Giê-rê-mi bây giờ ghi lại một thông điệp đặc biệt mà ông được chỉ thị mang đến cho Giu-đa. Ngày Sa-bát đã bị vi phạm chủ yếu trong nhiều năm, và Đức Chúa Trời bây giờ muốn nó được tuân thủ. Ngoài việc là một yêu cầu của luật pháp, ngày Sa-bát còn là biểu tượng của giao ước của Đức Chúa Trời với Y-sơ-ra-ên, và việc tuân thủ nó có thêm ý nghĩa đặc biệt vào thời điểm mà mối quan hệ giao ước đã bị tan vỡ.
Giữ Ngày Sa-bát
17 19 Đức Giê-hô-va phán cùng tôi rằng: Hãy đi, đứng tại cửa của con-cái dân-sự, tức là cửa các vua Giu-đa thường ra vào, và tại hết thảy các cửa thành Giê-ru-sa-lem. 20 Ngươi khá nói rằng: Hỡi các vua nước Giu-đa, cùng cả dân Giu-đa, và hết thảy dân-cư Giê-ru-sa-lem, là kẻ do các cửa nầy qua lại, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va.
21 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi hãy giữ, chớ khiêng-gánh trong ngày sa-bát; chớ khiêng-gánh vào cửa thành Giê-ru-sa-lem. 22 Trong ngày sa-bát, đừng khiêng-gánh ra khỏi nhà các ngươi, cũng đừng làm việc chi hết; nhưng hãy biệt riêng ngày sa-bát ra thánh, như ta đã phán-dặn tổ-phụ các ngươi. 23 Nhưng mà, họ chẳng nghe, chẳng lắng tai; cứng cổ để chẳng nghe ta và chẳng chịu dạy.
24 Đức Giê-hô-va phán: Nếu các ngươi chăm-chỉ nghe ta, nếu các ngươi không khiêng-gánh vào cửa thành ấy trong ngày sa-bát, nếu các ngươi biệt riêng ngày sa-bát ra thánh và không làm việc gì trong ngày đó, 25 thì các vua và các quan-trưởng ngồi trên ngai Đa-vít sẽ cỡi xe cỡi ngựa, cùng với các quan-trưởng người Giu-đa, và dân-cư Giê-ru-sa-lem do cửa thành ấy mà vào; và thành ấy sẽ còn đời đời.
26 Người ta sẽ đến từ các thành của Giu-đa và từ các nơi chung-quanh Giê-ru-sa-lem, từ xứ Bên-gia-min, từ đất đồng-bằng, đất núi, và phương Nam, đặng đem của-lễ thiêu và các của-lễ, của-lễ chay cùng nhũ-hương, và đem của-lễ thù-ân đến nhà Đức Giê-hô-va. 27 Nhưng nếu các ngươi không nghe ta để biệt riêng ngày sa-bát ra thánh, mà trong ngày sa-bát khiêng-gánh và vào cửa thành Giê-ru-sa-lem, thì ta sẽ đặt lửa nơi cửa thành, lửa ấy sẽ thiêu-hủy cung-điện của Giê-ru-sa-lem, không bao giờ tắt.
Một dấu hiệu khác bây giờ được ban cho Giê-rê-mi để sử dụng như một minh họa trong việc giảng dạy của ông. Đức Chúa Trời đã nhiều lần ví mối quan hệ của Ngài với con người như mối quan hệ của thợ gốm với đất sét. Như thợ gốm có quyền kiểm soát đất sét, Đức Chúa Trời với tư cách là Đấng Tạo Hóa vũ trụ có quyền năng vô hạn đối với con người và các quốc gia, và có quyền cai trị họ theo cách Ngài thấy phù hợp. Để truyền đạt thông điệp đó một cách rõ ràng đến Giê-rê-mi, Đức Chúa Trời chỉ thị ông đến nhà của một người thợ gốm.
Bình của thợ gốm và sự không chịu ăn-năn của dân
18 1 Lời của Đức Giê-hô-va phán cho Giê-rê-mi như vầy:
2 Ngươi khá chờ dậy, xuống trong nhà thợ gốm kia, tại đó ta sẽ cho ngươi nghe lời ta.
3 Tôi bèn xuống trong nhà thợ gốm, nầy, nó đương nắn đồ trên cái bàn xây. 4 Cái bình đã nắn ra bằng đất sét bị hư trong tay người thợ gốm, thì nó lấy mà nắn cái bình khác, tùy ý mình muốn làm.
5 Bấy giờ, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng tôi rằng: 6 Đức Giê-hô-va phán: Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, ta đối với các ngươi há chẳng làm được như người thợ gốm hay sao? Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, đất sét ở trong tay thợ gốm thể nào, thì các ngươi cũng ở trong tay ta thể ấy. 7 Trong lúc nào ta sẽ nói về một dân một nước kia đặng nhổ đi, hủy đi, diệt đi; 8 nếu nước mà ta nói đó xây-bỏ đều ác mình, thì ta sẽ đổi ý ta đã toan giáng tai-họa cho nó. 9 Cũng có lúc nào ta sẽ nói về một dân một nước kia đặng dựng nó, trồng nó; 10 nếu nước ấy làm đều ác trước mắt ta và không nghe tiếng ta, thì ta sẽ đổi ý ta đã định xuống phước cho nó.
11 Vậy nên bây giờ, hãy nói cùng người Giu-đa và dân-cư Giê-ru-sa-lem, bảo họ rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta đương gây tai-vạ đánh các ngươi, đặt mưu-kế hại các ngươi. Ai nấy khá day lại khỏi đường ác mình, chữa đường-lối mình và công-việc mình!
12 Nhưng họ nói rằng: Khéo mất công! Chúng ta cứ theo mưu mình; ai nấy sẽ theo sự cứng-cỏi của lòng xấu mình.
13 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy hỏi trong các nước có ai đã hề nghe sự như vậy không? Gái đồng-trinh của Y-sơ-ra-ên đã làm việc rất đáng gớm. 14 Có ai thấy tuyết của Li-ban lìa-bỏ vầng đá nơi đồng-bằng chăng? Hay là có ai thấy nước sông mát từ xa chảy đến mà cạn-tắt đi chăng? 15 Thế mà dân ta đã quên ta; đốt hương cho thần-tượng giả-dối. Vì vậy, nó đã vấp-ngã trong đường mình, trong nẻo cũ, đặng đi trong đường chưa dọn-đắp. 16 Nên đất nó trở nên gở-lạ, làm trò cười mãi-mãi; kẻ qua người lại đều sững-sờ và lắc đầu. 17 Ta sẽ làm cho nó tan-lạc trước mặt kẻ thù, như bởi trận gió đông; ta xây lưng lại đằng nó, chẳng xây mặt lại trong ngày nó bị tai-nạn.
Một lần nữa Giê-rê-mi biết về một âm mưu chống lại ông, nhưng âm mưu này dường như là một cuộc phản công hơn là một mối đe dọa đến tính mạng của ông. Dù vậy, Giê-rê-mi vẫn tức giận và kêu gọi trừng phạt những kẻ phỉ báng ông. Nhà tiên tri khóc lóc giờ đây đã trở thành nhà tiên tri tức giận.
18 Chúng nó bèn nói rằng: Hãy đến, đồng lập mưu nghịch cùng Giê-rê-mi; vì thầy tế-lễ chẳng thiếu gì luật-pháp, người khôn-ngoan chẳng thiếu gì sự không-ngoan, đấng tiên-tri chẳng thiếu gì lời tiên-tri. Chúng ta hãy đến, lấy miệng lưỡi mình mà công-kích nó, đừng để tai vào lời nó nói chút nào.
19 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin vì tôi ghé tai nghe những lời của kẻ cãi-lẫy với tôi! 20 Người ta có lẽ nào lấy ác báo thiện sao? vì họ đã đào hầm đặng hại linh-hồn tôi. Xin Ngài nhớ rằng tôi từng đứng trước mặt Ngài đặng vì họ cầu phước, làm cho cơn giận Ngài xây khỏi họ. 21 Vậy nên, xin Ngài phó con-cái họ cho sự đói-kém, và chính mình họ cho quyền gươm-dao. Nguyền cho vợ họ mất con và trở nên góa-bụa, cho chồng bị chết dịch, cho những người trai-tráng bị gươm đánh giữa trận-mạc. 22 Nguyền cho người ta nghe tiếng kêu ra từ trong nhà, khi Ngài sẽ khiến đạo quân thoạt đến xông vào họ! Vì họ đã đào hầm để sập bắt tôi, đã giấu lưới dưới chơn tôi. 23 Hỡi Đức Giê-hô-va, chính Ngài biết cả mưu-chước họ nghịch cùng tôi để giết tôi. Xin đừng tha sự gian-ác họ, đừng xóa tội-lỗi họ khỏi mắt Ngài; nhưng cho họ vấp-ngã trước mặt Ngài; xin Ngài phạt họ trong ngày nổi giạn của Ngài!
Dù tức giận và thiếu kiên nhẫn, Giê-rê-mi vẫn tiếp tục truyền đạt thông điệp của Đức Chúa Trời cho dân chúng. Một lần nữa Đức Chúa Trời minh họa thông điệp của Ngài một cách hình ảnh, lần này sử dụng một cái bình đất sét.
Phán tiên-tri về Giê-ru-sa-lem bị hủy-hoại, ví với bình bị bể
19 1 Đức Giê-hô-va phán rằng; Hãy đi mua một cái bình bằng đất nơi thợ gốm. Rồi kèm một vài trưởng-lão trong dân và trưởng-lão trong đám thầy tế-lễ đi với ngươi, 2 đến nơi trũng của con trai Hi-nôm, gần đường vào cửa Gốm; tại đó, hãy rao những lời ta sẽ bảo cho. 3 Ngươi khá nói rằng: Hỡi các vua Giu-đa, và các ngươi, là dân-cư Giê-ru-sa-lem, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Nầy, ta sẽ giáng tai-vạ trên nơi nầy, đến nỗi ai nghe nói cũng phải bùng tai; 4 vì chúng nó đã lìa-bỏ ta, đã làm chỗ nầy nên xa-lạ, đã đốt hương ở đó cho các thần khác mà chúng nó, tổ-phụ chúng nó, các vua Giu-đa đều chưa từng biết, và vì chúng nó đã làm cho máu vô-tội đầy nơi nầy. 5 Lại xây-đắp các nơi cao cho Ba-anh, đặng đốt con trai mình làm của-lễ thiêu dâng cho Ba-anh, là đều ta chẳng hề truyền cho, chẳng hề phán đến, là đều ta chẳng hề nghĩ tới trong lòng ta.
6 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ngày đến, bấy giờ nơi nầy sẽ không gọi là Tô-phết, cũng không gọi là nơi trũng của con trai Hi-nôm nữa, mà là nơi trũng của sự đánh giết. 7 Trong nơi nầy ta sẽ làm hư-không mưu của Giu-đa và của Giê-ru-sa-lem. Ta sẽ làm cho chúng nó ngã bởi gươm trước mặt kẻ thù, và bởi tay của những kẻ muốn hại mạng-sống chúng nó; ta sẽ phó thây chúng nó cho chim trời và loài thú đất làm đồ-ăn. 8 Ta sẽ khiến thành nầy làm một trò gở-lạ nhạo-cười; ai qua lại gần đó sẽ lấy làm lạ và cười về mọi tai-vạ nó. 9 Ta sẽ làm cho chúng nó ăn thịt con trai con gái mình, và ai nấy ăn thịt của bạn-hữu mình, trong cơn bị vây bị khốn-cực, là khi quân thù-nghịch và những kẻ muốn hại mạng-sống chúng nó làm khốn cho.
10 Rồi thì ngươi khá đập cái bình trước mắt các người đi với mình, 11 mà nói rằng: Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Ta sẽ đập vỡ dân nầy và thành nầy cũng như đập cái bình bằng gốm, chẳng còn làm liền lại được; người ta sẽ chôn thây tại Tô-phết, cho đến thiếu chỗ để chôn. 12 Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ đãi chốn nầy cùng dân-cư nó thể ấy; ta sẽ khiến thành nầy nên như Tô-phết. 13 Các nhà của Giê-ru-sa-lem và đền-đài của các vua Giu-đa đã ô-uế thì sẽ như Tô-phết; thật, ấy là tại trên mái các nhà đó người ta đã đốt hương cho mọi cơ-binh trên trời, và làm lễ quán cho các thần khác.
Giê-rê-mi đã tiên tri trong một thời gian dài dưới triều đại vua Giô-si-a, và mặc dù ông đã khiến các nhà lãnh đạo tôn giáo tức giận, nhưng không có hành động chính thức nào hay tổn hại thể chất nào được thực hiện chống lại ông. Nhưng vận may của ông ở cả hai phương diện sắp thay đổi, và khi điều đó xảy ra, Giê-rê-mi sẽ một lần nữa bộc lộ nỗi đau bên trong mà sự đau khổ bên ngoài mang lại. Và tuy nhiên, một cảm giác tin tưởng mới vào Đức Chúa Trời được bày tỏ: Thực sự có lời ngợi khen dành cho Đấng đã đưa Giê-rê-mi vào tất cả những rắc rối này.
14 Đoạn, Giê-rê-mi trở về từ Tô-phết, tức nơi Đức Giê-hô-va đã sai người đi nói tiên-tri; người bèn đứng trong hành-lang của nhà Đức Giê-hô-va, mà nói với cả dân-sự rằng: 15 Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Nầy, ta sẽ giáng tai-nạn mà ta đã báo trước cho thành nầy và những thành thuộc về nó, vì chúng nó làm cổ mình nên cứng, hầu cho chẳng được nghe lời ta.
Pha-su-rơ sai bỏ tù Giê-rê-mi
20 1 Pha-su-rơ, con trai của thầy tế-lễ Y-mê, làm quản-đốc nhà Đức Giê-hô-va, có nghe Giê-rê-mi nói tiên-tri những việc nầy. 2 Pha-su-rơ bèn đánh đòn đấng tiên-tri Giê-rê-mi, cùm lại ở cửa trên Bên-gia-min, thuộc về nhà Đức Giê-hô-va. 3 Bữa sau, Pha-su-rơ thả Giê-rê-mi ra khỏi cùm. Giê-rê-mi nói với người rằng: Đức Giê-hô-va không xưng ngươi là Pha-su-rơ đâu, mà xưng là Ma-go-Mít-sa-bíp (trong tiếng Hê-bơ-rơ, chữ Pha-su-rơ nghĩa là khoái-lạc mọi bề, còn như Ma-go-Mít-sa-bíp nghĩa là kinh-hãi mọi bề). 4 Vì Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ phó ngươi làm sự kinh-hãi cho chính mình và hết thảy bạn-hữu mình nữa; chúng nó sẽ chết bởi gươm của kẻ thù mình, chính mắt ngươi sẽ ngó-thấy. Ta cũng sẽ phó cả dân-sự Giu-đa trong tay vua Ba-by-lôn, người sẽ đem chúng nó sang Ba-by-lôn làm phu-tù, và lấy gươm giết đi. 5 Ta lại sẽ phó mọi của-cải thành nầy, cùng lợi đã làm ra, vật quí hiện có; thật, ta sẽ phó đồ châu-báu của các vua Giu-đa trong tay kẻ thù-nghịch, chúng nó sẽ lấy làm của-cướp mà đem về Ba-by-lôn. 6 Hỡi Pha-su-rơ, chính mình ngươi cùng những kẻ ở trong nhà ngươi, thảy đều đi làm phu-tù. Ngươi sẽ đến Ba-by-lôn, chết và chôn tại đó, luôn cả bạn-hữu ngươi nữa, tức những kẻ mà ngươi đã nói tiên-tri giả-dối cho.
7 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã khuyên-dỗ tôi, và tôi đã chịu khuyên-dỗ; Ngài mạnh hơn tôi và đã được thắng. Trọn ngày tôi cứ làm trò cười, và ai cũng nhạo-báng tôi. 8 Mỗi lần tôi nói thì cất tiếng kêu-la; tôi kêu rằng: Bạo-ngược và hủy-diệt! Vì lời của Đức Giê-hô-va làm cho tôi cả ngày bị sỉ-nhục chê-cười. 9 Nếu tôi nói: Tôi sẽ chẳng nói đến Ngài nữa; tôi sẽ chẳng nhơn danh Ngài mà nói nữa, thì trong lòng tôi như lửa đốt-cháy, bọc kín trong xương tôi, và tôi mệt-mỏi vì nín-lặng, không chịu được nữa.
10 Tôi có nghe những lời chế-nhạo của nhiều người, kinh-hãi mọi bề. Những bạn-hữu thiết-nghĩa của tôi trông cho tôi vấp-ngã, đều nói rằng: Hãy cáo nó, và chúng ta cũng sẽ cáo nó; có lẽ nó sẽ chịu khuyên-dỗ, thì chúng ta sẽ thắng nó, và trả thù nó.
11 Nhưng Đức Giê-hô-va ở với tôi như một tay anh-hùng đáng khiếp; nên những kẻ bắt-bớ tôi sẽ vấp-ngã, sẽ chẳng thắng hơn. Vì họ ăn-ở chẳng khôn, thì sẽ chịu sỉ-nhục rất lớn, tức là sự hổ-nhuốc đời đời chẳng hề quên được. 12 Nhưng, hỡi Đức Giê-hô-va vạn-quân! Ngài là Đấng thử người công-bình, xem thấu trong lòng trong trí, xin cho tôi thấy Ngài báo thù họ, vì tôi đã đem việc mình tỏ cùng Ngài. 13 Hãy hát cho Đức Giê-hô-va, hãy ngợi-khen Đức Giê-hô-va! Vì Ngài đã giải-cứu linh-hồn kẻ nghèo-nàn ra khỏi tay những kẻ ác.