Đức Giê-hô-va cứu người ta khỏi nhiều sự khổ-nạn
107 1 Hãy ngợi-khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện;
Sự nhơn-từ Ngài còn đến đời đời.
2 Các người Đức Giê-hô-va đã chuộc
Khỏi tay kẻ hà-hiếp hãy nói đều đó,
3 Tức là các người Ngài đã hiệp lại từ các xứ;
Từ phương đông, phương tây, phương bắc, phương nam.
4 Họ lưu-lạc nơi đồng vắng, trong con đường hiu-quạnh,
Không tìm thành ở được;
5 Họ bị đói khát,
Linh-hồn bèn nao-sờn trong mình họ.
6 Bấy giờ trong cơn gian-truân họ kêu-cầu Đức Giê-hô-va;
Ngài bèn giải-cứu họ khỏi đều gian-nan,
7 Dẫn họ theo đường ngay-thẳng,
Đặng đi đến một thành ở được.
8 Nguyện người ta ngợi-khen Đức Giê-hô-va vì sự nhơn-từ Ngài,
Và vì các công-việc lạ-lùng Ngài làm cho con loài người!
9 Vì Ngài làm cho lòng khao-khát được thỏa-thích,
Khiến cho hồn đói được đầy-dẫy vật tốt.
10 Những kẻ ở trong tối-tăm và bóng sự chết,
Bị khốn-khổ và xích sắt bắt buộc,
11 Bởi vì đã bội-nghịch lời Đức Chúa Trời,
Và khinh-dể sự khuyên-dạy của Đấng Chí-Cao.
12 Nhơn đó Ngài lấy sự lao-khổ hạ lòng họ xuống;
Họ vấp ngã không ai giúp-đỡ.
13 Bấy giờ trong cơn gian-truân họ kêu-cầu Đức Giê-hô-va;
Ngài bèn giải-cứu họ khỏi đều gian-nan,
14 Rút họ khỏi sự tối-tăm và bóng sự chết,
Cũng bẻ gãy xiềng của họ.
15 Nguyện người ta ngợi-khen Đức Giê-hô-va vì sự nhơn-từ Ngài,
Và vì các công-việc lạ-lùng Ngài làm cho con loài người!
16 Vì Ngài đã phá cửa đồng,
Và gãy các song sắt.
17 Kẻ ngu-dại bị khốn-khổ
Vì sự vi-phạm và sự gian-ác mình;
18 Lòng chúng nó gớm-ghê các thứ đồ-ăn;
Họ đến gần cửa sự chết.
19 Bấy giờ trong cơn gian-truân họ kêu-cầu Đức Giê-hô-va,
Ngài bèn giải-cứu họ khỏi đều gian-nan.
20 Ngài ra lịnh chữa họ lành,
Rút họ khỏi cái huyệt.
21 Nguyện người ta ngợi-khen Đức Giê-hô-va vì sự nhơn-từ Ngài,
Và vì các công-việc lạ-lùng Ngài làm cho con loài người!
22 Nguyện chúng dâng của-lễ thù-ân,
Lấy bài hát vui-mừng mà thuật các công-việc Ngài.
23 Có người đi xuống tàu trong biển,
Và làm việc nơi nước cả;
24 Kẻ ấy thấy công-việc Đức Giê-hô-va,
Xem phép-lạ Ngài trong nước sâu.
25 Ngài biểu, bèn có trận gió bão,
Nổi các lượn-sóng lên,
26 Đưa cao đến các từng trời, rồi hụp xuống tới vực sâu:
Lòng họ tiêu-tan vì khốn-khổ.
27 Họ choáng-váng xiêu-tó như một người say,
Sự khôn-ngoan họ đều mất hết.
28 Bấy giờ trong cơn gian-truân họ kêu-cầu Đức Giê-hô-va,
Ngài bèn giải-cứu họ khỏi đều gian-nan.
29 Ngài ngừng bão-tố, đổi nó ra bình-tịnh,
Và sóng êm-lặng.
30 Họ bèn vui-mừng vì sóng êm-lặng;
Chúa dẫn họ vào bến họ ước-ao.
31 Nguyện người ta ngợi-khen Đức Giê-hô-va vì sự nhơn-từ Ngài,
Và vì các công-việc lạ-lùng Ngài làm cho con loài người!
32 Người ta cũng hãy tôn-cao Ngài trong hội dân-sự,
Và ngợi-khen Ngài tại nơi hiệp-tập các trưởng-lão.
33 Ngài đổi sông ra đồng vắng,
Suối nước thành đất khô,
34 Và đất màu-mỡ ra đất mặn,
Vì cớ sự gian-ác của dân ở tại đó.
35 Ngài biến đồng vắng thành ao nước,
Đất khô ra những suối nước;
36 Ngài làm cho những kẻ đói được ở tại đó,
Họ xây lập thành đặng ở.
37 Họ gieo ruộng và trồng nho,
Ruộng và nho sanh bông-trái.
38 Đức Chúa Trời ban phước cho họ, đến đỗi họ sanh-sản nhiều thêm;
Ngài không để cho súc-vật họ bị hao-hớt.
39 Họ lại bị hạ số và phải cực lòng
Vì sự hà-hiếp, sự gian-nan, và sự buồn-rầu.
40 Ngài đổ sự nhuốc-nhơ trên vua-chúa,
Khiến họ phải lưu-lạc trong nơi vắng-vẻ không đường.
41 Nhưng Ngài vớt kẻ thiếu-thốn khỏi hoạn-nạn,
Làm cho người ấy được gia-quyến đông như bầy chiên.
42 Các người ngay-thẳng sẽ thấy đều ấy, và vui-vẻ,
Còn các kẻ ác đều phải ngậm miệng lại.
43 Phàm kẻ nào khôn-ngoan sẽ chú-ý về đều nầy,
Và suy-gẫm sự nhơn-từ của Đức Giê-hô-va.
Tác-giả cảm-tạ Chúa vì đã được cứu khỏi chết
116 1 Tôi yêu-mến Đức Giê-hô-va, vì Ngài nghe tiếng tôi,
Và lời nài-xin của tôi.
2 Tôi sẽ cầu-khẩn Ngài trọn đời tôi,
Bởi vì Ngài có nghiêng tai qua tôi.
3 Dây sự chết vương-vấn tôi,
Sự đau-đớn Âm-phủ áp hãm tôi,
Tôi gặp sự gian-truân và sự sầu-khổ.
4 Nhưng tôi kêu-cầu danh Đức Giê-hô-va, rằng:
Đức Giê-hô-va ôi! cầu-xin Ngài giải-cứu linh-hồn tôi.
5 Đức Giê-hô-va hay làm ơn, và là công-bình;
Đức Chúa Trời chúng ta có lòng thương-xót.
6 Đức Giê-hô-va bảo-hộ người thật-thà;
Tôi bị khốn-khổ, Ngài bèn cứu tôi.
7 Hỡi linh-hồn ta, hãy trở về nơi an-nghỉ ngươi;
Vì Đức Giê-hô-va đã hậu-đãi ngươi.
8 Chúa đã giải-cứu linh-hồn tôi khỏi chết,
Mắt tôi khỏi giọt lệ,
Và chơn tôi khỏi vấp ngã.
9 Tôi sẽ đi trước mặt Đức Giê-hô-va
Trong đất kẻ sống.
10 Tôi tin, nên tôi nói.
Tôi đã bị buồn-thảm lắm.
11 Trong cơn bối-rối tôi nói rằng:
Mọi người đều nói dối.
12 Tôi sẽ lấy gì báo đáp Đức Giê-hô-va
Về các ơn-lành mà Ngài đã làm cho tôi?
13 Tôi sẽ cầm cái chén cứu-rỗi,
Mà cầu-khẩn danh Đức Giê-hô-va.
14 Tôi sẽ trả xong cho Đức Giê-hô-va các sự tôi hứa-nguyện,
Tại trước mặt cả dân-sự Ngài.
15 Sự chết của các người thánh
Là quí-báu trước mặt Đức Giê-hô-va.
16 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi thật là tôi-tớ Ngài;
Tôi là tôi-tớ Ngài, con trai con đòi của Ngài;
Ngài đã mở lòi-tói tôi.
17 Tôi sẽ dâng của-lễ thù-ân cho Chúa,
Và cầu-khẩn danh Đức Giê-hô-va.
18 Tôi sẽ trả xong cho Đức Giê-hô-va các sự tôi hứa-nguyện,
Tại trước mặt cả dân-sự Ngài,
19 Trong hành-lang của nhà Đức Giê-hô-va,
Ở giữa Giê-ru-sa-lem.
Ha-lê-lu-gia!
Khuyên người ta cảm-tạ Chúa, vì sự nhơn-từ Ngài còn đến đời đời
118 1 Hãy cảm-tạ Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện;
Sự nhơn-từ Ngài còn đến đời đời.
2 Nguyện Y-sơ-ra-ên nói rằng,
Sự nhơn-từ Ngài còn đến đời đời!
3 Nguyện nhà A-rôn nói rằng,
Sự nhơn-từ Ngài còn đến đời đời!
4 Nguyện những người kính-sợ Đức Giê-hô-va nói rằng,
Sự nhơn-từ Ngài còn đến đời đời!
5 Trong gian-truân tôi cầu-khẩn Đức Giê-hô-va;
Đức Giê-hô-va bèn đáp lời tôi, để tôi nơi rộng-rãi,
6 Đức Giê-hô-va binh-vực tôi, tôi chẳng sợ;
Loài người sẽ làm chi tôi?
7 Đức Giê-hô-va binh-vực tôi, thuộc trong bọn kẻ giúp-đỡ tôi;
Nhơn đó tôi sẽ vui thấy kẻ ghét tôi bị báo.
8 Thà nương-náu mình nơi Đức Giê-hô-va
Còn hơn tin-cậy loài người.
9 Thà nương-náu mình nơi Đức Giê-hô-va
Còn hơn tin-cậy vua-chúa.
10 Các nước đã vây tôi;
Tôi hủy-diệt chúng nó nhơn danh Đức Giê-hô-va.
11 Chúng nó đã vây tôi, phải, đã vây tôi;
Tôi hủy-diệt chúng nó nhơn danh Đức Giê-hô-va.
12 Họ vây tôi khác nào đàn ong;
Họ bị tắt như ngọn lửa gai;
Tôi hủy-diệt chúng nó nhơn danh Đức Giê-hô-va.
13 Ngươi có xô ta mạnh đặng cho ta ngã,
Nhưng Đức Giê-hô-va giúp-đỡ ta.
14 Đức Giê-hô-va là sức-lực và là bài ca của ta;
Ngài trở nên sự cứu-rỗi ta.
15 Trong trại người công-bình có tiếng vui-mừng cứu-rỗi:
Tay hữu Đức Giê-hô-va làm việc cả-thể.
16 Tay hữu Đức Giê-hô-va giơ cao lên,
Tay hữu Đức Giê-hô-va làm việc cả-thể.
17 Tôi sẽ chẳng chết đâu, nhưng được sống,
Thuật lại những công-việc Đức Giê-hô-va.
18 Đức Giê-hô-va đã sửa-phạt tôi cách nghiêm-trang,
Nhưng không phó tôi vào sự chết.
19 Hãy mở cho tôi các cửa công-bình,
Tôi sẽ vào ngợi-khen Đức Giê-hô-va.
20 Đây là cửa của Đức Giê-hô-va;
Những người công-bình sẽ vào đó.
21 Tôi sẽ cảm-tạ Chúa, vì Chúa đã đáp lời tôi,
Trở nên sự cứu-rỗi cho tôi.
22 Hòn đá mà thợ xây loại ra,
Đã trở nên đá đầu góc nhà.
23 Đều ấy là việc của Đức Giê-hô-va,
Một sự lạ-lùng trước mặt chúng tôi.
24 Nầy là ngày Đức Giê-hô-va làm nên,
Chúng tôi sẽ mừng-rỡ và vui-vẻ trong ngày ấy.
25 Đức Giê-hô-va ôi! xin hãy cứu;
Đức Giê-hô-va ơi, xin ban cho chúng tôi được thới-thạnh.
26 Đáng ngợi-khen đấng nhơn danh Đức Giê-hô-va mà đến!
Từ nơi nhà Đức Giê-hô-va chúng tôi đã chúc-tụng người.
27 Giê-hô-va là Đức Chúa Trời, Ngài đã ban cho chúng tôi ánh sáng.
Hãy cột bằng dây con sinh
Vào các sừng bàn-thờ.
28 Chúa là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ cảm-tạ Chúa;
Chúa là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ tôn-cao Chúa.
29 Hãy ngợi-khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện;
Sự nhơn-từ Ngài còn đến đời đời.
Đức Giê-hô-va vây-phủ dân-sự Ngài
Bài ca đi lên từ bực
125 1 Những người tin-cậy nơi Đức Giê-hô-va
Khác nào núi Si-ôn không rúng-động,
Hằng còn đến đời đời.
2 Các núi vây quanh Giê-ru-sa-lem thể nào,
Đức Giê-hô-va vây-phủ dân-sự Ngài thể ấy,
Từ rày cho đến đời đời.
3 Vì cây gậy kẻ ác sẽ không được đặt
Trên sản-nghiệp người công-bình;
Hầu cho người công-bình không đưa tay ra về sự gian-ác.
4 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy làm đều lành cho người lành,
Và cho kẻ có lòng ngay-thẳng.
5 Còn về những kẻ trở đi theo đường cong-quẹo,
Đức Giê-hô-va sẽ dẫn chúng nó đi ra chung với kẻ làm ác.
Nguyện bình-an giáng trên Y-sơ-ra-ên!