,
Rất ưa-thích điều-răn Ngài!
2 Con-cháu người sẽ cường-thạnh trên đất;…
Dòng-dõi người ngay-thẳng sẽ được phước.
3 Của-cải và giàu-có đều ở trong nhà người,
Và sự công-bình người còn đến đời đời.
4 Ánh sáng soi nơi tối-tăm cho người ngay-thẳng.
Người hay làm ơn, có lòng thương-xót, và là công-bình.
5 Phước cho người nào hay làm ơn, và cho mượn!
Khi người bị kiện ắt sẽ được đoán-xét cách chánh-trực.
6 Người cũng chẳng hề bị lay-động;
Kỷ-niệm người công-bình còn đến đời đời.
7 Người không sợ cái tin hung;
Lòng người vững-bền, tin-cậy nơi Đức Giê-hô-va.
8 Lòng người kiên-định, chẳng sợ chi,
Cho đến khi người thấy các cừu-địch mình bị báo.
9 Người vải tiền-tài, bố-thí kẻ thiếu-thốn;
Sự công-bình người còn đến đời đời.
Sừng người sẽ được ngước lên cách vinh-hiển.
10 Kẻ ác sẽ thấy, bèn tức giận,
Nghiến răng, và bị tiêu-tan;
Sự ước-ao của kẻ ác sẽ hư-mất đi.
So-sánh hình-tượng với Đức Chúa Trời
115 1 Hỡi Đức Giê-hô-va, nhơn vì sự nhơn-từ và sự chơn-thật Ngài,
Sự vinh-hiển chớ về chúng tôi, chớ về chúng tôi,
Bèn là đáng về danh Ngài.
2 Vì sao các ngoại-bang nói rằng:
Đức Chúa Trời chúng nó ở đâu?
3 Đức Chúa Trời chúng tôi ở trên các từng trời;
Phàm đều gì vừa ý Ngài, thì Ngài đã làm.
4 Hình-tượng chúng nó bằng bạc bằng vàng,
Là công-việc tay người ta làm ra.
5 Hình-tượng có miệng mà không nói;
Có mắt mà chẳng thấy;
6 Có tai mà không nghe;
Có lỗ mũi mà chẳng ngửi;
7 Có tay, nhưng không rờ-rẫm;
Có chơn, nào biết bước đi;
Cuống họng nó chẳng ra tiếng nào.
8 Phàm kẻ nào làm hình-tượng, và nhờ-cậy nơi nó,
Đều giống-như nó.
9 Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nhờ-cậy nơi Đức Giê-hô-va;
Ngài là sự tiếp-trợ và cái khiên của họ.
10 Hỡi nhà A-rôn, hãy nhờ-cậy nơi Đức Giê-hô-va:
Ngài là sự tiếp-trợ và cái khiên của họ.
11 Hỡi các người kính-sợ Đức Giê-hô-va, hãy nhờ-cậy nơi Giê-hô-va:
Ngài là sự tiếp-trợ và cái khiên của họ.
12 Đức Giê-hô-va đã nhớ đến chúng tôi: Ngài sẽ ban phước,
Ban phước cho nhà Y-sơ-ra-ên,
Cũng sẽ ban phước cho nhà A-rôn.
13 Ngài sẽ ban phước cho những kẻ kính-sợ Đức Giê-hô-va,
Hoặc nhỏ hay lớn đều cũng vậy.
14 Nguyện Đức Giê-hô-va gia-thêm phước Ngài
Cho các ngươi và cho con-cháu các ngươi.
15 Đức Giê-hô-va, là Đấng dựng nên trời đất,
Đã ban phước cho các ngươi.
16 Các từng trời thuộc về Đức Giê-hô-va;
Nhưng Ngài đã ban đất cho con cái loài người.
17 Kẻ chết hoặc kẻ xuống cõi nín-lặng chẳng ngợi-khen Đức Giê-hô-va.
18 Nhưng chúng tôi sẽ ngợi-khen Đức Giê-hô-va,
Từ bây giờ cho đến đời đời.
Ha-lê-lu-gia!