Ngày 23 tháng Tám

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Giê-rê-mi 33:10-13; 30:1-24; 31:1-26

33 10 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Trong chốn nầy là nơi các ngươi nói: Ấy là một nơi hoang-vu; không còn có loài người, cũng không có loài thú; trong các thành của Giu-đa và các đường-phố Giê-ru-sa-lem, tức những nơi đã bị hoang-vu, không người, không dân ở, cũng không loài thú, 11 thì người ta sẽ còn nghe tiếng kêu-vui và reo-mừng, tiếng của rể mới và dâu mới, tiếng của những kẻ nói rằng: Hãy cảm-tạ Đức Giê-hô-va vạn-quân, vì Đức Giê-hô-va là nhơn-lành, sự nhơn-từ của Ngài còn đời đời! — và của những kẻ đến dâng của-lễ tạ ơn trong nhà Đức Giê-hô-va. Vì ta sẽ khiến những phu-tù của đất nầy trở về, làm cho như trước, Đức Giê-hô-va đã phán.

12 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Trong chỗ nầy là chỗ bị hoang-vu, không có loài người nữa, cũng không có loài thú, và trong mọi thành nó, lại sẽ có những gia-cư của kẻ chăn chiên khiến bầy mình nằm nghỉ. 13 Trong những thành miền núi và những thành đồng bằng, trong những thành phương nam, trong đất Bên-gia-min, trong các nơi chung-quanh Giê-ru-sa-lem và trong các thành Giu-đa, những bầy sẽ lại qua dưới tay kẻ đếm, Đức Giê-hô-va phán vậy.

Để tất cả mọi người biết rằng việc giải thoát cuối cùng cho dân Y-sơ-ra-ên không phải do sự tình cờ hay những thay đổi chính trị, Đức Chúa Trời chỉ đạo Giê-rê-mi ghi lại những lời hứa của Đức Chúa Trời về sự phục hồi. Sử dụng thể thơ tiên tri mà ông thường dùng, Giê-rê-mi làm rõ rằng chính Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên sẽ có mục đích phục hồi dân sự Ngài—không gì khác.

Lời hứa cho những kẻ bị phu-tù được về

30 1 Có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng Giê-rê-mi rằng: 2 Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Hãy chép mọi lời ta đã phán cùng ngươi vào trong sách. Đức Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ ta sẽ đem những kẻ bị phu-tù của dân Y-sơ-ra-ên và dân Giu-đa ta trở về. Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ khiến chúng nó về trong đất mà ta đã ban cho tổ-phụ chúng nó, và chúng nó sẽ được đất ấy làm sản-nghiệp.

4 Đây là những lời của Đức Giê-hô-va đã phán về Y-sơ-ra-ên và Giu-đa. 5 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Chúng ta đã nghe tiếng run-rẩy sợ-hãi, chẳng phải tiếng bình-an. 6 Hãy dò-la, hỏi thử có phải ấy là đờn-ông sanh-đẻ không? Làm sao ta thấy mọi người nam đều lấy tay đỡ lưng mình như đờn-bà đương đẻ? Làm sao mặt ai nấy đều tái-xanh đi? 7 Khốn thay! Ngày đó thật lớn, đến nỗi chẳng hề có ngày nào giống như vậy. Ấy là kỳ tai-hại của Gia-cốp! Nhưng nó sẽ được cứu thoát khỏi sự ấy. 8 Đức Giê-hô-va vạn quân phán: Trong ngày đó, ta sẽ bẻ ách nó khỏi cổ ngươi; sẽ dứt dây trói ngươi, dân ngoại sẽ không bắt nó phục-dịch nữa; nhưng chúng nó sẽ hầu-việc Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, và Đa-vít, vua mình, mà ta sẽ dấy lên cho.

10 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi Gia-cốp, ngươi là tôi-tớ ta, chớ sợ chi. Hỡi Y-sơ-ra-ên, đừng kinh hãi! vì, nầy, ta sẽ cứu ngươi từ phương xa, và dòng-dõi ngươi từ đất bị đày. Gia cốp sẽ trở về được yên-lặng an-ổn, chẳng có ai làm cho nó sợ-hãi. 11 Đức Giê-hô-va phán: Vì ta ở cùng ngươi đặng giải-cứu ngươi. Ta sẽ diệt hết các nước mà ta đã làm cho ngươi tan-lạc trong đó, nhưng ngươi, thì ta không diệt hết. Ta sẽ sửa-phạt ngươi có chừng-mực, song chẳng hề để cho ngươi khỏi hình-phạt.

12 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Vết-thương ngươi không chữa được, dấu-vít ngươi nặng lắm. 13 Chẳng ai lấy cớ ngươi cầu thay, để ngươi được ràng-buộc; ngươi chẳng có thuốc chữa. 14 Mọi kẻ yêu ngươi đã quên ngươi, không hỏi-han ngươi; vì ta đã đánh ngươi bị thương như kẻ thù đánh, sửa-phạt ngươi như người hung-ác sửa-phạt, bởi cớ sự gian-ác ngươi dồn-dập, tội-lỗi ngươi thêm nhiều. 15 Sao ngươi kêu-la vì vết-thương mình? Sự đau-đớn ngươi không phương chữa. Ấy là vì cớ sự gian-ác ngươi dồn-dập, tội-lỗi ngươi thêm nhiều, mà ta đã làm cho những sự nầy.

16 Cho nên mọi kẻ nuốt ngươi sẽ bị nuốt; mọi kẻ đối-địch ngươi, mỗi một người, sẽ bị làm phu-tù; những kẻ bóc-lột ngươi sẽ bị bóc-lột, còn mọi kẻ cướp-giựt ngươi, ta cũng sẽ phó cho sự cướp-giựt. 17 Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ chữa lành thân-thể ngươi, và chữa vết-thương ngươi, vì chúng nó đã gọi ngươi là kẻ bị bỏ, mà rằng: Ấy là Si-ôn, chẳng ai ngõ-ngàng đến!

18 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ đem các nhà trại Gia-cốp trở về khỏi sự phu-tù, ta sẽ thương-xót chỗ-ở nó; thành nầy sẽ xây lại trên gò nó, cung-điện sẽ có người ở như thuở xưa. 19 Sự tạ ơn và tiếng của kẻ reo-vui sẽ ra từ chúng nó. Ta sẽ làm cho số chúng nó thêm nhiều ra, và chúng nó sẽ không kém đi; ta cũng sẽ làm cho chúng nó vinh-hiển, chẳng còn là thấp-hèn. 20 Con-cái chúng nó sẽ y như ngày trước; hội chúng nó sẽ đứng vững trước mặt ta, và ta sẽ phạt mọi kẻ hiếp-đáp chúng nó. 21 Vua chúng nó sẽ ra từ trong chúng nó, quan cai sẽ ra từ giữa chúng nó. Ta sẽ khiến người lại gần, thì người sẽ đến gần ta: vì ai đã có sự dạn-dĩ đến gần ta? Đức Giê-hô-va phán vậy. 22 Như vậy, các ngươi sẽ làm dân ta, ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi.

23 Nầy, cơn bão của Đức Giê-hô-va, tức là cơn thạnh-nộ của Ngài, đã phát ra, một cơn bão lớn: nó sẽ phát ra trên đầu kẻ dữ. 24 Sự nóng-giận của Đức Giê-hô-va chẳng trở về cho đến chừng nào Ngài đã làm và đã trọn ý toan trong lòng Ngài. Trong những ngày sau-rốt, các ngươi sẽ hiểu đều đó.

Sự lập lại Y-sơ-ra-ên. — Giao-ước mới

31 1 Đức Giê-hô-va phán: Trong lúc đó, ta sẽ làm Đức Chúa Trời của hết thảy họ-hàng Y-sơ-ra-ên; chúng nó sẽ làm dân ta. 2 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Dân sót lại thoát khỏi gươm-dao, tức là Y-sơ-ra-ên, đã được ơn trong đồng vắng, khi ta đi khiến chúng nó được yên-nghỉ.

3 Đức Giê-hô-va từ thuở xưa hiện ra cùng tôi và phán rằng: Phải, ta đã lấy sự yêu-thương đời đời mà yêu ngươi; nên đã lấy sự nhơn-từ mà kéo ngươi đến. 4 Ta sẽ dựng lại ngươi, thì ngươi sẽ được dựng, hỡi gái đồng-trinh Y-sơ-ra-ên! Ngươi sẽ lại cầm trống cơm làm trang-sức, đi làm một với những người nhảy-múa vui-vẻ. 5 Ngươi sẽ lại trồng vườn nho trên núi Sa-ma-ri, những kẻ trồng sẽ trồng và sẽ được hái trái. 6 Sẽ có ngày, những kẻ canh trên các núi Ép-ra-im kêu rằng: Hãy chổi dậy, chúng ta hãy lên núi Si-ôn, đến cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta!

7 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy trổi tiếng reo-vui vì Gia-cốp; hãy hò-hét lên vì dân làm đầu các nước. Khá rao-truyền ngợi-khen mà rằng: Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy cứu dân Ngài, là dân còn sót của Y-sơ-ra-ên.

8 Nầy, ta sẽ đem chúng nó về từ xứ phương bắc, nhóm lại từ các đầu-cùng đất. Trong vòng chúng nó sẽ có kẻ đui, kẻ què, đờn-bà có nghén, đờn-bà đẻ, hiệp nên một hội lớn mà trở về đây. 9 Chúng nó khóc-lóc mà đến, và ta sẽ dắt-dẫn trong khi chúng nó nài-xin ta; ta sẽ đưa chúng nó đi dọc bờ các sông, theo đường bằng-thẳng, chẳng bị vấp ngã. Vì ta làm cha cho Y-sơ-ra-ên, còn Ép-ra-im là con đầu lòng ta.

10 Hỡi các nước, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va; hãy reo lời ấy ra trong các cù-lao xa! Khá nói rằng: Đấng đã làm tan-lạc Y-sơ-ra-ên sẽ thâu-nhóm nó lại, sẽ giữ như kẻ chăn giữ bầy chiên mình. 11 Vì Đức Giê-hô-va đã chuộc Gia-cốp, cứu khỏi tay kẻ mạnh hơn. 12 Họ sẽ đến và hát trên nơi cao của Si-ôn; sẽ trôi-chảy đến ơn-phước của Đức Giê-hô-va, đến lúa mì, rượu mới, dầu, và con nhỏ của chiên và bò; lòng họ sẽ như vườn đượm-nhuần, chẳng buồn-rầu chi nữa hết. 13 Bấy giờ gái đồng-trinh sẽ vui-mừng nhảy-múa, các người trai-trẻ và các ông già cũng sẽ vui chung; vì ta sẽ đổi sự sầu-thảm chúng nó ra vui-mừng, yên-ủi chúng nó, khiến được hớn-hở khỏi buồn-rầu. 14 Ta sẽ làm cho lòng các thầy tế-lễ chán-chê vì đồ-ăn béo; dân ta sẽ no-nê về ơn-phước của ta, Đức Giê-hô-va phán vậy.

Đối với những người đang âu sầu như tù nhân trong trại đày ở Ra-ma, Đức Chúa Trời mang đến lời hy vọng đặc biệt này.

15 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Tại Ra-ma nghe có tiếng than-thở, khóc-lóc đắng-cay. Ra-chên khóc con-cái mình, mà không chịu yên-ủi về con-cái mình, vì chúng nó không còn nữa! 16 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy nín tiếng ngươi, đừng than-khóc, mắt ngươi đừng sa lụy, vì công-việc của ngươi sẽ được thưởng; chúng nó sẽ trở về từ xứ kẻ thù, Đức Giê-hô-va phán vậy. 17 Đức Giê-hô-va phán: Sẽ có sự trông-mong cho kỳ sau-rốt của ngươi; con-cái ngươi sẽ trở về bờ-cõi mình.

18 Ta nghe Ép-ra-im vì mình than-thở rằng: Ngài đã sửa-phạt tôi, tôi bị sửa-phạt như con bò tơ chưa quen ách. Xin Chúa cho tôi trở lại, thì tôi sẽ được trở lại; vì Chúa là Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi! 19 Thật, sau khi tôi bị trở lại, tôi đã ăn-năn; sau khi tôi được dạy-dỗ, tôi đã vỗ đùi. Tôi nhuốc-nha hổ-thẹn, vì đã mang sự sỉ-nhục của tuổi trẻ. 20 Vậy thì Ép-ra-im há là con rất thiết của ta, là con mà ta ưa-thích sao? Mỗi khi ta nói nghịch cùng nó, ta còn nhớ đến nó lắm. Cho nên ta đã động lòng vì nó; phải, ta sẽ thương-xót nó, Đức Giê-hô-va phán vậy.

21 Hãy dựng nêu, đặt trụ chỉ lối; hãy để lòng về đường cái, nơi đường ngươi đã noi theo. Hỡi gái đồng-trinh Y-sơ-ra-ên, hãy trở về các thành nầy thuộc về ngươi! 22 Hỡi gái bội-nghịch, ngươi sẽ đi dông-dài cho đến chừng nào? Vì Đức Giê-hô-va đã dựng nên một sự mới trên đất: ấy là người nữ sẽ bao-bọc người nam.

23 Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Khi ta đã đem những phu-tù trở về, thì trong đất Giu-đa và các thành nó, người ta sẽ còn nói lời nầy: Hỡi chỗ-ở của sự công-bình, núi của sự thánh-khiết kia, nguyền-xin Đức Giê-hô-va ban phước cho ngươi! 24 Giu-đa cùng mọi thành nó, những người làm ruộng và những kẻ dẫn bầy sẽ ở chung tại đó. 25 Vì ta đã làm cho lòng mệt-mỏi được no-nê, và mỗi lòng buồn-rầu lại được đầy-dẫy.

Những lời này có thể đã đến với Giê-rê-mi trong giấc mơ, bởi vì ông cho biết rằng giờ đây ông thức dậy sau một giấc ngủ ngon lành.

 26 Bấy giờ tôi thức dậy, thấy giấc ngủ tôi ngon lắm.

< Lui    Trang Lịch     Tới >