Ngày 17 tháng Hai

Đọc Phục truyền 9:1-29; 10:1-14; 11:1-32

Môi-se nhắc lại tại cớ sao Đức Chúa Trời ban xứ Ca-na-an cho dân Y-sơ-ra-ên

9   1 Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nghe! ngày nay ngươi sẽ đi ngang qua sông Giô-đanh, đặng chiếm lấy các dân-tộc lớn và mạnh hơn ngươi, những thành lớn và tường cao đến trời, 2 một dân to-lớn và tác cao, là con-cháu A-na-kim, mà ngươi đã biết, và có nghe nói rằng: « Ai sẽ đương-địch nổi trước mặt con-cháu A-nác? » 3 Vậy, ngày nay phải biết rằng Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đi trước ngươi, như một đám lửa hừng, sẽ tiêu-diệt và hạ xuống các dân nầy trước mặt ngươi; ngươi sẽ đuổi ra và diệt chúng nó cách mau, y như Đức Giê-hô-va đã phán cùng ngươi. 4 Khi Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã đuổi chúng nó khỏi trước mặt ngươi, chớ nói trong lòng rằng: Ấy vì cớ sự công-bình tôi mà Ðức Giê-hô-va khiến tôi vào nhận lấy xứ nầy; thật là bởi gian-ác của các dân-tộc đó, nên Đức Giê-hô-va mới đuổi chúng nó ra khỏi trước mặt ngươi. 5 Ngươi vào nhận lấy xứ của các dân-tộc ấy, chẳng phải vì cớ sự công-bình ngươi, hay là lòng chánh-trực của ngươi đâu, nhưng vì cớ sự gian-ác của chúng nó, nên Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi sẽ đuổi chúng nó ra khỏi trước mặt ngươi, để làm cho ứng-nghiệm lời hứa Ngài đã thề cùng các tổ-phụ ngươi, là Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp. 6 Vậy, khá biết rằng chẳng phải vì cớ sự công-bình ngươi mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi cho ngươi nhận lấy xứ tốt-tươi nầy đâu; bởi ngươi vẫn là một dân cứng cổ.

7 Hãy nhớ lại, chớ quên rằng, trong đồng vắng ngươi đã chọc giận Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi. Từ ngày ra khỏi xứ Ê-díp-tô cho đến chốn nầy, ngươi thường phản-nghịch cùng Đức Giê-hô-va. 8 Tại Hô-rếp, các ngươi cũng đã chọc giận Đức Giê-hô-va; nên Ngài nổi thạnh-nộ toan diệt các ngươi. 9 Khi ta đi lên núi đặng lãnh hai bảng đá, tức là hai bảng về sự giao-ước mà Đức Giê-hô-va đã lập cùng các ngươi, ta ở trên núi bốn mươi ngày và bốn mươi đêm, không ăn bánh, chẳng uống nước; 10 và Đức Giê-hô-va trao cho ta hai bảng đá, bởi ngón tay Đức Chúa Trời viết ra, có đủ những lời mà Đức Giê-hô-va từ giữa lửa, tại trên núi, có phán ra cùng các ngươi, trong ngày nhóm-hiệp. 11 Xảy khi bốn mươi ngày và bốn mươi đêm mãn rồi, Đức Giê-hô-va ban cho ta hai bảng đá, tức là hai bảng về sự giao-ước. 12 Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Hãy đứng dậy, mau mau xuống khỏi đây, vì dân mà ngươi đem ra khỏi xứ Ê-díp-tô đã tự bại-hoại, vội bỏ đạo của ta đã truyền cho, mà chế cho mình một tượng đúc.

13 Đức Giê-hô-va lại phán cùng ta rằng: Ta nhìn xem dân nầy, kìa là một dân cứng cổ. 14 Hãy để mặc ta diệt chúng nó, và xóa tên chúng nó khỏi dưới trời, rồi ta sẽ làm cho ngươi thành một dân-tộc mạnh và lớn hơn dân ấy. 15 Vậy, ta bèn xây lại đi xuống núi, cả núi vẫn có lửa cháy: hai tay ta cầm hai bảng đá về sự giao-ước. 16 Bấy giờ, ta nhìn-xem, kìa các ngươi đã phạm tội cùng Giê-hô-va-va Đức Chúa Trời các ngươi, rất vội bỏ đạo Ngài đã truyền cho, mà làm cho mình một con bò con đúc. 17 Ta bèn nắm hai bảng đá, liệng ra khỏi tay, đập bể trước mặt các ngươi.

18 Đoạn, vì cớ các ngươi làm dữ, phạm tội trọng trước mặt Đức Giê-hô-va, chọc cho Ngài giận, nên ta lại sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, trong bốn mươi ngày và bốn mươi đêm như lần trước, không ăn bánh và chẳng uống nước. 19 Vì ta sợ cơn thạnh-nộ và tức giận của Đức Giê-hô-va đã nổi phừng lên, đặng diệt các ngươi; nhưng Đức Giê-hô-va còn nhậm lời ta lần nầy nữa. 20 Đức Giê-hô-va cũng nổi nóng phừng cùng A-rôn, đến đỗi muốn giết người; song ta cũng cầu-nguyện cho A-rôn trong lúc đó. 21 Đoạn, ta lấy vật tội-lỗi của các ngươi, tức là con bò con mà các ngươi đã làm, đem đốt trong lửa, đập bể ra từng miếng, nghiền cho đến đỗi nó tan ra bụi, rồi đổ bụi ấy nơi khe ở trên núi chảy xuống.

22 Các ngươi cũng có chọc giận Đức Giê-hô-va tại Tha-bê-ra, tại Ma-sa, và tại Kíp-rốt-Ha-tha-va. 23 Khi Đức Giê-hô-va sai các ngươi đi từ Ca-đe-Ba-nê-a, có dặn rằng: Hãy đi lên nhận lấy xứ ta ban cho các ngươi, thì các ngươi đã bội-nghịch mạng của Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, không tin Ngài và không nghe theo tiếng Ngài. 24 Từ ngày ta biết các ngươi cho đến bây giờ, các ngươi thường phản-nghịch cùng Đức Giê-hô-va.

25 Vậy, vì cớ Đức Giê-hô-va có phán rằng Ngài toan diệt các ngươi, nên ta cứ sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va trong bốn mươi ngày và bốn mươi đêm, 26 cầu-khẩn Ngài mà rằng: Chúa Giê-hô-va ôi! xin chớ diệt dân-sự của Chúa, là cơ-nghiệp của Chúa, mà Chúa đã lấy sự oai-nghiêm Ngài chuộc lại, và nhờ tay quyền-năng rút ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 27 Xin hãy nhớ đến những tôi-tớ của Chúa, là Áp-ra-ham, Y-sác, và Gia-cốp, chớ chấp sự cứng lòng, hung-dữ, và tội-ác của dân nầy, 28 e dân của xứ mà Chúa đã đem chúng tôi ra khỏi đó, nói rằng: Bởi vì Đức Giê-hô-va không thế đem dân ấy vào xứ Ngài đã hứa, và vì Ngài ghét chúng nó, nên dẫn chúng nó ra khỏi xứ đặng giết đi trong đồng vắng. 29 Song chúng vốn là dân-sự và cơ-nghiệp của Chúa, mà Chúa đã dùng quyền-năng lớn và cánh tay giơ thẳng ra, rút ra khỏi xứ Ê-díp-tô.

Môi-se giảng tiếp: hai bảng đá mới và hòm bảng-chứng

10   1 Trong lúc đó, Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Hãy đục hai bảng đá như hai bảng trước, và hãy lên đến ta trên núi; ngươi cũng phải đóng một cái hòm bằng cây. 2 Ta sẽ viết trên hai bảng nầy những lời đã có trên hai bảng trước mà ngươi đã đập bể, rồi để hai bảng nầy trong hòm. 3 Vậy, ta đóng một cái hòm bằng cây si-tim, đục hai bảng đá, y như hai bảng trước, rồi đi lên trên núi, cầm hai bảng đó trong tay. 4 Ngài viết trên hai bảng nầy lời Ngài đã viết lần trước, tức là mười điều-răn mà Đức Giê-hô-va từ giữa lửa tại trên núi, có phán cùng các ngươi, trong ngày nhóm-hiệp; rồi Đức Giê-hô-va trao cho ta. 5 Ta trở đi xuống núi, để hai bảng vào hòm mà ta đã đóng, và hai bảng ấy còn ở tại đó, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn ta vậy.

6 Vả, dân Y-sơ-ra-ên đi từ Bê-rốt Bê-nê-Gia-can đến Mô-sê-ra. A-rôn qua đời và được chôn tại đó; Ê-lê-a-sa, con trai người, làm chức tế-lễ thế cho người.

7 Từ đó, dân Y-sơ-ra-ên đi đến Gút-gô-đa, rồi từ Gút-gô-đa đến Dốt-ba-tha, là xứ có nhiều sông rạch. 8 Trong lúc ấy, Đức Giê-hô-va biệt chi-phái Lê-vi riêng ra, đặng khiêng hòm giao-ước của Đức Giê-hô-va, chầu-chực trước mặt Đức Giê-hô-va, phục-sự Ngài, và nhơn danh Ngài chúc phước, cho đến ngày nay. 9 Bởi cớ đó, Lê-vi không phần, không nghiệp với anh em mình; Đức Giê-hô-va là cơ-nghiệp của người y như Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đã phán cùng người.

10 Vậy, ta ở trên núi trong bốn mươi ngày và bốn mươi đêm như lần đầu, và lần nầy Đức Giê-hô-va lại nhậm lời ta, bằng lòng không diệt ngươi. 11 Nhưng Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Hãy đứng dậy, đi đầu dân-sự, đặng chúng nó vào nhận lấy xứ mà ta đã thề cùng tổ-phụ chúng nó, để ban cho chúng nó.

12 Vậy, hỡi Y-sơ-ra-ên, bây giờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đòi ngươi đều chi? há chẳng phải đòi ngươi kính-sợ Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi, đi theo các đạo Ngài, hết lòng hết ý kính-mến và phục-sự Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi, 13 giữ các điều-răn và luật-lệ của Đức Giê-hô-va, mà ta truyền cho ngươi ngày nay, để ngươi được phước? 14 Kia, trời và các từng trời cao hơn trời, đất và mọi vật ở nơi đất đều thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi.

Lời hứa và lời hăm-dọa. — Sự phước-lành và sự rủa-sả đặt trước mặt dân-sự

11   1 Ngươi phải kính-mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, và hằng gìn-giữ điều Ngài truyền ngươi phải gìn-giữ, tức là luật-lệ, mạng-lịnh, và điều-răn của Ngài. 2 Ngày nay, các ngươi hãy nhìn biết — vì ta không nói cùng con trẻ các ngươi, bởi chúng nó chẳng biết chi, và cũng chẳng thấy chi — những lời răn-dạy của Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, sự oai-nghiêm Ngài, cánh tay quyền-năng giơ thẳng ra của Ngài, 3 những phép lạ và công-việc Ngài làm ra giữa xứ Ê-díp-tô mà hại Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, và toàn xứ người. 4 Hãy nhận biết đều Ngài làm cho đạo binh Ê-díp-tô, ngựa và xe Ê-díp-tô, trong khi chúng đuổi theo các ngươi, bị Đức Giê-hô-va lấp nước Biển-đỏ lại, và hủy-diệt chúng nó đến ngày nay; 5 việc Ngài đã làm cho các ngươi trong đồng vắng cho đến khi tới chốn nầy; 6 và cũng hãy nhận biết đều Ngài làm cho Đa-than, A-bi-ram, con trai Ê-li-áp, cháu Ru-bên, khi đất tại giữa cả Y-sơ-ra-ên hả miệng nuốt hai người, gia-quyến, luôn với trại và mọi vật chi theo họ. 7 Vì tạn mắt các ngươi đã thấy hết thảy những việc lớn mà Đức Giê-hô-va đã làm. 8 Vậy, phải gìn-giữ hết thảy điều-răn mà ta truyền cho các ngươi ngày nay, để các ngươi được mạnh-mẽ, vào nhận lấy xứ mà mình sẽ chiếm được, 9 hầu cho các ngươi sống lâu ngày trên đất mà Đức Giê-hô-va đã thề ban cho tổ-phụ các ngươi, và cho dòng-dõi của họ, tức là xứ đượm sữa và mật. 10 Vì, xứ ngươi sẽ vào nhận lấy chẳng phải như xứ Ê-díp-tô, là nơi mình đã ra khỏi; tại nơi ấy ngươi gieo mạ và phải nhờ lấy chơn mình mà tưới, như một vườn rau-cỏ; 11 nhưng xứ các ngươi sẽ đi vào nhận lấy đó, là một xứ có núi và trũng, nhờ mưa trời mà được thấm tưới. 12 Ấy là một xứ Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi săn-sóc, mắt Ngài hằng đoái-xem nó từ đầu năm đến cuối.

13 Vậy, nếu các ngươi chăm-chỉ nghe các điều-răn ta truyền cho các ngươi ngày nay, hết lòng hết ý kính-mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, và phục-sự Ngài, 14 thì ta sẽ cho mưa mùa thu và mưa mùa xuân xuống thuận thì tại trong xứ các ngươi; ngươi sẽ thâu góp ngũ-cốc, rượu, và dầu của ngươi. 15 Ta cũng sẽ khiến đồng ruộng ngươi sanh cỏ cho súc-vật ngươi; ngươi sẽ ăn và được no-nê. 16 Các ngươi khá cẩn-thận, kẻo lòng mình bị dụ-dỗ, xây bỏ Chúa, mà hầu-việc các thần khác, và quì-lạy trước mặt chúng nó chăng; 17 e cơn thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va sẽ phừng lên cùng các ngươi, Ngài đóng các từng trời lại, nên nỗi chẳng có mưa nữa, đất không sanh-sản: như vậy, các ngươi sẽ vội chết mất trong xứ tốt-tươi nầy, là xứ mà Đức Giê-hô-va ban cho các ngươi.

18 Vậy, hãy cất để trong lòng và trong trí mình những lời ta nói cùng các ngươi, đeo nó như một dấu nơi tay, như một ấn-chí giữa hai con mắt. 19 Hãy dạy nó lại cho con-cái mình, nói đến hoặc khi ngươi ngồi ở trong nhà hay là đi đường, hoặc khi ngươi nằm hay là chổi dậy. 20 Cũng phải ghi các lời ấy trên cột nhà và trên cửa mình, 21 hầu cho những ngày của các ngươi và của con-cái các ngươi được nhiều thêm trong xứ mà Đức Giê-hô-va đã thề ban cho tổ-phụ các ngươi, y như những ngày của trời ở trên đất. 22 Vì nhược bằng các ngươi cẩn-thận gìn-giữ hết thảy điều-răn nầy mà ta truyền cho các ngươi phải làm lấy, kính-mến Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, đi theo các đạo Ngài, và tríu-mến Ngài, 23 thì Đức Giê-hô-va sẽ đuổi những dân-tộc nầy ra khỏi trước mặt các ngươi, khiến các ngươi thắng được dân-tộc lớn và mạnh hơn mình. 24 Phàm nơi nào bàn chơn các ngươi sẽ đạp đến, đều thuộc về các ngươi. Giới-hạn các ngươi sẽ chạy từ đồng vắng tới Li-ban, từ sông Ơ-phơ-rát đến biển tây. 25 Chẳng ai đứng nổi được trước mặt các ngươi; Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi sẽ rải sự kinh-khủng và sợ-hãi trong khắp xứ các ngươi sẽ đạp chơn lên, y như Ngài đã phán.

26 Kìa, ngày nay ta đặt trước mặt các ngươi sự phước-lành và sự rủa-sả: 27 sự phước-lành, nếu các ngươi nghe theo các điều-răn của Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, mà ta truyền cho ngày nay; 28 sự rủa-sả, nếu các ngươi không nghe theo các điều-răn của Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, nhưng xây bỏ đường ta chỉ cho ngày nay, đặng đi theo các thần khác mà các ngươi không hề biết.

29 Khi Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi khiến ngươi vào xứ đặng nhận lấy, thì phải rao sự chúc lành trên núi Ga-ri-xim, và sự chúc dữ trên núi Ê-banh. 30 Hai núi nầy há chẳng phải ở bên kia sông Giô-đanh, qua khỏi đường tây, tại đất dân Ca-na-an ở trong đồng ruộng, đối ngang Ghinh-ganh, gần những cây dẻ-bộp của Mô-rê sao? 31 Vì các ngươi sẽ đi ngang qua sông Giô-đanh, đặng vào nhận lấy xứ mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi ban cho; các ngươi sẽ lấy xứ làm sản-nghiệp và ở tại đó. 32 Vậy, phải cẩn-thận làm theo hết thảy những luật-lệ và mạng-lịnh mà ngày nay ta đặt trước mặt các ngươi.