Cảm-tạ Chúa vì Ngài dẫn các phu-tù về
Bài ca đi lên từ bực
126 1 Khi Đức Giê-hô-va dẫn các phu-tù của Si-ôn về,
Thì chúng tôi khác nào kẻ nằm chiêm-bao.
2 Bấy giờ miệng chúng tôi đầy sự vui-cười,
Lưỡi chúng tôi hát những bài mừng-rỡ.
Trong các dân ngoại người ta nói rằng:
Đức Giê-hô-va đã làm cho họ những việc lớn.
3 Đức Giê-hô-va đã làm cho chúng tôi những việc lớn;
Nhơn đó chúng tôi vui-mừng.
4 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin dẫn phu-tù chúng tôi về,
Như các suối miền nam chảy nước lại.
5 Kẻ nào gieo giống mà giọt lệ,
Sẽ gặt-hái cách vui-mừng.
6 Người nào vừa đi vừa khóc đem giống ra rải,
Ắt sẽ trở về cách vui-mừng, mang bó lúa mình.
Người nào kính-sợ Đức Giê-hô-va có phước
Bài ca đi lên từ bực
128 1 Phước cho người nào kính-sợ Đức Giê-hô-va,
Đi trong đường-lối Ngài!
2 Vì ngươi sẽ hưởng công-việc của tay mình,
Được phước, may-mắn.
3 Vợ ngươi ở trong nhà ngươi
Sẽ như cây nho thạnh-mậu;
Con-cái ngươi ở chung-quanh bàn ngươi
Khác nào những chồi ô-li-ve.
4 Kìa, người nào kính-sợ Đức Giê-hô-va
Sẽ được phước là như vậy.
5 Nguyện Đức Giê-hô-va từ Si-ôn ban phước cho ngươi;
Nguyện trọn đời mình ngươi được thấy sự phước-lành của Giê-ru-sa-lem.
6 Nguyện ngươi được thấy con-cháu mình!
Nguyện sự bình-an giáng trên Y-sơ-ra-ên!
Tác-giả cầu-nguyện Chúa đánh-đổ kẻ thù-nghịch Si-ôn
Bài ca đi lên từ bực
129 1 Từ khi tôi còn thơ-ấu, chúng nó thường hà-hiếp tôi, —
Y-sơ-ra-ên đáng nói, —
2 Từ khi tôi còn thơ-ấu, chúng nó thường hà-hiếp tôi,
Nhưng không thắng hơn tôi được.
3 Các nông-phu cày trên lưng tôi,
Xẻ đường cày mình dài theo trên đó.
4 Đức Giê-hô-va là công-bình;
Ngài đã chặt những dây kẻ ác.
5 Nguyện những kẻ ghét Si-ôn
Bị hổ-thẹn và lui lại sau.
6 Nguyện chúng nó như cỏ nơi nóc nhà,
Đã khô héo trước khi bị nhổ;
7 Người gặt không nắm đầy tay mình,
Kẻ bó không gom đầy ôm mình;…
8 Những kẻ lại qua cũng không nói:
Nguyện phước Đức Giê-hô-va giáng trên các ngươi!
Chúng ta nhơn danh Đức Giê-hô-va chúc phước cho các ngươi.
Cầu Đức Giê-hô-va ban phước cho nơi thánh
Bài ca đi lên từ bực
132 1 Đức Giê-hô-va ôi! xin nhớ lại Đa-vít,
Và các sự khổ-nạn của người;
2 Thể nào người thề cùng Đức Giê-hô-va,
Và hứa-nguyện với Đấng Toàn-Năng của Gia-cốp:
3 Tôi hẳn không vào trại mình ở,
Chẳng lên giường tôi nghỉ,
4 Không cho mắt tôi ngủ,
Cũng không cho mí-mắt tôi nghỉ nhọc,
5 Cho đến chừng tôi tìm được một chỗ cho Đức Giê-hô-va,
Một nơi-ở cho Đấng Toàn-Năng của Gia-cốp!
6 Kìa, chúng tôi có nghe nói về hòm giao-ước tại Ê-phơ-rát,
Có tìm đặng hòm ấy trong đồng bằng Gia-a.
7 Chúng tôi sẽ vào nơi-ở Ngài,
Thờ-lạy trước bệ chơn Ngài.
8 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy chổi-dậy đặng vào nơi an-nghỉ Ngài,
Với hòm về sự năng-lực Ngài!
9 Nguyện thầy tế-lễ Chúa được mặc sự công-bình,
Kẻ thánh của Chúa reo-mừng.
10 Vì cớ Đa-vít, là kẻ tôi-tớ Chúa,
Xin chớ xô-đẩy mặt đấng chịu xức dầu của Chúa.
11 Đức Giê-hô-va đã thề quyết với Đa-vít,
Ngài cũng chẳng hề bội, mà rằng:
Ta sẽ đặt trên ngôi ngươi một con ngươi sanh ra.
12 Nếu con-cái ngươi giữ giao-ước ta,
Và những chứng-cớ mà ta sẽ dạy cho chúng nó,
Thì con-cái chúng nó cũng sẽ
Ngồi trên ngôi ngươi đến đời đời.
13 Vì Đức Giê-hô-va đã chọn Si-ôn;
Ngài ước Si-ôn làm nơi-ở của Ngài;
14 Đây là nơi an-nghỉ ta đời đời;
Ta sẽ ngụ ở đây, vì ta có ước-ao như thế.
15 Ta sẽ ban phước cho lương-thực Si-ôn được dư-dật,
Cho những kẻ nghèo của thành ấy được ăn bánh no-nê.
16 Ta cũng sẽ mặc sự cứu-rỗi cho thầy tế-lễ thành ấy,
Và các thánh nó sẽ reo-mừng.
17 Tại đó ta sẽ khiến sừng Đa-vít đâm chồi;
Ta đã sắm-sửa ngọn đèn cho đấng chịu xức dầu của ta.
18 Ta sẽ lấy sự hổ-thẹn mặc cho kẻ thù-nghịch người;
Còn mão triều người sẽ rực-rỡ trên đầu người.
Ngợi-khen Đức Giê-hô-va vì Giê-ru-sa-lem được lập lại và được hưng-thạnh
147 1 Khá ngợi-khen Đức Giê-hô-va! vì là đều tốt.
Hãy hát ngợi-khen Đức Chúa Trời chúng ta; vì là việc tốt-lành.
Sự ngợi-khen hiệp lễ-nghi.
2 Đức Giê-hô-va xây-cất Giê-ru-sa-lem;
Ngài hiệp lại những kẻ bị tản-lạc của Y-sơ-ra-ên,
3 Chữa lành người có lòng đau-thương,
Và bó vít của họ.
4 Ngài đếm số các vì sao,
Gọi từng tên hết thảy các vì ấy.
5 Chúa chúng tôi thật lớn, có quyền-năng cả-thể;
Sự thông-sáng Ngài vô-cùng vô-tận.
6 Đức Giê-hô-va nâng-đỡ người khiêm-nhường,
Đánh-đổ kẻ ác xuống đất.
7 Hãy hát sự cảm-tạ cho Đức Giê-hô-va,
Gảy đờn cầm mà ngợi-khen Đức Chúa Trời chúng tôi.
8 Ngài bao các từng trời bằng mây,
Sắm-sửa mưa cho đất,
Làm cho cỏ mọc trên núi,
9 Ban đồ-ăn cho thú-vật,
Và cho quạ con kêu-rêu.
10 Ngài chẳng đẹp lòng sức của ngựa,
Cũng không thích chơn của loài người,
11 Bèn là đẹp lòng người kính-sợ Ngài,
Và kẻ trông-đợi sự nhơn-từ của Ngài.
12 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy ngợi-khen Đức Giê-hô-va!
Ớ Si-ôn, hãy ca-tụng Đức Chúa Trời ngươi!
13 Vì Ngài đã làm cho then của ngươi nên vững-chắc,
Ban phước cho con-cái ngươi ở giữa ngươi.
14 Ngài giáng bình-an trong bờ-cõi ngươi,
Làm cho ngươi được đầy-dẫy lúa-miến tốt-nhứt.
15 Ngài ra lịnh mình trên đất,
Lời của Ngài chạy rất mau.
16 Ngài cho mưa tuyết như lông chiên,
Rải sương-mốc trắng khác nào tro.
17 Ngài ném giá từng miếng;
Ai chịu nổi được sự lạnh-lẽo của Ngài?
18 Ngài ra lịnh làm cho tuyết giá tan ra,
Khiến gió thổi, nước bèn chảy.
19 Ngài truyền lời mình cho Gia-cốp,
Luật-lệ và mạng-lịnh mình cho Y-sơ-ra-ên.
20 Ngài chẳng hề làm như vậy cho dân nào khác;
Chúng nó không có biết mạng-lịnh của Ngài.
Ha-lê-lu-gia!
Khuyên dân Y-sơ-ra-ên ngợi-khen Đức Giê-hô-va
149 1 Ha-lê-lu-gia!
Hãy hát-xướng cho Đức Giê-hô-va một bài ca mới!
Hãy hát ngợi-khen Ngài trong hội các thánh Ngài.
2 Nguyện Y-sơ-ra-ên mừng-rỡ nơi Đấng đã dựng-nên mình;
Nguyện con-cái Si-ôn vui-vẻ nơi Vua mình.
3 Nguyện chúng nó nhảy-múa mà ngợi-khen danh Ngài,
Dùng trống-cơm và đờn cầm mà hát ngợi-khen Ngài!
4 Vì Đức Giê-hô-va đẹp lòng dân-sự Ngài;
Ngài lấy sự cứu-rỗi trang-sức cho người khiêm-nhường.
5 Nguyện các thánh Ngài mừng-rỡ về sự vinh-hiển,
Hát vui-vẻ tại trên giường mình!
6 Sự ngợi-khen Đức Chúa Trời ở trong miệng họ,
Thanh gươm hai lưỡi bén ở trong tay họ,
7 Đặng báo-thù các nước,
Hành-phạt các dân;
8 Đặng trói các vua chúng nó bằng xiềng,
Và đóng trăng các tước-vị chúng nó;
9 Để thi-hành cho chúng nó sự án đã chép.
Các thánh Ngài được vinh-hiển ấy.
Ha-lê-lu-gia!