Nếu hình ảnh thanh kiếm không thể thu hút sự chú ý của Giu-đa, thì câu chuyện ngụ ngôn sau đây chắc chắn sẽ làm được. Trong toàn bộ Kinh Thánh có lẽ không có sự tố cáo nào đồ họa và sinh động hơn. Những độc giả hiện đại gần như bị xúc phạm bởi sự phơi bày thẳng thắn về hai người chị em dâm đãng, tượng trưng cho Y-sơ-ra-ên và Giu-đa. Người ta ít nhất cũng có thể hình dung được mức độ mà chính Đức Chúa Trời bị xúc phạm bởi sự bất trung của dân Ngài.
Sự phán-xét Sa-ma-ri và Giê-ru-sa-lem
23 1 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, có hai người đờn-bà, là con gái của một mẹ. 3 Chúng nó hành-dâm trong Ê-díp-tô, chúng nó hành-dâm từ khi còn trẻ; tại đó vú chúng nó bị bóp, tại đó chúng nó mất hoa con gái. 4 Đứa chị tên là Ô-hô-la, và đứa em tên là Ô-hô-li-ba. Chúng nó trở nên thuộc về ta, và đẻ con trai con gái. Ô-hô-la, tức là Sa-ma-ri; còn Ô-hô-li-ba, tức là Giê-ru-sa-lem.
5 Ô-hô-la hành-dâm khi nó đã thuộc về ta, theo tình-nhơn nó, là dân A-si-ri, kẻ lân-cận nó, 6 mặc áo tím, làm tổng-đốc và quan cai-trị, thảy đều là trai-tráng đẹp-đẽ, hay cỡi ngựa. 7 Nó hành-dâm với những người con trai tốt nhứt của A-si-ri; nó tự làm ô-uế với những kẻ mà nó yêu-thương, cùng mọi thần-tượng của chúng nó. 8 Nó không chừa sự hành-dâm mà nó đã đem đến từ Ê-díp-tô, là nơi người ta đã làm nhục nó lúc còn trẻ, đã làm cho nó mất hoa con gái, và đổ sự hành-dâm của chúng nó trên nó. 9 Vậy nên, ta đã phó nó trong tay tình-nhơn nó, tức là trong tay những người A-si-ri, mà nó đã thương-yêu. 10 Chúng đã lột truồng nó, đã bắt lấy con trai con gái nó, và làm cho chính mình nó phải chết vì gươm. Nó đã trở nên một câu chuyện trong đám đờn-bà; vì chúng nó đã làm thành sự phán-xét trên nó.
11 Em gái nó là Ô-hô-li-ba đã xem thấy mọi việc đó; dầu vậy, nó buông mình theo tình-dục hơn chị nó; và sự hành-dâm của nó lại còn nhiều hơn. 12 Nó phải lòng những người A-si-ri, tổng-đốc, và quan cai-trị, tức là kẻ lân-cận nó, ăn-mặc sang-trọng, hay cỡi ngựa, thảy đều là trai-tráng đẹp đẽ. 13 Ta thấy nó cũng đã tự làm ô-uế, và cả hai chị em cùng theo một đàng. 14 Khi nó thấy những người được vẽ trên vách-thành, những hình-tượng của người Canh-đê sơn son, thì nó lại càng thêm sự hành-dâm nó. 15 Chúng nó thắt dây lưng và bịt khăn trên đầu thả thòng xuống, thảy đều có dáng các quan-trưởng. Chúng nó làm ra như người Ba-by-lôn trong Canh-đê, là quê-hương mình. 16 Nó phải lòng chúng, mới thấy lần đầu, thì sai sứ-giả đến cùng chúng nó trong Canh-đê. 17 Những người Ba-by-lôn đến cùng nó lên giường âu-yếm, và chúng làm ô-uế nó bởi sự hành-dâm mình. Nó cũng tự làm ô-uế với chúng; rồi thì lòng nó sinh chán. 18 Nó đã tỏ-bày sự dâm-ô mình, đã lột truồng mình ra, thì lòng ta cũng chán nó, như đã chán chị nó. 19 Nhưng nó thêm nhiều sự hành-dâm, nhớ lại những ngày nó còn trẻ và thuở nó hành-dâm trong đất Ê-díp-tô. 20 Nó phải lòng những kẻ yêu mình, những kẻ ấy thịt như thịt lừa, dâm quá như ngựa. 21 Ấy vậy, mầy đã nhắc lại sự dâm-dục hồi còn trẻ, lúc mà những người Ê-díp-tô bóp vú mầy, và làm mất hoa con gái mầy.
22 Vậy nên, hỡi Ô-hô-li-ba, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ giục những tình-nhơn mầy mà lòng mầy đã chán, dấy nghịch cùng mầy, và ta đem chúng nó đến từ mọi bề nghịch cùng mầy: 23 tức là những người Ba-by-lôn, hết thảy người Canh-đê, Phê-cốt, Soa và Coa, và hết thảy người A-si-ri với chúng nó, là trai-tráng đẹp-đẽ, mọi tổng-đốc và quan cai-trị, quan-trưởng và người có danh-tiếng, hết thảy đều cỡi ngựa. 24 Chúng nó đem những khí-giới, những xe đánh giặc, xe chở đồ, và một đoàn dân đông đến nghịch cùng mầy; chúng nó dùng những thuẫn, những mộc, và đội mão trụ mà vây chung-quanh mầy. Ta sẽ giao sự phán-xét cho chúng nó, và chúng nó sẽ xét-đoán mầy theo luật-pháp mình. 25 Ta sẽ thả sự ghen của ta ra nghịch cùng mầy, và chúng nó đãi mầy bằng sự giận-dữ. Chúng nó sẽ cắt mũi và tai mầy; kẻ còn sót lại trong mầy sẽ ngã bởi gươm. Chúng nó sẽ bắt con trai con gái mầy; kẻ còn sót lại trong mầy sẽ bị nuốt bởi lửa. 26 Chúng nó bóc-lột áo-xống mầy, và cướp lấy đồ châu-báu mầy. 27 Vậy ta sẽ dứt sự hành-dâm mầy và thói xấu-hổ mầy đã đem đến từ đất Ê-díp-tô, đến nỗi mầy sẽ không ngước mắt ngó chúng nó, và không nhớ đến Ê-díp-tô nữa. 28 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ phó mầy trong tay những kẻ mà mầy ghét, trong tay những kẻ mà lòng mầy đã chán. 29 Chúng nó sẽ lấy sự hờn-ghét đãi mầy, cướp lấy công-lao mầy, để mầy trần-truồng, bị bóc-lột hết cả; như vậy sẽ tỏ đều xấu-hổ về sự hành-dâm, tội-ác và dâm-đãng của mầy ra. 30 Mầy sẽ bị đãi như vậy, vì mầy đã hành-đâm cùng các dân, đã tự làm ô-uế với thần-tượng chúng nó. 31 Mầy đã đi theo đường của chị mầy; vậy nên ta sẽ để chén của nó vào trong tay mầy.
32 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Mầy sẽ uống chén của chị mầy, là chén sâu và rộng, chứa được rất nhiều; mầy sẽ bị chê-cười nhạo-báng. 33 Mầy sẽ phải đầy sự say-sưa và buồn-rầu; vì chén của chị Sa-ma-ri mầy, là chén gở-lạ và hoang-vu. 34 Mầy sẽ uống chén ấy, sẽ uống cạn, sẽ lấy răng gặm các mảnh nó, và mầy tự xé vú mầy. Vì ta đã phán, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 35 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì mầy đã quên ta, bỏ ta ra sau lưng mầy, vậy mầy cũng hãy chịu hình-phạt về sự tà-dục hành-dâm của mầy!
36 Vả, Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Hỡi con người, ngươi há không xét-đoán Ô-hô-la và Ô-hô-li-ba hay sao? Hãy tỏ cho chúng nó biết những sự gớm-ghiếc của mình. 37 Chúng nó đã phạm tội tà-dâm, và có máu nơi tay; chúng nó đã phạm tội tà-dâm với những thần-tượng mình; rất đỗi những con-cái chúng nó đã sanh cho ta, chúng nó cũng khiến qua trên lửa đặng cho thiêu-nuốt hết! 38 Chúng nó lại còn làm sự nầy nghịch cùng ta: cùng trong một ngày chúng nó đã làm ô-uế nơi thánh ta, và phạm các ngày sa-bát ta; 39 sau khi đã giết con-cái mình dâng cho thần-tượng, trong ngày ấy chúng nó vào trong nơi thánh ta đặng làm ô-uế! Ấy đó là đều chúng nó đã làm giữa nhà ta! 40 Vả lại, các ngươi đã sai sứ-giả gọi những người từ phương xa đến cùng mình, nầy, chúng nó đã đến; mầy đã tắm-rửa vì chúng nó, vẽ con mắt và giồi đồ trang-sức. 41 Mầy ngồi trên giường sang-trọng, trước giường dựng một cái bàn, nơi bàn đó mầy đã đặt hương ta và dầu ta. 42 Nơi nó có tiếng ồn-ào của đám đông ở rỗi; và có người hèn-hạ cùng người say-sưa từ nơi đồng-vắng được đem đến; chúng nó đeo vòng nơi tay hai chị em, và đội mũ rực-rỡ trên đàu.
43 Ta bèn phán về kẻ đã già trong sự tà-dâm rằng: Bây giờ chúng sẽ gian-dâm với nó, và nó với chúng. 44 Chúng đến cùng nó như đến cùng điếm-đĩ; thì chúng đến cùng Ô-hô-la và Ô-hô-li-ba, là những đờn-bà tà-dâm, cũng vậy. 45 Vả, ấy là những người công-bình sẽ đoán-xét chúng nó, như người ta đoán-xét đờn-bà ngoại-tình và đờn-bà làm đổ máu; vì chúng nó là ngoại-tình, và có máu trong tay chúng nó.
46 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta sẽ đem một đám đông lên nghịch cùng chúng nó, và sẽ phó chúng nó bị ném đi ném lại và bị cướp-bóc. 47 Đám đông ấy sẽ lấy đá đánh-đập chúng nó, và lấy gươm đâm chúng nó; giết con trai con gái chúng nó, và lấy lửa đốt nhà chúng nó. 48 Như vậy ta sẽ làm cho hết sự tà-dâm trong đất, hầu cho mọi đờn-bà được học biết không làm theo sự dâm-dục của các ngươi. 49 Người ta sẽ đổ lại sự dâm-dục các ngươi trên chính mình các ngươi; các ngươi sẽ mang tội-lỗi về thần-tượng mình, và các ngươi sẽ biết rằng ta là Chúa Giê-hô-va.
Còn có thể nói gì nữa? Đức Chúa Trời cảm thấy sâu sắc về sự hổ thẹn và nhục nhã mà “cô dâu” của Ngài đã mang lại cho Ngài. Sự thiếu tôn trọng của cô đối với sự lãnh đạo tâm linh của Ngài, việc cô theo đuổi sự thỏa mãn vật chất, và những cuộc ngoại tình với các thần nhỏ hơn không để lại cho Ngài sự lựa chọn nào khác. Y-sơ-ra-ên phải bị đuổi đi cho đến khi nàng ăn năn. Thời điểm đó đã đến. Ngay bây giờ nó bắt đầu.
Cuộc vây hãm Giê-ru-sa-lem
Không rõ chính xác khi nào Xê-đê-kia lần đầu tiên nảy sinh ý tưởng ngu ngốc là nổi loạn chống lại Nê-bu-cát-nết-sa, nhưng có thể là vào khoảng năm 590-589 trước Công nguyên. Khi ông ta nổi loạn, Nê-bu-cát-nết-sa phản ứng theo cách có thể dự đoán được vào khoảng năm 588 trước Công nguyên bằng cách đưa quân đội Ba-by-lôn hùng mạnh của mình đến và bao vây các thành phố của Giu-đa, bao gồm cả Giê-ru-sa-lem. (Chẳng phải tất cả các tiên tri đều đã cảnh báo rằng điều này sẽ xảy ra sao?)
(2 Sử ký) 36 13a Người cũng dấy lên nghịch cùng vua Nê-bu-cát-nết-sa, là vua đã buộc người chỉ Đức Chúa Trời mà thề
(2 Các vua) 25 1 Năm thứ chín đời Sê-đê-kia, ngày mồng một tháng mười, Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, cùng cả đạo-quân người, đến hãm đánh Giê-ru-sa-lem. Người hạ trại trước thành, và đắp lũy vậy chung-quanh thành.