Saul Được Lập Làm Vua
Mặc dù Israel sắp có một vị vua, Kinh Thánh đã nói rõ rằng Đức Chúa Trời sẽ can thiệp vào việc chọn các vị vua và điều chỉnh hành vi của họ. Khác với các vua khác, các vị vua của Israel sẽ không cai trị bằng quyền lực của riêng mình. Vị vua đầu tiên, giống như nhiều nhà lãnh đạo của dân Chúa, dường như là một sự lựa chọn khá bất ngờ, do những khuyết điểm nghiêm trọng trong tính cách của ông. Thực ra, ông thuộc chi tộc Bên-gia-min, một chi tộc mà chỉ vài năm trước đã từng nổi loạn về mặt tâm linh. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời vẫn dùng Sau-lơ để thực hiện ý muốn của Ngài trong việc thống nhất Vương quốc. Sa-mu-ên ở đây ghi lại chi tiết về quá trình tuyển chọn đầu tiên và kể về vai trò mà chính ông đảm nhận.
II. — Sau-lơ
(Từ đoạn 8 đến đoạn 21)
Dân Y-sơ-ra-ên cầu-xin một vua
8 1 Khi Sa-mu-ên đã già, thì lập các con trai mình làm quan xét cho Y-sơ-ra-ên. 2 Con đầu lòng, tên là Giô-ên, con thứ là A-bi-gia; hai người đoán-xét tại Bê-e-Sê-ba. 3 Nhưng hai con trai người chẳng noi theo gương người, xiêu lòng tham của, nhậm lấy hối-lộ, và trái-lệch sự công-bình.
4 Hết thảy những trưởng-lão đều hiệp lại, đến tìm Sa-mu-ên tại Ra-ma, 5 và nói rằng: Kìa, ông đã già-yếu, còn các con trai ông lại chẳng noi theo gương của ông. Bây giờ, xin hãy lập trên chúng tôi một vua đặng đoán-xét chúng tôi, y như các dân-tộc khác đã có rồi. 6 Các lời chúng nói rằng: Hãy ban cho chúng tôi một vua đặng đoán-xét chúng tôi, chẳng đẹp ý Sa-mu-ên; Sa-mu-ên bèn cầu-khẩn Đức Giê-hô-va.
7 Đức Giê-hô-va phán cùng Sa-mu-ên rằng: Hãy nghe theo mọi lời dân-sự nói cùng ngươi; ấy chẳng phải chúng nó từ-chối ngươi đâu, bèn là từ-chối ta đó, hầu cho ta chẳng cai-trị chúng nó nữa. 8 Chúng nó đối ở cùng ngươi y như chúng nó đã thường làm từ khi ta đem chúng nó ra khỏi xứ Ê-díp-tô cho đến ngày nay: chúng nó đã lìa-bỏ ta đặng hầu việc các thần khác. 9 Vậy bây giờ, hãy nghe theo lời chúng nó, song chớ quên báo-cáo cho chúng nó cách nghiêm-trang và tỏ ra cho biết vua cai-trị chúng nó đó sẽ đãi chúng nó ra làm sao.
10 Sa-mu-ên thuật lại mọi lời của Đức Giê-hô-va cho dân-sự đã cầu-xin Ngài một vua, 11 mà rằng: Nầy là cách của vua sẽ cai-trị các ngươi. Người sẽ bắt con trai các ngươi đặng đánh xe mình, hoặc đặt vào quân-kị, để chạy trước xe của người. 12 Người sẽ lập chúng nó làm trưởng ngàn người và trưởng năm mươi người, hoặc bắt chúng nó cày ruộng người, gặt mùa-màng người, chế-tạo binh-khí người, và đồ-đạc của xe-cộ người. 13 Người sẽ bắt con gái các ngươi làm thợ chế dầu thơm, làm đầu bếp, và thợ bánh-mì. 14 Người sẽ thâu vật tốt nhứt của ruộng, vườn nho, và cây ô-li-ve của các ngươi, đặng phát cho tôi-tớ người. 15 Người sẽ đánh thuế một phần mười về ngũ-cốc và vườn nho các ngươi, mà phân-phát cho những quan-hoạn và tôi-tớ người. 16 Người sẽ bắt những tôi trai, tớ gái, trai tráng-hạng của các ngươi, đến đỗi bắt con lừa các ngươi, mà dùng vào công-việc người. 17 Người sẽ đánh thuế một phần mười về những bầy chiên các ngươi, và các ngươi sẽ làm tôi-mọi người. 18 Bấy giờ các ngươi sẽ kêu la vì cớ vua mà các ngươi đã chọn, nhưng Đức Giê-hô-va không nghe các ngươi đâu.
19 Dân-sự chối không nghe lời của Sa-mu-ên, mà rằng: Không, phải có một vua trên chúng tôi. 20 Chúng tôi muốn như các dân-tộc khác; vua chúng tôi sẽ đoán-xét chúng tôi, đi trước đầu chúng tôi, mà đánh giặc cho chúng tôi.
21 Sa-mu-ên nghe mọi lời của dân-sự, bèn thưa lại cùng Đức Giê-hô-va. 22 Đức Giê-hô-va đáp cùng Sa-mu-ên rằng: Hãy nghe theo tiếng chúng nó và ban cho chúng nó một vua. Bấy giờ, Sa-mu-ên bèn nói cùng các người Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi ai nấy hãy trở về thành mình.
Sa-mu-ên xức dầu cho Sau-lơ làm vua
9 1 Bấy giờ, có một người Bên-gia-min, tên là Kích, con trai A-bi-ên, cháu Xê-rô, chắt Bê-cô-rát, chít A-phi-ác, là con trai của một người Bên-gia-min. Kích vốn một người dõng-sĩ, 2 có một con trai, tên là Sau-lơ, còn trẻ và lịch-sự. Trong dân Y-sơ-ra-ên chẳng ai lịch-sự bằng người; người cao hơn cả dân-sự từ vai trở lên.
3 Một ngày kia, những lừa cái của Kích, cha Sau-lơ, bị lạc. Kích nói cùng Sau-lơ, con trai mình, rằng: Hãy đem theo một tôi-tớ, đi tìm những lừa cái. 4 Người đi khắp núi Ép-ra-im, khắp xứ Sa-li-sa, mà không tìm được; lại trải qua xứ Sa-lim, xứ Bên-gia-min, song cũng không gặp. 5 Đến trong xứ Xu-phơ, Sau-lơ nói cùng tôi-tớ theo mình, rằng: Nầy chúng ta hãy trở về, kẻo cha ta đã đành mất lừa, lại lo cho chúng ta chăng. 6 Kẻ tôi-tớ đáp cùng Sau-lơ rằng: Hãy nghe, trong thành nầy có một người của Đức Chúa Trời, là người rất tôn-trọng; mọi sự người nói trước đều ứng-nghiệm chẳng sai. Vậy, chúng ta hãy đi đến đó. Có lẽ người sẽ chỉ cho chúng ta con đường phải nương theo. 7 Sau-lơ nói cùng kẻ tôi-tớ mình, rằng: Phải, chúng ta hãy đi đó. Nhưng chúng ta phải lấy gì mà dâng cho người? Các bao chúng ta đều hết lương-thực, và chúng ta chẳng còn một lễ-vật nào để dâng cho người của Đức Chúa Trời! Chúng ta còn chi?…. 8 Kẻ tôi-tớ tiếp rằng: Tôi có trong mình một phần tư siếc-lơ bạc; tôi sẽ dâng bạc đó cho người của Đức Chúa Trời, rồi người sẽ chỉ đường cho chúng ta. 9 (Thuở xưa, trong Y-sơ-ra-ên, hễ người ta đi cầu-vấn Đức Chúa Trời, thì thường nói rằng: Chúng ta hãy đi tìm người tiên-kiến; vì người mà thiên-hạ ngày nay gọi là tiên-tri, ngày xưa gọi là người tiên-kiến). 10 Sau-lơ nói cùng kẻ tôi-tớ rằng: Ngươi nói phải; chúng ta hãy đi. Hai người bèn đi đến thành người của Đức Chúa Trời ở.
11 Khi hai người đi lên đường dốc về thành, thì gặp những con gái trẻ đi ra múc nước, bèn hỏi rằng: Đấng tiên-kiến có đây chăng? 12 Các con gái trẻ đáp rằng: Có, kìa người ở đằng trước mặt ông. Nhưng hãy mau đi, vì ngày nay người đến thành, bởi bá-tánh có việc tế-lễ tại nơi cao. 13 Khi vào thành, hai ông chắc sẽ gặp người trước khi chưa đi lên nơi cao đặng dự lễ. Bá-tánh không ăn trước khi người đến, vì người phải chúc phước cho của-lễ; xong rồi, các người dự tiệc mới ăn. Vậy, hãy đi lên, nội ngày nay hai ông chắc sẽ gặp người. 14 Hai người đi lên thành; khi vừa vào thành, bèn gặp Sa-mu-ên đi ra đặng lên nơi cao.
15 Vả, ngày trước khi Sau-lơ đến, Đức Giê-hô-va đã tỏ ra cho Sa-mu-ên, mà rằng: 16 Ngày mai, tại giờ nầy, ta sẽ sai một người ở xứ Bên-gia-min đến cùng ngươi; ngươi sẽ xức dầu cho người làm vua của dân Y-sơ-ra-ên ta. Người sẽ giải-cứu dân ta khỏi tay dân Phi-li-tin; vì ta đã đoái-xem dân ta, và tiếng của chúng đã thấu đến ta. 17 Khi Sa-mu-ên thấy Sau-lơ, Đức Giê-hô-va phán cùng người rằng: Kìa là người mà ta đã bảo ngươi; ấy người sẽ quản-trị dân ta.
18 Sau-lơ đến gần Sa-mu-ên tại cửa thành mà nói cùng người rằng: Xin ông hãy chỉ cho tôi nhà của đấng tiên-kiến. 19 Sa-mu-ên đáp cùng Sau-lơ rằng: Ta là đấng tiên-kiến đây. Hãy đi trước ta lên nơi cao. Ngày nay hai ngươi sẽ ăn bữa cùng ta; đến mai ta sẽ tỏ cho ngươi mọi đều trong lòng ngươi, đoạn để ngươi đi. 20 Còn những lừa cái mà ngươi đã mất ba ngày nay, chớ lo-lắng về chúng nó; vì đã kiếm được rồi. Vả lại, mọi vật quí-trọng hơn hết trong Y-sơ-ra-ên đã dành cho ai? Há chẳng phải cho ngươi và cho cả nhà của cha ngươi sao? 21 Sau-lơ đáp: Tôi chỉ là một người Bên-gia-min, là một chi-phái nhỏ hơn hết trong Y-sơ-ra-ên; nhà tôi lại là hèn-mọn hơn hết các nhà của chi-phái Bên-gia-min. Nhân sao ông nói với tôi giọng như vậy.
22 Sa-mu-ên dẫn Sau-lơ và kẻ tôi-tớ người vào phòng, rồi mời ngồi chỗ thứ nhứt trong các người dự-tiệc, số chừng ba mươi người. 23 Bấy giờ, Sa-mu-ên nói cùng đầu-bếp rằng: Hãy bưng phần ta đã trao cho ngươi, và ta đã dặn để riêng ra. 24 Đầu-bếp lấy chả vai và miếng bọc chung quanh, đem dọn cho Sau-lơ. Sa-mu-ên tiếp rằng: Kìa, miếng đã để dành cho ngươi ở trước mặt ngươi; hãy ăn đi, từ khi ta định mời dân-sự, ta đã giữ nó lại về tiệc nầy. Vậy, trong ngày đó, Sau-lơ ăn bữa cùng Sa-mu-ên.
25 Đoạn, chúng đều xuống khỏi nơi cao, vào trong thành; còn Sa-mu-ên trò chuyện cùng Sau-lơ trên mái nhà. 26 Qua ngày sau, hai người dậy sớm; khi hừng đông, Sa-mu-ên gọi Sau-lơ trên mái nhà mà nói rằng: Hãy đứng dậy, ta sẽ đưa ngươi đi. Sau-lơ đứng dậy, rồi Sa-mu-ên và Sau-lơ cả hai đồng đi ra. 27 Khi đến đầu thành, Sa-mu-ên nói cùng Sau-lơ rằng: Hãy truyền cho kẻ tôi-tớ đi trước chúng ta. Kẻ tôi-tớ bèn đi trước. — Người tiếp rằng: Bây giờ, hãy dừng lại để ta nói cho ngươi nghe lời của Đức Chúa Trời.
10 1 Sa-mu-ên lấy một ve nhỏ đựng dầu, đổ trên đầu Sau-lơ, hôn người, mà nói rằng: Nầy Đức Giê-hô-va đã xức dầu cho ngươi đặng ngươi làm vua của cơ-nghiệp Ngài. 2 Ngày nay, khi đã lìa khỏi ta, ngươi sẽ gặp hai người gần bên mộ Ra-chen, trên bờ-cõi xứ Bên-gia-min, tại Xết-sa; họ sẽ nói với ngươi rằng: Những lừa cái mà ngươi đi tìm đã gặp được rồi; nầy cha ngươi chẳng còn lo đến lừa cái nữa, nhưng lại lo-sợ về các ngươi, tự hỏi rằng: Phải lo-liệu sao về con trai ta? 3 Từ đó ngươi sẽ đi tới, đến cây dẻ-bộp Tha-bô, ngươi sẽ gặp ba người đi lên Bê-tên đặng thờ-lạy Đức Chúa Trời, một người chở ba con dê đực, một người đem ba ổ bánh, và người thứ ba đem một bầu da rượu. 4 Chúng sẽ chào ngươi và cho ngươi hai ổ bánh mà ngươi phải nhận lấy nơi tay chúng. 5 Kế sau, ngươi sẽ đến Ghi-bê-a-Ê-lô-him, là nơi có một cái đồn của dân Phi-li-tin; khi đã vào thành, ngươi sẽ gặp một đoàn tiên-tri từ nơi cao xuống, có đờn sắt, trống cơm, ống sáo, và đờn cầm đi trước; họ sẽ nói tiên-tri. 6 Thần của Đức Giê-hô-va sẽ cảm-động ngươi nói tiên-tri cùng chúng, rồi ngươi sẽ hóa ra một người khác. 7 Khi ngươi thấy các dấu-hiệu nầy xảy ra, thì hãy tùy cơ mà làm; vì Đức Chúa Trời ở cùng ngươi! 8 Đoạn hãy đi xuống trước ta đến Ghinh-ganh, ta sẽ theo ngươi ở đó đặng dâng của-lễ thiêu và của-lễ thù-ân. Ngươi sẽ đợi bảy ngày cho đến chừng ta tới; bấy giờ ta sẽ dạy ngươi đều phải làm.
9 Sau-lơ vừa xây lưng lìa khỏi Sa-mu-ên, Đức Chúa Trời bèn đổi lòng người ra khác, và các dấu-hiệu đã bảo trước đều ứng-nghiệm nội ngày ấy. 10 Khi Sau-lơ đến Ghi-bê-a, có một đoàn tiên-tri đến đón người. Thần của Đức Giê-hô-va cảm-động người, người nói tiên-tri giữa chúng. 11 Khi những kẻ vốn quen-biết Sau-lơ trước, thấy người nói tiên-tri với các đấng tiên-tri, thì hỏi nhau rằng: Con trai của Kích đã xảy ra làm sao? Sau-lơ cũng vào số các tiên-tri ư? 12 Có người ở Ghi-bê-a đáp rằng: Mà cha họ là ai? Bởi đó có câu ngạn-ngữ rằng: Sau-lơ há cũng vào số các tiên-tri ư?
13 Khi Sau-lơ thôi nói tiên-tri, thì đi lên nơi cao. 14 Chú Sau-lơ hỏi người và kẻ tôi-tớ rằng: Hai ngươi đi đâu? Sau-lơ thưa rằng: Đi kiếm những lừa cái; và vì không gặp được, chúng tôi có cầu-vấn Sa-mu-ên. 15 Chú của Sau-lơ tiếp rằng: Xin cháu hãy tỏ cho chú biết đều Sa-mu-ên đã nói cùng hai ngươi. 16 Sau-lơ thưa cùng chú mình rằng: Người đã dạy tỏ cho chúng tôi rằng lừa cái đã tìm được rồi. Nhưng Sau-lơ không tỏ gì về đều Sa-mu-ên đã nói về việc nước.
Sự bỏ thăm cử Sau-lơ làm vua
17 Sa-mu-ên nhóm hiệp dân-sự trước mặt Đức Giê-hô-va tại Mích-ba, 18 rồi nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên có phán như vầy: Ta đã đem Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ê-díp-tô; ta đã giải-cứu các ngươi khỏi tay dân Ê-díp-tô và khỏi tay mọi vua hà-hiếp các ngươi. 19 Ngày nay các ngươi từ-chối Đức Chúa Trời của các ngươi, là Đấng đã giải-cứu các ngươi khỏi mọi sự hoạn-nạn và nguy-hiểm; các ngươi đã thưa cùng Ngài rằng: Xin hãy lập một vua quản-trị chúng tôi! Vậy bây giờ, hãy ứng-hầu trước mặt Đức Giê-hô-va từ chi-phái và từ hằng ngàn người.
20 Sa-mu-ên biểu mọi chi-phái Y-sơ-ra-ên đến gần, rồi chi-phái Bên-gia-min được chỉ-định. 21 Người biểu chi-phái Bên-gia-min đến gần từ họ-hàng, rồi họ Mát-ri được chỉ-định. Đoạn, Sau-lơ, con trai của Kích, được chỉ-định. Người ta tìm Sau-lơ, nhưng không thấy. 22 Chúng bèn hỏi lại Đức Giê-hô-va rằng: Còn có người nào khác sẽ đến đây chăng? Đức Giê-hô-va đáp: Kìa, nó ẩn trong đồ-đạc kia. 23 Người ta chạy tìm người tại chỗ đó. Sau-lơ ra mặt giữa dân-sự, người cao hơn cả chúng từ vai trở lên. 24 Sa-mu-ên nói cùng cả dân-sự rằng: Các ngươi có thấy người mà Đức Giê-hô-va đã chọn chăng? Trong cả dân-sự không có ai giống như người. Hết thảy đều tung-hô mà la lên rằng: Nguyện vua vạn tuế!
25 Sa-mu-ên tuyên-giảng luật-pháp của nước tại trước mặt dân-sự, chép trong một cuốn sách mà người để trước mặt Đức Giê-hô-va. Đoạn, Sa-mu-ên cho cả dân-sự ai về nhà nấy. 26 Sau-lơ cũng về nhà mình tại Ghi-bê-a, có những người dõng-sĩ chịu Đức Chúa Trời cảm-động lòng đều đi theo người. 27 Song có mấy người phỉ-đồ nói rằng: Hắn đó cứu-giúp chúng ta được việc chi? Chúng nó khinh-dể người, không đem lễ-vật gì cho người hết. Nhưng Sau-lơ giả-đò không nghe.
Sự giải-cứu Gia-be. — Sự nhận-biết Sau-lơ làm vua
11 1 Na-hách, người Am-môn, đi ra đến vây Gia-be trong Ga-la-át. Cả dân Gia-be nói cùng Na-hách rằng: Hãy lập ước cùng chúng tôi, thì chúng tôi sẽ phục-sự ông. 2 Na-hách, người Am-môn, đáp rằng: Ta sẽ lập ước cùng các ngươi theo cách nầy: phải khoét hết thảy con mắt hữu của các ngươi, để gieo sự sỉ-nhục cho cả Y-sơ-ra-ên. 3 Các trưởng-lão Gia-be nói cùng người rằng: Xin hãy cho chúng tôi bảy ngày đình chiến, chúng tôi sẽ sai sứ-giả đến khắp địa-phận Y-sơ-ra-ên; nếu không ai giải-cứu chúng tôi, thì chúng tôi sẽ đi ra hàng đầu.
4 Vậy, những sứ-giả đến Ghi-bê-a, thành của Sau-lơ, thuật lại các lời ấy cho dân-sự nghe. Cả dân-sự bèn cất tiếng lên khóc. 5 Lúc ấy, Sau-lơ ở ruộng trở về, đi sau bò mình; người hỏi rằng: Cớ chi dân-sự khóc như vậy? Người ta thuật lại lời các người Gia-be đã nói. 6 Vừa nghe tin nầy, Sau-lơ được Thần của Đức Chúa Trời cảm-động, và cơn giận người nổi phừng phừng. 7 Người bắt một cặp bò, sả ra từng miếng, gởi cho sứ-giả đem đến khắp địa-phận Y-sơ-ra-ên với lời rao nầy: Phàm ai không ra theo Sau-lơ và Sa-mu-ên, thì các con bò nó tất sẽ bị làm như vậy. Sự kinh-khủng của Đức Giê-hô-va giáng trên dân-sự, nên hết thảy chúng đều đi ra như chỉ một người. 8 Sau-lơ kiểm-điểm chúng tại Bê-xéc; có ba trăm ngàn người Y-sơ-ra-ên và ba mươi ngàn người Giu-đa. 9 Chúng nói cùng sứ-giả đã đến rằng: Hãy nói cùng người Gia-be trong Ga-la-át: Đến mai, khi mặt trời đã nắng nóng, thì anh em sẽ được giải-cứu. Những sứ-giả đi về thuật lại các lời nầy cho dân Gia-be. Dân nầy lấy làm vui-mừng, 10 và nói cùng người Am-môn rằng: Ngày mai, chúng ta sẽ đi ra cùng các ngươi, các ngươi sẽ đãi chúng ta theo ý mình lấy làm phải.
11 Nhưng sáng ngày mai, Sau-lơ chia dân-sự ra làm ba đạo, hãm dinh dân Am-môn vừa lúc canh năm, và đánh dân Am-môn cho đến gần đứng bóng. Những người thoát khỏi thì bị tản-lạc đến đỗi không có hai người chung nhau. 12 Dân-sự nói cùng Sa-mu-ên rằng: Ai đã nói: Sau-lơ há sẽ trị-vì trên chúng ta sao? Hãy phó những người đó cho chúng tôi giết đi. 13 Nhưng Sau-lơ đáp: Chẳng ai sẽ bị xử-tử trong ngày nay; vì ngày nay Đức Giê-hô-va đã làm sự giải-cứu trong Y-sơ-ra-ên.
14 Sa-mu-ên nói cùng dân-sự rằng: Chúng ta hãy đi đến Ghinh-ganh đặng lập nước lại. 15 Cả dân-sự đều đi đến Ghinh-ganh; tại đó, trước mặt Đức Giê-hô-va, chúng lập Sau-lơ làm vua. Tại đó chúng dâng của-lễ thù-ân cho Đức Giê-hô-va. Đoạn, Sau-lơ và hết thảy người Y-sơ-ra-ên vui-mừng khôn xiết.
Sa-mu-ên hồi-hưu
12 1 Bấy giờ, Sa-mu-ên nói cùng cả Y-sơ-ra-ên rằng: Ta đã vâng theo mọi lời các ngươi nói cùng ta; ta đã lập một vua trên các ngươi; 2 rày vua ấy sẽ đi trước đầu các ngươi. Còn ta đã già, tóc bạc, các con trai ta ở cùng các ngươi. Ta đã đi trước đầu các ngươi từ khi ta còn thơ-ấu cho đến ngày nay. 3 Vậy, ta đây; hãy làm chứng về ta tại trước mặt Đức Giê-hô-va và trước kẻ chịu xức dầu Ngài. Ta có bắt bò ai chăng? Bắt lừa ai chăng? Ta có lừa-dối ai chăng? Hành-hung cùng ai chăng? Ta có nhận của hối-lộ nơi tay ai đặng vì nó mà nhắm mắt ta chăng? Ví bằng có làm vậy, ắt ta sẽ trả lại cho các ngươi. 4 Chúng đáp rằng: Ông không có lừa-dối chúng tôi, không hành-hung cùng chúng tôi, và không nhận lấy chi nơi tay ai hết. 5 Người tiếp rằng: Đức Giê-hô-va chứng cho các ngươi; kẻ chịu xức dầu của Ngài cũng chứng rằng ngày nay các ngươi không tìm thấy gì trong tay ta. Chúng đáp: Nguyện Ngài làm chứng cho!
6 Sa-mu-ên nói cùng dân-sự rằng: Đức Giê-hô-va là Đấng đã lập Môi-se và A-rôn, đem tổ-phụ các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 7 Vậy bây giờ, hãy ra mắt trước mặt Đức Giê-hô-va, ta sẽ luận cùng các ngươi về hết thảy những việc công-bình mà Đức Giê-hô-va đã làm cho các ngươi và cho tổ-phụ các ngươi. 8 Sau khi Gia-cốp đến xứ Ê-díp-tô, tổ-phụ các ngươi có kêu-cầu cùng Đức Giê-hô-va; Đức Giê-hô-va sai Môi-se và A-rôn đem tổ-phụ các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, mà lập họ ở trong chỗ nầy. 9 Nhưng họ quên Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, nên Ngài phó họ cho Si-sê-ra, tổng-binh của Hát-so, cho dân Phi-li-tin, và cho vua Mô-áp; chúng nó đều tranh-chiến cùng họ. 10 Họ bèn kêu-cầu Đức Giê-hô-va mà rằng: Chúng tôi đã phạm tội, vì chúng tôi có lìa-bỏ Đức Giê-hô-va, mà hầu việc những Ba-anh và Át-tạt-tê; nhưng bây giờ, xin giải-cứu chúng tôi khỏi tay kẻ thù-nghịch chúng tôi, thì chúng tôi sẽ phục-sự Ngài. 11 Đức Giê-hô-va đã sai Giê-ru-ba-anh, Bê-đan (Nghĩa là Ba-rác), Giép-thê, và Sa-mu-ên; Ngài giải-cứu các ngươi khỏi kẻ thù-nghịch xung quanh các ngươi, và các ngươi đã ở được an-ổn vô-sự. 12 Song thấy Na-hách, vua dân Am-môn, đến đánh các ngươi, các ngươi nói cùng ta rằng: Không được; phải có một vua cai-trị chúng tôi; mà thật Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã là Vua các ngươi. 13 Bây giờ, kìa vua các ngươi đã chọn, và đã cầu-xin. Đức Giê-hô-va đã lập người làm vua trên các ngươi. 14 Nếu các ngươi kính-sợ Đức Giê-hô-va, phục-sự Ngài, vâng theo lời phán Ngài, chẳng nghịch mạng-lịnh của Ngài; nếu các ngươi và vua cai-trị các ngươi vâng theo Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, thì chắc các ngươi sẽ được may-mắn. 15 Còn nếu các ngươi không vâng theo lời phán của Đức Giê-hô-va, bội-nghịch mạng-lịnh của Ngài, thì tay của Đức Giê-hô-va ắt sẽ giáng họa trên các ngươi như đã giáng họa trên tổ-phụ các ngươi. 16 Vậy, bây giờ hãy đứng tại đây, đặng xem việc lớn mà Đức Giê-hô-va sẽ làm trước mắt các ngươi. 17 Ngày nay, há chẳng phải là mùa gặt lúa mì sao? Ta sẽ cầu-khẩn Đức Giê-hô-va; Ngài sẽ làm sấm-sét và mưa, để các ngươi biết và thấy mình đã phạm sự ác lớn trước mặt Đức Giê-hô-va, bởi vì đã xin một vua.
18 Sa-mu-ên bèn cầu-khẩn Đức Giê-hô-va; trong ngày đó Đức Giê-hô-va làm sấm-sét và mưa; cả dân-sự lấy làm sợ Đức Giê-hô-va và Sa-mu-ên lắm. 19 Hết thảy đều nói cùng Sa-mu-ên rằng: Xin hãy vì những đầy-tớ của ông mà cầu-xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông, hầu cho chúng tôi không chết; vì chúng tôi đã thêm lỗi xin một vua vào các tội khác của chúng tôi. 20 Sa-mu-ên đáp cùng dân-sự rằng: Chớ sợ chi. Thật các ngươi có làm mọi đều ác nầy; song chớ xây-bỏ Đức Giê-hô-va, phải hết lòng phục-sự Ngài, 21 chớ lìa-bỏ Ngài đặng đi theo những hình-tượng hư-không, chẳng có ích chi, cũng không biết cứu; vì hình-tượng chỉ là hư-không mà thôi. 22 Đức Giê-hô-va vì cớ danh lớn mình, sẽ chẳng từ bỏ dân-sự Ngài: chỉn thật, Đức Giê-hô-va đã định các ngươi làm dân-sự của Ngài. 23 Còn ta đây, cũng chẳng phạm tội cùng Đức Giê-hô-va mà thôi cầu-nguyện cho các ngươi. Ta sẽ dạy các ngươi biết con đường lành và ngay. 24 Chỉ hãy kính-sợ Đức Giê-hô-va, lấy hết lòng trung-tín phục-sự Ngài; vì khá xem những việc lớn-lao mà Ngài làm cho các ngươi là dường nào! 25 Nhưng nếu các ngươi cứ làm ác, thì các ngươi và vua các ngươi chắc sẽ bị diệt-vong.