Ê-sai Cảnh Báo Chống Lại Sự Sa Ngã
Nhận thức rõ về sự nông cạn tâm linh của họ, Ê-sai tiếp tục cảnh báo dân chúng về những con đường tội lỗi của họ, và khuyến khích họ đừng để sự hưng phấn của thời kỳ phục hưng này giảm sút. Một lần nữa ông nhắc lại thông điệp cơ bản: nếu họ từ bỏ sự hiến dâng mới tìm được, họ sẽ bị tiêu diệt. Và biết rõ rằng họ thực sự sẽ thất bại, Ê-sai một lần nữa nói với họ về sự sụp đổ của Giê-ru-sa-lem, cuộc lưu đày nước ngoài trong cảnh tù túng, ngày phục hồi, và sự trừng phạt những kẻ áp bức họ. Thông điệp luôn giống nhau, nhưng sự cứng lòng của họ ngăn cản họ lắng nghe.
Lời tiên-tri nghịch cùng Ép-ra-im. — Ngăm-đe và khuyên-dỗ
28 1 Khốn thay cho mão triều-thiên kiêu-ngạo của những bợm rượu Ép-ra-im, khốn thay cho hoa chóng tàn làm đồ trang-sức đẹp nhứt dân ấy, đóng tại nơi trũng màu-mỡ của những người say rượu! 2 Nầy, từ nơi Chúa có một người mạnh và có quyền, giống như cơn bão mưa đá, như trận gió phá-hại, như nước lớn vỡ bờ. Người sẽ lấy tay ném cả xuống đất. 3 Mão triều-thiên kiêu-ngạo của những bợm rượu Ép-ra-im sẽ bị giày-đạp dưới chơn. 4 Cái hoa chóng tàn làm đồ trang-sức đẹp-nhứt dân ấy, đóng tại nơi trũng màu-mỡ, cũng sẽ giống như trái vả chín trước mùa hè: người ta thấy nó, vừa mới vào tay thì đã nuốt.
5 Trong ngày đó, Đức Giê-hô-va vạn-quân sẽ trở nên mão triều-thiên chói-sáng và mão miện rực-rỡ của dân sót Ngài; 6 sẽ trở nên thần công-chính cho kẻ ngồi trên tòa xét-đoán, và sức-mạnh cho những kẻ đuổi giặc nơi cửa thành.
7 Song những kẻ ấy cũng choáng-váng vì rượu, xiêu-tó vì các thứ rượu mạnh. Thầy tế-lễ và đấng tiên-tri đều choáng-váng vì rượu mạnh, bị rượu nuốt đi, nhơn các thứ rượu mạnh mà xoàng-ba; xem sự hiện-thấy thì cắt-nghĩa sai, xử kiện thì vấp-ngã; 8 mửa ra ô-uế đầy bàn-tiệc, chẳng có chỗ nào sạch!
9 Vậy người sẽ dạy khôn cho ai, và khiến ai hiểu sự dạy-dỗ mình? Có phải là dạy cho những trẻ con thôi bú, mới lìa khỏi vú chăng? 10 Vì, với họ phải giềng-mối thêm giềng-mối, giềng-mối thêm giềng-mối; hàng thêm hàng, hàng thêm hàng; một chút chỗ nầy, một chút chỗ kia! 11 Vậy nên Đức Giê-hô-va sẽ dùng môi lạ lưỡi khác mà phán cùng dân nầy. 12 Ngài đã phán cùng nó rằng: Đây là nơi yên-nghỉ; hãy để kẻ mệt-nhọc được yên-nghỉ. Nầy là lúc mát-mẻ cho các ngươi. Thế mà họ chẳng chịu nghe. 13 Lời Đức Giê-hô-va đối với họ sẽ là giềng-mối thêm giềng mối, giềng-mối thêm giềng-mối; hàng thêm hàng, hàng thêm hàng; một chút chỗ nầy, một chút chỗ kia; hầu cho họ bước tới, thì ngã nhào và giập nát, sập bẫy, và bị bắt!
14 Vậy nên, hỡi các ngươi là những người ngạo-mạn, cai-trị dân nầy ở Giê-ru-sa-lêm, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. 15 Vì các ngươi nói rằng: Chúng ta đã kết-ước với sự chết, và giao-ước cùng nơi Âm-phủ. Khi tai-nạn hủy-diệt trải qua, sẽ chẳng chạm đến ta đâu. Chúng ta lấy sự nói dối làm nơi nương-náu, sự gian-lận làm nơi ẩn mình.
29 13 Chúa có phán rằng: Vì dân nầy chỉ lấy miệng tới gần ta, lấy môi-miếng tôn ta, mà lòng chúng nó thì cách xa ta lắm; sự chúng nó kính-sợ ta chẳng qua là điều-răn của loài người, bởi loài người dạy cho;
28 16 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta đặt tại Si-ôn một hòn đá để làm nền, là đá đã thử-nghiệm, là đá góc quí-báu, làm nền bền-vững: ai tin sẽ chẳng gấp-rúc. 17 Ta sẽ lấy sự chánh-trực làm dây đo, sự công-bình làm chuẩn-mực; mưa đá sẽ hủy-diệt nơi ẩn-náu bằng sự nói dối, nước sẽ ngập chỗ nương-náu. 18 Bấy giờ ước các ngươi kết với sự chết sẽ phế đi, ước các ngươi giao cùng nơi Âm-phủ sẽ không đứng được. Khi tai-nạn hủy-diệt trải qua, các ngươi đều bị giày-đạp. 19 Mỗi lần tai-nạn trải qua, sẽ bắt lấy các ngươi, vì nó trải qua mọi buổi sớm mai, ngày và đêm; chỉ có sự kinh-sợ làm cho các ngươi hiểu-biết lời dạy ấy. 20 Giường ngắn quá không thể duỗi mình; mền hẹp quá không thể quấn mình.
21 Vì Đức Giê-hô-va sẽ dấy lên như ở núi Phê-ra-xim; Ngài nổi giận như tại trũng Ga-ba-ôn, đặng làm việc Ngài, là việc khác thường, và làm công Ngài, là công lạ-lùng. 22 Vậy bây giờ, đừng khinh-lờn nữa, e dây trói càng buộc chặt các ngươi chăng; vì ta có nghe từ nơi Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân, lịnh truyền hủy-diệt cả đất.
23 Hãy lắng tai, nghe tiếng ta; hãy để ý, nghe lời ta! 24 Kẻ cày để gieo, há hằng ngày cứ cày luôn hay sao? Há chẳng vỡ đất và bừa hay sao? 25 Khi đã bộng bằng mặt đất rồi, há chẳng vải tiểu-hồi, gieo đại-hồi ư? Há chẳng tỉa lúa-mì nơi rãnh, mạch-nha nơi đã cắm dấu, và đại-mạch trên bờ ư? 26 Ấy là Đức Chúa Trời dạy và bảo nó cách phải làm. 27 Vì người ta chẳng dùng trái-lăn mà nghiền tiểu-hồi, cũng chẳng cho bánh-xe lăn trên đại-hồi; nhưng tiểu-hồi thì đập bằng cái que, đại-hồi thì đập bằng cái lẻ. 28 Người ta vẫn xay lúa mì; nhưng chẳng đập luôn, dầu cho hột thóc qua dưới bánh-xe hoặc chơn ngựa, song không giập nát. 29 Đều đó cũng ra bởi Đức Giê-hô-va vạn-quân, mưu Ngài lạ-lùng, sự khôn-ngoan Ngài tốt-lành.
Lời tiên-tri nghịch cùng Giê-ru-sa-lem
22 1 Gánh-nặng về trũng của sự hiện-thấy.
Ngươi có sự gì mà cả dân trèo lên nóc nhà như vậy? 2 Hỡi thành xôn-xao, đầy sự om-sòm, là ấp vui-vẻ kia; các kẻ chết của ngươi chẳng phải chết vì gươm, cũng không phải là tử-trận. 3 Các quan cai-trị của ngươi thảy đều cùng nhau chạy trốn, bị trói bởi những kẻ cầm cung; còn trong dân ngươi, kẻ nào trốn xa mà người ta tìm thấy, thì đã bị trói làm một. 4 Vậy nên ta phán rằng: Các ngươi chớ ngó ta, ta sẽ khóc-lóc thảm-thiết. Đừng tìm cách yên-ủi ta về sự hủy-diệt của con gái dân ta! 5 Vì ấy là ngày bị rối-loạn, giày-đạp, và kinh-hãi trong trũng của sự hiện-thấy, đến bởi Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân; tường-thành vỡ-lở, tiếng kêu đến núi.
6 Ê-lam đeo giỏ tên, có xe binh lính-kỵ đi theo, và Ki-rơ để trần cái thuẫn, 7 các nơi trũng đẹp nhứt đầy những xe-cộ, và lính-kỵ dàn trận tại trước cửa thành. 8 Màn che Giu-đa đã cất rồi; và trong ngày đó ngươi trông về khí-giới của nhà rừng. 9 Các ngươi thấy thành Đa-vít bị nhiều nơi sứt-mẻ, bèn thâu-chứa nước ao dưới lại. 10 Các ngươi đếm nhà-cửa Giê-ru-sa-lem, phá những nhà-cửa để tu-bổ tường-thành; 11 lại đào hồ giữa khoảng hai tường-thành đặng chứa nước ao cũ. Nhưng các ngươi chẳng trông lên Đấng làm nên sự đó; chẳng nhìn-xem Đấng đã định sự đó từ xưa. 12 Trong ngày đó, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân, gọi các ngươi khóc-lóc, thở-than, cạo đầu, và thắt bao gai; 13 thế mà trong các ngươi có sự vui-mừng hớn-hở. Người ta mổ bò, giết chiên, ăn thịt, uống rượu: Hãy ăn uống đi, vì ngày mai chúng ta sẽ chết!
14 Vả, Đức Giê-hô-va vạn-quân tỏ mình trong tai tôi rằng: Tội ấy chắc sẽ chẳng hề được tha cho các ngươi cho đến giờ các ngươi chết, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân, phán vậy.
Lời tiên-tri nghịch cùng Giê-ru-sa-lem
29 1 Khốn cho A-ri-ên, cho A-ri-ên, là thành Đa-vít đã đóng trại! Năm lại thêm năm, trải qua các kỳ lễ. 2 Bấy giờ ta sẽ làm cho A-ri-ên thắt-ngặt; tại đó sẽ có tang-chế than-vãn; nhưng nó vẫn còn làm A-ri-ên cho ta.
3 Ta sẽ đóng trại vây ngươi, lập đồn hãm ngươi, đắp lũy nghịch cùng ngươi. 4 Ngươi sẽ bị hạ xuống, nói ra từ dưới đất, giọng ngươi rầm-rĩ từ bụi-đất mà ra. Tiếng ngươi lên khỏi đất giống tiếng đồng-bóng, lời nói ngươi thỏ-thẻ ra từ bụi-đất.
5 Nhưng muôn-vàn kẻ thù ngươi sẽ như bụi nhỏ, lũ cường-bạo như trấu bay đi; sự đó sẽ xảy đến thình-lình chỉ trong một lát. 6 Đức Giê-hô-va vạn-quân sẽ dùng sấm-sét, động đất, tiếng ầm, gió lốc, bão, và ngọn lửa thiêu-nuốt mà thăm-phạt nó. 7 Như chiêm-bao, như sự hiện-thấy trong ban đêm thể nào, thì quân-chúng của mọi nước đánh A-ri-ên, hết thảy đều hãm thành và đồn-lũy, mà ép riết nó, cũng thể ấy. 8 Như người đói chiêm-bao thấy ăn, mà thức dậy, bụng vẫn trống; như người khát chiêm-bao thấy uống, mà thức dậy, nghe trong mình kiệt đi và khát-khao, cả quân-chúng của mọi nước đánh núi Si-ôn khác nào như vậy.
33 1 Khốn thay cho ngươi chưa bị hại mà hại người, chưa bị dối mà dối người! Khi ngươi hại người vừa rồi, chính ngươi sẽ bị hại; khi ngươi dối người vừa rồi, đến phiên ngươi sẽ bị dối.
29 9 Hãy sững-sờ và kinh-hãi! Hãy mù mắt và quáng-lòa! Họ say, nhưng không phải vì rượu; xoàng-ba, nhưng không phải bởi rượu mạnh. 10 Vì Đức Giê-hô-va đã rải thần ngủ mê khắp trên các ngươi; đã bịt mắt các ngươi, tức là các kẻ tiên-tri; đã trùm đầu các ngươi, tức là các kẻ tiên-kiến. 11 Vậy nên mọi sự hiện-thấy đối với các ngươi đã nên như lời của quyển sách đóng ấn, đưa cho người biết đọc, mà rằng: Xin đọc sách nầy! thì nó trả lời rằng: Tôi không đọc được, vì sách nầy có đóng ấn; 12 hoặc đưa cho người không biết đọc, mà rằng: Xin đọc sách nầy! thì nó rằng: Tôi không biết đọc.
14 vì cớ đó, ta sẽ cứ làm việc lạ-lùng giữa dân nầy, sự lạ rất là lạ, đến nỗi sự khôn-ngoan của người khôn-ngoan sẽ ra hư-không, sự thông-sáng của người thông-sáng sẽ bị giấu.
15 Khốn thay cho những kẻ giấu-kín mưu mình cách thẳm-sâu khỏi Đức Giê-hô-va, làm việc mình trong xó tối, và nói rằng: Ai thấy ta, ai biết ta? 16 Các ngươi thật là trái-ngược quá, há nên xem người thợ gốm như đất sét sao? Đồ-vật há được nói về kẻ làm nên mình rằng: Nó chẳng làm ra ta? Cái bình há được nói về kẻ tạo mình rằng: Nó chẳng có trí hiểu đâu.
17 Chẳng phải còn ít lâu nữa thì Li-ban sẽ đổi làm ruộng tốt, và ruộng tốt sẽ được kể như rừng rậm sao? 18 Trong ngày đó, kẻ điếc sẽ nghe những lời trong sách; con mắt của kẻ đui sẽ xem-thấy từ sự tối-tăm mù-mịt. 19 Những người nhu-mì cũng sẽ được thêm sự vui-vẻ trong Đức Giê-hô-va, những kẻ nghèo-khổ trong loài người sẽ nhơn Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên mà mừng-rỡ. 20 Vì người bạo-ngược đã bị diệt; kẻ khinh-lờn đã mất đi, phàm những kẻ nhơn dịp làm sự ác đã bị trừ-tiệt, 21 tức những kẻ lấy lời nói định tội người ta, gài bẫy cho những người kiện-cáo trước cửa, lấy sự hư-không làm khuất người công-bình.