Như một lời nhắc nhở lâu dài về cách kẻ gian ác bị hạ xuống, Ê-xê-chi-ên viết một bài ca thương cho hai vua của Giu-đa đã bị những kẻ áp bức Giu-đa bắt đi. Đã khoảng 17 năm kể từ khi Pha-ra-ôn Nê-cô đưa Vua Giê-hô-a-ha đi lưu đày tại Ai Cập, và khoảng sáu năm kể từ khi Nê-bu-cát-nết-sa đưa Vua Giê-hô-gia-kin bị đánh bại đến Ba-by-lôn. Việc bắt giữ và lưu đày của họ là minh chứng cho sự dễ bị tổn thương của Giu-đa trước sự phán xét của Đức Chúa Trời.
Bài ca thương của Ê-xê-chi-ên về các quan-trưởng Y-sơ-ra-ên
19 1 Vậy ngươi hãy đọc bài ca thương về các quan-trưởng Y-sơ-ra-ên, 2 mà rằng:
Mẹ người xưa kia là thể nào? Là sư-tử cái nằm giữa những sư-tử đực; nuôi-nấng con nó giữa những sư-tử con. 3 Nuôi-nấng một con trong các con nó, trở nên một sư-tử tơ; tập bắt mồi, và nuốt người ta. 4 Các dân nghe tiếng về nó; nó bị bắt trong hầm; sau khi đã đặt móc nơi hàm, các nước điệu nó sang đất Ê-díp-tô. 5 Khi sư-tử cái đợi-chờ đã lâu, và sự trông-cậy mình đã mất, bèn lấy một con khác và nuôi nên một sư-tử tơ. 6 Nó đi lại giữa những sư-tử, trở nên một sư-tử tơ; tập bắt mồi, và nuốt người ta. 7 Nó biết cung-đền chúng nó, và hủy-phá các thành; đất nầy cùng mọi vật trong nó đều bị hoang-vu, vì tiếng gầm của nó. 8 Các nước ở mọi miền chung-quanh bày hàng ra nghịch cùng nó, bủa lưới trên nó; nó bị bắt trong hầm. 9 Lấy móc móc hàm và nhốt nó vào cũi, rồi điệu đến nơi vua nước Ba-by-lôn; dắt nó vào nơi đồn-lũy, hầu cho tiếng nó không vang ra nữa trên núi Y-sơ-ra-ên.
10 Mẹ ngươi như một cây nho, trong máu ngươi, trồng nơi mé nước. Trịu những trái và nhành, nhờ có nhiều nước. 11 Nó mang những nhành mạnh-mẽ, trở nên gậy của kẻ cai-trị. Thân nó cao quá các nhành sum-sê; làm cho thấy được vì nó cao, và vì nó có nhiều nhánh. 12 Nhưng nó đã bị nhổ bởi cơn giận, và bị quăng nơi đất. Gió đông đã làm khô trái nó; những nhánh mạnh-mẽ của nó đã bị bẻ ra và khô; lửa đã nuốt nó đi! 13 Bây giờ nó bị trồng nơi đồng-vắng, trong đất khô và khát. 14 Lửa đã ra từ các nhành của nó, và đã nuốt trái nó, đến nỗi không còn có nhành mạnh-mẽ nữa, để làm gậy mà cai-trị. Ấy là bài ca thương, về sau sẽ lấy làm bài ca thương.
Năm sau, 590 trước Công nguyên, Đức Chúa Trời một lần nữa sửa phạt Y-sơ-ra-ên, trích dẫn lịch sử lâu dài về sự phản loạn của họ và sự miễn cưỡng lặp đi lặp lại của Ngài trong việc mang đến hình phạt cuối cùng cho họ. Ngài nhắc nhở Y-sơ-ra-ên rằng họ vẫn tiếp tục tội lỗi như tổ tiên của họ, nhưng ngày sắp đến khi dân được chọn của Đức Chúa Trời sẽ là một dân vâng phục và thánh thiện.
Lời quở-trách Y-sơ-ra-ên và lời hứa về ngày sau
20 1 Năm thứ bảy, ngày mồng mười tháng năm, có một vài trưởng-lão Y-sơ-ra-ên đến đặng cầu-hỏi Đức Giê-hô-va, họ ngồi trước mặt ta. 2 Bấy giờ, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 3 Hỡi con người, hãy nói cùng các trưởng-lão Y-sơ-ra-ên, bảo chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Có phải các ngươi đến đặng cầu-hỏi ta chăng? Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta không để cho các ngươi cầu-hỏi. 4 Hỡi con người, ngươi muốn xét-đoán chúng nó, ngươi muốn xét-đoán chúng nó chăng? Hãy làm cho chúng nó biết những sự gớm-ghiếc của tổ-phụ mình. 5 Vậy ngươi khá nói cùng chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Đương ngày mà ta chọn Y-sơ-ra-ên, mà ta thề cùng dòng-dõi nhà Gia-cốp, mà ta tỏ mình cho chúng nó biết ta trong đất Ê-díp-tô, khi ta thề cùng chúng nó, và rằng: Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi; 6 ngày đó ta thề hứa cùng chúng nó rằng ta sẽ đem chúng nó ra khỏi đất Ê-díp-tô đặng vào đất mà ta đã tìm sẵn cho chúng nó, tức là đất đượm sữa và mật-ong, vinh-hiển nhứt trong các đất.
7 Ta nói cùng chúng nó rằng: Các ngươi ai nấy khá quăng xa mình những sự gớm-ghiếc của mắt các ngươi, và chớ làm ô-uế mình với các thần-tượng của Ê-díp-tô! Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi. 8 Nhưng mà chúng nó dấy loạn nghịch cùng ta, và không muốn nghe ta; ai nấy không ném bỏ những sự gớm-ghiếc của mắt mình, và không lìa-bỏ các thần-tượng của Ê-díp-tô. Bấy giờ ta nói rằng ta sẽ đổ cơn giận ta trên chúng nó, làm trọn sự giận ta nghịch cùng chúng nó giữa đất Ê-díp-tô. 9 Nhưng ta đã vì cớ danh ta mà làm, hầu cho danh ấy khỏi bị nói phạm trước mắt các dân ngoại mà chúng nó ở giữa, trước mắt các dân ấy ta đã tỏ mình cho chúng nó biết, khi đem chúng nó ra khỏi đất Ê-díp-tô.
10 Vậy ta đã làm cho chúng nó ra khỏi đất Ê-díp-tô, và đem chúng nó đến nơi đồng-vắng. 11 Ta ban cho chúng nó luật-lệ của ta, và làm cho chúng nó biết mạng-lịnh ta, là đều nếu người ta làm theo thì được sống bởi nó. 12 Ta cũng cho chúng nó những ngày sa-bát ta làm một dấu giữa ta và chúng nó, đặng chúng nó biết rằng ta là Đức Giê-hô-va biệt chúng nó ra thánh. 13 Nhưng nhà Y-sơ-ra-ên nổi loạn nghịch cùng ta trong đồng-vắng. Chúng nó không nói theo lệ-luật ta, khinh-bỏ mạng-lịnh ta, là đều nếu người ta làm theo thì được sống bởi nó, và phạm các ngày sa-bát ta nặng lắm. Bấy giờ ta nói ta sẽ đổ cơn giận ta trên chúng nó trong đồng-vắng, đặng diệt hết đi. 14 Nhưng ta đã vì cớ danh ta mà làm, hầu cho danh ấy không bị nói phạm trước mắt các dân ngoại, trước mắt các dân ấy ta đã đem chúng nó ra khỏi. 15 Vả, ta cũng đã thề cùng chúng nó trong đồng-vắng rằng ta sẽ không đem chúng nó vào đất mà ta đã định cho chúng nó, là đất đượm sữa và mật-ong, vinh-hiển nhứt trong mọi đất; 16 vì chúng nó đã bỏ mạng-lịnh ta, không noi theo lệ-luật ta, và phạm những ngày sa-bát ta; bởi lòng chúng nó đã hướng về thần-tượng mình. 17 Dầu vậy, mắt ta đã thương-tiếc chúng nó, ta không hủy-diệt chúng nó, ta không làm tận-tuyệt chúng nó trong đồng-vắng.
18 Ta phán cùng con-cái chúng nó trong đồng-vắng rằng: Đừng noi theo luật-lệ của ông cha các ngươi, đừng giữ mạng-lịnh họ, và tự làm ô-uế với những thần-tượng của họ. 19 Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, hãy noi theo luật-lệ ta, vâng-giữ mạng-lịnh ta và làm theo. 20 Hãy biệt những ngày sa-bát ta ra thánh, nó sẽ làm dấu giữa ta và các ngươi, hầu cho các ngươi biết rằng ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi. 21 Nhưng con-cái dấy loạn nghịch cùng ta; không noi theo luật-lệ ta, không vâng-giữ và không làm theo mạng-lịnh ta, là đều người ta nếu làm theo thì được sống bởi nó; và chúng nó phạm những ngày sa-bát ta nữa. Bấy giờ, ta nói rằng ta sẽ đổ cơn giận ta trên chúng nó, và làm trọn sự giận của ta nghịch cùng chúng nó trong đồng-vắng, 22 Song le ta đã kéo tay ta lại, và đã vì danh ta mà làm, hầu cho danh ấy không bị nói phạm trước mắt các dân ngoại, trước mắt các dân ấy ta đã đem chúng nó ra khỏi. 23 Vả, ta đã thề cùng chúng nó nơi đồng-vắng rằng ta sẽ làm cho chúng nó tan-lạc giữa các nước và rải ra trong nhiều nước; 24 vì chúng nó không vâng làm mạng-lịnh ta, nhưng đã bỏ lệ-luật ta, đã phạm những ngày sa-bát ta, và mắt chúng nó đã hướng về các thần-tượng của tổ-phụ mình. 25 Ta cũng đã ban cho chúng nó những luật-lệ chẳng lành, và mạng-lịnh mà bởi đó chúng nó không được sống. 26 Ta làm ô-uế chúng nó bởi của-cúng chúng nó, khi chúng nó khiến mọi con đầu lòng qua trên lửa, hầu ta làm cho chúng nó ra hoang-vu, đến nỗi chúng nó biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.
27 Vậy nên, hỡi con người, hãy nói cùng nhà Y-sơ-ra-ên, bảo nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Tổ-phụ các ngươi đã nói phạm ta, bởi chúng nó đã phạm pháp nghịch cùng ta. 28 Khi ta đã đem chúng nó vào đất mà ta đã thề ban cho chúng nó, bấy giờ chúng nó đã tìm-thấy các gò cao và các cây rậm, mà dâng của-lễ mình tại đó; chúng nó đã bày ra tại đó những của-cúng chọc giận ta, cũng đã đặt tại đó những hương có mùi thơm, và đã làm lễ quán. 29 Bấy giờ ta nói cùng chúng nó rằng: Nơi cao mà các ngươi đi đó là gì? Cho nên nơi cao ấy còn gọi là Ba-ma cho đến ngày nay.
30 Vậy nên, hãy nói cùng nhà Y-sơ-ra-ên rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi tự làm ô-uế mình theo cách tổ-phụ các ngươi, và các ngươi hành-dâm theo những sự gớm-ghiếc của họ sao? 31 Khi các ngươi dâng lễ-vật, khi các ngươi cho con trai mình qua lửa, các ngươi còn tự làm ô-uế với những thần-tượng mình cho đến ngày nay sao? Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, ta há để cho các ngươi cầu-hỏi sao? Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta không để cho các ngươi cầu-hỏi! 32 Chẳng có sự gì sẽ xảy ra như đều các ngươi tưởng, khi các ngươi nói rằng: Chúng ta muốn nên như các dân-tộc và các họ-hàng ở các nước, thờ gỗ và đá. 33 Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ấy là dùng tay mạnh-mẽ và cánh tay giang ra, lấy thạnh-nộ đổ ra mà ta sẽ làm vua trên các ngươi! 34 Ta sẽ đem các ngươi ra khỏi giữa các dân; ta sẽ dùng tay mạnh-mẽ và cánh tay giang ra và sự thạnh-nộ đổ ra để nhóm các ngươi lại từ các nước mà các người đã bị tan-tác trong đó. 35 Ta sẽ đem các ngươi vào nơi đồng-vắng của các dân, tại đó ta sẽ đối mặt xét-đoán các ngươi. 36 Như ta đã xét-đoán tổ-phụ các ngươi trong đồng-vắng đất Ê-díp-tô thể nào, thì ta cũng xét-đoán các ngươi thể ấy, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 37 Ta sẽ làm cho các ngươi qua dưới gậy, và sẽ đem các ngươi vào trong dây giao-ước. 38 Ta sẽ tẩy sạch khỏi các ngươi những kẻ bạn-nghịch, và những kẻ phạm pháp nghịch cùng ta; ta sẽ đem chúng nó ra khỏi đất mình trú-ngụ, nhưng chúng nó sẽ không vào đất Y-sơ-ra-ên. Như vậy các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.
39 Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, về các ngươi, thì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hãy đi, mỗi người trong các ngươi khá thờ thần-tượng mình! Sau sự đó, các ngươi chắc sẽ nghe ta và sẽ không nói phạm danh thánh của ta nữa bởi của-cúng và bởi thần-tượng các ngươi. 40 Chúa Giê-hô-va phán rằng: Vì trên núi thánh ta, trên núi cao của Y-sơ-ra-ên, tại đó cả nhà Y-sơ-ra-ên, hết thảy chúng nó, sẽ hầu-việc ta ở trong đất. Tại đó ta sẽ nhận lấy chúng nó; và tại đó ta sẽ đòi của-lễ các ngươi, và những trái đầu mùa của của-lễ các ngươi, cùng mọi vật thánh. 41 Ta sẽ nhận lấy các ngươi như mùi thơm-tho, khi ta đem các ngươi ra khỏi giữa các dân, và nhóm các ngươi từ những nước mà các ngươi đã bị tan-tác; và ta sẽ được tỏ ra thánh trong các ngươi ở trước mắt dân ngoại. 42 Các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi ta sẽ đem các ngươi vào đất của Y-sơ-ra-ên, trong nước mà ta đã dùng lời thề hứa ban cho tổ-phụ các ngươi. 43 Tại đó các ngươi sẽ nhớ lại đường-lối mình và mọi việc tự mình làm nên ô-uế; các ngươi sẽ tự chán-ngán trước mắt mình, vì có mọi sự dữ mình đã phạm. 44 Các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi ta sẽ vì danh ta mà đãi các ngươi, chớ không theo đường-lối xấu-xa và việc làm hư-nát của các ngươi, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
Do sự phản loạn của Y-sơ-ra-ên, sự phán xét đã đến với các chi phái phía bắc, và sự báo thù của Đức Chúa Trời đang sẵn sàng chống lại Giu-đa. Ê-xê-chi-ên bây giờ thấy gươm của sự phán xét đang đến. Ê-xê-chi-ên quay mặt về phía nam và mang đến những tuyên bố khác chống lại tội lỗi của Giu-đa. Có lẽ những sự phán xét cứ tiếp tục đến vì lý do đơn giản là cho đến nay rất ít người tin vào thông điệp của họ. Như Ê-xê-chi-ên phàn nàn, họ nghĩ ông chỉ đang mang đến những câu chuyện ngụ ngôn hay ho – những bài giảng thú vị mà từ đó họ rút ra sự giải trí. Do đó hình ảnh một thanh gươm. Có thể nó sẽ thu hút sự chú ý của họ.
Sự xét-đoán dân Y-sơ-ra-ên và dân Am-môn
21 1 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, hãy xây mặt về phía nam, đối với phương nam mà nói; đối với rừng của đồng-nội phương nam mà nói tiên-tri. 3 Khá nói cùng rừng phương nam rằng: Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va! Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ nhen lửa trong ngươi, lửa sẽ thiêu-nuốt hết cả cây xanh và cả cây khô nơi ngươi. Ngọn lửa hừng sẽ không tắt, mọi mặt sẽ bị cháy bởi nó từ phương nam chí phương bắc. 4 Mọi xác thịt sẽ thấy rằng ấy là ta, Đức Giê-hô-va, đã nhen lửa; lửa sẽ không hề tắt.
5 Bấy giờ ta nói rằng: Ôi! Hỡi Chúa Giê-hô-va, họ nói về tôi rằng: Nó chẳng phải là kẻ nói thí-dụ sao?
6 Đoạn có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 7 Hỡi con người, hãy xây mặt về phía Giê-ru-sa-lem; đối với các nơi thánh mà buông lời; đối với đất Y-sơ-ra-ên mà nói tiên-tri. 8 Khá nói cùng đất Y-sơ-ra-ên rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta nghịch cùng ngươi. Ta sẽ rút guơm ta ra khỏi vỏ nó, đặng dứt kẻ công-bình và kẻ dữ khỏi giữa ngươi. 9 Vì ta sẽ dứt kẻ công-bình và kẻ dữ khỏi giữa ngươi, thì gươm ta sẽ ra khỏi vỏ nó nghịch cùng mọi xác-thịt từ phương nam đến phương bắc, 10 và mọi xác-thịt sẽ biết ta, Đức Giê-hô-va, đã rút gươm ra khỏi vỏ nó, nó sẽ không trở vào nữa!
11 Hỡi con người, còn như ngươi, hãy than-thở, như gãy lưng; phải, hãy than-thở trước mắt chúng nó cách cay-đắng. 12 Nếu chúng nó nói cùng ngươi rằng: Làm sao ngươi than-thở? thì ngươi trả lời rằng: Ấy là bởi cớ tin-tức, vì nó đến, làm cho mọi lòng đều tan-chảy, mọi tay đều yếu-đuối, mọi trí đều hao-mòn, mọi đầu-gối đều yếu như nước. Nầy, nó hầu đến, lời ấy sẽ làm thành, Chúa Giê-hô-va phán vậy!
13 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 14 Hỡi con người, hãy nói tiên-tri, và rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy nói rằng: cái gươm, cái gươm nhọn và sáng! 15 Nó nhọn cho sự chém giết; nó sáng đặng văng ra như chớp. Chúng ta có nên vui-mừng chăng? Cái gậy của con trai ta, nó khinh-dể mọi cây khác. 16 Người ta đã cho cái gươm nầy được sáng, đặng cầm nơi tay; ấy là cái gươm nhọn và sáng để cho vào tay kẻ giết. 17 Hỡi con người, khá kêu-la và than-van; vì gươm ở trên dân ta, ở trên mọi quan-trưởng Y-sơ-ra-ên, là những kẻ đã bị nộp cho gươm với dân ta. Vậy nên, hãy vỗ vế! 18 Phải, có sự thử-thách; cây gậy khinh-dể sẽ thành ra hư-không, thì làm thế nào? Chúa Giê-hô-va phán vậy.
19 Hỡi con người, vậy ngươi khá nói tiên-tri đi; khá đập tay, hãy đánh gươm gấp lên đôi ba lần; ấy là gươm của người bị thương đến chết: ấy là gươm của người lớn bị thương đến chết, vào trong buồng kín. 20 Ấy là để làm cho lòng chúng nó tan-chảy, cho thêm nhiều sự vấp-ngã, mà ta đã đặt gươm ngăm-đe nghịch cùng mọi cửa chúng nó. Ôi! gươm đã như chớp nhoáng; đã bén nhọn để giết! 21 Ngươi hãy nhóm lại về bên hữu, và dàn trận về bên tả, tùy nơi mặt ngươi hướng về. 22 Ta cũng đập hai tay, và khiến cơn giận ta yên-lặng. Ấy chính ta, Đức Giê-hô-va, phán đều đó.
23 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 24 Hỡi con người, ngươi cũng hãy chỉ-định cho mình hai con đường đặng dùng làm lối đi qua cho cái gươm của vua nước Ba-by-lôn. Hai con đường ấy khá đi ra cả hai từ một đất; lại vạch một dấu, vạch ở đầu đường đi đến thành kia. 25 Ngươi khá chỉ-định đường-lối cho gươm đi qua, một đường thì hướng về Ráp-ba, thành của con-cái Am-môn, và một đường hướng về Giu-đa tại Giê-ru-sa-lem, là thành bền-vững. 26 Vì vua Ba-by-lôn đứng lại nơi cháng ba, là nơi vào hai con đường ấy, đặng bói-khoa. Vua ấy lắc những cái tên; hỏi các thần-tượng, và xem-xét gan. 27 Trong tay hữu người có điềm chỉ về thành Giê-ru-sa-lem, đặng dùng máy để phá thành, đặng mở miệng giết-lát, đặng cất tiếng kêu-la, đặng dùng những máy phá thành nghịch cùng cửa-thành, đặng đắp lũy và lập đồn tại đó… 28 Những kẻ đã thề lời thề, đều thấy trong những lời đó chỉ là một điềm dối, nhưng vua thì sẽ nhắc lại cho chúng nó nhớ sự gian-ác mình, mà bắt đi làm phu-tù.
29 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì các ngươi đã nhắc cho nhớ lại sự gian-ác mình, làm cho sự phạm tội bày ra, tỏ ra tội-lỗi mình trong mọi việc làm; vì các ngươi nhắc lại cho nhớ, thì các ngươi sẽ bị tay bắt. 30 Về phần ngươi, vua-chúa Y-sơ-ra-ên, người gian-ác bị thương đến chết kia, ngày của ngươi đã đến, trong kỳ gian-ác về cuối-cùng. 31 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hãy cất mũ nầy, lột mão triều-thiên nầy; sự nầy chẳng giống như trước nữa! Cái gì thấp hãy lại cất lên, cái gì cao hãy hạ xuống. 32 Ta sẽ úp-đổ, úp-đổ, úp-đổ nó; sự nầy cũng sẽ không còn nữa, cho đến chừng nào Đấng đáng được sẽ đến, thì ta sẽ giao cho.
33 Hỡi con người, hãy nói tiên-tri mà rằng: Về con-cái Am-môn và sự khinh-lờn của chúng nó, thì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hãy nói: Thanh gươm, thanh gươm đã tuốt ra cho sự giết-lát; đã mài sáng đặng nuốt đi, đặng nên như chớp! 34 Đang khi chúng nó vì ngươi thấy sự hiện-thấy giả-dối, bói-khoa sự dối cho ngươi, hầu cho đặt người trên cổ kẻ gian-ác bị thương hầu chết, ngày chúng nó đã đến trong kỳ gian-ác về cuối cùng. 35 Hãy nạp gươm ngươi vào vỏ! Ấy là ở trong nơi mà ngươi đã được dựng nên, trong đất ngươi sanh ra, mà ta sẽ xét-đoán ngươi. 36 Ta sẽ đổ cơn giận ta trên ngươi; lấy lửa của sự thạnh-nộ ta mà thổi trên ngươi, và ta sẽ phó ngươi trong tay người tàn-bạo, giỏi sự hủy-diệt. 37 Ngươi sẽ làm củi cho lửa; máu ngươi sẽ ở giữa đất; và người ta sẽ không còn nhớ ngươi nữa; vì ta, Đức Giê-hô-va, đã phán.
Tội trọng của Giê-ru-sa-lem
22 1 Có lời Đức Giê-hô-va được phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, có phải ngươi sẽ đoán-xét, có phải ngươi sẽ đoán-xét thành huyết nầy chăng? thì hãy làm cho nó biết mọi sự gớm-ghiếc của nó. 3 Hãy nói cùng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Một thành đổ máu ở giữa nó, hầu cho kỳ nó đến, và làm ra thần-tượng nghịch cùng mình để làm ô-uế mình! 4 Bởi máu mầy đã đổ ra, mầy tự chuốc lấy tội, và bởi các thần-tượng mà mầy đã làm thì mầy tự làm ô-uế. Như vậy mầy đã làm cho những ngày mầy gần và những năm mầy đến. Vậy nên, ta đã lấy mầy làm sự hổ-nhuốc cho các dân-tộc, làm trò cười-nhạo cho hết thảy các nước. 5 Những người ở gần và ở xa sẽ nhạo-cười mầy, là thành nhơ danh và đầy loạn. 6 Hãy xem: các quan-trưởng Y-sơ-ra-ên ở trong mầy, ai nấy đều theo sức mình để làm đổ máu. 7 Nơi mầy, người ta khinh cha mẹ; nơi mầy, người ta dùng sự bạo-ngược đối với khách-lạ; nơi mầy, người ta hiếp-đáp kẻ mồ-côi cùng người goá-bụa. 8 Mầy khinh-dể các vật thánh ta, và phạm các ngày sa-bát ta! 9 Nơi mầy, có những kẻ gièm-chê gây nên sự đổ máu; nơi mầy, có kẻ làm tiệc trên các núi; giữa mầy, có kẻ phạm tội tà-dâm. 10 Nơi mầy, có kẻ bày-tỏ sự lõa-lồ của cha ra; nơi mầy, có kẻ làm nhục đờn-bà đương có kinh-nguyệt. 11 Nơi mầy, kẻ nầy phạm sự gớm-ghiếc với vợ người lân-cận mình; kẻ khác làm ô-uế dâu mình; kẻ khác nữa thì hãm chị em mình, là con gái của cha mình. 12 Nơi mầy, người ta nhận của hối-lộ đặng làm đổ máu; mầy đã lấy lời-lãi và lấy thêm; mầy ức-hiếp kẻ lân-cận, lấy của không biết chán, và đã quên ta, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
13 Vả, ta đập tay vì sự trộm-cướp mầy đã phạm, và vì máu đã bị đổ ra giữa mầy. 14 Khi những ngày ta xử mầy sẽ đến, lòng mầy có chịu được, và tay mầy có sức chăng? Ta, Đức Giê-hô-va, đã nói ra thì sẽ làm trọn. 15 Ta sẽ làm cho mầy tan-tác giữa các dân-tộc, chia rẽ ra trong các nước, và ta sẽ làm tiêu-diệt sự ô-uế khỏi giữa mầy. 16 Bấy giờ chính mình mầy sẽ bị khinh-dể trước mắt các dân-tộc, và mầy sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.
17 Có lời Đức Giê-hô-va được phán cùng ta rằng: 18 Hỡi con người, nhà Y-sơ-ra-ên đã trở nên cho ta như là cáu-cặn; hết thảy chúng nó chỉ là đồng, thiếc, sắt, chì trong lò, ấy là cáu-cặn của bạc. 19 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì các ngươi hết thảy đã trở nên cáu-cặn, cho nên, nầy, ta sẽ nhóm các ngươi lại giữa Giê-ru-sa-lem. 20 Như người ta hiệp bạc, đồng, sắt, chì, thiếc lại trong lò, và thổi lửa ở trên cho tan-chảy ra thể nào, thì trong cơn giận và sự thạnh-nộ của ta, ta sẽ nhóm các ngươi lại và đặt vào lò mà làm cho tan-chảy ra cũng thể ấy. 21 Thật, ta sẽ nhóm các ngươi lại và thổi lửa của cơn giận ta trên các ngươi, thì các ngươi sẽ tan-chảy ra giữa nó. 22 Như bạc tan-chảy ra trong lò, thì các ngươi cũng sẽ tan-chảy ra giữa thành ấy, và các ngươi sẽ biết rằng ta, Đức Giê-hô-va, đã đổ cơn thạnh-nộ ta trên các ngươi.
23 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 24 Hỡi con người, hãy nói cùng nó rằng: Mầy là đất chẳng được tẩy sạch, nơi ngày thạnh-nộ chẳng được mưa dào. 25 Những tiên-tri của nó lập mưu giữa nó; như sư-tử hay gầm cắn-xé mồi của nó, chúng nó nuốt các linh-hồn, cướp lấy của-cải và những vật quí, làm cho kẻ góa-bụa thêm nhiều ra giữa thành. 26 Các thầy tế-lễ nó phạm luật-pháp ta, và làm dơ vật thánh ta; chẳng phân-biệt cái gì là thánh, cái gì là tục; chẳng khiến người ta phân-biệt cái gì là ô-uế, cái gì là tinh-sạch; nhắm mắt chẳng xem các ngày sa-bát ta, và ta bị nói phạm giữa chúng nó. 27 Các quan-trưởng ở giữa nó giống như muông-sói xé mồi, chỉ lo làm đổ máu, làm mất linh-hồn, để được lợi bất-nghĩa. 28 Các tiên-tri nó dùng bùn không pha rơm trét cho chúng nó; thấy sự hiện-thấy giả-dối, và bói-khoa sự dối cho chúng nó, mà rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vậy,— song Đức Giê-hô-va chưa hề phán. 29 Dân trong đất làm sự bạo-ngược, phạm sự trộm-cướp, khuấy-rối kẻ nghèo-nàn thiếu-thốn, và ức-hiếp người trú-ngụ cách trái phép. 30 Ta đã tìm một người trong vòng chúng nó, đặng xây lại tường-thành, vì đất mà đứng chỗ sứt-mẻ trước mặt ta, hầu cho ta không hủy-diệt nó; song ta chẳng tìm được một ai. 31 Vậy nên ta đổ cơn thạnh-nộ trên chúng nó, và lấy lửa giận của ta đốt chúng nó; ta đã làm cho đường-lối của chúng nó lại đổ về trên đầu chúng nó, Chúa Giê-hô-va phán vậy.