Khi Chúa Giê-su bây giờ tiếp tục chuyến đi rộng lớn của Ngài về phía bắc qua Sê-sa-rê Phi-líp và sau đó lại về phía nam trở lại Ga-li-lê, Ngài dùng thời gian này để chuẩn bị các môn đồ được chọn của Ngài cho sự chết của Ngài và để củng cố chức vụ của họ trong việc tiếp tục công việc của Ngài. Tại thời điểm này trong chức vụ của Chúa Giê-su, các sứ đồ thực sự tin chắc rằng Chúa Giê-su là Đấng Mê-si-a, nhưng rõ ràng họ cũng có những quan niệm về một Đấng Mê-si-a chính trị. Nhận ra rằng sự hiểu biết của họ về danh Mê-si-a của Ngài vẫn còn rất hạn chế, và rằng đức tin hơi đơn giản của họ sẽ bị thử thách, Chúa Giê-su bắt đầu nói với các sứ đồ về sự chết của Ngài, cũng như những gánh nặng mà chính họ sẽ phải đối mặt. Lời nói về cái chết sắp xảy ra của nhà lãnh đạo của họ chắc chắn phải làm bối rối những người này, những người có hy vọng đóng vai trò then chốt trong một loại vương quốc hoàn toàn khác.
Điểm nổi bật của giai đoạn chuẩn bị này đến khi Chúa Giê-su dẫn Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng (những người dường như là vòng tròn thân tín của các môn đồ) lên núi Hẹt-môn (có vẻ như). Ở đó Chúa Giê-su được biến hình. Trong điều rõ ràng hơn nhiều so với một khải tượng đơn thuần, Môi-se và Ê-li xuất hiện cùng Chúa Giê-su với tư cách là đại diện của luật pháp và các tiên tri. Sự biến mất tiếp theo của Môi-se và Ê-li, cũng như những lời xác nhận từ trời nói ra, cho ba môn đồ biết về sự kết thúc của chế độ trước đây và quyền tối thượng của nước Đức Chúa Trời trong Đấng Christ Giê-su.
Ngay cả với cuộc biểu dương này cho ba người thân tín, và bất chấp lời cảnh báo của Chúa Giê-su về sự khiêm nhường trong việc sử dụng quyền năng phép lạ của họ, không lâu sau tất cả các môn đồ bắt đầu tranh luận với nhau về ai trong số họ là người lớn nhất. Chúa Giê-su đặt một đứa trẻ nhỏ trước mặt họ như một gương mẫu về sự khiêm nhường và dạy họ về sự cám dỗ, kỷ luật và sự tha thứ.
Các sách Phúc Âm ghi lại ở đây một lời xưng nhận của Phi-e-rơ rằng Chúa Giê-su là Đấng Christ. Sử dụng từ “hòn đá” một cách biểu tượng (vì tên của Phi-e-rơ có nghĩa là “hòn đá”), Chúa Giê-su nói rằng chính trên hòn đá là lời xưng nhận của Phi-e-rơ về Đấng Christ mà nước của Chúa Giê-su sẽ được thiết lập.
Phi-e-rơ xưng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ
(Ma-thi-ơ) 16 13 Khi Đức Chúa Jêsus đã vào địa-phận thành Sê-sa-rê Phi-líp, bèn hỏi môn-đồ, mà rằng: Theo lời người ta nói thì Con người là ai? 44 Môn-đồ thưa rằng: Người nói là Giăng Báp-tít; kẻ nói là Ê-li; kẻ khác lại nói là Giê-rê-mi, hay là một đấng tiên-tri nào đó. 15 Ngài phán rằng: Còn các ngươi thì xưng ta là ai? 16 Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống. 17 Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus phán cùng người rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi có phước đó; vì chẳng phải thịt và huyết tỏ cho ngươi biết đều nầy đâu, bèn là Cha ta ở trên trời vậy. 18 Còn ta, ta bảo ngươi rằng: Ngươi là Phi-e-rơ, ta sẽ lập Hội-thánh ta trên đá nầy, các cửa âm-phủ chẳng thắng được hội đó. 19 Ta sẽ giao chìa-khóa nước thiên-đàng cho ngươi; hễ đều gì mà ngươi buộc dưới đất, thì cũng sẽ phải buộc ở trên trời, và đều gì mà ngươi mở dưới đất, thì cũng sẽ được mở ở trên trời. 20 Đoạn, Ngài cấm môn-đồ đừng nói cho ai biết rằng Ngài, Đức Chúa Jêsus, là Đấng Christ.
21 Từ đó, Đức Chúa Jêsus mới tỏ cho môn-đồ biết rằng mình phải đi đến thành Giê-ru-sa-lem, phải chịu tại đó nhiều sự khốn-khổ bởi những người trưởng-lão, thầy tế-lễ cả, cùng thầy thông-giáo, và phải bị giết, đến ngày thứ ba phải sống lại. 22 Phi-e-rơ bèn đem Ngài riêng ra, mà can rằng: Hỡi Chúa, Đức Chúa Trời nào nỡ vậy! Sự đó sẽ không xảy đến cho Chúa đâu! 23 Nhưng Ngài xây mặt lại mà phán cùng Phi-e-rơ rằng: Ớ Sa-tan, hãy lui ra đằng sau ta! Ngươi làm gương xấu cho ta; vì ngươi chẳng nghĩ đến việc Đức Chúa Trời, song nghĩ đến việc người ta.
Giá Phải Trả Khi Theo Chúa
(Mác) 8 34 Đoạn, Ngài kêu dân-chúng và môn-đồ, mà phán rằng: Nếu ai muốn theo ta, phải liều mình, vác thập-tự-giá mình mà theo ta. 35 Vì ai muốn cứu sự sống mình thì sẽ mất; còn ai vì cớ ta và đạo Tin-lành mà mất sự sống, thì sẽ cứu. 36 Người nào nếu được cả thiên-hạ mà mất linh-hồn mình, thì có ích gì? 37 Hay là có người nào lấy chi mà đổi linh-hồn mình ư? 38 Vì giữa dòng-dõi gian-dâm tội-lỗi nầy, hễ ai hổ-thẹn về ta và đạo ta, thì Con người sẽ hổ-thẹn về kẻ ấy, khi ngự trong sự vinh-hiển của Cha Ngài mà đến với các thiên-sứ thánh.
9 1 Ngài lại phán cùng môn-đồ rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, trong những người đứng đây, có mấy kẻ sẽ chẳng chết trước khi chưa thấy nước Đức Chúa Trời lấy quyền-phép mà đến.
Sự hóa-hình
(Ma-thi-ơ) 17 1 Khỏi sáu ngày, Đức Chúa Jêsus đem Phi-e-rơ, Gia-cơ, và Giăng là em Gia-cơ, cùng Ngài đi tẻ lên núi cao. 2 Ngài biến-hóa trước mặt các người ấy, mặt Ngài sáng lòa như mặt trời, áo Ngài trắng như ánh sáng. 3 Nầy, có Môi-se và Ê-li hiện đến, nói chuyện cùng Ngài. 4 Phi-e-rơ bèn cất tiếng thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, chúng ta ở lại đây thì tốt lắm; ví bằng đẹp ý Chúa, thì tôi sẽ đóng ba trại tại đây, một cái cho Chúa, một cái cho Môi-se và một cái cho Ê-li. 5 Đang khi người còn nói, bỗng-chúc có một đám mây sáng rực che-phủ những người ở đó; và có tiếng từ trong mây phán rằng: Nầy là Con yêu-dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường; hãy nghe lời Con đó! 6 Khi môn-đồ nghe tiếng ấy, thì té sấp mặt xuống đất, và sợ-hãi lắm. 7 Song Đức Chúa Jêsus lại gần, rờ môn-đồ mà phán rằng: Hãy đứng dậy, đừng sợ! 8 Môn-đồ bèn ngửa mặt lên, thì chỉ thấy một mình Đức Chúa Jêsus mà thôi.
9 Đang khi Đức Chúa Jêsus và môn-đồ ở trên núi xuống, thì Ngài ra lịnh cấm rằng: Sự các ngươi đã thấy chớ thuật lại cùng ai, cho đến khi Con người từ kẻ chết sống lại. 10 Môn-đồ hỏi Ngài rằng: Vậy thì sao các thầy thông-giáo nói rằng Ê-li phải đến trước? 11 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Thật Ê-li phải đến mà sửa lại mọi việc. 12 Nhưng ta phán cùng các ngươi rằng: Ê-li đã đến rồi, và người ta không nhận biết, song họ lại xử với người theo ý-muốn mình; Con người phải chịu khốn-khổ bởi họ cũng như vậy. 13 Môn-đồ bèn hiểu rằng Ngài nói đó là nói về Giăng Báp-tít.
Chúa chữa bệnh phong-điên
14 Khi Đức Chúa Jêsus và môn-đồ đã trở lại cùng đoàn dân, thì có một người đến gần, quì trước mặt Ngài, 15 mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin Chúa thương đến con trai tôi! vì nó mắc bệnh phong-điên, phải chịu đau-đớn quá; thường khi té vào lửa, và té xuống nước. 16 Tôi đã đem nó cho môn-đồ Chúa, nhưng chữa không được. 17 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi dòng-dõi không tin và gian-tà kia, ta sẽ ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ nhịn-nhục các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến đây cho ta. 18 Rồi Đức Chúa Jêsus quở-trách quỉ, quỉ liền ra khỏi đứa trẻ, và từ giờ đó đứa trẻ được lành.
19 Môn-đồ bèn đến gần Đức Chúa Jêsus, mà hỏi riêng rằng: Vì cớ gì chúng tôi không đuổi quỉ ấy được? 20 Ngài đáp rằng: Ấy là tại các ngươi ít đức-tin: vì ta nói thật cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức-tin bằng một hột cải, sẽ khiến núi nầy rằng: Hãy dời đây qua đó, thì nó liền dời qua, và không có sự gì mà các ngươi chẳng làm được.
(Mác) 9 29 Ngài đáp rằng: Nếu không cầu-nguyện, thì chẳng ai đuổi thứ quỉ ấy ra được.
Đức Chúa Jêsus phán trước về sự Ngài chết và sống lại
30 Đoạn, đi khỏi đó, trải qua xứ Ga-li-lê, Đức Chúa Jêsus không muốn cho ai biết. 31 Vì Ngài dạy các môn-đồ rằng: Con người sẽ bị nộp trong tay người ta, họ sẽ giết đi; Ngài bị giết đã ba ngày rồi, thì sẽ sống lại. 32 Nhưng môn-đồ không hiểu lời ấy, lại sợ không dám hỏi Ngài.
Đức Chúa Jêsus nộp thuế
(Ma-thi-ơ) 17 24 Khi đã đến thành Ca-bê-na-um, những người thâu-thuế của đền-thờ đến hỏi Phi-e-rơ rằng: Thầy ngươi có nộp tiền thuế chăng? 25 Phi-e-rơ trả lời rằng: Có. Và khi Phi-e-rơ vào nhà, thì Đức Chúa Jêsus hỏi đón trước rằng: Hỡi Si-môn, ngươi nghĩ sao? Các vua thế-gian thâu lương lấy thuế ai? Thâu của con trai mình hay là của người ngoài? 26 Phi-e-rơ thưa rằng: Người ngoài. Ngài phán rằng: Vậy thì các con trai được miễn thuế! 27 Song le, để chúng ta khỏi làm gương xấu cho họ, thì ngươi hãy ra biển câu cá, bắt lấy con cá nào dính câu trước hết, banh miệng nó ra, sẽ thấy một đồng bạc ở trong. Hãy lấy đồng bạc đó, và đem nộp thuế cho ta với ngươi.
Sự cao-trọng thật.— Các gương xấu.— Muối
(Mác) 9 33 Đến thành Ca-bê-na-um, đang ở trong nhà, Ngài hỏi môn-đồ rằng: Lúc đi đường, các ngươi nói chi với nhau? 34 Môn-đồ đều làm thinh; vì dọc đường đã cãi nhau cho biết ai là lớn hơn trong bọn mình. 35 Ngài bèn ngồi, kêu mười hai sứ-đồ mà phán rằng: Nếu ai muốn làm đầu, thì phải làm rốt hết và làm tôi-tớ mọi người.
(Lu-ca) 9 7 Ai trong các ngươi có đầy-tớ đi cày hoặc đi chăn, khi ở ngoài đồng về, biểu nó rằng: Hãy đến ngay mà ngồi ăn, hay sao? 8 Trái lại, há không biểu nó rằng: Hãy dọn cho ta ăn, thắt lưng hầu ta, cho đến chừng nào ta ăn uống xong, rồi sau ngươi sẽ ăn uống sao? 9 Đầy-tớ vâng lịnh mà làm, thì chủ có biết ơn gì nó chăng? 10 Các ngươi cũng vậy, khi làm xong việc truyền phải làm, thì hãy nói rằng: Chúng tôi là đầy-tớ vô-ích; đều chúng tôi đã làm là đều chắc phải làm.
(Ma-thi-ơ) 18 2 Đức Chúa Jêsus gọi một đứa trẻ đến, để ở giữa môn-đồ, 3 mà phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi không đổi lại và nên như đứa trẻ, thì chẳng được vào nước thiên-đàng đâu. 4 Vậy, hễ ai trở nên khiêm-nhường như đứa trẻ nầy, sẽ là lớn hơn hết trong nước thiên-đàng.
(Mác) 9 37 Hễ ai vì danh ta tiếp một đứa trong những đứa trẻ nầy, tức là tiếp ta; còn ai tiếp ta, thì chẳng phải tiếp ta, bèn là tiếp Đấng đã sai ta vậy.
(Ma-thi-ơ) 18 6 Song, nếu ai làm cho một đứa trong những đứa nhỏ nầy đã tin ta sa vào tội-lỗi, thì thà buộc cối đá vào cổ, mà quăng nó xuống đáy biển còn hơn.
10 Hãy giữ mình đừng khinh-dể một đứa nào trong những đứa trẻ nầy; vì ta bảo các ngươi, các thiên-sứ của chúng nó trên trời thường thấy mặt Cha ta, là Đấng ở trên trời. 12 Các ngươi tưởng thế nào? Nếu người nào có một trăm con chiên, một con bị lạc mất đi, thì há chẳng để chín mươi chín con lại trên núi, mà đi kiếm con đã lạc mất sao? 13 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu người kiếm lại được, thì lấy làm vui-mừng về con đó hơn chín mươi chín con không lạc. 14 Cũng thể ấy, Cha các ngươi ở trên trời không muốn cho một đứa nào trong những đứa trẻ nầy phải hư-mất.
7 Khốn-nạn cho thế-gian vì sự gây nên phạm tội! Vì sự gây nên phạm tội phải có; song khốn-nạn thay cho ai là kẻ gây nên phạm tội! 8 Nếu tay hay là chơn ngươi làm cho ngươi sa vào tội-lỗi, hãy chặt và ném nó cho xa ngươi đi; vì thà ngươi què chơn hay là cụt tay mà vào nơi hằng sống, còn hơn là đủ cả hai tay hay là hai chơn mà bị quăng vào lửa đời đời. 9 Nếu con mắt ngươi làm cho ngươi sa vào tội-lỗi, thì hãy móc mà ném cho xa ngươi đi; vì thà ngươi một mắt mà vào nơi hằng sống, còn hơn là đủ hai mắt mà bị quăng vào lửa địa-ngục.
(Mác) 9 43 Nếu tay ngươi làm cho ngươi phạm tội, hãy chặt nó đi; thà rằng một tay mà vào sự sống, còn hơn đủ hai tay mà sa xuống địa-ngục, trong lửa chẳng hề tắt. 45 Lại nếu chơn ngươi làm cho ngươi phạm tội, hãy chặt nó đi; thà rằng què chơn mà vào sự sống, còn hơn đủ hai chơn mà bị quăng vào địa-ngục. 47 Còn nếu mắt ngươi làm cho ngươi phạm tội, hãy móc nó đi; thà rằng chỉ một mắt mà vào nước Đức Chúa Trời, còn hơn đủ hai mắt mà bị quăng vào địa-ngục, 48 đó là nơi sâu-bọ của chúng nó chẳng hề chết và là nơi lửa chẳng hề tắt. 49 Vì mỗi người sẽ bị muối bằng lửa.
50 Muối là vật tốt, nhưng nếu muối mất mặn đi, thì lấy chi làm cho mặn lại được? 51 Các ngươi phải có muối trong lòng mình, lại phải hòa-thuận cùng nhau.
38 Giăng thưa cùng Ngài rằng: Lạy thầy, chúng tôi từng thấy có người lấy danh thầy mà trừ quỉ, thì chúng tôi đã cấm, vì họ không theo chúng ta. 39 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Đừng cấm làm chi; vì chẳng ai cùng trong một lúc, vừa nhơn danh ta làm phép lạ, vừa nói xấu ta được. 40 Hễ ai không nghịch cùng ta là thuộc về ta. 41 Còn ai nhơn danh ta mà cho các ngươi một chén nước, vì các ngươi thuộc về Đấng Christ, quả thật, ta nói cùng các ngươi, người ấy sẽ không mất phần thưởng mình đâu.
Sự tha tội. — Ví-dụ về đầy-tớ không thương-xót
(Ma-thi-ơ) 18 15 Nếu anh em ngươi phạm tội cùng ngươi, thì hãy trách người khi chỉ có ngươi với một mình người; như người nghe lời, thì ngươi được anh em lại. 16 Ví bằng không nghe, hãy mời một hai người đi với ngươi, hầu cứ lời hai ba người làm chứng mà mọi việc được chắc-chắn. 17 Nếu người không chịu nghe các người đó, thì hãy cáo cùng Hội-thánh, lại nếu người không chịu nghe Hội-thánh, thì hãy coi người như kẻ ngoại và kẻ thâu thuế vậy. 18 Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ đều gì mà các ngươi buộc ở dưới đất thì cũng sẽ buộc ở trên trời, và đều gì mà các ngươi mở ở dưới đất thì cũng sẽ mở ở trên trời. 19 Quả thật, ta lại nói cùng các ngươi, nếu hai người trong các ngươi thuận nhau ở dưới đất mà cầu-xin không cứ việc chi, thì Cha ta ở trên trời sẽ cho họ. 20 Vì nơi nào có hai ba người nhơn danh ta nhóm nhau lại, thì ta ở giữa họ.
21 Phi-e-rơ bèn đến gần Đức Chúa Jêsus mà hỏi rằng: Thưa Chúa, nếu anh em tôi phạm tội cùng tôi, thì sẽ tha cho họ mấy lần? Có phải đến bảy lần chăng? 22 Ngài đáp rằng: Ta không nói cùng ngươi rằng đến bảy lần đâu, nhưng đến bảy mươi lần bảy.
(Lu-ca) 17 3b Nếu anh em ngươi đã phạm tội, hãy quở-trách họ; và nếu họ ăn-năn, thì hãy tha-thứ. 4 Dầu trong một ngày, họ phạm tội cùng ngươi bảy lần, và bảy lần trở lại cùng ngươi mà nói rằng: Tôi ăn-năn, thì hãy tha tội cho họ.
(Ma-thi-ơ) 18 23 Vậy nên, nước thiên-đàng giống như vua kia, muốn tính sổ với các đầy-tớ mình. 24 Khi vua khởi soát sổ, thì có người đem nộp một tên kia mắc nợ vua một vạn ta-lâng. 25 Bởi vì người chẳng có gì mà trả, thì chủ dạy bán người, vợ con và gia-tài người, đặng trả nợ. 26 Kẻ đầy-tớ nầy bèn sấp mình xuống nơi chơn chủ mà xin rằng: Thưa chủ, xin giãn cho tôi, thì tôi sẽ trả hết! 27 Chủ bèn động lòng thương-xót, thả người về, và tha nợ cho. 28 Nhưng khi đầy-tớ đó ra về, gặp một người trong bạn làm việc, có thiếu mình một trăm đơ-ni-ê, thì nắm bóp cổ bạn mà nói rằng: Hãy trả nợ cho ta! 29 Người bạn sấp mình xuống mà nài-xin rằng: Xin giãn cho tôi, thì tôi sẽ trả cho anh. 30 Song người chẳng khứng, cứ việc bắt bỏ tù cho đến khi trả hết nợ. 31 Các bạn thấy vậy, buồn lắm, đến thuật lại cùng chủ mình mọi đều đã xảy ra. 32 Chủ bèn đòi đầy-tớ ấy đến mà nói rằng: Hỡi đầy-tớ độc-ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi cầu-xin ta; 33 ngươi há lại chẳng nên thương-xót bạn làm việc ngươi như ta đã thương-xót ngươi sao? 34 Chủ nổi giận, phú nó cho kẻ giữ ngục cho đến khi nào trả xong hết nợ. 35 Nếu mỗi người trong các ngươi không hết lòng tha lỗi cho anh em mình, thì Cha ta ở trên trời cũng sẽ xử với các ngươi như vậy.