Thêm về các Lời Tiên tri của Ê-sai Chống lại các Dân tộc
Với cái chết của A-cha, Giu-đa có một cơ hội cuối cùng để đổi mới tâm linh. Ê-xê-chia sẽ làm những gì ông có thể để hồi sinh Giu-đa, nhưng Ê-sai đã biết kết quả cuối cùng và tiếp tục tiên tri chống lại các dân tộc mà hoặc đã mang lại, hoặc sẽ mang lại đau khổ cho dân của Đức Chúa Trời. Ba-by-lôn đặc biệt được chỉ ra vì đó là quốc gia sẽ đưa Giu-đa vào cảnh lưu đày chỉ trong vài năm nữa. Vua Ba-by-lôn có danh hiệu đáng ngờ là được chia sẻ trong những ám chỉ mơ hồ của Ê-sai về Sa-tan, kẻ đã sa ngã từ thiên đàng. Ê-sai tiên đoán rằng chính Ba-by-lôn sẽ bị chinh phục bởi đế chế Mê-đi-Ba Tư, một sự kiện mà lịch sử sau này sẽ chứng minh. Và bởi vì họ đã là mối đe dọa đối với Y-sơ-ra-ên trong nhiều năm, người Phi-li-tin cũng bị phán xét.
Lời tiên-tri nghịch cùng người Phi-li-tin
14 28 Nhằm năm vua A-cha băng, gánh-nặng nầy đã được rao ra:
29 Hỡi cả đất Phi-li-tin, chớ vui-mừng bởi cớ roi đánh ngươi đã gãy; vì từ giống rắn sẽ sanh ra thuồng-luồng, thuồng-luồng sẽ sanh ra rắn lửa bay. 30 Bấy giờ con cả của kẻ nghèo sẽ tìm được đồ-ăn, kẻ túng sẽ nằm yên-ổn; nhưng ta sẽ khiến dòng-dõi ngươi chết đói, và kẻ thuộc về ngươi còn sót lại sẽ bị giết. 31 Hỡi cửa, hãy than-khóc! Hỡi thành, hãy kêu-la! Hỡi cả đất Phi-li-tin, hết thảy hãy đều tan-chảy! Vì có luồng khói từ phương bắc đến, chẳng ai lìa-khỏi hàng-ngũ mình.
32 Lấy chi trả lời cho sứ-giả của nước nầy? Trả lời rằng: Đức Giê-hô-va đã lập Si-ôn, và kẻ sầu-khổ trong dân Ngài sẽ được ẩn-náu trong nó.
Lời tiên-tri về sự đổ-nát của Ba-by-lôn
13 1 Gánh-nặng về Ba-by-lôn, mà Ê-sai, con trai A-mốt, đã thấy.
2 Hãy dựng cờ trên núi trọi! Hãy cất tiếng kêu chúng nó, lấy tay mà ngoắt, cho người ta vào các cửa người sang-trọng! 3 Chính ta đã truyền lịnh cho kẻ ta đã biệt riêng ra, và đã gọi những người mạnh-mẽ của ta đến sự thạnh-nộ, họ vui-mừng vì cớ sự cao-trọng của ta.
4 Có tiếng xôn-xao của đoàn-lũ trên các núi, dường như tiếng xôn-xao của một dân đông! Ấy là tiếng ồn-ào các nước của các dân-tộc nhóm lại! Đức Giê-hô-va vạn-quân điểm-soát đạo-quân mình để ra trận. 5 Chính Đức Giê-hô-va và những khí-giới của sự thạnh-nộ Ngài đến từ phương xa, từ nơi rất xa trên trời, để hủy-diệt cả đất.
6 Các ngươi khá than-khóc! Vì ngày của Đức Giê-hô-va đã gần: ngày đó đến như cơn tai-nạn đến bởi Đấng Toàn-năng. 7 Vậy nên mọi tay đều yếu-đuối, lòng người đều tan-chảy. 8 Chúng đều kinh-hoàng, bị sự đau-đớn thảm-sầu bắt lấy, quặn-thắt như đờn-bà đương đẻ; hắc-hơ hắc-hãi nhìn nhau, mặt như mặt ngọn lửa!
9 Nầy, ngày Đức Giê-hô-va đến, là ngày hung-dữ, có sự thạnh-nộ và nóng-giận để làm đất nầy nên hoang-vu, và diệt những kẻ có tội khỏi đó. 10 Vì các ngôi sao và các đám sao trên trời sẽ chẳng chiếu sáng nữa; mặt trời mọc lên thì mờ-tối, mặt trăng không soi sáng đâu.
11 Ta sẽ phạt thế-gian vì sự độc-ác nó, phạt kẻ dữ vì tội-lỗi chúng nó, làm cho kẻ kiêu hết kiêu, hạ sự tự-cao của kẻ bạo-ngược. 12 Ta sẽ làm cho loài người hiếm-có hơn vàng quí, thật ta sẽ làm cho loài người hiếm-có hơn vàng ròng xứ Ô-phia. 13 Vậy nên, ta sẽ khiến các tầng trời rung-rinh, đất bị day-động lìa-khỏi chỗ mình, vì cơn thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va vạn-quân, trong ngày Ngài nổi giận-dữ. 14 Bấy giờ, ai nấy như con hươu bị đuổi, như bầy chiên không người nhóm lại, sẽ trở lại cùng dân mình, sẽ trốn về xứ mình. 15 Kẻ nào người ta gặp được sẽ bị đâm; kẻ nào bị bắt sẽ ngã dưới lưỡi gươm. 16 Con trẻ họ sẽ bị đập chết trước mắt họ, nhà bị cướp, vợ bị dâm-hãm.
17 Nầy, ta sẽ xui người Mê-đi nghịch cùng họ, những người đó chẳng quí bạc, chẳng thích vàng; 18 dùng cung đập-giập kẻ trai-trẻ, chẳng thương-xót đến thai trong lòng mẹ, mắt chẳng tiếc trẻ con. 19 Ba-by-lôn, là sự vinh-hiển các nước, sự hoa-mĩ của lòng kiêu-ngạo người Canh-đê, sẽ giống như Sô-đôm và Gô-mô-rơ mà Đức Chúa Trời đã lật-đổ. 20 Nó sẽ chẳng hề có người ở nữa, trải đời nọ sang đời kia không ai ở đó; người A-rạp không đóng trại tại đó, những kẻ chăn cũng chẳng cầm bầy mình ở đó. 21 Song những thú rừng sẽ đến ở, và nhà-cửa đầy những chim cú; chim đà choán làm chỗ mình, dê đực lấy làm nơi nhảy-nhót. 22 Sài-lang sủa trong cung-điện, chó rừng tru trong đền-đài vui-sướng. Kỳ nó đã gần đến, ngày nó sẽ không được dài nữa.
Sự giải-cứu ngày sau của Y-sơ-ra-ên. — Lời tiên-tri nghịch cùng Ba-by-lôn
14 1 Thật, Đức Giê-hô-va sẽ thương-xót Gia-cốp; và còn lựa-chọn Y-sơ-ra-ên. Ngài sẽ lập chúng nó lại trong bổn-xứ; kẻ trú-ngụ sẽ phụ về chúng nó và liên-hiệp cùng nhà Gia-cốp. 2 Các dân sẽ đem họ trở về bổn-xứ; nhà Y-sơ-ra-ên sẽ được chúng nó làm tôi trai tớ gái trong đất Đức Giê-hô-va. Chúng nó sẽ bắt làm phu-tù những kẻ đã bắt mình làm phu-tù, và quản-trị kẻ đã hà-hiếp mình.
3 Đến ngày mà Đức Giê-hô-va sẽ cho ngươi yên-nghỉ, khỏi cơn buồn-bực bối-rối, và sự phục-dịch nặng-nề mà người ta đã bắt ép ngươi, 4 thì ngươi sẽ dùng lời thí-dụ nầy nói về vua Ba-by-lôn rằng: Sao kẻ bạo-ngược đã tiệt đi, thành ức-hiếp đã dứt đi! 5 Đức Giê-hô-va đã bẻ gậy của người ác, và trượng của kẻ cai-trị! 6 Ấy là kẻ đã nhơn giận đánh các dân-tộc không thôi, dùng sự thạnh-nộ cai-trị các nước, và dùng sự bắt-bớ chẳng ai ngăn lại. 7 Nay cả đất được yên-nghỉ bình-tĩnh, trổi dọng hát mừng! 8 Dầu đến cây tùng cây bách ở Li-ban cũng nhơn cớ ngươi mà vui-mừng, và nói rằng: Từ khi ngươi ngã xuống rồi, không ai trèo lên để đốn ta nữa.
9 Nơi Âm-phủ sâu thăm-thẳm đã rúng-động vì cớ ngươi đặng rước ngươi đến. Nó đã vì ngươi đánh thức các âm-hồn, tức là những kẻ cả trên đất; nó đã làm cho vua các nước đứng dậy khỏi ngai mình. 10 Hết thảy chúng nó sẽ cất tiếng nói cùng ngươi rằng: Kìa ngươi cũng yếu-đuối như chúng ta ư! Kìa ngươi cũng trở giống như chúng ta ư! 11 Sự sang-trọng với tiếng đờn cầm của ngươi đều xuống nơi Âm-phủ. Một lớp dòi làm nệm cho ngươi, sâu-bọ thì làm mền!
12 Hỡi sao mai, con trai của sáng-sớm kia, sao ngươi từ trời sa xuống! Hỡi kẻ giày-đạp các nước kia, ngươi bị chặt xuống đất là thể nào! 13 Ngươi vẫn bụng bảo dạ rằng: Ta sẽ lên trời, sẽ nhắc ngai ta lên trên các ngôi sao Đức Chúa Trời. Ta sẽ ngồi trên núi hội về cuối-cùng phương bắc. 14 Ta sẽ lên trên cao những đám mây, làm ra mình bằng Đấng Rất-Cao. 15 Nhưng ngươi phải xuống nơi Âm-phủ, sa vào nơi vực thẳm!
16 Những kẻ thấy ngươi sẽ ngó-chăm ngươi; và nhìn ngươi cách ý-tứ, mà rằng: Có phải người nầy là kẻ đã làm rung-rinh đất, day-động các nước, 17 làm cho thế-gian thành đồng vắng, lật-đổ các thành, và chẳng hề buông-tha kẻ bị tù về nhà mình đó chăng? 18 Hết thảy vua các nước đều ngủ nơi lăng-tẩm mình cách vinh-hiển. 19 Nhưng ngươi thì bị ném xa khỏi mồ-mả, như nhánh cây thúi, như áo người bị giết, bị gươm đâm, bị xô xuống trong những đá nơi hố, khác nào thây chết bị giày-đạp dưới chơn!
20 Ngươi sẽ không được hội-hiệp cùng các vua trong lăng; vì ngươi đã diệt nước mình và giết dân mình! Dòng-dõi kẻ hung-ác sẽ không được xưng đến danh nó nữa. 21 Hãy sắm-sẵn sự chém-giết cho con-cháu vì tội-ác của tổ-phụ; hầu cho họ không dấy lên nữa đặng được đất làm cơ-nghiệp, lập thành-ấp khắp thế-gian!
22 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán: Ta sẽ dấy lên nghịch cùng chúng nó. Ta sẽ làm tiêu-diệt tên của Ba-by-lôn và dân sót lại, cả đến con và cháu nữa, Đức Giê-hô-va phán vậy. 23 Ta sẽ làm cho đất nó thuộc về con nhiếm, biến ra ao nước; và ta sẽ dùng chuổi hủy-diệt mà quét nó, Đức Giê-hô-va vạn-quân phán vậy.
Lời tiên-tri về sự Ba-by-lôn sa-ngã
21 1 Gánh-nặng về đồng vắng ở gần biển.
Nó đến từ đồng vắng, là đất đáng kinh-khiếp, khác nào cơn gió lốc vụt qua trong phương nam. 2 Có sự hiện-thấy hãi-hùng đã tỏ ra cho tôi: kẻ gian-dối ở gian-dối, kẻ tàn-hại làm tàn-hại!
Hỡi người Ê-lam, hãy lên; Hỡi người Mê-đi, hãy vây đi! Ta sẽ làm cho dứt mọi tiếng than-thở nó.
3 Vậy nên lưng ta đau lắm, quặn-thắt như đờn-bà đang sanh-đẻ; sự đau-đớn mà ta chịu, làm cho ta không nghe, sự kinh-hãi làm cho ta không thấy! 4 Lòng ta mê-muội, rất nên khiếp-sợ; vốn là chiều-hôm ta ưa-thích, đã đổi ra sự run-rẩy cho ta…. 5 Người ta đặt bàn-tiệc, cắt kẻ canh-giữ; người ta ăn và uống…. Hỡi các quan-trưởng, hãy chờ dậy! Hãy thoa dầu cho cái thuẫn!…
6 Vì Chúa phán cùng tôi như vầy: Hãy đi, sắp-đặt vọng-canh, thấy việc gì thì báo…. 7 Khi nó thấy quân-lính cỡi ngựa đi từng cặp, và có lừa cùng lạc-đà từng bầy, thì nó phải chăm-chỉ mà nghe. 8 Đoạn nó kêu lên như sư-tử, mà rằng: Hỡi Chúa, tôi đứng rình nơi chòi-trông cả ngày, và đứng tại chỗ tôi canh cả đêm. 9 Nầy, có quân-lính cỡi ngựa đi từng cặp mà đến. Nó đáp rằng: Ba-by-lôn đổ xuống rồi, đổ xuống rồi! Mọi hình-tượng tà-thần của nó đã bể-nát trên đất rồi!
10 Hỡi lúa bị đạp của ta, là thóc trên sân kia! sự ta đã nghe từ Đức Giê-hô-va vạn-quân, tức là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, thì ta đã bảo cho ngươi biết.