Ai Cập có sự phân biệt đáng ngờ khi được chỉ ra riêng trong số các dân tộc như một ví dụ của các thế lực của sự ác. Ê-xê-chi-ên trước tiên đưa ra lời than khóc cho Ai Cập, sau đó chỉ định cho nó một chỗ chôn cất trong cùng một ngôi mộ với những đám đông của sự ác, bao gồm Mê-siếc và Tu-banh.
Lời ca thương về sự diệt-vong của nước Ê-díp-tô và vua nước ấy
(Ê-xê-chi-ên) 32 1 Năm thứ mười hai, ngày mồng một tháng chạp, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, hãy làm một bài ca thương về Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, và nói rằng: Người giống như một con sư-tử giữa các dân-tộc; khác nào một vật quái dưới biển, mà đã trướng lên các sông. Ngươi lấy chơn vậy-đục các dòng nước, và làm cho các sông đầy những bùn.
3 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta sẽ giăng lưới ta trên ngươi, có một đoàn dân đông vô-số giùm-giúp, chúng nó sẽ kéo ngươi lên trong lưới ta. 4 Ta sẽ bỏ ngươi lại trên đất, và quăng ngươi trên mặt đồng-ruộng. Ta sẽ khiến mọi loài chim trời đậu trên ngươi, và các loài thú khắp đất ăn ngươi mà no. 5 Ta sẽ đặt thịt ngươi trên các núi, và lấy thân-thể ngươi lấp đầy các nơi trũng. 6 Ta sẽ lấy huyết ngươi tưới nơi đất ngươi lội bơi, cho đến các núi; và các khe nước sẽ đầy ngươi.
7 Khi ta giập tắt ngươi, thì ta sẽ che các từng trời và làm tối các ngôi sao; dùng mây bao-bọc mặt trời, và mặt trăng sẽ không chiếu sáng nữa. 8 Ta sẽ làm cho tối-tăm trên ngươi mọi sự sáng-láng trên trời, và ta sẽ bủa sự mờ-mịt ra trên đất ngươi, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 9 Ta sẽ làm bối-rối lòng nhiều dân khi ta sẽ rao sự hủy-diệt của ngươi ra trong các dân-tộc, trong các nước mà ngươi chưa biết đến. 10 Ta sẽ làm cho nhiều dân kinh-sợ về ngươi, và các vua chúng nó sẽ vì cớ ngươi sợ hết hồn, khi ta huơ gươm trước mặt họ. Nơi ngày ngươi bị ngã xuống, chúng nó mỗi người đều vì sự sống mình mà run-rẩy luôn luôn.
11 Thật vậy, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Gươm của vua Ba-by-lôn sẽ xông vào trên ngươi. 12 Ta sẽ khiến cả thảy dân ngươi ngã xuống dưới gươm của những người mạnh-bạo, thảy đều là kẻ đáng sợ trong các dân. Chúng nó sẽ hạ sự kiêu-ngạo của Ê-díp-tô xuống, và cả đoàn dân nó đều sẽ bị tiêu-diệt. 13 Ta cũng sẽ làm cho cả súc-vật nó chết hết nơi bờ sông lớn, nước sẽ không bị vậy-đục nữa bởi chơn của người ta hoặc bởi vó của thú-vật. 14 Bấy giờ ta lại làm cho các dòng nước của chúng nó được trong-sạch, và làm cho các sông chúng nó chảy như dầu, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 15 Khi ta sẽ khiến đất Ê-díp-tô thành ra nơi hoang-vu hủy-phá, và đất ấy bị vét sạch cả của mình trước đã đầy-dẫy, khi ta sẽ đánh hết thảy dân-sự nó, thì chúng nó sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.
16 Kia là bài ca thương mà chúng nó sẽ than-vãn. Những con gái các nước sẽ than-vãn bằng một giọng thảm-thương. Chúng nó sẽ than-vãn bài ấy để khóc Ê-díp-tô cùng cả thảy dân nó, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
17 Năm thứ mười hai, ngày rằm, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 18 Hỡi con người, hãy than-vãn về đoàn dân Ê-díp-tô. Hãy xô dân ấy cùng với những con gái của các nước có danh-tiếng xuống nơi vực sâu của đất, làm một với những kẻ xuống trong hầm-hố! 19 Ngươi há đẹp hơn ai sao? Vậy hãy xuống và nằm chung với những kẻ không chịu cắt-bì. 20 Phải, kìa những kẻ ấy sẽ ngã xuống chính giữa những người đã bị gươm giết. Nó bị phó cho gươm; hãy kéo nó ra với cả các đoàn dân nó! 21 Từ giữa Âm-phủ, những lính-chiến rất mạnh-bạo, cùng những kẻ giúp-đỡ nó, sẽ nói cùng nó mà rằng: Chúng nó đã xuống đó, chúng nó đã nằm yên, là kẻ chưa chịu cắt-bì mà đã bị gươm giết!
22 Tại đó có A-si-ri với cả đoàn dân nó; chung-quanh nó đều là mồ-mả. Hết thảy chúng nó đã bị giết, và đã ngã xuống bởi gươm. 23 Mồ-mả nó ở trong những nơi sâu-thẳm của hầm-hố, và dân nó sắp hàng chung-quanh mồ-mả nó. Hết thảy đều đã bị giết; chúng nó vốn là những kẻ rải sự khiếp-sợ ra trên đất người sống, mà nay đã ngã xuống bởi gươm.
24 Tại đó có Ê-lam với cả dân-sự nó ở chung-quanh mồ-mả nó. Hết thảy đều đã bị giết, và đã ngã xuống bởi gươm. Những kẻ chưa chịu cắt-bì ấy đã xuống trong vực sâu của đất, tức là những kẻ từng rải sự khiếp-sợ ra trên đất người sống; chúng nó chịu nhơ-nhuốc trong vòng những kẻ xuống nơi hầm-hố. 25 Giường của nó và của dân-sự đã đặt ở giữa những kẻ bị giết, trong những mồ-mả ở chung-quanh nó. Hết thảy những kẻ chưa chịu cắt-bì ấy đã chết bởi gươm, vì chúng nó từng rải sự khiếp-sợ ra trên đất người sống. Chúng nó chịu nhơ-nhuốc trong vòng những kẻ xuống nơi hầm-hố, và người ta đã sắp hàng nó ở giữa mọi kẻ bị giết.
26 Tại đó có Mê-siếc và Tu-banh, và cả dân-chúng nó; mồ-mả chúng nó ở chung-quanh chúng nó; hết thảy đều là những kẻ chưa chịu cắt-bì bị giết bởi gươm; vì chúng nó từng rải sự khiếp-sợ trên đất người sống. 27 Chúng nó không nằm chung với những lính-chiến mạnh-bạo đã ngã xuống trong vòng những kẻ chưa chịu cắt-bì, những lính-chiến ấy đã xuống nơi Âm-phủ với khí-giới đánh giặc của mình, và người ta đã đặt gươm dưới đầu chúng nó. Song những kẻ kia, tội-ác đã như giắt vào hài-cốt mình; vì chúng nó rải sự sợ-hãi cho những lính-chiến mạnh-bạo trên đất người sống. 28 Nhưng ngươi sẽ bị gãy ở giữa những kẻ chưa chịu cắt-bì, và sẽ nằm chung với những kẻ bị giết bởi gươm.
29 Tại đó có Ê-đôm, với các vua và cả các quan-trưởng nó, những người nầy mạnh-bạo mặc dầu, đã bị sắp hàng với những kẻ bị giết bởi gươm, và nằm chung với những kẻ chưa chịu cắt-bì, và với những kẻ xuống trong hầm-hố. 30 Tại đó cũng có hết thảy quan-trưởng ở phương bắc và hết thảy dân Si-đôn đều xuống với những kẻ bị giết, dầu sự mạnh-bạo của chúng nó đã làm cho khiếp-sợ mặc lòng. Chúng nó mang xấu-hổ; chúng nó, là những kẻ chưa chịu cắt-bì ấy, đã nằm sóng-sượt với những kẻ đã bị giết bởi gươm, và chúng nó chịu nhơ-nhuốc trong vòng những kẻ đã xuống nơi hầm-hố.
31 Pha-ra-ôn sẽ thấy vậy, thì được yên-ủi về cả đoàn dân mình, tức là Pha-ra-ôn và cả đạo-binh mình bị giết bởi gươm, Chúa Giê-hô-va phán vậy; 32 vì ta rải sự khiếp-sợ người ra trên đất người sống. Thật, Pha-ra-ôn và cả dân người sẽ nằm giữa những kẻ chưa chịu cắt-bì, với những kẻ đã bị giết bởi gươm, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
Như một sứ giả của sự hủy diệt vĩnh cửu sắp đến, Ê-xê-chi-ên thấy rằng Đức Chúa Trời đã khiến ông chịu trách nhiệm cá nhân – không phải cho phản ứng của những người nghe, mà cho sự trung tín của chính ông trong việc rao giảng lời Chúa. Vai trò của ông là vai trò của người canh gác nhìn thấy sự nguy hiểm đến gần.
Sự suy-vi và sự lại dấy của dân Chúa. — Giê-ru-sa-lem mới
(Từ đoạn 33 đến 48)
Chức-vụ của người tiên-tri
33 1 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, hãy nói cùng con-cái dân ngươi mà rằng: Khi ta sai gươm đến trên một đất nào, và dân đất ấy chọn một người trong chúng nó để đặt làm kẻ canh-giữ, 3 nếu người nầy thấy gươm máu đến trong đất, thì thổi kèn để rao-bảo dân-sự. 4 Bấy giờ, hễ ai nghe tiếng kèn mà không chịu răn-bảo, và nếu gươm đến bắt lấy nó, thì máu của người ấy sẽ đổ lại trên đầu nó; 5 vì nó có nghe tiếng kèn mà không chịu răn-bảo, vậy máu nó sẽ đổ lại trên nó; nhưng nếu nó chịu răn-bảo thì cứu được mạng-sống mình. 6 Nhưng nếu kẻ canh-giữ thấy gươm đến mà không thổi kèn, đến nỗi dân-sự chẳng được răn-bảo, và gươm đến mà cất sự sống của người nầy hoặc người kia đi, thì người đó sẽ chết trong sự gian-ác mình; song ta sẽ đòi lại máu nó nơi người-canh giữ.
7 Nầy, hỡi con người, ta đã lập ngươi đặng làm kẻ canh-giữ cho nhà Y-sơ-ra-ên; nên hãy nghe lời từ miệng ta, và thay ta răn-bảo trước cho chúng nó. 8 Khi ta phán cùng kẻ dữ rằng: Hỡi kẻ dữ, mầy chắc chết! nếu ngươi không răn-bảo để cho kẻ dữ xây-bỏ đường lối xấu của nó, thì kẻ dữ ấy sẽ chết trong sự gian-ác mình; nhưng ta sẽ đòi máu nó nơi tay ngươi. 9 Nếu, trái lại, ngươi đã răn-bảo kẻ dữ đặng xây-bỏ đường-lối xấu của nó mà nó không xây-bỏ, thì nó sẽ chết trong sự gian-ác nó, còn ngươi đã giải-cứu mạng-sống mình.
Phản ứng từ những người mà ông đang cảnh báo có thể dự đoán được: họ đòi hỏi biết quyền gì Đức Chúa Trời có để đem sự phán xét chống lại Y-sơ-ra-ên. Mặc dù Ê-xê-chi-ên đã trả lời các lập luận của họ, ông khăng khăng một lần cuối rằng, mặc dù Đức Chúa Trời ghét sự phán xét phải đến với kẻ ác, nó không thể không đến (và hơn nữa, không ai có địa vị để tranh cãi về vấn đề này). Tuy nhiên lời hứa cũng chắc chắn không kém rằng ngay cả kẻ ác cũng có thể được cứu rỗi qua sự ăn năn chân thành và công chính.
10 Hỡi con người, hãy nói cùng nhà Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi nói như vầy mà rằng: Vì gian-ác và tội-lỗi chúng tôi chất nặng trên chúng tôi, và chúng tôi hao-mòn vì cớ nó, thì thế nào chúng tôi còn sống được? 11 Hãy nói cùng chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta chẳng lấy sự kẻ dữ chết làm vui, nhưng vui về nó xây-bỏ đường lối mình và được sống. Các ngươi khá xây-bỏ, xây-bỏ đường-lối xấu của mình. Sao các ngươi muốn chết, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên?
12 Hỡi con người, khá nói cùng con-cái của dân ngươi rằng: Sự công-bình của người công-bình sẽ không cứu được nó trong ngày nó phạm tội, và sự dữ của kẻ dữ sẽ không làm cho nó sa-ngã nơi ngày nó đã xây-bỏ sự dữ ấy, cũng như người công-bình sẽ không nhờ sự công-bình đã qua rồi mà sống được nơi ngày mình phạm tội. 13 Dầu mà ta có nói với người công-bình rằng nó chắc sẽ sống, nếu nó cậy sự công-bình mình mà phạm tội, thì sẽ không nhớ đến một việc công-bình nào của nó nữa; nhưng nó sẽ chết trong sự gian-ác mình đã phạm.
14 Khi ta nói cùng kẻ dữ rằng: Mày chắc chết! nếu kẻ dữ ấy xây-bỏ tội-lỗi mình, theo luật-pháp và hiệp với lẽ thật; 15 nếu nó trả lại của-cầm, đền-bồi vật nó đã cướp lấy, bước theo lệ-luật của sự sống, và không phạm sự gian-ác nữa, thì chắc nó sẽ sống và không chết đâu. 16 Chẳng có một tội nào nó đã phạm sẽ được nhớ lại nghịch cùng nó; nó đã làm theo luật-pháp và hiệp với lẽ thật, chắc nó sẽ sống.
17 Nhưng con-cái của dân ngươi nói rằng: Đường của Chúa không bằng-phẳng. Ấy là đường của chúng nó không bằng-phẳng cho chúng nó! 18 Nếu người công-bình xây-bỏ sự công-bình của mình mà phạm sự gian-ác, thì nó sẽ chết trong đó. 19 Nếu kẻ dữ xây-bỏ sự dữ của mình mà làm theo luật-pháp và hiệp với lẽ thật, ấy là bởi cớ đó mà nó sẽ sống. 20 Nhưng các ngươi nói rằng: Đường của Chúa không bằng-phẳng! Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, ta sẽ xét-đoán các ngươi, mỗi người theo việc làm của nó.