Ngày 24 tháng Mười

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Ma thi ơ 4:12-17; Lu ca 4:14-30; 5:1-11; Ma thi ơ 4:18-22; Lu ca 5 10b-11; Mác 1:21-38; Ma thi ơ 4:23-25; Mác 1:40-45; 2:1-12

Khởi đầu Chức vụ Vĩ đại ở Ga-li-lê

Rõ ràng để nhấn mạnh bản chất chức vụ của mình, Chúa Giê-su không đến với tư cách là một nhà lãnh đạo tôn giáo theo nghĩa truyền thống nào. Ngài không giữ chức vụ chính thức nào, cũng không được đào tạo đặc biệt để trở thành thầy tế lễ hay giáo sĩ. Thay vào đó, Ngài đưa chức vụ của mình đến các đường phố và con đường của Pa-lét-tin, đến các ngôi nhà và cánh đồng, và bất cứ nơi nào khác có thể tìm thấy dân thường. Ngài đặc biệt ưa thích tham dự các hội đường Do Thái, nơi người dân thường được phép thảo luận về ý nghĩa của Kinh Thánh Do Thái.

Bị từ chối bởi những người gần gũi nhất với Ngài ở Na-xa-rét, Chúa Giê-su đưa chức vụ của mình đi nơi khác. Tuy nhiên, đáng ngạc nhiên là không phải đến Giê-ru-sa-lem và vùng Giu-đê xung quanh mà Chúa Giê-su đi, mặc dù thực tế là Giê-ru-sa-lem là Thành phố Thánh—thủ đô của Y-sơ-ra-ên cổ đại, nơi có đền thờ, và chắc chắn, như dân Do Thái mong đợi, là nơi đặt ngai của chính quyền Đấng Mê-si sắp đến. Trái với sự mong đợi của họ, Chúa Giê-su đưa chức vụ của mình chủ yếu đến Ga-li-lê. Sử dụng thành phố Ca-bê-na-um làm căn cứ cho các chuyến đi, Chúa Giê-su giảng dạy và thực hiện các phép lạ quanh biển Ga-li-lê (Hồ Ghê-nê-xa-rết) và khắp toàn tỉnh. Chính tại đây Chúa Giê-su trở nên phổ biến trong dân chúng và bắt đầu thấy đám đông tăng lên. Ma-thi-ơ bắt đầu ghi chép về chức vụ Ga-li-lê bằng cách ghi nhận rằng giai đoạn chức vụ này của Chúa Giê-su là sự ứng nghiệm lời tiên tri của Ê-sai.

Chức-vụ Đức Chúa Jêsus tại xứ Ga-li-lê
(Từ 4:12 đến 18:35)

Đức Chúa Jêsus khởi làm chức-vụ mình. — Các môn-đồ thứ nhứt

(Ma-thi-ơ) 4 12 Vả, khi Đức Chúa Jêsus nghe Giăng bị tù rồi, thì Ngài lánh qua xứ Ga-li-lê. 13 Ngài bỏ thành Na-xa-rét mà đến ở thành Ca-bê-na-um, gần mé biển, giáp địa-phận xứ Sa-bu-lôn cùng xứ Nép-ta-li, 14 để cho ứng-nghiệm lời đấng tiên-tri Ê-sai đã nói rằng:

15 Đất Sa-bu-lôn và Nép-ta-li,
Ở về trên con đường đi đến biển, bên kia sông Giô-đanh,
Tức là xứ Ga-li-lê thuộc về dân ngoại….,
16 Dân ấy ngồi chỗ tối-tăm,
Đã thấy ánh sáng lớn;
Và trên những kẻ ngồi trong miền và dưới bóng sự chết,
Thì ánh sáng đã mọc lên.

17 Từ lúc đó, Đức Chúa Jêsus khởi giảng-dạy rằng: Các ngươi hãy ăn-năn, vì nước thiên-đàng đã đến gần.

Chức-vụ Đức Chúa Jêsus tại xứ Ga-li-lê

(Từ 4:14 đến 9:50)

Lời giảng tại thành Na-xa-rét

(Lu-ca) 4 14 Đức Chúa Jêsus được quyền-phép Đức Thánh-Linh, trở về xứ Ga-li-lê, và danh-tiếng Ngài đồn khắp các xứ chung-quanh. 15 Ngài dạy-dỗ trong các nhà hội, ai nấy đều khen-ngợi Ngài.

16 Đức Chúa Jêsus đến thành Na-xa-rét, là nơi dưỡng-dục Ngài. Theo thói quen, nhằm ngày Sa-bát, Ngài vào nhà hội, đứng dậy và đọc. 17 Có người trao sách tiên-tri Ê-sai cho Ngài, Ngài dở ra, gặp chỗ có chép rằng:

18 Thần của Chúa ngự trên ta;
Vì Ngài đã xức dầu cho ta đặng truyền tin lành cho kẻ nghèo;
19 Ngài đã sai ta để rao cho kẻ bị cầm được tha,
Kẻ mù được sáng,
Kẻ bị hà-hiếp được tự-do;
Và để đồn ra năm lành của Chúa.

20 Đoạn, Ngài xếp sách, trả lại cho kẻ giúp việc, rồi ngồi xuống; mọi người trong nhà hội đều chăm-chỉ ngó Ngài. 21 Ngài bèn phán rằng: Hôm nay đã được ứng-nghiệm lời Kinh-thánh mà các ngươi mới vừa nghe đó.

22 Ai nấy đều làm chứng về Ngài, lấy làm lạ về các lời đầy ơn lành từ miệng Ngài ra, và nói rằng: Có phải con Giô-sép chăng? 23 Ngài phán rằng: Chắc các ngươi lấy lời tục-ngữ nầy mà nói cùng ta rằng: Hỡi thầy thuốc, hãy tự chữa lấy mình; mọi đều chúng ta nghe ngươi đã làm tại Ca-bê-na-um, thì cũng hãy làm tại đây, là quê-hương ngươi. 24 Ngài lại phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, không có một đấng tiên-tri nào được trọng-đãi trong quê-hương mình. 25 Ta nói thật cùng các ngươi, về đời Ê-li, khi trời đóng chặt trong ba năm sáu tháng, cả xứ bị đói-kém, trong dân Y-sơ-ra-ên có nhiều đờn-bà góa; 26 dầu vậy, Ê-li chẳng được sai đến cùng một người nào trong đám họ, nhưng được sai đến cùng một đờn-bà góa ở Sa-rép-ta, xứ Si-đôn. 27 Trong đời đấng tiên-tri Ê-li-sê, dân Y-sơ-ra-ên cũng có nhiều kẻ mắc tật phung; song không có ai lành sạch được, chỉ Na-a-man, người xứ Sy-ri mà thôi.

28 Ai nấy ở trong nhà hội nghe những đều đó, thì tức giận lắm. 29 Họ đứng dậy kéo Ngài ra ngoài thành, đưa Ngài lên đến chót núi, là nơi họ xây thành ở trên, để quăng Ngài xuống; 30 song Ngài qua giữa bọn họ và đi khỏi.

Sự đánh cá lạ-lùng

5 1 Khi Đức Chúa Jêsus ở trên bờ hồ Ghê-nê-xa-rết, đoàn dân đông chen-lấn nhau xung-quanh Ngài đặng nghe đạo Đức Chúa Trời. 2 Ngài thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ, người đánh cá đã xuống khỏi thuyền giặt lưới, 3 thì Ngài lên một chiếc thuyền trong hai chiếc, là chiếc của Si-môn, biểu người đem ra khỏi bờ một chút; rồi Ngài ngồi mà dạy-dỗ dân-chúng.

4 Khi Ngài phán xong thì biểu Si-môn rằng: Hãy chèo ra ngoài sâu, thả lưới mà đánh cá. 5 Si-môn thưa rằng: Thưa thầy, chúng tôi đã làm suốt đêm không bắt được chi hết; dầu vậy, tôi cũng theo lời thầy mà thả lưới. 6 Họ thả lưới xuống, được nhiều cá lắm, đến nỗi lưới phải đứt ra. 7 Họ bèn ra vọi gọi đồng-bạn mình ở thuyền khác đến giúp; bạn kia đến chở cá đầy hai chiếc thuyền, đến nỗi gần chìm. 8 Si-môn Phi-e-rơ thấy vậy, liền sấp mình xuống ngang đầu-gối Đức Chúa Jêsus, mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin ra khỏi tôi, vì tôi là người có tội. 9 Số là, vì đánh cá dường ấy, nên Si-môn cùng mọi người ở với mình đều thất-kinh; Gia-cơ và Giăng con Xê-bê-đê, là những kẻ đồng-bạn với Si-môn cũng đồng một thể ấy. 10 Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng Si-môn rằng: Đừng sợ chi, từ nay trở đi, ngươi sẽ nên tay đánh lưới người. 11 Đoạn, họ đem thuyền vào bờ, bỏ hết thảy mà theo Ngài.

(Ma-thi-ơ) 4 18 Khi Ngài đang đi dọc theo mé biển Ga-li-lê, thấy hai anh em kia, là Si-môn, cũng gọi là Phi-e-rơ, với em là Anh-rê, đương thả lưới dưới biển, vì hai anh em vốn là người đánh cá. 19 Ngài phán cùng hai người rằng: Các ngươi hãy theo ta, ta sẽ cho các ngươi nên tay đánh lưới người. 20 Hai anh em liền bỏ lưới mà theo Ngài. 21 Từ đó đi một đỗi xa xa nữa, Ngài thấy hai anh em khác, là Gia-cơ, con của Xê-bê-đê, với em là Giăng, đang cùng cha mình là Xê-bê-đê vá lưới trong thuyền; Ngài bèn gọi hai người. 22 Tức thì hai người đó bỏ thuyền và cha mình mà theo Ngài.

Sự chữa người bị quỉ ám

(Mác) 1 23 Vả, cũng một lúc ấy, trong nhà hội có người bị tà-ma ám, 24 kêu lên rằng: Hỡi Jêsus, người Na-xa-rét, chúng tôi với Ngài có sự gì chăng? Ngài đến để diệt chúng tôi sao? Tôi biết Ngài là ai: là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời. 25 Nhưng Đức Chúa Jêsus nghiêm-trách nó rằng: Hãy nín đi, ra khỏi người nầy! 26 Tà-ma bèn vật mạnh người ấy, cất tiếng kêu lớn, và ra khỏi người. 27 Ai nấy đều lấy làm lạ, đến nỗi hỏi nhau rằng: Cái gì vậy? Sự dạy mới sao! Người nầy lấy quyền-phép sai-khiến đến tà-ma, mà nó cũng phải vâng lời! 28 Danh-tiếng Đức Chúa Jêsus tức thì đồn ra khắp cả miền xung-quanh xứ Ga-li-lê.

Bà gia Phi-e-rơ

29 Vừa ở nhà hội ra, Chúa và môn-đồ đi với Gia-cơ cùng Giăng vào nhà Si-môn và Anh-rê. 30 Vả, bà gia Si-môn đương nằm trên giường, đau rét; tức thì chúng thưa với Ngài về chuyện người. 31 Ngài bèn lại gần, cầm tay người đỡ dậy; bịnh rét dứt đi, và người bắt tay hầu-hạ.

Mấy thứ phép lạ

32 Đến chiều, mặt trời đã lặn, người ta đem mọi kẻ bịnh và kẻ bị quỉ ám đến cùng Ngài. 33 Cả thành nhóm lại trước cửa. 34 Ngài chữa lành nhiều kẻ đau các thứ bịnh, và đuổi nhiều quỉ, chẳng cho phép các quỉ nói ra, vì chúng nó biết Ngài.

35 Sáng hôm sau, trời còn mờ-mờ, Ngài chờ dậy, bước ra, đi vào nơi vắng-vẻ, và cầu-nguyện tại đó. 36 Si-môn cùng đồng-bạn đi tìm Ngài. 37 Khi kiếm được thì thưa rằng: Hết thảy đương tìm thầy. 38 Ngài phán: Chúng ta hãy đi nơi khác, trong những làng xung-quanh đây, để ta cũng giảng đạo ở đó nữa; vì ấy là cốt tại việc đó mà ta đã đến.

(Ma thi ơ) 4 23 Đức Chúa Jêsus đi khắp xứ Ga-li-lê, dạy-dỗ trong các nhà hội, giảng tin-lành của nước Đức Chúa Trời, và chữa lành mọi thứ tật-bịnh trong dân. 24 Vậy, danh-tiếng Ngài đồn ra khắp cả xứ Sy-ri, người ta bèn đem cho Ngài mọi người đau-ốm, hay là mắc bịnh nọ tật kia, những kẻ bị quỉ ám, điên-cuồng, bại-xuội, thì Ngài chữa cho họ được lành cả. 25 Vả lại, từ xứ Ga-li-lê, xứ Đê-ca-bô-lơ, thành Giê-ru-sa-lem, xứ Giu-đê, cho đến xứ bên kia sông Giô-đanh, thiên-hạ kéo nhau rất đông mà theo Ngài.

Sự chữa kẻ phung

(Mác) 1 40 Có một người phung đến cùng Ngài, quì xuống cầu-xin rằng: Nếu Chúa khứng, có thể khiến tôi sạch được. 41 Đức Chúa Jêsus động lòng thương-xót, giơ tay rờ người, mà phán rằng: Ta khứng, hãy sạch đi. 42 Liền khi đó, phung lặn mất, người trở nên sạch. 43 Tức thì Đức Chúa Jêsus cho người ra, lấy giọng nghiêm phán rằng: 44 Hãy giữ, chớ tỏ đều đó cùng ai; song khá đi tỏ mình cùng thầy tế-lễ, và vì ngươi được sạch, hãy dâng của-lễ theo như Môi-se dạy, để đều đó làm chứng cho họ. 45 Nhưng người ấy đi, đồn việc đó ra, tới đâu cũng thuật chuyện, đến nỗi Đức Chúa Jêsus không vào thành cách rõ-ràng được nữa; song Ngài ở ngoài, tại nơi vắng-vẻ; và người ta từ bốn phương đều đến cùng Ngài.

Người đau bại

2 1 Khỏi một vài ngày, Đức Chúa Jêsus trở vào thành Ca-bê-na-um, và chúng nghe nói Ngài ở trong nhà. 2 Họ họp lại tại đó đông lắm, đến nỗi trước cửa cũng không còn chỗ trống; Ngài giảng đạo cho họ nghe. 3 Bấy giờ có mấy kẻ đem tới cho Ngài một người đau bại, có bốn người khiêng. 4 Nhưng, vì đông người, không lại gần Ngài được, nên dở mái nhà ngay chỗ Ngài ngồi, rồi do lỗ đó dòng giường người bại nằm xuống. 5 Đức Chúa Jêsus thấy đức-tin họ, bèn phán cùng kẻ bại rằng: Hỡi con ta, tội-lỗi ngươi đã được tha.  6 Vả, có mấy thầy thông-giáo ngồi đó, nghĩ thầm rằng: 7 Sao người nầy nói như vậy? Người nói phạm-thượng đó! Ngoài một mình Đức Chúa Trời, còn có ai tha tội được chăng? 8 Đức Chúa Jêsus trong trí đã hiểu họ tự-nghĩ như vậy, tức thì phán rằng: Sao các ngươi bàn-luận trong lòng thể ấy? 9 Nay bảo kẻ bại rằng: Tội ngươi đã được tha; hay là bảo người rằng: Hãy đứng dậy vác giường mà đi; hai đều ấy đều nào dễ hơn? 10 Vả, để cho các ngươi biết Con người ở thế-gian có quyền tha tội, thì Ngài phán cùng kẻ bại rằng: 11 Ta biểu ngươi, hãy đứng dậy, vác giường đi về nhà. 12 Kẻ bại đứng dậy, tức thì vác giường đi ra trước mặt thiên-hạ; đến nỗi ai nấy đều lấy làm lạ, ngợi-khen Đức Chúa Trời, mà rằng: Chúng tôi chưa hề thấy việc thể nầy.

< Lui    Trang Lịch     Tới >