Ngày 28 tháng Chín

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Xa-cha-ri 7:1-8:23; Ê-xơ-ra 6:14-22

Ý Nghĩa của Sự Phục Hồi

Sứ mệnh của A-ghê là xây dựng đền thờ Đức Chúa Trời tại Giê-ru-sa-lem, sứ mệnh của Xa-cha-ri là thiết lập ngôi nhà thiêng liêng của Y-sơ-ra-ên. Đây là vai trò của Xa-cha-ri trong việc giải thích ý nghĩa công việc của họ và tạo động lực để họ kiên trì. Đền thờ vẫn chưa hoàn thành. Các bức tường thành phố thì chưa được xây dựng lại. Các thị trấn và vùng đất xung quanh vẫn đổ nát và hoang tàn. Và tệ hại nhất, đời sống tâm linh của dân chúng phát triển chậm chạp sau những năm lưu đày, trong thời gian mà việc thực hành tôn giáo đương nhiên đã suy yếu.

Vì thế Đức Chúa Trời cho Xa-cha-ri cơ hội để khuyến khích dân sự của Ngài, để giải thích bản chất của tôn giáo chân thật và do đó thổi hồn vào công việc cao quý mà họ đang tham gia. Cơ hội này đến hai năm sau tám khải tượng của Xa-cha-ri, khi dân chúng Bê-tên hỏi Xa-cha-ri về việc giữ một số ngày lễ tôn giáo. Sứ điệp của Đức Chúa Trời qua Xa-cha-ri giống như điều mà tiên tri A-mốt đã mang đến: tôn giáo chân thật thể hiện qua đời sống đạo đức và công bằng xã hội.

Những ngày kiêng ăn
(Từ đoạn 7 đến 8)

Những ngày kiêng ăn. — Lời khuyên và hứa

(Xa-cha-ri) 7 1 Xảy ra trong năm thứ tư vua Đa-ri-út, có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng Xa-cha-ri nhằm ngày mồng bốn tháng chín, là tháng Kít-lêu. 2 Khi ấy những người ở Bê-tên có sai Sa-rết-se và Rê-ghem-Mê-léc cùng những kẻ theo họ đặng nài-xin ơn Đức Giê-hô-va, 3 và nói cùng các thầy tế-lễ của nhà Đức Giê-hô-va vạn-quân, và cùng các đấng tiên-tri mà rằng: Tôi có nên khóc-lóc và biệt mình riêng ra trong tháng năm như tôi đã làm trong nhiều năm chăng?

4 Bấy giờ có lời của Đức Giê-hô-va vạn-quân phán cùng ta rằng: 5 Hãy nói cùng cả dân-sự trong đất và cùng các thầy tế-lễ mà rằng: Các ngươi kiêng ăn và khóc-lóc trong tháng năm tháng bảy đã bảy mươi năm nay, có phải các ngươi vì ta, thật là vì ta, mà giữ lễ kiêng ăn đó chăng? 6 Khi các ngươi uống và ăn, há chẳng phải vì mình mà ăn, vì mình mà uống hay sao? 7 Ấy há chẳng phải những lời mà Đức Giê-hô-va cậy các đấng tiên-tri đời trước rao ra, khi Giê-ru-sa-lem và những thành chung-quanh nó có dân-cư được thạnh-vượng, và khi phương nam và đồng bằng có dân-cư hay sao?

8 Đoạn, có lời của Đức Giê-hô-va phán cùng Xa-cha-ri, mà rằng: 9 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Hãy làm đều gì thật công-bình, và ai nấy khá lấy sự nhơn-từ, thương-xót đối với anh em mình; 10 chớ ức-hiếp đờn-bà góa, hoặc kẻ mồ-côi, hoặc người trú-ngụ, hay là kẻ nghèo-khó, và ai nấy chớ mưu một sự dữ nào trong lòng nghịch cùng anh em mình. 11 Nhưng chúng nó không chịu nghe, xây vai lại đằng sau, và bịt lỗ tai lại đặng không nghe. 12 Chúng nó làm cho lòng mình cứng như đá kim-cương, để không nghe luật-pháp và những lời mà Đức Giê-hô-va vạn-quân đã bởi Thần Ngài cậy các tiên-tri đời xưa sai đến; vậy nên có sự thạnh-nộ lớn lắm đến từ Đức Giê-hô-va vạn-quân. 13 Xảy ra như khi người kêu, chúng nó không chịu nghe, thì khi chúng nó kêu, ta cũng không nghe, Đức Giê-hô-va vạn-quân phán vậy. 14 Ta đã làm tan-tác chúng nó như bởi một cơn gió lốc trong khắp các nước mà chúng nó chưa từng biết; vậy đất đã trở nên hoang-vu sau chúng nó, đến nỗi không ai trải qua hoặc trở về; vì chúng nó đã làm cho đất vui-thích thành ra hoang-vu.

Sự lập lại Giê-ru-sa-lem.— Kỳ thạnh-vượng mới

8 1 Lại có lời của Đức Giê-hô-va vạn-quân phán cùng ta rằng: 2 Đức Giê-hô-va vạn-quân có phán như vầy: Ta đã nổi ghen vì Si-ôn bởi một cơn ghen lớn, ta đã nổi ghen vì nó bởi cơn tức-giận lớn. 3 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ta đã xây lại cùng Si-ôn, và ta sẽ ở giữa Giê-ru-sa-lem; Giê-ru-sa-lem sẽ được gọi là thành chơn-thật; núi của Đức Giê-hô-va vạn-quân sẽ được gọi là núi thánh.

4 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Sẽ còn có những ông già, bà già ở trong các đường-phố Giê-ru-sa-lem, ai nấy sẽ cầm gậy nơi tay, vì cớ mình cao tuổi. 5 Các đường-phố trong thành sẽ đầy những con trai con gái vui chơi trong đó. 6 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Trong những ngày đó, dầu những sự ấy coi như lạ-lùng cho mắt của dân sót nầy, song há lạ-lùng cho mắt ta sao? Đức Giê-hô-va vạn-quân phán vậy. 7 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Nầy, ta sẽ giải-cứu dân ta từ phương đông phương tây, 8 và đem chúng nó đến, chúng nó sẽ ở giữa Giê-ru-sa-lem, làm dân của ta, còn ta sẽ làm Đức Chúa Trời chúng nó trong sự chơn-thật và công-bình.

9 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Các ngươi là kẻ, đương những ngày nầy, nghe các lời ấy từ miệng các tiên-tri trong ngày mà nhà Đức Giê-hô-va vạn-quân, tức là đền-thờ, đã được lập nền để xây lên, thì các ngươi khá làm tay mình nên mạnh. 10 Vì chưng trước những ngày đó chẳng có tiền-công cho người ta, cũng chẳng có tiền-công cho thú-vật; và vì cớ kẻ cừu-địch, thì chẳng có sự bình-an cho kẻ ra người vào; vì ta đã khiến mọi người ai nấy nghịch cùng kẻ lân-cận mình. 11 Nhưng bây giờ ta sẽ không đãi những kẻ sót lại của dân nầy như trước, Đức Giê-hô-va vạn-quân phán vậy. 12 Vì ở đó sẽ có hột giống bình-an; cây nho sẽ sanh trái, và đất sẽ sanh hoa-lợi, các từng trời sẽ sa móc xuống, ta sẽ làm cho những kẻ sót lại của dân nầy được hưởng mọi sự đó. 13 Hỡi nhà Giu-đa và nhà Y-sơ-ra-ên! sẽ xảy ra như các ngươi đã làm sự rủa-sả trong các nước thể nào, thì ta sẽ cứu các ngươi, và các ngươi sẽ làm sự chúc-phước thể ấy. Các ngươi chớ sợ-hãi, song hãy làm cho tay mình nên mạnh!

14 Vì Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Như ta đã toan giáng tai-vạ cho các ngươi, khi tổ-phụ các ngươi chọc giận ta, và ta không ăn-năn, Đức Giê-hô-va vạn-quân phán vậy, 15 thì ngày nay cũng vậy, ta lại đã toan làm ơn cho Giê-ru-sa-lem và cho nhà Giu-đa: các ngươi chớ sợ chi!

16 Nầy là những sự các ngươi phải làm: Ai nấy khá lấy đều thật nói cùng kẻ lân-cận mình; hãy làm sự chơn-thật và sự phán-xét bình-an trong cửa thành các ngươi. 17 Chớ toan sự dữ trong lòng nghịch cùng kẻ lân-cận; và chớ ưa sự thề dối, vì ấy đó là những đều mà ta ghét, Đức Giê-hô-va phán vậy.

18 Đoạn, có lời của Đức Giê-hô-va vạn-quân phán cùng ta, mà rằng: 19 Đức Giê-hô-va vạn-quân có phán như vầy: Sự kiêng ăn về tháng tư, sự kiêng ăn về tháng năm, sự kiêng ăn về tháng bảy, sự kiêng ăn về tháng mười sẽ làm sự vui-mừng, hớn-hở, và ngày lễ vui chơi cho nhà Giu-đa. Vậy hãy ưa sự chơn-thật và bình-an.

20 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Sẽ xảy ra các dân và dân-cư nhiều thành đều đến, 21 và dân-cư thành nầy đi đến thành khác mà nói rằng: Chúng ta hãy đi mau, đặng nài-xin ơn Đức Giê-hô-va, và tìm-kiếm Đức Giê-hô-va vạn-quân; ta cũng sẽ đi. 22 Như vậy có nhiều dân và nhiều nước mạnh sẽ đến tìm-kiếm Đức Giê-hô-va vạn-quân tại Giê-ru-sa-lem, và ở đó nài-xin ơn Đức Giê-hô-va.

23 Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Sẽ xảy ra trong những ngày đó, có mười người từ mọi thứ tiếng trong các nước ra, nắm chặt vạt áo của một người Giu-đa, mà nói rằng: Chúng ta sẽ đi cùng các ngươi, vì chúng ta có nghe rằng Đức Giê-hô-va ở cùng các ngươi.

Sự khuyến khích này đối với các công nhân có tác dụng có thể dự đoán được, như hồ sơ lịch sử đã chỉ ra.

(Ê-xơ-ra) 6 14a Ấy vậy, các trưởng-lão của dân Giu-đa bắt tay cất lại đền-thờ, công-việc được may-mắn, y lời tiên-tri của tiên-tri A-ghê, và của Xa-cha-ri, con trai của Y-đô. 

Hoàn Thành Đền Thờ

Với sự khuyến khích của A-ghê và Xa-cha-ri, công việc xây dựng đền thờ tiến tới hoàn thành vào năm 516 trước Công nguyên. Đúng như 70 năm đã trôi qua từ lần đày đầu tiên đến khi những người định cư đầu tiên trở về, thì 70 năm cũng đã trôi qua kể từ khi đền thờ Sa-lô-môn bị phá hủy vào năm 586 trước Công nguyên. Sự chính xác mà Đức Chúa Trời làm việc trong các sự việc của các dân tộc đúng như một minh chứng tuyệt vời cho quyền năng của Ngài trong đời sống cá nhân cũng như tập thể. Sự ứng nghiệm chính xác này của lời hứa Đức Chúa Trời nên khuyến khích mọi người ở mọi nơi biết rằng điều thực sự là – Đức Chúa Trời là Đấng thành tín giữ lời hứa của Ngài.

Mặc dù ngôi thánh đường mới này thiếu sự huy hoàng của đền thờ mà nó thay thế, dân chúng vẫn chào đón ngày hoàn thành với niềm vui mừng!

14b Vậy, chúng làm xong công-việc cất đền-thờ, tùy theo mạng-lịnh của Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, và theo chiếu-chỉ của Si-ru, Đa-ri-út, và Ạt-ta-xét-xe, vua nước Phe-rơ-sơ. 15 Ngày thứ ba tháng A-đa, nhằm năm thứ sáu đời vua Đa-ri-út, cái đền nầy được xây-cất cho xong.

16 Dân Y-sơ-ra-ên, những thầy tế-lễ, người Lê-vi, và những người khác đã bị bắt làm phu-tù được về, đều giữ lễ khánh-thành đền-thờ của Đức Chúa Trời cách vui-mừng. 17 Về lễ khánh-thành đền-thờ nầy, chúng dâng một trăm con bò đực, hai trăm con chiên đực, bốn trăm con chiên con, và tùy theo số các chi-phái Y-sơ-ra-ên, chúng dâng mười hai con dê đực làm của-lễ chuộc tội cho cả dân Y-sơ-ra-ên. 18 Chúng lập lên những thầy tế-lễ và các người Lê-vi tùy theo ban-thứ của họ, đặng phục-sự Đức Chúa Trời tại Giê-ru-sa-lem, y như đã chép trong sách của Môi-se.

19 Đoạn, ngày mười bốn tháng giêng, các người đã bị bắt làm phu-tù được về, giữ lễ Vượt-qua. 20 Vì những thầy tế-lễ và người Lê-vi, cả thảy đã dọn mình cho thanh-sạch, không trừ ai; rồi chúng vì hết thảy người đã bị bắt làm phu-tù được về, vì những thầy tế-lễ, là anh em mình, và vì chính mình, mà giết con sinh dùng về lễ Vượt-qua. 21 Những người Y-sơ-ra-ên đã bị bắt làm phu-tù được về, bèn ăn lễ Vượt-qua, luôn với những người đã tự chia-rẽ ra sự ô-uế của các dân-tộc trong xứ, đến theo dân Y-sơ-ra-ên, đặng tìm-kiếm Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 22 Trong bảy ngày chúng giữ lễ bánh không men cách vui-vẻ; vì Đức Giê-hô-va đã làm cho lòng chúng được khoái-lạc, và có cảm-động lòng vua A-si-ri đoái-xem chúng, đặng giúp-đỡ trong cuộc xây-cất đền của Đức Chúa Trời, tức là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.

< Lui    Trang Lịch     Tới >