Sách Thi thiên
Dù không hoàn hảo, Đa-vít vẫn có một tấm lòng trong sạch. Điều này có lẽ được thể hiện rõ nhất qua nhiều bài Thi thiên mà ông viết. Nội dung các bài ca của ông cho thấy một cảm xúc tâm linh đa dạng, từ nỗi buồn sâu thẳm đến niềm vui tột cùng. Nhiều Thi thiên thể hiện sự phong phú trong cảm xúc của Đa-vít đã được trình bày. Có những bài ai ca đau đớn về cái chết của Sau-lơ, Giô-na-than và Áp-nê. Có cảm giác nhẹ nhõm sâu sắc khi Đa-vít được giải thoát khỏi Sau-lơ và những kẻ thù khác. Có niềm vui mừng và lòng biết ơn khi Hòm Bia được rước vào Giê-ru-sa-lem. Và có nhiều lời cầu nguyện tha thiết cho sự an toàn của chính ông.
Các bài ca ngợi, cầu xin và tạ ơn rõ ràng là một phần quan trọng trong sự thờ phượng của Israel, như được chứng minh qua việc Đa-vít gần đây bổ nhiệm các ca sĩ để phục vụ qua các bài hát và lời tiên tri tại đền thờ. Tất cả những người được bổ nhiệm đều được đào tạo và có kỹ năng âm nhạc. Họ và con cháu họ sau này sẽ tiếp tục phổ biến các bài ca của Đa-vít và sáng tác những bài ca khác.
Một bộ sưu tập gồm 150 bài ca này, được biết đến với tên gọi Thi thiên, chứa đựng không chỉ các bài ca của Đa-vít và Sa-lô-môn mà còn của các con trai của Kô-rê—A-sáp, Hê-man và Ê-than—những người được chỉ định cho chức vụ âm nhạc. Thậm chí một bài ca của Môi-se cũng được đưa vào Thi thiên 90. Vì những đóng góp quan trọng của Đa-vít cho Thi thiên, cả về mặt cá nhân và thông qua các thừa tác viên âm nhạc của ông, phần lớn bộ sưu tập được trình bày ở đây tại thời điểm này.
Dựa trên những chỉ dẫn cụ thể đi kèm với các Thi thiên cụ thể, 17 Thi thiên đã được đưa vào trong hồ sơ lịch sử hoặc sẽ sớm được trình bày. 21 Thi thiên khác, được viết trong thời kỳ sau, sẽ được trình bày trong hai nhóm riêng biệt theo bối cảnh lịch sử thích hợp. 112 Thi thiên còn lại được trình bày tại thời điểm này. Mặc dù bộ sưu tập ban đầu được chia thành năm cuốn, các Thi thiên sau đây được lấy từ tất cả các cuốn đó và sắp xếp lại thành năm nhóm chủ đề chính.
Thi thiên của Tâm Hồn Đau Khổ
Trong nhóm đầu tiên gồm 35 Thi thiên, phản ánh nỗi sợ hãi của người bị kẻ thù vây hãm từ mọi phía. Kẻ thù không chỉ đe dọa gây hại thể xác mà còn mang đến sự chế nhạo, giễu cợt, vu khống và dối trá. Thường thì kẻ thù là một người bạn cũ hoặc người đồng hành của người bị áp bức. Đôi khi tác giả thậm chí còn nghi ngờ rằng Chúa nghe thấy lời cầu nguyện của mình; những lúc khác, ông tạ ơn Chúa vì đã nghe lời khẩn nài của mình. Đôi khi có sự nghi ngờ rằng có bất cứ điều gì tồn tại bên kia cõi mộ; những lúc khác, có một thông điệp rõ ràng về sự phục sinh. Có một thái độ gay gắt đối với kẻ thù, với những lời cầu nguyện không chỉ cho sự hủy diệt của kẻ thù mà còn cho sự hủy diệt gia đình kẻ thù. Tuy nhiên, chính Đa-vít đã nhiều lần tha thứ cho Sau-lơ, người đã trực tiếp đe dọa mạng sống của ông nhiều nhất. Vì vậy, sự gay gắt rõ ràng này có thể chỉ đơn giản là sự phóng đại của một tâm hồn bị săn đuổi và sợ hãi. Nhìn chung, những Thi thiên này nói với bất kỳ ai từng biết đến sự bách hại vì sự công chính, hoặc bất kỳ ai cảm thấy bị phản bội hoặc cô đơn giữa một thế giới thù địch.
Cầu Chúa phù-hộ mình khỏi ác
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh, dùng về ống quyển
5 1 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin lắng tai nghe lời tôi,
Xem-xét sự suy-gẫm tôi.
2 Hỡi Vua tôi, Đức Chúa Trời tôi, xin hãy nghe tiếng kêu của tôi,
Vì tôi cầu-nguyện cùng Chúa.
3 Đức Giê-hô-va ôi! buổi sáng Ngài sẽ nghe tiếng tôi;
Buổi sáng tôi sẽ trình-bày duyên-cớ tôi trước mặt Ngài, và trông-đợi.
4 Vì Chúa chẳng phải là Đức Chúa Trời bằng lòng sự dữ;
Kẻ ác sẽ không được ở cùng Chúa,
5 Kẻ kiêu-ngạo chẳng đứng nổi trước mặt Chúa;
Chúa ghét hết thảy những kẻ làm ác.
6 Chúa sẽ hủy-diệt các kẻ nói dối;
Đức Giê-hô-va gớm-ghiếc người đổ huyết và kẻ gian-lận.
7 Còn tôi, nhờ sự nhơn-từ dư-dật của Chúa, tôi sẽ vào nhà Chúa,
Lấy lòng kính-sợ Chúa mà thờ-lạy trước đền thánh của Chúa.
8 Hỡi Đức Giê-hô-va, nhơn vì kẻ thù-nghịch tôi, xin lấy công-bình Ngài mà dẫn-dắt tôi,
Và ban bằng đường Ngài trước mặt tôi.
9 Vì nơi miệng chúng nó chẳng có sự thành-tín;
Lòng chúng nó chỉ là gian-tà;
Họng chúng nó là huyệt-mả mở ra;
Lưỡi chúng nó đầy-dẫy đều dua-nịnh.
10 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy trừng-trị chúng nó;
Nguyện họ sa-ngã trong mưu trước mình;
Hãy xô-đuổi họ vì tội-ác rất nhiều của họ;
Vì họ đã phản-nghịch cùng Chúa.
11 Nhưng phàm ai nương-náu mình nơi Chúa sẽ khoái-lạc,
Cất tiếng reo-mừng đến mãi mãi,
Vì Chúa bảo-hộ các người ấy;
Kẻ nào ái-mộ danh Chúa
Cũng sẽ nức lòng mừng-rỡ nơi Chúa.
12 Vì hỡi Đức Giê-hô-va, chính Ngài sẽ ban phước cho người công-bình,
Lấy ơn vây-phủ người khác nào bằng cái khiên.
Cầu Chúa thương-xót mình trong cơn hoạn-nạn
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh dùng về đờn dây, theo giọng trầm
6 1 Đức Giê-hô-va ôi! xin chớ nổi thạnh-nộ mà trách tôi,
Chớ sửa-phạt tôi trong khi Ngài giận phừng,
2 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin thương-xót tôi, vì tôi yếu-mỏn;
Lạy Đức Giê-hô-va, xin chữa tôi, vì xương-cốt tôi run-rẩy.
3 Đức Giê-hô-va ôi! linh-hồn tôi cũng bối-rối quá đỗi;
Còn Ngài, cho đến chừng nào?
4 Lạy Đức Giê-hô-va, xin hãy trở lại, giải-cứu linh-hồn tôi;
Hãy cứu tôi vì lòng nhơn-từ Ngài.
5 Vì trong sự chết chẳng còn nhớ đến Chúa nữa;
Nơi Âm-phủ ai sẽ cảm-tạ Chúa?
6 Tôi mỏn sức vì than-thở,
Mỗi đêm tôi làm trôi giường tôi,
Dầm nó với nước mắt.
7 Mắt tôi hao-mòn vì buồn-thảm,
Làng-lệt vì cớ cừu-địch tôi.
8 Hỡi kẻ làm ác kia, khá lìa xa ta hết thảy;
Vì Đức Giê-hô-va đã nghe tiếng khóc-lóc ta.
9 Đức Giê-hô-va đã nghe sự nài-xin ta.
Ngài nhậm lời cầu-nguyện ta.
10 Hết thảy kẻ thù-nghịch tôi sẽ bị hổ-thẹn và bối-rối lắm;
Chúng nó sẽ sụt-lui lại, vội-vàng bị mất-cỡ.
Tác-giả nài-xin Đức Giê-hô-va binh-vực mình đối cùng kẻ ác
Thơ Đa-vít làm, và hát cho Đức Giê-hô-va về việc Cút, là người Bên-gia-min
7 1 Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi, tôi nương-náu mình nơi Ngài;
Xin hãy cứu tôi khỏi kẻ rượt-đuổi tôi, và thoát-giải tôi,
2 Kẻo kẻ thù-nghịch xé tôi như con sư-tử,
Và phân tôi từ mảnh, không ai giải-cứu cho.
3 Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi, nhược-bằng tôi đã làm đều ấy,
Và có sự gian-ác nơi tay tôi;
4 Nếu tôi đã trả ác cho người ở hòa-hảo cùng tôi,
Và cướp-lột kẻ hiếp tôi vô-cớ,
5 Thì đáng cho kẻ thù-nghịch đuổi theo tôi kịp,
Giày-đạp mạng-sống tôi dưới đất,
Và làm rạp vinh-hiển tôi xuống bụi-đất.(Sê-la)
6 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nổi thạnh-nộ mà chổi-dậy;
Hãy dấy nghịch cùng sự giận-hoảng của kẻ hiếp tôi;
Khá tỉnh-thức mà giúp-đỡ tôi;
Ngài đã truyền định sự đoán-xét rồi.
7 Hội các dân-tộc sẽ vây-phủ tứ phía Ngài;
Còn Ngài vì chúng phải trở lên cao.
8 Đức Giê-hô-va đoán-xét các dân.
Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy đoán-xét tôi theo sự công-bình tôi,
Và theo sự thanh-liêm ở nơi lòng tôi.
9 Ồ, Đức Chúa Trời công-bình! là Đấng dò-xét lòng dạ loài người,
Xin hãy khiến cùng-tận sự gian-ác kẻ dữ,
Song hãy làm cho vững-vàng người công-bình.
10 Đức Chúa Trời là cái khiên tôi,
Ngài là Đấng cứu-rỗi những kẻ có lòng ngay-thẳng.
11 Đức Chúa Trời là quan-án công-bình,
Thật là Đức Chúa Trời hằng ngày nổi giận cùng kẻ ác.
12 Nếu kẻ ác không hối-cải, thì Đức Chúa Trời sẽ mài gươm:
Ngài đã giương cung mà chực cho sẵn,
13 Cũng đã vì nó sắm-sửa khí-giới làm chết,
Và làm những tên Ngài phừng lửa.
14 Kìa, kẻ dữ đương đẻ gian-ác;
Thật nó đã hoài-thai sự khuấy-khỏa, và sanh đều dối-trá.
15 Nó đào một hố sâu,
Nhưng lại té vào hố nó đã đào.
16 Sự khuấy-khỏa nó đã làm sẽ đổ lại trên đầu nó,
Và sự hung-hăng nó giáng trên trán nó.
17 Tôi sẽ ngợi-khen Đức Giê-hô-va y-theo sự công-bình Ngài,
Và ca-tụng danh Đức Giê-hô-va là Đấng Chí-Cao.
Cầu-nguyện Chúa đánh đổ kẻ gian-ác
10 1 Đức Giê-hô-va ôi! vì cớ gì Ngài đứng xa,
Lúc gian-truân tại sao Ngài ẩn mình đi?
2 Kẻ ác, vì lòng kiêu-ngạo, hăm-hở rượt theo người khốn-cùng;
Nguyện chúng nó phải mắc trong mưu-chước mình đã toan.
3 Vì kẻ ác tự khoe về lòng dục mình;
Kẻ tham của từ-bỏ Đức Giê-hô-va, và khinh-dể Ngài.
4 Kẻ ác bộ mặt kiêu-ngạo mà rằng:
Ngài sẽ không hề hạch-hỏi. —
Chẳng có Đức Chúa Trời: kìa là tư-tưởng của hắn.
5 Các đường hắn đều may-mắn luôn luôn;
Sự đoán-xét của Chúa cao quá, mắt hắn chẳng thấy được;
Hắn chê hết thảy kẻ thù-nghịch mình.
6 Hắn nghĩ rằng: Ta sẽ chẳng lay-động;
Ta sẽ không bị tai-họa gì đến đời đời.
7 Miệng hắn đầy sự nguyền-rủa, sự giả-dối, và sự gian-lận;
Dưới lưỡi nó chỉ có sự khuấy-khỏa và gian-ác.
8 Hắn ngồi nơi rình-rập của làng, giết kẻ vô-tội trong nơi ẩn-khuất;
Con mắt hắn dòm-hành người khốn-khổ.
9 Hắn phục trong nơi kín-đáo như sư-tử trong hang nó;
Hắn rình-rập đặng bắt người khốn-cùng;
Khi hắn kéo kẻ khốn-cùng vào lưới mình, thì đã bắt được nó rồi.
10 Hắn chùm-hum, và cúi xuống,
Kẻ khốn-khổ sa vào vấu hắn.
11 Hắn nghĩ rằng: Đức Chúa Trời quên rồi,
Ngài đã ẩn mặt, sẽ không hề xem-xét.
12 Đức Giê-hô-va ôi! xin hãy chổi-dậy;
Hỡi Đức Chúa Trời, hãy giơ tay Ngài lên;
Chớ quên kẻ khốn-cùng.
13 Vì cớ sao kẻ ác khinh-dể Đức Chúa Trời,
Và nghĩ rằng: Chúa sẽ chẳng hề hạch-hỏi?
14 Chúa đã thấy rồi; vì Chúa xem-xét sự bạo-tàn và sự độc-hại,
Để lấy chính tay Chúa mà báo-trả lại;
Còn kẻ khốn-khổ phó mình cho Chúa;
Chúa là Đấng giúp-đỡ kẻ mồ-côi.
15 Hãy bẻ gãy cánh tay kẻ ác,
Và tra-tìm sự gian-ác của kẻ dữ cho đến không còn thấy gì nữa.
16 Đức Giê-hô-va làm Vua đến đời đời vô-cùng;
Các ngoại-bang bị diệt mất khỏi đất của Ngài.
17 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã nghe lời ước-ao của kẻ hiền-từ;
Khiến lòng họ được vững-bền, và cũng đã lắng tai nghe,
18 Đặng xét công-bình việc kẻ mồ-côi và người bị hà-hiếp,
Hầu cho loài người, vốn bởi đất mà ra, không còn làm cho sợ-hãi nữa.
Đức Giê-hô-va là nơi nương-náu
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh
11 1 Tôi nương-náu mình nơi Đức Giê-hô-va; —
Sao các ngươi nói cùng linh-hồn ta:
Hãy trốn lên núi ngươi như con chim?
2 Vì kìa, kẻ ác giương cung,
Tra tên mình trên dây,
Đặng bắn trong tối-tăm kẻ có lòng ngay-thẳng.
3 Nếu các nền bị phá đổ,
Người công-bình sẽ làm sao?
4 Đức Giê-hô-va ngự trong đền thánh Ngài;
Ngôi Ngài ở trên trời;
Con mắt Ngài nhìn-xem,
Mí mắt Ngài dò con loài người.
5 Đức Giê-hô-va thử người công-bình;
Nhưng lòng Ngài ghét người ác và kẻ ưa xự hung-bạo.
6 Ngài sẽ giáng xối trên kẻ ác những bẫy, lửa và diêm;
Một ngọn gió phỏng sẽ là phần của chúng nó.
7 Vì Đức Giê-hô-va là công-bình; Ngài yêu sự công-bình:
Những người ngay-thẳng sẽ nhìn-xem mặt Ngài.