Ngày 18 tháng Tám

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Ê-xê-chi-ên 15:1-18:32

Sử dụng ba câu chuyện ngụ ngôn, Đức Chúa Trời báo trước sự hủy diệt sắp tới của Giu-đa. Câu chuyện ngụ ngôn đầu tiên mô tả Giu-đa như một cây nho vô dụng cần bị đốt cháy. Câu thứ hai là một cuộc tấn công gay gắt chống lại sự bất trung của Giu-đa, miêu tả Giu-đa như một người vợ ngoại tình tệ hại hơn hai chị em của mình, Y-sơ-ra-ên và Ê-đôm, và kém đạo đức hơn cả một gái điếm. Câu chuyện ngụ ngôn thứ ba, sử dụng hình ảnh hai con đại bàng và một cây nho, đặc biệt chú ý đến sự hủy diệt cá nhân của Vua Sê-đê-kia.

Dân Y-sơ-ra-ên sánh với cây nho đưng

(Ê-xê-chi-ên) 15 1 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, cây nho ở trong các cây khác, và nhánh nho ở trong cây rừng, thì có hơn gì không? 3 Người ta có thể lấy gỗ bởi nó để làm việc gì? Có dùng làm đinh để treo vật gì được chăng? 4 Nầy, nó bị ném vào lửa để làm củi, khi lửa đã thiêu hai đầu, và khúc giữa cũng cháy, thì còn dùng được việc gì? 5 Nầy, khi nó còn nguyên, chẳng dùng làm gì được; huống nữa là, khi lửa đã thiêu-nuốt và nó đã bị đốt-cháy, thì còn dùng làm trò chi được ư! 6 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Như cây nho trong các cây rừng mà ta lấy làm củi, ném vào trong lửa, thì ta cũng sẽ phó dân-cư Giê-ru-sa-lem như vậy. 7 Ta sẽ để mặt ta nghịch cùng chúng nó. Chúng nó sẽ ra khỏi lửa, nhưng lửa sẽ thiêu-đốt chúng nó đi; và khi ta để mặt nghịch cùng chúng nó, các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. 8 Ta sẽ làm đất nầy ra hoang-vu, vì chúng nó đã phạm tội, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

Sự bạc-ngãi và bất-trung của Giê-ru-sa-lem. — Giao-ước mới giữa Đức Chúa Trời và dân Y-sơ-ra-ên

16 1 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, hãy làm cho Giê-ru-sa-lem biết những sự gớm-ghiếc của nó. 3 Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán cùng Giê-ru-sa-lem như vầy: Bởi cội-rễ và sự sanh ra của mầy ở đất Ca-na-an; cha mầy là người A-mô-rít, mẹ là người Hê-tít. 4 Về sự mầy sanh ra, trong ngày mầy mới đẻ, rún mầy chưa cắt, chưa rửa mầy trong nước cho được thanh-sạch, chưa xát bằng muối, chưa bọc bằng khăn. 5 Chẳng có mắt nào thương mầy, đặng làm một việc trong những việc đó cho mầy vì lòng thương-xót mầy; song mầy đã bị quăng giữa đồng trống trong ngày mầy sanh ra, vì người ta gớm mầy.

6 Khi ta qua gần mầy, thấy mầy tắm trong máu mình, ta phán cùng mầy rằng: Dầu ở giữa máu mầy, hãy sống! Thật, ta phán cùng mầy rằng: Dầu ở giữa máu mầy, hãy sống! 7 Ta đã làm cho mầy thêm nhiều ra, như vật đồng-ruộng mọc lên. Mầy đã nẩy-nở, lớn lên, và trở nên đẹp-đẽ lắm. Vú mầy dậy lên, tóc mầy dài ra, nhưng hãi-còn ở lỗ và trần-truồng. 8 Khi ta qua gần mầy, và nhìn mầy, nầy, tuổi mầy nầy, mầy đã đến tuổi yêu-mến. Ta lấy áo ngoài ta trùm trên mầy, che sự trần-truồng mầy. Phải, ta thề cùng mầy và kết giao-ước với mầy, thì mầy trở nên của ta, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

9 Ta rửa mầy trong nước, làm cho sạch máu vấy mình mầy, và xức dầu cho. 10 Ta mặc áo thêu cho mầy, cho mầy mang giày sắc lam, thắt lưng mầy bằng vải gai mịn, đắp cho mầy bằng hàng-lụa. 11 Ta lấy đồ trang-sức giồi cho mầy, xỏ vòng vào tay, mang kiềng vào cổ, 12 tra khoen nơi mũi, đeo hoa vào tai, và đội mão đẹp trên đầu mầy. 13 Như vậy, mầy được trang-sức bằng vàng bằng bạc; áo-xống của mầy bằng vải gai mịn, bằng hàng-lụa, bằng đồ thêu; mầy nuôi mình bằng bột mì lọc, bằng mật-ong và bằng dầu. Mầy đã trở nên cực đẹp, và thạnh-vượng đến nỗi được ngôi hoàng-hậu. 14 Danh tiếng mầy lừng lẫy trong các nước bởi sắc đẹp mầy; vì sự đẹp là trọn-vẹn bởi oai-nghi của ta mà ta đã đặt trên mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

15 Nhưng mầy cậy sắc đẹp mình; cậy danh tiếng mình mà buông sự dâm-dục, hành-dâm cùng mọi kẻ trải qua, phó mình mầy cho nó. 16 Mầy dùng áo-xống mình, và làm các nơi cao cho mình, trang-sức nhiều mùi, và làm sự dâm-loạn tại đó; đều ấy sẽ chẳng đến, cũng sẽ chẳng có bao giờ. 17 Mầy cũng đã lấy những đồ trang-sức trọng-thể, làm bằng vàng và bạc mà ta đã ban cho mầy; mầy dùng làm hình người nam, rồi hành-dâm với nó. 18 Mầy lấy áo-xống thêu của mình mà đắp cho chúng nó, lấy dầu và hương của ta bày ra trước mặt chúng nó. 19 Bánh mà ta đã ban cho mầy, bột mì lọc, dầu, và mật-ong mà ta cho mầy ăn, thì mầy đem mà bày ra hết trước mặt chúng nó, để làm mùi thơm-tho. Thật, có sự ấy, Chúa Giê-hô-va phán vậy!

20 Mầy đã bắt những con trai con gái mà mầy đã sanh ra cho ta, đem dâng cho chúng nó đặng nuốt đi. Những sự dâm-ô đó há phải là nhỏ-mọn sao? 21 Mầy đã giết con-cái ta, và đã đưa qua trên lửa mà nộp cho chúng nó. 22 Giữa mọi sự gớm-ghiếc và sự tà-dâm mầy, mầy không nhớ lúc còn thơ-trẻ, khi mầy hãi-còn ở lỗ, truồng-trần hết cả, tắm trong máu mình.

23 Chúa Giê-hô-va phán: Khốn-nạn, khốn-nạn cho mầy sau khi mầy làm mọi sự dữ ấy, 24 lại xây vòng-khung cho mình, dựng nơi cao cho mình trên mọi đường-phố. 25 Nơi lối vào các đường-phố, mầy xây nơi cao mình, và đã làm cho sự đẹp-đẽ mầy nên gớm-ghiếc, mầy đã nộp mình cho mọi người đi qua, và thêm nhiều sự tà-dâm mầy. 26 Mầy đã hành-dâm với những người Ê-díp-tô, là người lân-cận mầy có thân-thể mạnh-mẽ, mầy đã thêm nhiều sự tà-dâm đặng chọc giận ta. 27 Vậy, ta đã giang tay ta trên mầy; bớt phần đã chỉ-định cho mầy, và phó mầy cho ý-muốn của kẻ ghét mầy, tức các con gái Phi-li-tin, chúng nó đã mắc-cỡ về sự hành dâm của mầy.

28 Mầy cũng đã hành-dâm cùng những người A-si-ri, vì mầy không no-chán. Sau khi đã phạm tội tà-dâm với chúng nó, mầy còn chưa no-chán. 29 Vả, mầy đã thêm nhiều sự dâm-dục với đất Ca-na-an cho đến Canh-đê, thế mà mầy cũng chưa no-chán! 30 Chúa Giê-hô-va phán: Ôi! lòng mầy luốt-lát là dường nào, mầy phạm mọi việc đó, là việc của đờn-bà tà-dâm không biết xấu. 31 Khi mầy xây vòng-khung mình nơi lối vào mỗi đường, dựng nơi cao trên mỗi đường-phố, mầy không giống như đứa điếm-đĩ, bởi mầy khinh tiền công; 32 mầy là đờn-bà ngoại-tình, tiếp người lạ thay vì chồng mình. 33 Hễ là đứa điếm-đĩ thì được tiền công; nhưng mầy thì dâng lễ-vật cho hết thảy tình-nhơn mầy; mầy đã hối-lộ cho chúng, để chúng đến tư bề mà hành-dâm với mầy. 34 Mầy đã làm trái với đờn-bà khác trong sự tà-dâm mầy, vì người ta không tìm mầy; và mầy trả tiền công, còn người ta không cho mầy chi hết. Ấy là mầy trái với những kẻ khác!

35 Vậy nên, hỡi kẻ điếm-đĩ, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. 36 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì cớ mầy đã đổ ra sự ô-uế, tỏ ra sự trần-truồng bởi sự hành-dâm với tình-nhơn mầy; và vì cớ mọi thần-tượng gớm-ghiếc của mầy, cũng vì cớ máu con-cái mầy đã dâng cho chúng nó, — 37 cho nên, nầy, ta sẽ nhóm hết thảy tình-nhơn mầy, tức những kẻ mầy ưa-thích, mọi kẻ mầy yêu, mọi kẻ mầy ghét; ta sẽ nhóm chúng nó từ mọi bề đến nghịch cùng mầy; ta sẽ lột truồng mầy cho chúng nó, chúng nó sẽ thấy hết. 38 Ta sẽ đoán-phạt mầy như đoán-phạt đờn-bà bội chồng và làm đổ máu; ta sẽ lấy máu của sự giận-dữ và ghen-tương mà đổ trên mầy. 39 Ta cũng sẽ phó mầy vào tay chúng nó: chúng nó sẽ phá vòng-khung và đổ các nơi cao của mầy; lột áo-xống mầy, cất lấy đồ trang-sức đẹp đẽ mầy, để mầy ở lỗ và truồng-trần. 40 Chúng nó sẽ khiến một lũ người lên nghịch cùng mầy, ném đá mầy và đâm mầy bằng gươm. 41 Chúng nó sẽ lấy lửa đốt nhà mầy, đoán-xét mầy trước mắt nhiều đờn-bà; ta sẽ làm cho mầy hết hành-dâm và mầy cũng không cho tiền công nữa. 42 Vậy thì cơn giận ta sẽ dứt, sự ghen-tương ta lìa khỏi mầy, và ta yên-lặng, không giận nữa. 43 Vì mầy không nhớ lúc mình còn thơ-bé, và đã nóng-giận nghịch cùng ta trong mọi việc; cho nên, nầy, ta cũng sẽ làm cho đường-lối mầy lại đổ trên đầu mầy, Chúa Giê-hô-va phán vậy; mầy sẽ không thêm sự hành-dâm nầy vào mọi sự gớm-ghiếc mầy nữa.

44 Phàm người hay dùng tục-ngữ, sẽ lấy câu tục-ngữ nầy mà nói về mầy: Mẹ thế nào, con gái thế ấy! 45 Mầy là con gái của mẹ mầy, mẹ mầy đã chán-bỏ chồng con mình; mầy là em các chị mầy, các chị mầy đã chán-bỏ chồng con mình; mẹ mầy là người Hê-tít, và cha mầy là người A-mô-rít. 46 Chị mầy là Sa-ma-ri cùng các con gái nó, ở bên tả mầy; em mầy là Sô-đôm cùng các con gái nó, ở bên hữu mầy. 47 Còn mầy không bước đi trong đường chúng nó, và không phạm những sự gớm-ghiếc giống nhau; mầy cho đều đó là nhỏ-mọn, nhưng mầy đã tự làm ra xấu hơn chúng nó trong mọi đường-lối mầy nữa. 48 Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, Sô-đôm, em mầy, chính mình nó và con gái nó chưa từng làm sự mầy và con gái mầy đã làm.

49 Nầy, đây là sự gian-ác của em gái mầy là Sô-đôm và các con gái nó: ở kiêu-ngạo, ăn bánh no-nê, và ở nể cách sung-sướng; nó lại không bổ sức cho tay kẻ nghèo-nàn và thiếu-thốn. 50 Chúng nó đã trở nên cao-ngạo, phạm những sự gớm-ghiếc trước mặt ta; nên ta đã trừ chúng nó đi, vừa khi ta thấy mọi đều đó. 51 Sa-ma-ri chưa phạm đến phân nửa tội mà mầy đã phạm; mầy đã thêm nhiều sự gớm-ghiếc hơn nó, và bởi những sự gớm-ghiếc mầy đã phạm, thì chị em mầy còn được kể là công-bình. 52 Mầy xét-đoán chị em mầy, ấy là mầy chuốc lấy sự xấu-hổ mình. Vì cớ tội-lỗi mầy còn là đáng gớm hơn chúng nó, thì chúng nó là công-bình hơn mầy. Vậy, mầy cũng hãy mang nhơ chịu hổ, vì mầy đã làm cho chị em mầy được kể là công-bình!

53 Ta sẽ đem những phu-tù của Sô-đôm và các con gái nó trở về, đem những phu-tù của Sa-ma-ri và các con gái nó trở về, cũng đem các phu-tù của mầy ở giữa chúng nó trở về nữa; 54 để mầy mang nhuốc mình, và chịu hổ về mọi đều mầy đã làm, vì đã làm cho chúng nó được yên-ủi. 55 Chị em mầy, Sô-đôm và con gái nó, sẽ trở lại như khi xưa. Sa-ma-ri cùng con gái nó cũng trở lại như khi xưa. Mầy cùng con gái mầy cũng sẽ trở lại như khi xưa. 56 Trong ngày mầy kiêu-ngạo, miệng mầy chẳng nhắc đến tên Sô-đôm, em mầy; 57 lúc đó sự dữ của mầy chưa lộ ra, mầy còn chưa bị những lời nhiếc-móc của con gái Sy-ri và hết thảy các xứ lân-cận, của các con gái Phi-li-tin nó khinh-dể mầy tư bề. 58 Mầy đã mang lấy sự hành-dâm và sự gớm-ghiếc của mầy, Đức Giê-hô-va phán vậy. 59 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Mầy đã khinh-dể lời thề mà dứt-bỏ giao-ước ta, ta sẽ đối-đãi mầy như mầy đã làm.

60 Dầu vậy, ta sẽ nhớ lại giao-ước ta đã lập với mầy đương ngày mầy thơ-bé, ta vì mầy sẽ lập một giao-ước đời đời. 61 Khi mầy sẽ nhận lấy những chị em mầy, mầy sẽ nhớ lại đường-lối mình mà hổ-thẹn; bấy giờ ta sẽ trao chúng nó cho mầy làm con gái, nhưng không cứ theo giao-ước mầy. 62 Ta sẽ lập giao-ước ta với mầy, mầy sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va; 63 hầu cho mầy được nhớ lại và hổ-ngươi; vì cớ sự xấu-hổ mầy, mầy chẳng còn mở miệng nữa, khi ta đã tha-thứ mọi đều mầy đã làm, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

Sự phạt vua Sê-đê-kia, vì trái giao-ước đã lập với vua nước Ba-by-lôn

17 1 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, khá ra câu đố, kể lời ví-dụ cho nhà Y-sơ-ra-ên. 3 Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Có một chim ưng lớn, cánh lớn, lông dài, đầy lông và có nhiều sắc, đến Li-ban và lấy ngọn cây hương-bách đi. 4 Nó bẻ nhành non rất cao, đem đến trong một đất thương-mãi, và để trong một thành của người buôn-bán. 5 Sau rồi nó lấy giống của đất ấy đem trồng nơi đất tốt; đặt gần nơi nhiều nước, và trồng như cây liễu. 6 Cây nứt lên, trở nên một gốc nho diềm-dà, nhưng không cao mấy: những nhánh nó hướng về phía chim ưng, rễ nó căng ra ở dưới; vậy nó trở nên một gốc nho, sanh ra những tược và nứt chồi. 7 Nhưng có một chim ưng lớn khác, cánh lớn, lông nhiều; nầy, gốc nho từ chỗ đất mình đã được trồng, căng rễ ra và ngả nhành hướng về nó, hầu cho chim ưng ấy đến tưới mình. 8 Gốc nho đã được trồng nơi đất tốt, gần nơi nhiều nước, hầu cho nứt tược, ra trái, trở nên cây nho tốt.

9 Ngươi khá nói rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Cây nho há được thạnh-tốt sao? Chim ưng kia há chẳng nhổ rễ nó, cắt trái nó, cho đến nỗi làm khô-héo hết những lá non nó đã nứt ra sao? Không cần có cánh tay mạnh, cũng không cần nhiều người để làm trốc rễ nó. 10 Kìa, đã trồng nó, nó có được thạnh-tốt chăng? Vừa khi gió đông đụng đến nó, nó há chẳng khô-héo cả sao? Phải, nó sẽ khô nơi cùng một luống đất mà nó đã được trồng.

11 Vả, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 12 Hãy nói cùng nhà bạn-nghịch ấy rằng: Các ngươi không biết đều đó có ý-nghĩa thế nào sao? Lại khá nói rằng: Nầy, vua Ba-by-lôn đã đi đến Giê-ru-sa-lem; đã bắt vua và các quan-trưởng đem đi với mình về Ba-by-lôn. 13 Vua ấy đã chọn một con vua, lập giao-ước với, khiến phát lời thề, và đã điệu những người mạnh trong đất đi, 14 đặng cho nước phải sa-sút, không tự dấy lên được; song bởi giữ giao-ước, thì nước còn lại. 15 Nhưng vua đã dấy loạn nghịch cùng vua Ba-by-lôn, mà sai sứ-thần đến Ê-díp-tô, đặng người ta giúp cho những ngựa và nhiều dân. Người há được thạnh-vượng sao? Người đã làm những việc như vậy, há thoát nạn được sao: Đã dứt-bỏ lời giao-ước, còn mong thoát nạn! 16 Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ấy là tại nơi ở của vua đã tôn nó lên ngôi, mà nó đã khinh-dể lời thề và dứt-bỏ giao-ước, thì nó cũng sẽ chết với vua ấy tại giữa Ba-by-lôn. 17 Pha-ra-ôn sẽ không đi với một đạo-binh lớn và những toán lính đông đến cứu-viện trong sự giao-chiến, khi người ta đắp lũy dựng đồn để hủy-diệt nhiều người. 18 Thật vậy, Sê-đê-kia đã khinh-dể lời thề, phạm đến giao-ước; nầy, đã trao tay ra rồi, thế mà nó còn làm những sự ấy. Nó chắc không thoát khỏi!

19 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Thật như ta hằng sống, nó đã khinh-dể lời thề ta, dứt-bỏ giao-ước ta, ta sẽ khiến đều đó đổ lại trên đầu nó. 20 Ta sẽ giăng lưới ta trên nó, nó sẽ mắc vào lưới ta; ta sẽ đem nó qua Ba-by-lôn, tại đó ta sẽ đoán-xét nó về tội nghịch cùng ta. 21 Phàm những quân-lính nó đi trốn sẽ ngã dưới lưỡi gươm; những kẻ còn sót lại sẽ bị tan-lạc hướng về mọi gió. Bấy giờ các ngươi sẽ biết ấy chính ta, Đức Giê-hô-va, là Đấng đã phán vậy.

22 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Chính ta cũng sẽ lấy ngọn cây hương-bách cao, và ta sẽ trồng. Ở nơi cuối-cùng những nhánh nó, ta sẽ bẻ một chồi non, và chính ta sẽ trồng nó trên hòn núi cao chót-vót. 23 Thật, ta sẽ trồng nó trên núi cao của Y-sơ-ra-ên; nó sẽ nứt nhành, và ra trái; sẽ trở nên cây hương-bách tốt, cả loài chim sẽ đến núp dưới nó; hết thảy những giống có cánh sẽ ở dưới bóng của nhánh cây. 24 Mọi cây ngoài đồng sẽ biết rằng ta, Đức Giê-hô-va, đã hạ cây cao xuống và cất cây thấp lên, ta đã làm khô cây xanh, và làm cho cây khô tốt lên. Ta, Đức Giê-hô-va, đã phán và làm thành sự đó.

Điều tự nhiên trong thời kỳ sắp bị trừng phạt là đổ lỗi cho người khác, ẩn náu sau những hành vi tốt trước đây, hoặc có thể tìm sự an toàn trong gia đình hay di sản của mình. Một trong những đoạn rõ ràng nhất trong toàn bộ sách tiên tri, Đức Chúa Trời bác bỏ mọi quan niệm rằng dân Giu-đa đang chịu khổ chỉ vì tội lỗi của tổ tiên họ, hoặc rằng họ có thể tuyên bố được miễn tội như con cháu của những người cha trung tín như Áp-ra-ham. Không, mỗi người phải chịu trách nhiệm về tội lỗi của chính mình, E-xê-chi-ên nói; và Đức Chúa Trời bảo đảm với dân Ngài rằng, cũng như kẻ gian ác có thể ăn năn và được cứu, thì người công bình có thể sa vào tội lỗi và bị hủy diệt.

Mỗi người gặt giống mình đã gieo

18 1 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Các ngươi dùng câu tục-ngữ nầy về đất Y-sơ-ra-ên, rằng: Cha ăn trái nho chua, mà con ghê răng, câu đó có nghĩa gì? 3 Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, các ngươi sẽ không cần-dùng câu tục-ngữ ấy trong Y-sơ-ra-ên nữa. 4 Nầy, mọi linh-hồn đều thuộc về ta; linh-hồn của cha cũng như linh-hồn của con, đều thuộc về ta; linh-hồn nào phạm tội thì sẽ chết.

5 Nếu người nào là công-bình, làm theo luật-pháp và hiệp với lẽ thật, 6 không ăn trên núi, không ngước mắt trông các thần-tượng của nhà Y-sơ-ra-ên, không làm nhục vợ kẻ lân-cận mình, không lại gần đờn-bà đương có kinh-nguyệt; 7 người mà không làm hại ai, trả của-cầm lại cho kẻ mắc nợ, không cướp vật gì của ai, ban bánh cho kẻ đói, mặc áo cho kẻ trần-truồng, 8 không cho vay mà ăn lời, không lấy thêm, rút tay lại khỏi sự gian-ác, theo lẽ thật mà xét-đoán trong người nầy với người khác; 9 noi theo luật-lệ ta và vâng-giữ mạng-lịnh ta, ăn-ở cách thật thà, — thì người ấy là người công-bình; chắc thật người sẽ sống, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

10 Nếu người đã sanh con là trộm-cướp, làm đổ máu, làm đều nào trong những đều ác đã nói trên kia, 11 chẳng làm đều nào trong những đều thiện đã nói trên kia, nhưng đã ăn trên núi, làm nhục vợ kẻ lân-cận mình, 12 làm hại kẻ nghèo-nàn thiếu-thốn, cướp vật gì của ai, và không trả của-cầm, ngước mắt trông các thần-tượng và phạm sự gớm-ghiếc, 13 cho vay ăn lời và lấy thêm, — thì đứa con đó sẽ sống không? Không, nó sẽ không sống! Vì nó đã phạm mọi sự gớm-ghiếc ấy, chắc thật nó sẽ chết, và máu nó sẽ ở trên nó.

14 Nhưng, nếu người ấy sanh con trai, con thấy mọi sự tội cha mình đã phạm, thì lo-sợ, không làm đều chi giống như vậy hết; 15 nếu con ấy không ăn trên núi, nếu nó không ngước mắt trông thần-tượng của nhà Y-sơ-ra-ên, nếu nó không làm nhục vợ kẻ lân-cận mình, 16 nếu nó không làm hại ai, nếu nó không lấy của-cầm và không cướp vật gì của ai, nhưng nó ban bánh cho kẻ đói, và mặc áo cho kẻ trần-truồng; 17 rút tay lại khỏi hại kẻ nghèo, không đòi lời-lãi và lấy thêm, vâng-giữ mạng-lịnh ta và noi theo luật-lệ ta, — thì đứa con ấy sẽ không chết vì sự gian-ác cha nó, mà chắc nó sẽ sống. 18 Còn như cha nó đã dùng sự hung-bạo ức-hiếp, và phạm sự trộm-cướp đối với anh em mình, đã làm đều không lành giữa dân-sự mình, nầy, chính nó sẽ chết trong sự gian-ác mình.

19 Các ngươi còn nói rằng: Làm sao đứa con không mang sự gian-ác của cha nó? Ấy là đứa con đã làm theo luật-pháp và hiệp với lẽ thật; ấy là nó đã giữ hết thảy luật-lệ ta và làm theo; chắc thật nó sẽ sống. 20 Linh-hồn nào phạm tội thì sẽ chết. Con sẽ không mang sự gian-ác của cha, và cha không mang sự gian-ác của con. Sự công-bình của người công-bình sẽ được kể cho mình, sự dữ của kẻ dữ sẽ chất trên mình. 21 Song nếu kẻ dữ xây-bỏ hết thảy tội mình đã phạm, nếu nó giữ mọi luật-lệ ta, và nếu nó làm theo luật-pháp và hiệp với lẽ thật, chắc thật nó sẽ sống và không chết đâu. 22 Không có một tội nào nó đã phạm sẽ bị nhớ lại nghịch cùng nó; nó sẽ sống vì cớ sự công-bình nó đã làm. 23 Chúa Giê-hô-va phán rằng: Ta há có vui chút nào về sự chết của kẻ dữ sao? há chẳng thà vui về sự nó xây-bỏ đường-lối mình và nó sống sao? 24 Nhưng nếu kẻ công-bình xây-bỏ sự công-bình của mình, nếu nó phạm sự gian-ác, nếu nó bắt chước mọi sự gớm-ghiếc mà kẻ dữ tự làm, thì nó sẽ sống không? Không có một việc công-bình nào nó đã làm sẽ được nhớ lại; vì có sự phạm-pháp mà nó đã làm, và tội-lỗi nó đã phạm, nên nó sẽ chết trong đó.

25 Các ngươi lại nói rằng: Đường-lối của Chúa là không bằng-phẳng! Vậy, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe: Đường-lối của ta há không bằng-phẳng sao? Há chẳng phải đường-lối của các ngươi là không bằng-phẳng sao? 26 Nếu kẻ công-bình xây-bỏ sự công-bình mình, nếu nó phạm sự gian-ác, và nếu nó vì cớ ấy mà chết; ấy là vì tội-ác nó đã phạm mà nó chết. 27 Nếu kẻ dữ xây-bỏ sự dữ mình đã phạm, nếu nó làm theo luật-pháp và hiệp với lẽ thật, thì nó sẽ cứu linh-hồn mình cho được sống. 28 Vì nó suy-xét và xây-bỏ mọi sự phạm-pháp mình đã làm, chắc thật nó sẽ sống và không chết đâu.

29 Nhưng mà nhà Y-sơ-ra-ên nói rằng: Đường-lối của Chúa là không bằng-phẳng. Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, có phải là đường-lối của ta không bằng-phẳng sao? — Há chẳng phải đường-lối của các ngươi là không bằng-phẳng sao?

30 Vậy nên Chúa Giê-hô-va phán rằng: Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, ta sẽ đoán-xét các ngươi, mỗi người theo việc làm của nó. Hãy trở lại và xây-bỏ mọi sự phạm-pháp của các ngươi; vậy thì sự gian-ác không trở nên cớ hư-nát cho các ngươi. 31 Hãy liệng xa các ngươi mọi sự phạm-pháp mà tự mình đã làm. Hãy làm cho mình lòng mới và thần mới; vì, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, làm sao mà các ngươi muốn chết? 32 Chúa Giê-hô-va phán rằng: Thật vậy, ta không vui đâu về sự chết của kẻ phải chết, vậy các ngươi hãy xây lại, mà được sống!

< Lui    Trang Lịch     Tới >