Ngày 14 tháng Mười Một

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Lu-ca 22:14-30; Giăng 13:1-21; Ma-thi-ơ 26:22-24; Giăng 13:22-27a; Ma-thi-ơ 26:25; Giăng 13:27b-37; Lu-ca 22:31-34; Giăng 14:1-31a; Lu-ca 22:35-38; Giăng 18:31b; Ma-thi-ơ 26:30-35

Trên Phòng Cao 

Với âm mưu giết Đức Chúa Giê-su đang hình thành cuối cùng, và với tiếng kêu gọi cuộc sống của Ngài đang đạt đến cao trào, một phòng trên tại Giê-ru-sa-lem trở thành nơi yên tĩnh ở trung tâm của cơn bão. Ở đây Đức Chúa Giê-su và các môn đồ được chọn của Ngài rút lui để chờ đợi sự tham gia vào Lễ Vượt Qua. Không nghi ngờ gì là vì Đức Chúa Giê-su đã cho biết rằng sự đến của vương quốc của Ngài đang sắp xảy ra, các sứ đồ bắt đầu thảo luận ai trong số họ là người vĩ đại nhất. Có thể tưởng tượng được không rằng, sau khi đã ở cùng với Đức Chúa Giê-su suốt thời gian chức vụ của Ngài, và đã lắng nghe tất cả những lời dạy của Ngài về bản chất của vương quốc, 12 người được chọn của Ngài vẫn còn những tham vọng chính trị về quyền lực và địa vị trong một vương quốc trần gian? Đức Chúa Giê-su phải làm gì để thuyết phục họ về điều khác? Đảm nhận vai trò của một người đầy tớ, Đức Chúa Giê-su bắt đầu rửa chân các môn đồ của Ngài để dạy họ về nhu cầu, không phải về quyền lực và địa vị, mà về sự khiêm nhường và phục vụ người khác.

Khi bữa ăn tối tiếp diễn, Đức Chúa Giê-su lấy bánh và rượu và bảo các môn đồ của Ngài dùng chúng như biểu tượng của thân thể và huyết của Ngài, qua đó thiết lập lễ tưởng niệm đặc biệt và giao ước của Ngài với tất cả các môn đồ của Ngài. Sau đó, như thể để chuẩn bị cho việc niêm phong giao ước đó, Đức Chúa Giê-su tiết lộ Giu-đa là kẻ phản bội của Ngài và sai ông ta ra ngoài để hoàn thành hành động phản bội, giờ đã sắp xảy ra.

Tiếp theo là một lời kêu gọi yêu thương lẫn nhau, không chỉ vì những mâu thuẫn nhỏ nhặt vẫn tiếp tục chia rẽ các môn đồ, mà còn vì Đức Chúa Giê-su biết rằng họ sẽ cần sự hỗ trợ của nhau để chịu đựng những thách thức sắp đến với họ.

Khi Đức Chúa Giê-su nói với họ rằng Ngài sắp ra đi, Phi-e-rơ đáp rằng ông muốn đi theo. Và khi Đức Chúa Giê-su trả lời rằng Phi-e-rơ không thể đi với Ngài vào lúc này, Phi-e-rơ khăng khăng rằng, nếu cần thiết, ông sẵn sàng chết vì Đức Chúa Giê-su. Lu-ca và Giăng ghi lại lời cảnh báo đầu tiên trong hai lần cảnh báo với Phi-e-rơ rằng ông sẽ chối Đức Chúa Giê-su trước khi gà gáy báo hiệu ánh sáng ban ngày đến. Ma-thi-ơ và Mác cho thấy rằng Đức Chúa Giê-su lặp lại lời cảnh báo một chút sau đó trong một bối cảnh khác khi các môn đồ đang trên đường đến Núi Ô-li-ve.

Các sự kiện trong phòng trên bây giờ bắt đầu với Đức Chúa Giê-su bày tỏ tình yêu của Ngài dành cho các môn đồ của Ngài.

Lễ Tiệc-thánh

(Lu-ca) 22 14 Đến giờ, Ngài ngồi bàn ăn, các sứ-đồ cùng ngồi với Ngài. 15 Ngài phán rằng: Ta rất muốn ăn lễ Vượt-qua nầy với các ngươi trước khi ta chịu đau-đớn. 16 Vì, ta nói cùng các ngươi, ta sẽ không ăn lễ nầy nữa cho đến khi lễ ấy được trọn trong nước Đức Chúa Trời. 17 Ngài bèn cầm chén, tạ ơn, rồi phán rằng: Hãy lấy cái nầy phân-phát cho nhau. 18 Vì, ta nói cùng các ngươi, từ nay ta sẽ không uống trái nho nữa, cho tới khi nước Đức Chúa Trời đến rồi. 19 Đoạn, Ngài cầm lấy bánh, tạ ơn xong, bẻ ra phân-phát cho môn-đồ, mà phán rằng: Nầy là thân-thể ta, đã vì các ngươi mà phó cho; hãy làm sự nầy để nhớ đến ta. 20 Khi ăn xong, Ngài cũng làm như vậy, lấy chén đưa cho môn-đồ, mà phán rằng: Chén nầy là giao-ước mới trong huyết ta vì các ngươi mà đổ ra…. 21 Vả lại, nầy, bàn tay kẻ phản ta ở gần ta, nơi bàn nầy. 22 Con người đi, theo như đều đã chỉ-định; nhưng khốn cho người nầy phản Ngài! 23 Môn-đồ bèn hỏi nhau trong bọn mình ai là người sẽ làm đều đó.  

Sự biện-luận trong môn-đồ

24 Môn-đồ lại cãi-lẫy nhau, cho biết ai sẽ được tôn là lớn hơn hết trong đám mình. 25 Nhưng Ngài phán cùng môn-đồ rằng: Các vua của các dân ngoại lấy phép riêng mình mà cai-trị, những người cầm quyền cai-trị được xưng là người làm ơn. 26 Về phần các ngươi, đừng làm như vậy; song ai lớn hơn trong các ngươi phải như kẻ rất nhỏ, và ai cai-trị phải như kẻ hầu việc. 27 Vì một người ngồi ăn với một người hầu việc, ai là lớn hơn? Có phải là kẻ ngồi ăn không? Nhưng ta ở giữa các ngươi như kẻ hầu việc vậy. 28 Còn như các ngươi, đã bền lòng theo ta trong mọi sự thử-thách ta, 29 nên ta ban nước cho các ngươi, cũng như Cha ta đã ban cho ta vậy, 30 để các ngươi được ăn uống chung bàn trong nước ta, và được ngồi ngai để xét-đoán mười hai chi-phái Y-sơ-ra-ên.

Sự đàm-luận cuối-cùng của Đức Chúa Jêsus với môn-đồ. — Lời cầu-nguyện Chúa như thầy cả

Đức Chúa Jêsus rửa chơn môn-đồ

(Giăng) 13 1 Trước ngày lễ Vượt-qua, Đức Chúa Jêsus biết giờ mình phải lìa thế-gian đặng trở về cùng Đức Chúa Cha đến rồi; Ngài đã yêu kẻ thuộc về mình trong thế-gian, thì cứ yêu cho đến cuối-cùng.

2 Đương bữa ăn tối (ma-quỉ đã để mưu phản Ngài vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con trai Si-môn), 3 Đức Chúa Jêsus biết rằng Cha đã giao-phó mọi sự trong tay mình, và mình đã từ Đức Chúa Trời đến, cùng sẽ về với Đức Chúa Trời, 4 nên đứng dậy khỏi bàn, cởi áo ra, lấy khăn vấn ngang lưng mình. 5 Kế đó, Ngài đổ nước vào chậu, và rửa chơn cho môn-đồ, lại lấy khăn mình đã vấn mà lau chơn cho. 6 Vậy, Ngài đến cùng Si-môn Phi-e-rơ, thì người thưa rằng: Chúa ôi, chính Chúa lại rửa chơn cho tôi sao! 7 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hiện nay ngươi chẳng biết sự ta làm; nhưng về sau sẽ biết. 8 Phi-e-rơ thưa rằng: Chúa sẽ chẳng rửa chơn tôi bao giờ! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta không rửa cho ngươi, ngươi chẳng có phần chi với ta hết. 9 Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chẳng những rửa chơn mà thôi, lại cũng rửa tay và đầu nữa! 10 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ai đã tắm rồi, chỉ cần rửa chơn, thì được sạch cả. Vả, các ngươi đã được tinh-sạch, nhưng chưa được tinh-sạch đều. 11 Vì Ngài đã biết ai sẽ phản Ngài; tại thế cho nên Ngài phán rằng: Các ngươi chẳng phải hết thảy đều được tinh-sạch.

12 Sau khi đã rửa chơn cho môn-đồ, Ngài mặc áo lại; đoạn ngồi vào bàn mà phán rằng: Các ngươi có hiểu đều ta đã làm cho các ngươi chăng? 13 Các ngươi gọi ta bằng Thầy bằng Chúa; các ngươi nói phải, vì ta thật vậy. 14 Vậy, nếu ta là Chúa là Thầy, mà đã rửa chơn cho các ngươi, thì các ngươi cũng nên rửa chơn lẫn cho nhau. 15 Vì ta đã làm gương cho các ngươi, để các ngươi cũng làm như ta đã làm cho các ngươi. 16 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, đầy-tớ chẳng lớn hơn chủ mình, sứ-giả cũng chẳng lớn hơn kẻ sai mình. 17 Ví bằng các ngươi biết những sự nầy, thì có phước, miễn là các ngươi làm theo. 18 Ta không nói về các ngươi hết thảy, ta biết những kẻ ta đã lựa-chọn; nhưng lời nầy trong Kinh-thánh phải được ứng-nghiệm: Người ăn bánh ta, dở gót nghịch cùng ta. 19 Hiện bây giờ, ta nói đều nầy cùng các ngươi trước việc chưa xảy đến; để khi việc xảy đến rồi, các ngươi sẽ tin ta là Đấng đó. 20 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai tiếp người mà ta đã sai, tức là tiếp ta; hễ ai tiếp ta, tức là tiếp Đấng đã sai ta đến.

Đức Chúa Jêsus rao sự phản-nghịch của Giu-đa

21 Khi Đức Chúa Jêsus đã phán như vậy rồi, thì tâm-thần Ngài bối-rối, bèn tỏ ra rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, một người trong các ngươi sẽ phản ta. 

(Ma-thi-ơ) 26 22 Các môn-đồ lấy làm buồn-bực lắm, và lần-lượt hỏi Ngài rằng: Lạy Chúa, có phải tôi không? Ngài đáp rằng: 23 Kẻ nào để tay vào mâm với ta, ấy là kẻ sẽ phản ta. 24 Con người đi, y theo lời đã chép về Ngài; song khốn-nạn thay cho kẻ phản Con người! Thà nó chẳng sanh ra thì hơn! 

(Giăng) 13 22 Các môn-đồ ngó nhau, không biết Ngài nói về ai đó. 23 Vả, có một môn-đồ dựa vào ngực Đức Chúa Jêsus, tức là người mà Ngài yêu. 24 Si-môn Phi-e-rơ ra dấu cho người đó rằng: Hãy nói cho chúng ta biết thầy phán về ai. 25 Vậy, người nghiêng mình trên ngực Đức Chúa Jêsus, hỏi rằng: Lạy Chúa, ấy là ai? 26 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ấy là kẻ mà ta trao cho miếng bánh ta sẽ nhúng đây. Đoạn, Ngài nhúng một miếng, rồi lấy cho Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, con trai của Si-môn. 27a Liền khi Giu-đa đã lấy miếng bánh, thì quỉ Sa-tan vào lòng người.

(Ma-thi-ơ) 26 25 Giu-đa là kẻ phản Ngài cất tiếng hỏi rằng: Thưa thầy, có phải tôi chăng? Ngài phán rằng: Thật như ngươi đã nói.

(Giăng) 13 27b Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng người rằng: Sự ngươi làm hãy làm mau đi. 28 Nhưng các người ngồi đồng bàn đó chẳng ai hiểu vì sao Ngài phán cùng người như vậy. 29 Có kẻ tưởng rằng tại Giu-đa có túi bạc, nên Đức Chúa Jêsus biểu người: Hãy mua đồ chúng ta cần dùng về kỳ lễ; hay là: Hãy bố-thí cho kẻ nghèo. 30 Còn Giu-đa, khi lãnh lấy miếng bánh rồi, liền đi ra. Khi ấy đã tối.

Điều-răn mới. — Lời hỏi của Phi-e-rơ

31 Khi Giu-đa đã ra rồi, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hiện bây giờ Con người được vinh-hiển, và Đức Chúa Trời được vinh-hiển nơi Con người. 32 Đức Chúa Trời cũng sẽ làm cho Con người vinh-hiển nơi chính mình Ngài, và Ngài sẽ kíp làm cho vinh-hiển. 33 Hỡi các con trẻ ta, ta còn tạm ở với các ngươi; các ngươi sẽ tìm ta, và như ta đã nói với người Giu-đa rằng: Các ngươi không thể đến nơi ta đi, thì bây giờ ta cũng nói với các ngươi như vậy. 34 Ta ban cho các ngươi một điều-răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy. 35 Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại đều đó mà thiên-hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn-đồ ta. 36 Si-môn Phi-e-rơ thưa cùng Ngài rằng: Lạy Chúa, Chúa đi đâu? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nơi ta đi, bây giờ ngươi chẳng có thể theo ta được; nhưng rồi sau ngươi sẽ theo ta.

37 Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, sao hiện bây giờ tôi không thể theo Chúa được? Tôi liều sự sống tôi vì Chúa! 

Lời bảo trước cho Phi-e-rơ

(Lu-ca) 22 31 Hỡi Si-môn, Si-môn, nầy, quỉ Sa-tan đã đòi sàng-sảy ngươi như lúa mì. 32 Song ta đã cầu-nguyện cho ngươi, hầu cho đức-tin ngươi không thiếu-thốn. Vậy, đến khi người đã hối-cải, hãy làm cho vững chí anh em mình. 33 Phi-e-rơ thưa rằng: Thưa Chúa, tôi sẵn lòng đi theo Chúa, đồng tù đồng chết. 34 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi Phi-e-rơ, ta nói cùng ngươi, hôm nay khi gà chưa gáy, ngươi sẽ ba lần chối không biết ta.

Nhà của Cha. — Câu hỏi về sứ-đồ. — Đức Chúa Jêsus hứa ban Đức Thánh-Linh

(Giăng) 14 1 Lòng các ngươi chớ hề bối-rối; hãy tin Đức Chúa Trời, cũng hãy tin ta nữa. 2 Trong nhà Cha ta có nhiều chỗ ở; bằng chẳng vậy, ta đã nói cho các ngươi rồi. Ta đi sắm-sẵn cho các ngươi một chỗ. 3 Khi ta đã đi, và đã sắm-sẵn cho các ngươi một chỗ rồi, ta sẽ trở lại đem các ngươi đi với ta, hầu cho ta ở đâu thì các ngươi cũng ở đó. 4 Các ngươi biết ta đi đâu, và biết đường đi nữa.

5 Thô-ma thưa rằng: Lạy Chúa, chúng tôi chẳng biết Chúa đi đâu; làm sao biết đường được? 6 Vậy Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha. 7 Ví bằng các ngươi biết ta, thì cũng biết Cha ta; và từ bây giờ các ngươi biết và đã thấy Ngài.

8 Phi-líp thưa rằng: Lạy Chúa, xin chỉ Cha cho chúng tôi, thì đủ rồi. 9 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi Phi-líp, ta ở cùng các ngươi đã lâu thay, mà ngươi chưa biết ta! Ai đã thấy ta, tức là đã thấy Cha. Sao ngươi lại nói rằng: Xin chỉ Cha cho chúng tôi? 10 Người há không tin rằng ta ở trong Cha và Cha ở trong ta, hay sao? Những lời ta nói với các ngươi, chẳng phải ta tự nói; ấy là Cha ở trong ta, chính Ngài làm trọn việc riêng của Ngài. 11 Khi ta nói rằng ta ở trong Cha và Cha ở trong ta, thì hãy tin ta; bằng chẳng, hãy tin bởi công-việc ta. 12 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, kẻ nào tin ta, cũng sẽ làm việc ta làm; lại cũng làm việc lớn hơn nữa, vì ta đi về cùng Cha. 13 Các ngươi nhơn danh ta mà cầu-xin đều chi mặc dầu, ta sẽ làm cho, để Cha được sáng danh nơi Con. 14 Nếu các ngươi nhơn danh ta xin đều chi, ta sẽ làm cho.

15 Nếu các ngươi yêu-mến ta, thì giữ-gìn các điều-răn ta. 16 Ta lại sẽ nài-xin Cha, Ngài sẽ ban cho các ngươi một Đấng Yên-ủi khác, để ở với các ngươi đời đời, 17 tức là Thần lẽ thật, mà thế-gian không thể nhận-lãnh được, vì chẳng thấy và chẳng biết Ngài; nhưng các ngươi biết Ngài, vì Ngài vẫn ở với các ngươi và sẽ ở trong các ngươi. 18 Ta không để cho các ngươi mồ-côi đâu, ta sẽ đến cùng các ngươi. 19 Còn ít lâu, thế-gian chẳng thấy ta nữa, nhưng các ngươi sẽ thấy ta; vì ta sống thì các ngươi cũng sẽ sống. 20 Nội ngày đó, các ngươi sẽ nhận biết rằng ta ở trong Cha ta; các ngươi ở trong ta, và ta ở trong các ngươi. 21 Ai có các điều-răn của ta và vâng-giữ lấy, ấy là kẻ yêu-mến ta; người nào yêu-mến ta sẽ được Cha ta yêu lại, ta cũng sẽ yêu người, và tỏ cho người biết ta.

22 Giu-đe, chớ không phải là Ích-ca-ri-ốt, thưa Ngài rằng: Lạy Chúa, vì sao Chúa sẽ tỏ mình cho chúng tôi, mà không tỏ mình cho thế-gian? 23 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ai yêu-mến ta, thì vâng-giữ lời ta, Cha ta sẽ thương-yêu người, chúng ta đều đến cùng người và ở trong người. 24 Còn kẻ nào chẳng yêu-mến ta, thì không vâng-giữ lời ta; và lời các ngươi nghe đó, chẳng phải bởi ta, nhưng bởi Cha, là Đấng đã sai ta đến.

25 Ta đã nói những đều đó với các ngươi đang khi ta còn ở cùng các ngươi. 26 Nhưng Đấng Yên-ủi, tức là Đức Thánh-Linh mà Cha sẽ nhơn danh ta sai xuống, Đấng ấy sẽ dạy-dỗ các ngươi mọi sự, nhắc lại cho các ngươi nhớ mọi đều ta đã phán cùng các ngươi. 27 Ta để sự bình-an lại cho các ngươi; ta ban sự bình-an ta cho các ngươi; ta cho các ngươi sự bình-an chẳng phải như thế-gian cho. Lòng các ngươi chớ bối-rối và đừng sợ-hãi. 28 Các ngươi từng nghe ta nói rằng: Ta đi, và ta trở lại cùng các ngươi. Nếu các ngươi yêu-mến ta, thì sẽ vui-mừng về đều ta đi đến cùng Cha, bởi vì Cha tôn-trọng hơn ta. 29 Hiện nay ta đã nói những đều đó với các ngươi trước khi xảy đến, để khi những đều đó xảy đến thì các ngươi tin. 30 Ta sẽ chẳng nói chi với các ngươi nữa, vì vua-chúa thế-gian nầy hầu đến; người chẳng có chi hết nơi ta. 31a Nhưng thế-gian phải biết rằng ta yêu-mến Cha, và làm theo đều Cha đã phán dặn.

(Lu-ca) 22 35 Đoạn, Ngài lại phán rằng: Khi ta đã sai các ngươi đi, không đem túi, bao, giày chi hết, các ngươi có thiếu gì không? Môn-đồ thưa rằng: Không thiếu chi hết. 36 Ngài phán rằng: Nhưng bây giờ, ai có túi bạc, hãy lấy đi, ai có bao, cũng vậy; ai không có gươm, hãy bán áo ngoài đi mà mua. 37 Vì ta rao cho các ngươi, có lời chép rằng: Ngài đã bị kể vào hàng kẻ dữ. Lời ấy phải ứng-nghiệm về chính mình ta. Thật vậy, sự đã chỉ về ta hầu được trọn. 38 Các sứ-đồ thưa rằng: Thưa Chúa, có hai thanh gươm đây. Ngài phán rằng: Ấy là đủ.

(Giăng) 18  31b Hãy đứng dậy, chúng ta phải đi khỏi đây…

(Ma-thi-ơ) 26 30 Khi đã hát thơ thánh rồi, Đức Chúa Jêsus và môn-đồ đi ra mà lên núi Ô-li-ve. 31 Ngài bèn phán rằng: Đêm nay các ngươi sẽ đều vấp-phạm vì cớ ta, như có chép rằng: Ta sẽ đánh kẻ chăn chiên, thì chiên trong bầy sẽ bị tan-lạc. 32 Song sau khi ta sống lại rồi, ta sẽ đi đến xứ Ga-li-lê trước các ngươi. 

 33 Phi-e-rơ cất tiếng thưa rằng: Dầu mọi người vấp-phạm vì cớ thầy, song tôi chắc không bao giờ vấp-phạm vậy. 34 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Quả thật, ta nói cùng ngươi, chính đêm nay, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần. 35 Phi-e-rơ thưa rằng: Dầu tôi phải chết với thầy đi nữa, tôi chẳng chối thầy đâu. Hết thảy môn-đồ đều nói y như vậy.

< Lui    Trang Lịch     Tới >