23 9 Về các tiên-tri: Lòng ta tan-nát trong ta; xương ta thảy đều run-rẩy; ta như người say, như người xây-xẫm vì rượu, bởi cớ Đức Giê-hô-va và những lời thánh của Ngài.
10 Trong đất đầy những kẻ tà-dâm; vì cớ bị rủa-sả thì đất nên sầu-thảm; những đồng cỏ nơi đồng-vắng đều khô-khan. Người ta chạy theo đường dữ, sức chúng nó là không công-bình; 11 Vì chính kẻ tiên-tri thầy tế-lễ đều là ô-uế, ta thấy sự gian-ác chúng nó đến trong nhà ta; Đức Giê-hô-va phán vậy. 12 Cho nên đường chúng nó sẽ như nơi trơn-trợt trong tối-tăm, sẽ bị đuổi và vấp-ngã tại đó. Vì đến năm chúng nó bị thăm-phạt, ta sẽ giáng tai-vạ trên chúng nó, Đức Giê-hô-va phán vậy.
13 Ta đã thấy rõ sự điên-dại của bọn tiên-tri xứ Sa-ma-ri; chúng nó nhơn danh Ba-anh mà nói tiên-tri, khiến dân Y-sơ-ra-ên ta lầm-lạc. 14 Nhưng, nơi bọn tiên-tri ở Giê-ru-sa-lem, ta đã thấy sự đáng gớm-ghiếc: chúng nó phạm tội tà-dâm, bước theo sự giả-dối; chúng nó làm cho cứng-vững tay kẻ dữ, đến nỗi chẳng ai xây-bỏ sự ác của mình. Ta coi chúng nó thảy đều như Sô-đôm, và dân-cư nó như Gô-mô-rơ.
15 Vậy nên, về phần bọn tiên-tri đó, Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Nầy, ta sẽ cho chúng nó ăn ngải-cứu và uống mật-đắng; vì các tiên-tri ở Giê-ru-sa-lem đã làm cho sự vô-đạo tràn ra trong cả xứ. 16 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Chớ nghe những lời của các tiên-tri nói tiên-tri với các ngươi. Chúng nó dạy cho các ngươi sự hư-không, và nói sự hiện-thấy bởi lòng mình, chẳng phải bởi miệng Đức Giê-hô-va. 17 Chúng nó cứ bảo kẻ khinh-dể ta rằng: Đức Giê-hô-va phán, các ngươi sẽ được bình-an. Lại bảo những kẻ bước theo sự cứng-cỏi của lòng mình rằng: Chẳng có tai-họa nào sẽ đến trên các ngươi hết. 18 Vậy ai đã đứng được trong sự bàn-luận của Đức Giê-hô-va, để được ngắm-xem và nghe lời Ngài? Ai đã suy-xét và nghe lời Ngài? 19 Nầy, cơn giận của Đức Giê-hô-va đã phát ra như bão, như gió lốc, nổ trên đầu những kẻ dữ. 20 Đức Giê-hô-va chưa làm trọn ý đã định trong lòng, thì cơn giận của Ngài sẽ chẳng trở lại. Trong ngày sau-rốt, các ngươi sẽ rõ biết sự ấy.
21 Ta chẳng sai những tiên-tri nầy, mà chúng nó đã chạy; ta chẳng phán với, mà đã nói tiên-tri. 22 Nếu chúng nó có đứng trong sự bàn-luận ta, thì đã khiến dân ta nghe lời ta, và đã làm cho dân từ đường dữ việc xấu mà trở lại rồi. 23 Đức Giê-hô-va phán: Ta có phải là Đức Chúa Trời ở gần mà không phải là Đức Chúa Trời ở xa sao? 24 Đức Giê-hô-va phán: Có người nào có thể giấu mình trong các nơi kín cho ta đừng thấy chăng? Đức Giê-hô-va phán: Há chẳng phải ta đầy-dẫy các từng trời và đất sao?
25 Ta nghe đều những kẻ tiên-tri nầy nói, chúng nó nhơn danh ta mà nói tiên-tri giả-dối, rằng: Ta có chiêm-bao; thật, ta có chiêm-bao! 26 Những tiên-tri ấy, theo sự dối-trá của lòng mình mà nói tiên-tri, chúng nó có lòng ấy cho đến chừng nào? 27 Chúng nó mỗi người thuật chiêm-bao cùng kẻ lân-cận, tưởng sẽ khiến dân quên danh ta cũng như tổ-phụ chúng nó vì Ba-anh quên danh ta. 28 Khi tiên-tri nào có chiêm-bao, hãy thuật chiêm-bao ấy đi; còn kẻ nào đã lãnh lời ta, hãy truyền lại lời ta cách trung-tín! Đức Giê-hô-va phán: Rơm-rạ há xen vào với lúa mì sao? 29 Lời ta há chẳng như lửa, như búa đập vỡ đá sao? Đức Giê-hô-va phán vậy.
30 Vậy nên Đức Giê-hô-va phán rằng: Nầy, ta nghịch cùng những kẻ tiên-tri ăn-cắp lẫn nhau về lời của ta. 31 Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ta nghịch cùng những kẻ tiên-tri dùng lưỡi mình nói ra, mà rằng: Ngài phán. 32 Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ta nghịch cùng những kẻ lấy chiêm-bao giả-dối mà nói tiên-tri, thuật lại và lấy lời dối-trá khoe-khoang mà làm cho dân ta lầm-lạc, nhưng ta không sai và cũng không bảo chúng nó; chúng nó cũng không làm ích gì cho dân nầy hết, Đức Giê-hô-va phán vậy.
33 Nếu dân nầy, kẻ tiên-tri hay là thầy tế-lễ, hỏi ngươi rằng: Gánh nặng của Đức Giê-hô-va là gì? — Khá đáp rằng: Gánh nặng gì? Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ từ bỏ các ngươi. — 34 Còn như kẻ tiên-tri, thầy tế-lễ, và dân sẽ nói rằng: Gánh nặng của Đức Giê-hô-va, — thì ta sẽ phạt người ấy và nhà nó. 35 Vậy, nầy là câu mỗi người khá hỏi kẻ lân-cận mình, mỗi người khá hỏi anh em mình rằng: Đức Giê-hô-va đã trả lời làm sao? Đức Giê-hô-va đã phán thể nào? 36 Bấy giờ chớ nói gánh nặng của Đức Giê-hô-va nữa; vì lời của mỗi một người sẽ là gánh nặng của nó, vì các ngươi đã làm trái những lời của Đức Chúa Trời hằng sống, của Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời chúng ta. 37 Vậy ngươi khá hỏi kẻ tiên-tri rằng: Đức Giê-hô-va đã trả lời cho ngươi làm sao? Hay là: Đức Giê-hô-va đã phán thể nào? 38 Nhưng nếu các ngươi nói rằng: Gánh nặng của Đức Giê-hô-va, — bởi cớ đó, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Vì các ngươi nói lời nầy: Gánh nặng của Đức Giê-hô-va, và ta đã sai đến cùng các ngươi đặng bảo các ngươi rằng: Chớ còn nói rằng: Gánh nặng của Đức Giê-hô-va, — 39 nhơn đó, nầy, ta sẽ quên hẳn các ngươi; ta sẽ bỏ các ngươi, và thành ta đã ban cho các ngươi và tổ phụ-các ngươi, xa khỏi trước mặt ta. 40 Ta sẽ khiến các ngươi chịu nhơ-nhuốc đời đời, hổ-thẹn vô-cùng, không bao giờ quên được.