50 41 Nầy, một dân đến từ phương bắc; một nước lớn và nhiều vua từ các phương đất rất xa bị xui-giục. 42 Họ cầm cung và giáo, hung-dữ chẳng có lòng thương-xót. Tiếng họ giống như biển gầm; hỡi con gái Ba-by-lôn, họ đã cỡi ngựa mà đến, dàn trận để đánh ngươi. 43 Vua Ba-by-lôn đã nghe tin đó, thì tay người trở nên rã-rời; sự buồn-rầu bắt lấy người như cơn đau của người đờn-bà đang đẻ.
44 Nầy, kẻ thù như sư-tử lên từ các rừng rậm-rợp của Giô-đanh mà nghịch cùng chỗ-ở kiên-cố. Thình-lình, ta sẽ làm cho người Canh-đê trốn khỏi, và lập người mà ta đã chọn cai-trị nó. Vì, ai giống như ta? ai sẽ định kỳ cho ta? ai là kẻ chăn đứng được trước mắt ta? 45 Vậy hãy nghe mưu Đức Giê-hô-va đã toan nghịch cùng Ba-by-lôn, và ý-định Ngài đã lập nghịch cùng đất người Canh-đê. Thật, những con nhỏ trong bầy chúng nó sẽ bị kéo đi, làm cho nơi ở chúng nó trở nên hoang-vu! — 46 Nghe tiếng Ba-by-lôn bị bắt lấy, đất đều rúng-động, và có tiếng kêu nghe ra giữa các nước.
Lời tiên-tri về Ba-by-lôn
51 1 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ khiến gió hủy-diệt dấy lên nghịch cùng Ba-by-lôn, nghịch cùng những người ở trong Líp-Ca-mai. 2 Ta sẽ sai những người dân ngoại đến sàng-sảy Ba-by-lôn, và làm điêu-hao đất nó; vì đến ngày khốn nạn, chúng nó sẽ đến trên Ba-by-lôn khắp tư bề. 3 Khá giương cung cự lại kẻ cầm cung, và cự lại kẻ mặc áo giáp đi xúng-xính! Chớ chừa những lính chiến trai-trẻ của Ba-by-lôn; hãy diệt trọn hết cả đạo-binh nó. 4 Chúng nó sẽ bị giết, ngã xuống trong đất người Canh-đê, và bị đâm trong các đường-phố nó.
5 Y-sơ-ra-ên cùng Giu-đa chẳng bị lìa-bỏ bởi Đức Chúa Trời mình, bởi Đức Giê-hô-va vạn-quân; dầu đất chúng nó đầy tội-lỗi nghịch cùng Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên. 6 Hãy trốn khỏi giữa Ba-by-lôn, ai nấy khá thoát mạng mình; chớ vì tội nó mà bị chết-mất. Vì ấy là kỳ trả-thù của Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ báo cho nó. 7 Ba-by-lôn vốn là một cái chén vàng trong tay Đức Giê-hô-va, làm cho say cả đất; các nước đã uống rượu nó, vì đó mà trở nên điên-cuồng. 8 Ba-by-lôn thình-lình bị đổ xuống và tan-nát. Hãy vì nó than-khóc! Hãy lấy nhũ-hương chữa đau-đớn nó, hoặc nó được chữa lành chăng? — 9 Chúng ta vẫn muốn chữa lành cho Ba-by-lôn, song nó không được chữa. Hãy lìa-bỏ nó, ai nấy trở về xứ mình; vì sự phán-xét nó thấu đến tận trời và lên tận vòng-khung. 10 Đức Giê-hô-va đã tỏ ra sự công-bình chúng ta. Hãy đến, rao ra trong Si-ôn công-việc của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta.
11 Hãy chuốc tên, cầm thuẫn cho chắc! Đức Giê-hô-va đã giục lòng các vua ở Mê-đi, vì Ngài đã định ý hủy-diệt Ba-by-lôn. Vì đây là sự báo-thù của Đức Giê-hô-va, Ngài trả thù về đền-thờ của Ngài. 12 Hãy dựng cờ-xí đánh các tường thành Ba-by-lôn! Khá thêm lính giữ, đặt vọng canh, sắp quân phục! Vì Đức Giê-hô-va đã định ý và đã làm ra sự Ngài đã phán về dân-cư Ba-by-lôn. 13 Hỡi thành giàu-có của-báu, ở trên nhiều dòng nước kia, sự cuối-cùng ngươi đã đến, cái lượng sự tham-lam ngươi đã đầy! 14 Đức Giê-hô-va vạn-quân đã chỉ mình mà thề rằng: Ta chắc sẽ làm cho ngươi đầy người ta, đông như cào-cào; chúng nó sẽ trổi tiếng kêu-la nghịch cùng ngươi.
15 Chính Ngài là Đấng đã lấy quyền-năng mình dựng nên đất, lấy sự khôn-ngoan mình lập thành thế-gian, lấy sự sáng-suốt mình giương các từng trời ra. 16 Nghe tiếng Ngài, những nước trong các từng trời om-sòm. Ngài khiến hơi nước lên từ các đầu-cùng đất, khiến chớp theo mưa, từ trong kho-tàng mình phát ra gió. 17 Vậy nên phàm người đều mê-muội, lảng trí; thợ vàng đều xấu-hổ về tượng đúc của mình; vì tượng đúc nó chỉ là giả-dối, chẳng có hơi-thở ở trong. 18 Những thần-tượng chỉ là hư-không, là việc phỉnh-dối; đến ngày thăm-phạt sẽ diệt mất cả. 19 Nhưng cơ-nghiệp của Gia-cốp thì chẳng giống như chúng nó, vì chính Ngài là Đấng đã tạo nên mọi vật, còn Y-sơ-ra-ên là chi-phái của cơ-nghiệp Ngài. Danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn-quân.
20 Ngươi làm búa và khí-giới đánh giặc cho ta; ta sẽ dùng ngươi phá tan các dân và diệt các nước. 21 Ta sẽ dùng ngươi phá tan ngựa và người cưỡi ngựa, phá tan xe và kẻ cỡi xe. 22 Ta sẽ dùng ngươi phá tan đờn-ông, đờn-bà, già và trẻ; ta sẽ dùng ngươi phá tan trai-trẻ và gái đồng-trinh. 23 Ta sẽ dùng ngươi phá tan kẻ chăn và bầy nó, kẻ cày ruộng và đôi bò nó. Ta sẽ dùng ngươi phá tan các quan cai-trị và các quan đề-hình. 24 Nhưng trước mắt các ngươi, ta sẽ báo cho Ba-by-lôn và mọi dân-cư Canh-đê phàm đều ác chi mà chúng nó đã làm tại Si-ôn, Đức Giê-hô-va phán vậy.
25 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi núi hay hủy-diệt, nầy, ta nghịch cùng ngươi, là kẻ đã phá tan cả thế-gian! Ta sẽ giá tay trên ngươi, sẽ xô ngươi lăn xuống từ trên các vầng đá, làm cho người thành ra núi bị cháy. 20 Người ta sẽ chẳng từ nơi ngươi lấy đá làm góc cùng đá làm nền nữa, nhưng ngươi sẽ là hoang-vu đời đời, Đức Giê-hô-va phán vậy.
27 Hãy dựng cờ-xí trong đất; thổi kèn trong các nước; sửa-soạn các dân đánh nó! Hãy gọi những nước A-ra-rát, Min-ni, Ách-kê-na, đến đánh nó! Hãy lập một quan-tướng đạo-binh! Hãy khiến những ngựa lên như cào-cào! 28 Hãy sửa-soạn các nước đánh nó, tức các vua Mê-đi, các quan cai-trị nó, các quan đề-hình nó, và cả đất mà những người ấy cai-quản!
29 Đất rúng-động và sầu-thảm, vì ý-chỉ của Đức Giê-hô-va nghịch cùng Ba-by-lôn đã đứng vững, để làm cho Ba-by-lôn thành ra hoang-vu không có dân ở. 30 Những lính chiến của Ba-by-lôn thôi đánh, cứ ở trong các đồn-lũy; sức chúng nó đã kiệt, trở nên giống như đờn-bà. Nhà của nó bị đốt, then gài của nó bị bẻ. 31 Lính trạm gặp nhau, sứ-giả đụng đầu đặng báo tin cho vua Ba-by-lôn rằng thành vua ấy bị đánh lấy khắp tư bề, 32 đò-giang bị chiếm-giữ, đồng-lầy bị đốt-cháy bằng lửa, và những lính chiến đã hoảng-hồn.
33 Vì Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Con gái Ba-by-lôn giống như sân đạp lúa đến kỳ đạp lúa; còn ít lâu nữa, kỳ mùa gặt sẽ đến cho nó. 34 Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, đã nuốt ta, nghiền ta; bỏ ta như bình trống-không; nuốt ta như con vật lớn; lấy của ngon ta làm no bụng người; đuổi ta ra khỏi. 35 Dân-cư Si-ôn sẽ nói rằng: Nguyền sự bạo-ngược đã làm cho ta, và xác-thịt ta xuống trên Ba-by-lôn! Giê-ru-sa-lem sẽ nói rằng: Nguyền cho huyết ta đổ trên dân-cư Canh-đê!
36 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ đối-nại việc ngươi, trả thù cho ngươi; ta sẽ làm khô biển nó và làm cạn-tắt nguồn nó. 37 Ba-by-lôn sẽ trở nên đống hư-nát, hang chó rừng, trò gở-lạ và xỉ-báng, không có dân ở nữa.
38 Chúng nó sẽ cùng nhau gầm-thét như sư-tử tơ, rống như sư-tử con. 39 Khi chúng nó càng nóng-nảy lắm, ta sẽ dọn tiệc cho, và làm cho say, hầu cho chúng nó được vui-mừng, và ngủ một giấc đời đời, không thức dậy nữa; Đức Giê-hô-va phán vậy, 40 Ta sẽ làm cho chúng nó xuống hàng thịt như chiên con, chiên đực, và dê đực vậy.
41 Sê-sác đã bị chiếm lấy, và thành mà cả thiên-hạ đều ngợi-khen đã bị bắt là thể nào! Ba-by-lôn đã trở nên sự hoang-vu giữa các nước là thể nào! 42 Biển lên ngập Ba-by-lôn, nó bị muôn-vàn luồng sóng bao-bọc lấy. 43 Các thành nó đã trở nên hoang-vu, đất khô, nơi sa-mạc, đất không dân ở, không con người nào đi qua. 44 Ta sẽ đoán-phạt Bên trong Ba-by-lôn, sẽ móc vật nó đã nuốt ra khỏi miệng nó; các nước sẽ chẳng đổ về nó nữa. Tường thành Ba-by-lôn cũng sẽ xiêu-đổ!
45 Hỡi dân ta, hãy ra khỏi giữa nó, ai nấy khá cứu mình khỏi cơn giận phừng-phừng của Đức Giê-hô-va! 46 Lòng các ngươi chớ nhút-nhát, chớ sợ-hãi vì những tin đồn ra trong đất nầy. Vì năm nay một tin đồn đến, rồi sau năm khác cũng có tin đồn; có sự bạo-ngược trong đất, kẻ cai-trị nghịch cùng kẻ cai-trị.
47 Vậy nên, nầy, những ngày đến, ta sẽ đoán-phạt các tượng chạm của Ba-by-lôn; cả đất nó sẽ bị xấu-hổ; những người bị giết sẽ ngã xuống giữa nó. 48 Lúc đó, các từng trời, đất, và mọi vật trên đất đều cất tiếng reo-vui vì Ba-by-lôn; vì những kẻ hủy-hại từ các miền phương bắc ào đến trên nó, Đức Giê-hô-va phán vậy. 49 Như Ba-by-lôn đã làm cho kẻ bị giết của Y-sơ-ra-ên ngã xuống, cũng vậy, kẻ bị giết của Ba-by-lôn cũng sẽ ngã xuống trong cả đất mình. 50 Các ngươi là kẻ đã tránh khỏi gươm, hãy đi, đừng đứng lại! Từ phương xa hãy nhớ đến Đức Giê-hô-va, và tưởng tới Giê-ru-sa-lem!
51 Chúng ta hổ-ngươi vì sự sỉ-nhục mà mình đã nghe; sự hổ-thẹn đầy mặt chúng ta; vì kẻ ngoại đã xâm vào nơi thánh của nhà Đức Giê-hô-va. 52 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày đến, ta sẽ đoán-phạt các tượng chạm của Ba-by-lôn; cả trong đất nó, những người bị thương sẽ rên-siếc. 53 Dầu Ba-by-lôn dấy lên tận trời, dầu nó làm thành rất cao cho kiên-cố, ta cũng sẽ sai những kẻ hủy-hại đến nghịch cùng nó. Đức Giê-hô-va phán vậy.
54 Từ Ba-by-lôn dấy lên tiếng khóc-than, và tiếng hủy-hoại lớn vang ra từ đất người Canh-đê! 55 Vì Đức Giê-hô-va làm cho Ba-by-lôn ra hoang-vu, dứt tiếng ồn-ào trong ấy. Sóng chúng nó gầm-thét như nhiều nước; tiếng chúng nó vang ra. 56 Thật, kẻ tàn-hại đã ào đến trên Ba-by-lôn. Những kẻ mạnh-mẽ của nó bị bắt, cung chúng nó bị gãy; vì Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời hay báo-trả, Ngài chắc sẽ báo-trả cho. 57 Đức Vua, danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn-quân, phán: Ta sẽ làm cho say các quan-trưởng, các kẻ khôn ngoan, các quan cai-trị, các quan đề-hình, cùng những lính chiến của nó; chúng nó sẽ ngủ một giấc đời đời và không tỉnh-thức nữa. 58 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Tường thành Ba-by-lôn dầu rộng lắm, sẽ bị đổ xuống hết, cửa nó dầu cao lắm, sẽ bị lửa đốt-cháy. Ấy vậy, các dân khó-nhọc mà chẳng được gì, các nước làm việc cho lửa, và đều mệt-mỏi.
59 Nầy là lời của tiên-tri Giê-rê-mi dặn Sê-ra-gia, con trai Nê-ri-gia, cháu Ma-ha-sê-gia, khi người đi với Sê-đê-kia vua Giu-đa qua nước Ba-by-lôn trong năm thứ tư đời vua ấy. Bấy giờ Sê-ra-gia làm quan nội-đại-thần. 60 Giê-rê-mi chép vào sách hết thảy các tai-nạn phải đến cho Ba-by-lôn, tức mọi lời đã được chép về Ba-by-lôn. 61 Giê-rê-mi nói với Sê-ra-gia rằng: Khi ngươi đã đến Ba-by-lôn, khá lo đọc hết những lời nầy. 62 Rồi ngươi khá nói: Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã phán rằng sẽ hủy-diệt thành nầy, và nơi nầy sẽ không ai ở nữa, từ loài người cho chí loài vật cũng không, song sẽ nên một nơi hoang-vu đời đời. 63 Khi người đã đọc sách nầy xong, thì khá cột vào sách một cục đá, mà ném xuống giữa sông Ơ-phơ-rát, 64 và khá nói rằng: Ba-by-lôn sẽ chìm xuống như vậy! Nó sẽ chẳng còn chổi dậy nữa vì tai-nạn mà ta sẽ giáng trên nó, chúng nó sẽ mỏi-mệt.
Giê-rê-mi cũng mang một lời phán xét ngắn gọn chống lại Ê-lam, một tỉnh ở phía nam Iran hiện đại, ở rìa phía đông của Ba-by-lôn. Mặc dù Ê-lam và Ba-by-lôn là những kẻ thù cay đắng qua nhiều thế kỷ, có thể là vào thời điểm này Ê-lam đang là một phần của đế chế Nê-bu-cát-nết-sa và là đồng minh chống lại Giu-đa.
49 34 Lúc Sê-đê-kia vua Giu-đa mới trị-vì, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng tiên-tri Giê-rê-mi, về Ê-lam, rằng: 35 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Nầy, ta sẽ bẻ cung của Ê-lam, là sức-mạnh thứ nhất của nó. 36 Ta sẽ khiến bốn gió từ bốn phương trời thổi đến nghịch cùng Ê-lam, sẽ làm tan-lạc chúng nó đến mọi gió đó; chẳng có nước nào mà những kẻ bị đuổi của Ê-lam chẳng đến. 37 Ta sẽ làm cho người Ê-lam kinh-hãi trước mặt kẻ thù-nghịch và kẻ đòi mạng chúng nó. Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ khiến sự tai-hại, tức thạnh-nộ phừng-phừng của ta, đổ xuống trên chúng nó; và sai gươm theo sau, cho đến chừng nào ta hủy-diệt chúng nó. 38 Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ đặt ngai ta trong Ê-lam; vua và các quan-trưởng nó, ta sẽ diệt đi. 39 Nhưng sẽ xảy ra trong những ngày sau-rốt, ta sẽ đem các phu-tù của Ê-lam trở về, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Có thể nào Sê-đê-kia còn một tàn dư của lương tâm đạo đức nào đó giữa sự bất nghĩa tàn nhẫn của mình không? Câu chuyện sau đây dường như gợi ý rằng ông có, ít nhất là trong một thời gian. Dù lý do gì – có lẽ chỉ đơn giản là thực tế, có lẽ thậm chí là chính trị – Sê-đê-kia ra lệnh cho dân mình thả tất cả những nô lệ Do Thái của họ. Luật Môi-se đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt về thời gian mà những người Do Thái đồng hương có thể bị bắt làm nô lệ, và yêu cầu phải thả họ vào cuối năm thứ bảy. Lệnh của Sê-đê-kia lúc đầu được tuân theo, nhưng khi dân chúng đổi ý, Giê-rê-mi khiển trách tội lỗi của họ.
34 8 Lời phán cho Giê-rê-mi bởi Đức Giê-hô-va, sau khi vua Sê-đê-kia đã lập giao-ước với cả dân tại Giê-ru-sa-lem, đặng rao sự tự-do cho dân đó, 9 hầu cho ai nấy thả kẻ nô hoặc tì, tức là người nam hoặc nữ Hê-bơ-rơ, cho được thong-thả, chẳng ai được lại giữ người Giu-đa anh em mình làm tôi-mọi nữa. 10 Hết thảy quan-trưởng và cả dân đã dự vào giao-ước ấy, mỗi người vâng lời phải thả đầy-tớ trai mình, mỗi người phải thả đầy-tớ gái mình được thong-thả, không còn giữ lại làm tôi-mọi nữa. Họ đều ưng theo và thả nô tì ra. 11 Nhưng rồi lại đổi ý; bắt những kẻ tôi đòi mà mình đã tha cho được thong-thả, lại trở về phục-sự mình làm tôi đòi.
12 Bấy giờ, có lời của Đức Giê-hô-va phán cho Giê-rê-mi rằng: 13 Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Ta đã lập giao-ước với tổ-phụ các ngươi trong ngày ta đem họ ra khỏi đất Ê-díp-tô, khỏi nhà nô-lệ, và đã truyền cho rằng: 14 Khi đã hết bảy năm, trong các ngươi ai nấy phải buông-tha người anh em, là người Hê-bơ-rơ, đã bán cho mình và đã phục-dịch mình sáu năm rồi, ngươi hãy buông ra khỏi ngươi cho được thong-thả. Nhưng tổ-phụ các ngươi chẳng nghe ta, cũng không lắng tai mình. 15 Còn các ngươi, đã trở lại và làm đều đẹp mắt ta, mỗi người rao cho kẻ lân-cận mình được thong-thả; và đã lập giao-ước trước mặt ta, tức trong nhà được xưng bằng danh ta. 16 Nhưng các ngươi đã trở ý, đã làm ô-uế danh ta; các ngươi lại bắt tôi đòi mà mình đã buông-tha cho tự-do tùy ý chúng nó trở về, và ép phải lại làm tôi đòi mình như trước.
17 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi đã chẳng nghe ta, mỗi người rao cho anh em mình, kẻ lân-cận mình được tự-do. Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ta rao sự tự-do cho các ngươi, tức thả các người ra cho gươm-dao, ôn-dịch, đói-kém, khiến các ngươi bị ném đi ném lại giữa các nước thế-gian. 18 Ta sẽ phó những người nam đã phạm giao-ước ta, không làm theo những lời giao-ước đã lập trước mặt ta, khi chúng nó mổ bò con làm đôi, và đi qua giữa hai phần nửa nó; 19 thật, ta sẽ phó các quan-trưởng Giu-đa và các quan-trưởng Giê-ru-sa-lem, hoạn-quan, thầy tế-lễ, và phàm những người trong đất đã đi qua giữa hai phần nửa bò con; 20 ta sẽ phó chúng nó trong tay kẻ thù, kẻ muốn hại mạng chúng nó; thấy chúng nó sẽ làm đồ-ăn cho loài chim trời và loài thú đất. 21 Ta cũng sẽ phó Sê-đê-kia, vua Giu-đa, với các quan-trưởng người, trong tay kẻ thù và kẻ muốn hại mạng, tức trong tay đạo-binh vua Ba-by-lôn mới lìa khỏi các ngươi. 22 Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ta sẽ truyền lịnh và khiến chúng nó trở về thành nầy; chúng nó sẽ đánh, sẽ chiếm lấy, và lấy lửa đốt đi. Ta sẽ làm cho các thành Giu-đa trở nên hoang-vu, không có dân ở.