Ngày 12 tháng Bảy

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Ê-sai 40:1 - 41:10

Những lời tiên tri của Ê-sai về sự phục hồi và Đấng Mê-si-a

Ê-sai là một trong nhiều nhà tiên tri đã lên tiếng chống lại tội lỗi của Giu-đa và tiên đoán về sự bị giam cầm bởi các nước ngoại bang. Các bộ lạc phía bắc đã bị đưa đi. Nếu có lý do gì để lạc quan trong triều đại Ê-xê-chia, thì giờ đây điều đó đã bị mất đi giữa chủ nghĩa ngoại giáo mà Ma-na-se đã nuôi dưỡng. Do đó Ê-sai một lần nữa ra đường để cảnh báo chống lại thờ thần tượng, phù thủy và thậm chí cả chiêm tinh học. Nhưng giờ đây trong những ngày cuối đời của mình, và với hầu hết Y-sơ-ra-ên đã ở trong lưu vong nước ngoài, Ê-sai chuyển trọng tâm của mình sang thời kỳ lưu vong của Giu-đa. Ông viết như thể ông đang nhìn thấy Chúa đối với dân tộc sau khi Giê-ru-sa-lem bị phá hủy. Ông thấy sự tuyệt vọng của họ trong việc bị lưu vong ở Ba-by-lôn. Nhưng ngay cả bây giờ, thông qua sự mặc khải của Chúa, Ê-sai thấy sự phục hồi Y-sơ-ra-ên, sự trở về của họ từ sự bị giam cầm thành một quốc gia thịnh vượng, và thành Giê-ru-sa-lem được xây dựng lại.

Ê-sai tuyên bố rằng sứ mệnh của ông vào thời điểm này là mang lại sự an ủi cho những người đã lưu vong và cho những người sắp bị bắt làm tù binh. Chúa có một mục đích xa hơn trong những lời tiên tri của Ê-sai: Ngài muốn tiết lộ điều sắp xảy ra để khi điều đó xảy ra, dân chúng sẽ biết rằng chính Chúa đang trừng phạt họ và Chúa sẽ giải cứu họ. Ngài không muốn họ gán công bất cứ điều gì cho các thần ngoại giáo mà họ thờ phượng. Để đảm bảo không có sự nhầm lẫn nào về điều này, Chúa cụ thể tiết lộ tên của Si-ru, vua Ba Tư, người 150 năm sau sẽ là công cụ của Chúa trong việc mang lại sự phục hồi.

Những lời tiên tri của Ê-sai phục vụ thêm để giúp dân chúng mong đợi sự đến của Đấng Mê-si-a và vương quốc vĩnh cửu của Ngài về công lý, công bình và sự cứu rỗi. Những thông điệp phục hồi nằm trong bối cảnh thích hợp cho những lời tiên tri về Đấng Mê-si-a. Cũng như Y-sơ-ra-ên đã là tôi tớ chịu khổ của Chúa, Đấng Mê-si-a cũng sẽ là tôi tớ chịu khổ cho tất cả mọi người, bao gồm cả người ngoại bang. Cũng như Y-sơ-ra-ên sẽ được phục hồi trong thịnh vượng, những tín đồ trung tín qua mọi thời đại cũng sẽ được ban phước trong vương quốc của Đấng Mê-si-a. Và cũng như những kẻ áp bức dân Chúa sẽ bị tiêu diệt, sự phán xét của Chúa cũng sẽ tiêu diệt vĩnh viễn những kẻ gian ác. Và vẫn còn cho những người công bình, Chúa đang chuẩn bị một nơi mà tất cả sẽ có niềm vui và hòa bình vĩnh cửu. Vì vậy, theo nhiều cách, sự trừng phạt hiện tại của Y-sơ-ra-ên và sự phục hồi được hứa hẹn của họ tương tự với vương quốc của Đấng Mê-si-a, sự phán xét cuối cùng vào thời điểm cuối thời gian, và ngôi nhà vĩnh cửu của những người được cứu.

Trong tất cả Kinh Thánh, những lời tiên tri của Ê-sai về sự phục hồi của Y-sơ-ra-ên và sự đến của Đấng Mê-si có thể là những lời kỳ diệu, tuyệt vời, an ủi, truyền cảm hứng, lạc quan và khích lệ nhất từng được một tín đồ đọc—đặc biệt là một tín đồ đã trải qua khổ đau cá nhân lớn hoặc biết sự tuyệt vọng của việc lưu vong tâm linh. Nó tiếp tục là một lời cảnh báo nghiêm túc cho những ai muốn kiên trì trong sự bất công, nhưng đó là một thông điệp hy vọng tươi mới cho tất cả những tội nhân sẵn sàng thừa nhận tội lỗi của họ và sống đời ăn năn để phục vụ Chúa.

Đức Chúa Trời ban sự cứu cho dân mình, sai Đấng Mê-si là Đấng cứu, và lập Giê-ru-sa-lem mới
(Từ đoạn 40 đến 46)

Lời hứa về sự cứu. — Quyền cao-cả của Chúa và sự yếu-đuối của loài người

40 1 Đức Chúa Trời của các ngươi phán rằng: Hãy yên-uỉ, hãy yên-uỉ dân ta. 2 Hãy nói cho thấu lòng Giê-ru-sa-lem, và rao rằng sự tranh-chiến của nó đã trọn; tội-lỗi nó đã được tha; nó đã chịu gấp hai từ tay Đức Giê-hô-va vì các tội mình.

3 Có tiếng kêu rằng: Hãy mở đường trong đồng vắng cho Đức Giê-hô-va; hãy ban bằng đường cái trong đất hoang cho Đức Chúa Trời chúng ta! 4 Mọi nơi sủng-thấp sẽ được cao lên; mọi núi mọi gò sẽ bị hạ xuống; các nơi gập-ghềnh sẽ làm cho bằng, các nơi dốc-hãm sẽ làm thành đồng-nội. 5 Bấy giờ sự vinh-hiển của Đức Giê-hô-va sẽ hiện ra, và mọi xác-thịt đều sẽ xem thấy; vì miệng Đức Giê-hô-va đã phán vậy.

6 Có tiếng kẻ rằng: Hãy kêu! Và có đáp rằng: Tôi sẽ kêu thế nào? — Mọi xác-thịt giống như cỏ, nhan-sắc nó như hoa ngoài đồng. 7 Cỏ khô, hoa rụng, vì hơi Đức Giê-hô-va thổi qua. Phải, dân nầy khác nào cỏ ấy: 8 cỏ khô, hoa rụng; nhưng lời của Đức Chúa Trời chúng ta còn mãi đời đời!

9 Ai rao tin lành cho Si-ôn, hãy lên trên núi cao! Ai rao tin lành cho Giê-ru-sa-lem, hãy ra sức cất tiếng lên! Hãy cất tiếng lên, đừng sợ! Hãy bảo các thành của Giu-đa rằng: Đức Chúa Trời của các ngươi đây! 10 Nầy, Chúa Giê-hô-va sẽ lấy quyền-năng mà đến; Ngài dùng cánh tay mình mà cai-trị. Nầy, sự ban-thưởng Ngài ở nơi Ngài, sự báo-trả Ngài ở trước mặt Ngài. 11 Ngài sẽ chăn bầy mình như người chăn chiên; thâu các con chiên con vào cánh tay mình và ẵm vào lòng; từ-từ dắt các chiên cái đương cho bú.

12 Ai đã lấy lòng bàn tay mà lường biển, lấy gang tay mà đo các từng trời? Ai đã lấy đấu mà đong bụi đất? Ai đã dùng cân mà cân núi, và dùng thăng-bằng mà cân gò? 13 Ai lường được Thần của Đức Chúa Trời, và làm mưu-sĩ Ngài, đặng dạy Ngài đều gì? 14 Nào Ngài đã bàn-luận với ai? Ai đã dạy khôn cho Ngài và dạy Ngài đường công-nghĩa? Nào ai đã đem sự thông-biết dạy Ngài và chỉ cho Ngài lối khôn-ngoan? 15 Kìa, các dân-tộc khác nào một giọt nước nhỏ trong thùng, và kể như là một mảy bụi rơi trên cân; nầy, Ngài giở các cù-lao lên như đồi vật nhỏ. 16 Rừng Li-ban chẳng đủ đốt lửa, những thú-vật ở đó chẳng đủ làm của-lễ thiêu. 17 Mọi dân-tộc ở trước mặt Đức Giê-hô-va thảy đều như không, Ngài xem như trống-không và hư-vô vậy.

18 Vậy thì các ngươi có thể ví Đức Chúa Trời với ai, lấy ảnh-tượng nào mà so-sánh với Ngài được? 19 Khi người thợ đúc tượng, thì thợ bạc lấy vàng mà bọc, và đúc cho những cái dây chuyền bằng bạc. 20 Kẻ nghèo không dâng nổi vật đó, thì chọn gỗ không mục được, và tìm thợ khéo đặng trổ một tượng không lay-đổ.

21 Các ngươi không biết sao? Vậy thì các ngươi không nghe sao? Người ta há chưa dạy cho các ngươi từ lúc ban-đầu? Các ngươi há chẳng hiểu từ khi dựng nền đất? 22 Ấy là Đấng ngự trên vòng trái đất nầy, các dân-cư trên đất như cào cào vậy. Chính Ngài là Đấng giương các từng trời ra như cái màn, và giương ra như trại để ở. 23 Chính Ngài là Đấng làm tiêu-diệt các quan-trưởng và làm cho các quan-xét trên đất ra hư-không. 24 Họ mới trồng, mới gieo, cây mới châm rễ trong đất, hơi Đức Giê-hô-va thổi qua, thì khô-héo; nầy, gió lốc đùa hết đi như rơm-rác.

25 Đấng Thánh phán rằng: Vậy thì các ngươi sánh ta cùng ai? Ai sẽ bằng ta? 26 Hãy ngước mắt lên cao mà xem: Ai đã tạo những vật nầy? Ấy là Đấng khiến các cơ-binh ra theo số nó, và đặt tên hết thảy; chẳng một vật nào thiếu, vì sức-mạnh Ngài lớn lắm, và quyền-năng Ngài rất cao.

27 Vậy thì, hỡi Gia-cốp, sao ngươi nói, hỡi Y-sơ-ra-ên, sao ngươi nói như vầy: Đường tôi đã khuất khỏi Đức Giê-hô-va, lý-đoán tôi qua khỏi Đức Chúa Trời tôi? 28 Ngươi không biết sao, không nghe sao? Đức Chúa Trời hằng sống, là Đức Giê-hô-va, là Đấng đã dựng nên các đầu-cùng đất, chẳng mỏi chẳng mệt; sự khôn-ngoan Ngài không thể dò. 29 Ngài ban sức-mạnh cho kẻ nhọc-nhằn, thêm lực-lượng cho kẻ chẳng có sức. 30 Những kẻ trai trẻ cũng phải mòn-mỏi mệt-nhọc, người trai-tráng cũng phải vấp-ngã. 31 Nhưng ai trông-đợi Đức Giê-hô-va thì chắc được sức mới, cất cánh bay cao như chim ưng; chạy mà không mệt-nhọc, đi mà không mòn-mỏi.

Quyền-năng Đức Giê-hô-va tỏ ra vì dân Ngài. — Các thần-tượng là hư-không

41 1 Hỡi các cù-lao, hãy nín-lặng trước mặt ta; các dân-tộc hãy lấy sức mới; hãy đến gần, thì mới nói! Chúng ta hãy đến gần nhau để xét-đoán! 2 Ai đã khiến người kia dấy lên từ phương đông, lấy sự công-bình gọi người đến kề chơn mình? Ngài phó các dân-tộc trước mặt Người, khiến người cai-trị các vua, phó họ như bụi cho gươm người, giống như rác-rến bị gió thổi cho cung người. 3 Người đuổi theo họ trên con đường chưa hề đặt chơn, mà vẫn vô-sự lướt dặm. 4 Ai đã làm và thành-tựu việc nầy? Ai đã gọi các dòng-dõi từ ban đầu? Ấy là chính ta, Đức Giê-hô-va, là đầu-tiên, mà cũng sẽ ở với cuối-cùng. 5 Các cù-lao thấy và thất-kinh; các đầu-cùng đất đều run-rẩy. Chúng nó đều đến gần và nhóm lại, 6 ai nấy giúp-đỡ kẻ lân-cận mình, và bảo anh em mình rằng: Hãy phấn-chí! 7 Thợ mộc giục lòng thợ vàng; kẻ dùng búa đánh bóng giục lòng kẻ đánh đe; luận về việc hàn rằng: Hàn vẫn tốt; đoạn lấy đinh đóng nó cho khỏi lung-lay.

8 Nhưng, hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi là tôi-tớ ta, còn ngươi, Gia-cốp, là kẻ ta đã chọn, dòng-giống của Áp-ra-ham, bạn ta; 9 ta đã cầm lấy ngươi từ đầu-cùng đất, gọi ngươi từ các góc đất, mà bảo ngươi rằng: Ngươi là tôi-tớ ta; ta đã lựa ngươi, chưa từng bỏ ngươi. 10 Đừng sợ, vì ta ở với ngươi; chớ kinh-khiếp, vì ta là Đức Chúa Trời ngươi! Ta sẽ bổ sức cho ngươi; phải, ta sẽ giúp-đỡ ngươi, lấy tay hữu công-bình ta mà nâng-đỡ ngươi.

< Lui    Trang Lịch     Tới >