Cầu Đức Giê-hô-va cứu-giúp, làm cho kẻ hà-hiếp bị sỉ-nhục
Thơ Đa-vít làm, để kỷ-niệm. Cho thầy nhạc-chánh.
70 1 Đức Chúa Trời ôi! xin mau mau giải-cứu tôi; Đức Giê-hô-va ôi! xin mau mau giúp-đỡ tôi.
2 Nguyện những kẻ tìm hại mạng-sống tôi
Đều phải bị hổ-thẹn và nhuốc-nhơ;
Nguyện những kẻ vui-vẻ về sự thiệt-hại tôi
Phải thối lại sau, và bị mất-cỡ.
3 Những kẻ nói rằng: Ha ha! ha ha!
Nguyện chúng nó phải thối lại sau, vì cớ sự hổ-thẹn chúng nó.
4 Nguyện hết thảy người nào tìm-cầu Chúa,
Được mừng-rỡ vui-vẻ nơi Chúa;
Nguyện những kẻ yêu-mến sự cứu-rỗi của Chúa
Hằng nói rằng: Đáng tôn Đức Chúa Trời oai-nghi thay!
5 Còn tôi bị khốn-cùng và thiếu-thốn;
Đức Chúa Trời ôi! xin hãy mau mau đến cùng tôi:
Chúa là sự giúp-đỡ tôi, Đấng giải-cứu tôi;
Đức Giê-hô-va ôi! chớ chậm-trễ.
Người già-cả cầu Chúa cứu mình
71 1 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi nương-náu mình nơi Ngài:
Chớ hề để tôi bị hổ-thẹn.
2 Xin hãy lấy công-bình Chúa giải-cứu tôi, và làm tôi được thoát khỏi;
Hãy nghiêng tai qua tôi, và cứu tôi.
3 Xin Chúa làm hòn đá dùng làm chỗ ở cho tôi,
Hầu cho tôi được vào đó luôn luôn;
Chúa đã ra lịnh cứu tôi,
Vì Chúa là hòn đá và là đồn-lũy tôi.
4 Hỡi Đức Chúa Trời tôi, xin hãy cứu tôi khỏi tay kẻ ác,
Khỏi tay kẻ bất-nghĩa và người hung-bạo.
5 Vì, Chúa Giê-hô-va ôi, Chúa là sự trông-đợi tôi,
Và là sự tin-cậy tôi từ buổi thơ-ấu.
6 Tôi nương-dựa trên Chúa từ lúc mới lọt lòng;
Ấy là Chúa đã đem tôi ra khỏi lòng mẹ tôi:
Tôi sẽ ngợi-khen Chúa luôn luôn.
7 Tôi như sự lạ-lùng cho nhiều người;
Nhưng Chúa là nơi nương-náu vững-bền cho tôi,
8 Hằng ngày miệng tôi đầy sự ngợi-khen
Và sự tôn vinh Chúa.
9 Xin Chúa chớ từ-bỏ tôi trong thì già-cả;
Cũng đừng lìa-khỏi tôi khi sức tôi hao-mòn.
10 Vì những kẻ thù-nghịch nói nghịch tôi,
Những kẻ rình-rập linh-hồn tôi đồng mưu cùng nhau,
11 Mà rằng: Đức Chúa Trời đã bỏ hắn;
Hãy đuổi theo bắt hắn, vì chẳng có ai giải-cứu cho.
12 Đức Chúa Trời ôi! xin chớ đứng xa tôi;
Đức Chúa Trời tôi ôi! xin mau mau đến giúp-đỡ tôi.
13 Nguyện những cừu-địch linh-hồn tôi bị hổ-thẹn và tiêu-diệt đi;
Nguyện kẻ nào tìm làm hại tôi, bị bao-phủ sỉ-nhục và nhuốc-nhơ.
14 Nhưng tôi sẽ trông-cậy luôn luôn,
Và ngợi-khen Chúa càng ngày càng thêm.
15 Hằng ngày miệng tôi sẽ thuật sự công-bình và sự cứu-rỗi của Chúa;
Vì tôi không biết số nó được.
16 Tôi sẽ đến thuật công-việc quyền-năng của Chúa Giê-hô-va;
Tôi sẽ nói về sự công-bình của Chúa, chỉ nói đến sự công-bình của Chúa mà thôi.
17 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa đã dạy tôi từ buổi thơ-ấu;
Cho đến bây giờ tôi đã rao-truyền các công-việc lạ-lùng của Chúa.
18 Hỡi Đức Chúa Trời, dầu khi tôi đã già và tóc bạc rồi,
Xin chớ bỏ tôi,
Cho đến chừng tôi đã truyền ra cho dòng-dõi sau sức-lực của Chúa,
Và quyền-thế Chúa cho mỗi người sẽ đến.
19 Hỡi Đức Chúa Trời, sự công-bình Chúa rất cao.
Chính Chúa đã làm công-việc cả-thể,
Hỡi Đức Chúa Trời, ai giống như Chúa?
20 Chúa là Đấng đã cho chúng tôi thấy vô-số gian-truân đắng-cay,
Sẽ làm cho chúng tôi được sống lại,
Và đem chúng tôi lên khỏi vực sâu của đất.
21 Chúa sẽ gia-thêm sự sang-trọng cho tôi,
Trở lại an-ủi tôi.
22 Hỡi Đức Chúa Trời tôi, tôi cũng sẽ dùng đờn cầm mà ngợi-khen Chúa,
Tán-mĩ sự chơn-thật của Chúa;
Hỡi Đấng thánh của Y-sơ-ra-ên, tôi sẽ dùng đờn sắt mà ca-tụng Ngài.
23 Môi và linh-hồn tôi mà Chúa đã chuộc lại,
Sẽ reo-mừng khi tôi ca-tụng Chúa.
24 Cả ngày lưỡi tôi cũng sẽ nói lại sự công-bình của Chúa;
Vì những kẻ tìm làm hại tôi đã bị mất-cỡ và hổ-thẹn cả.
Trong cơn gian-truân nhắc lại các công-việc cả-thể của Đức Chúa Trời, lòng bèn được an-ủi
Thơ A-sáp làm. Cho thầy nhạc-chánh theo điếu « Giê-đu-thun »
77 1 Tôi sẽ kêu-cầu cùng Đức Chúa Trời,
Phát tiếng hướng cùng Đức Chúa Trời; Ngài ắt sẽ lắng tai nghe.
2 Trong ngày gian-truân tôi tìm-cầu Chúa;
Ban đêm tay tôi giơ thẳng lên không mỏi;
Linh-hồn tôi không chịu an-ủi.
3 Tôi nhớ đến Đức Chúa Trời, bèn bồn-chồn;
Than-thở, và thần-linh tôi sờn-mỏi. (Sê-la)
4 Chúa giữ mí mắt tôi mở ra;
Tôi bị bối-rối, không nói được.
5 Tôi suy-nghĩ về ngày xưa,
Về các năm đã qua.
6 Ban đêm tôi nhắc lại bài hát tôi;
Tôi suy-gẫm trong lòng tôi,
Và thần-linh tôi tìm-tòi kỹ-càng.
7 Chúa há sẽ từ-bỏ đến đời đời ư?
Ngài há chẳng còn ban ơn nữa sao?
8 Sự nhơn-từ Ngài há dứt đến mãi mãi ư?
Lời hứa của Ngài há không thành đời đời sao?
9 Đức Chúa Trời há quên làm ơn sao?
Trong cơn giận Ngài há có khép lòng thương-xót ư?(Sê-la)
10 Tôi bèn nói: Đây là tật-nguyền tôi; —
Nhưng tôi sẽ nhớ lại các năm về tay hữu của Đấng Chí-Cao.
11 Tôi sẽ nhắc lại công-việc của Đức Giê-hô-va,
Nhớ đến các phép lạ của Ngài khi xưa;
12 Cũng sẽ ngẫm-nghĩ về mọi công-tác Chúa,
Suy-gẫm những việc làm của Ngài
13 Hỡi Đức Chúa Trời, con đường Chúa ở trong nơi thánh.
Có thần nào lớn bằng Đức Chúa Trời chăng?
14 Chúa là Đức Chúa Trời hay làm phép lạ,
Đã tỏ cho biết quyền-năng Chúa giữa các dân.
15 Chúa dùng cánh tay mình mà chuộc dân-sự Chúa,
Tức là con trai của Gia-cốp và của Giô-sép.(Sê-la)
16 Hỡi Đức Chúa Trời, các nước đã thấy Chúa;
Các nước đã thấy Chúa, bèn sợ;
Những vực sâu cũng rúng-động.
17 Các mây đổ ra nước,
Bầu trời vang ra tiếng.
Và các tên Chúa bay đây đó.
18 Tiếng sấm Chúa ở trong gió-trốt;
Chớp-nhoáng soi sáng thế-gian;
Đất bèn chuyển-động và rung-rinh.
19 Con đường Chúa ở trong biển,
Các lối Chúa ở trong nước sâu,
Còn các dấu bước Chúa không ai biết đến.
20 Chúa cậy tay Môi-se và A-rôn
Mà dẫn-dắt dân-sự Ngài như một đoàn chiên.
Tác-giả nài-xin Đức Chúa Trời làm hổ-thẹn kẻ thù-nghịch Ngài
Thơ A-sáp làm
83 1 Đức Chúa Trời ôi! xin chớ làm thinh.
Đức Chúa Trời ôi! xin chớ nín-lặng, chớ đứng yên.
2 Vì, kìa, các kẻ thù-nghịch Chúa náo-loạn,
Và những kẻ ghét Chúa ngước đầu lên.
3 Chúng nó toan mưu độc hại dân-sự Chúa,
Bàn-nghị nhau nghịch những kẻ Chúa che-giấu.
4 Chúng nó nói rằng: Hãy đến tuyệt-diệt chúng nó đến nỗi không còn làm nước,
Hầu cho danh Y-sơ-ra-ên không còn được kỷ-niệm nữa.
5 Vì chúng nó một lòng bàn-nghị nhau,
Lập giao-ước nghịch cùng Chúa:
6 Các trại Ê-đôm và người Ích-ma-ên,
Mô-áp và người Ha-ga-rít,
7 Ghê-banh, Am-môn, và A-ma-léc,
Người Phi-li-tin, với dân Ty-rơ;
8 A-si-ri cũng hiệp với chúng nó,
Mà giúp-đỡ con-cháu Lót. (Sê-la)
9 Hãy đãi chúng nó như Ma-đi-an,
Như Si-sê-ra, như Gia-bin tại khe Ki-sôn,
10 Là kẻ bị hư-nát tại Ên-Đô-rơ,
Trở thành phân cho đất.
11 Hãy làm cho các người tước-vị chúng nó giống như Ô-rép và Xê-ép,
Và hết thảy quan-trưởng họ giống như Xê-bách và Xanh-mu-na;
12 Vì chúng nó nói rằng: Ta hãy chiếm lấy làm của
Các nơi-ở Đức Chúa Trời.
13 Đức Chúa Trời tôi ôi! hãy làm cho chúng nó giống như bụi bị gió cuộn,
Tợ như rơm-rạ ở trước gió.
14 Lửa thiêu-đốt rừng,
Lửa ngọn cháy núi thể nào,
15 Hãy lấy trận bão Chúa đuổi rượt chúng nó,
Và dùng dông-tố Chúa khiến chúng nó kinh-khiếp thể ấy.
16 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy làm mặt chúng nó đầy nhuốc-nhơ,
Để chúng nó tìm-cầu danh Ngài.
17 Nguyện chúng nó bị hổ-thẹn và thất-kinh đến đời đời;
Nguyện chúng nó bị hổ-ngươi và hư-mất;
18 Hầu cho chúng nó biết rằng chỉ một mình Chúa, danh là Đức Giê-hô-va,
Là Đấng Chí-Cao trên khắp trái đất.
Lời cầu-nguyện của kẻ khốn-cùng thiếu-thốn
Bài cầu-nguyện của Đa-vít
86 1 Đức Giê-hô-va ôi! xin hãy nghiêng tai qua, nhậm lời tôi;
Vì tôi khốn-cùng và thiếu-thốn.
2 Xin bảo-hộ linh-hồn tôi, vì tôi nhơn-đức;
Đức Chúa Trời tôi ôi! xin hãy cứu kẻ tôi-tớ Chúa vẫn nhờ-cậy nơi Chúa.
3 Chúa ôi! xin thương-xót tôi;
Vì hằng ngày tôi kêu-cầu Chúa.
4 Xin hãy làm vui-vẻ linh-hồn kẻ tôi-tớ Chúa;
Vì, Chúa ôi! linh-hồn tôi ngưỡng-vọng Chúa.
5 Chúa ôi! Chúa là thiện, sẵn tha-thứ cho,
Ban sự nhơn-từ dư-dật cho những người kêu-cầu cùng Chúa.
6 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy lắng tai về lời cầu-nguyện tôi,
Dủ nghe tiếng nài-xin của tôi.
7 Trong ngày gian-truân tôi sẽ kêu-cầu cùng Chúa;
Vì Chúa nhậm lời tôi.
8 Chúa ôi! trong vòng các thần không có ai giống như Chúa;
Cũng chẳng có công-việc gì giống như công-việc Chúa.
9 Hết thảy các dân mà Chúa đã dựng-nên
Sẽ đến thờ-lạy trước mặt Chúa,
Và tôn-vinh danh Chúa.
10 Vì Chúa là rất lớn, làm những sự lạ-lùng:
Chỉ một mình Chúa là Đức Chúa Trời mà thôi.
11 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy chỉ-dạy cho tôi biết đường-lối Ngài,
Thì tôi sẽ đi theo sự chơn-thật của Ngài;
Xin khiến tôi một lòng kính-sợ danh Ngài.
12 Hỡi Chúa, là Đức Chúa Trời tôi, tôi hết lòng ngợi-khen Chúa,
Tôn-vinh danh Chúa đến mãi mãi.
13 Vì sự nhơn-từ Chúa đối cùng tôi rất lớn,
Và Chúa đã giải-cứu linh-hồn tôi khỏi Âm-phủ sâu hơn hết.
14 Hỡi Đức Chúa Trời, những kẻ kiêu-ngạo đã dấy nghịch cùng tôi,
Một lũ người hung-bạo tìm hại mạng-sống tôi;
Chúng nó chẳng để Chúa đứng trước mặt mình.
15 Nhưng, Chúa ơi, Chúa là Đức Chúa Trời hay thương-xót và làm ơn,
Chậm nóng-giận, có sự nhơn-từ và sự chơn-thật dư-dật.
16 Ôi! cầu Chúa đoái-xem tôi, và thương-xót tôi;
Xin hãy ban sức-lực Chúa cho tôi-tớ Chúa,
Và cứu con trai của con đòi Chúa.
17 Xin Chúa ra một dấu-hiệu chỉ về ơn Chúa đối cùng tôi,
Hầu cho kẻ ghét tôi được thấy dấu ấy, và bị hổ-thẹn;
Vì, Đức Giê-hô-va ơi, chánh Ngài đã giúp-đỡ và an-ủi tôi.