Ngày 19 tháng Chín

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Thi thiên 102; 106; 123;137

Trong cơn hoạn-nạn tác-giả cầu-xin Chúa đoái đến mình
Bài cầu-nguyện của kẻ nan-khổ, khi bị cực lòng, bèn bày nỗi buồn-thảm mình ra trước mặt Đức Giê-hô-va

102 1 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin nghe lời cầu-nguyện tôi,
Nguyện tiếng tôi thấu đến Ngài.
2 Trong ngày gian-truân, xin chớ giấu mặt Ngài cùng tôi;
Xin hãy nghiêng tai qua nghe tôi;
Trong ngày tôi kêu-cầu, xin mau mau đáp lại tôi.
3 Vì các ngày tôi tan như khói,
Xương-cốt tôi cháy đốt như than lửa.
4 Lòng tôi bị đánh-đập, khô héo như cỏ,
Vì tôi quên ăn.
5 Vì cớ tiếng than-siết của tôi,
Xương-cốt tôi sát vào thịt tôi.
6 Tôi trở giống như con chàng-bè nơi rừng vắng,
Khác nào chim-mèo ở chốn bỏ hoang.
7 Tôi thao-thức, tôi giống như
Chim sẻ hiu-quạnh trên mái nhà.
8 Hằng ngày kẻ thù-nghịch sỉ-nhục tôi;
Kẻ nổi giận-hoảng tôi rủa-sả tôi.
9 Nhơn vì sự nóng-nả và cơn thạnh-nộ của Chúa,
Tôi đã ăn bụi-tro khác nào ăn bánh,
10 Và lấy giọt lệ pha-lộn đồ-uống tôi;
Vì Chúa có nâng tôi lên cao, rồi quăng tôi xuống thấp.
11 Các ngày tôi như bóng ngã dài ra,
Tôi khô-héo khác nào cỏ.

12 Nhưng, Đức Giê-hô-va ơi, Ngài hằng có mãi mãi,
Kỷ-niệm Ngài lưu từ đời nầy sang đời kia.
13 Chúa sẽ chổi-dậy lấy lòng thương-xót Si-ôn;
Nầy là kỳ làm ơn cho Si-ôn,
Vì thì-giờ định đã đến rồi.
14 Các tôi-tớ Chúa yêu-chuộng đá Si-ôn,

Và có lòng thương-xót bụi-đất nó.
15 Bấy giờ muôn dân sẽ sợ danh Đức Giê-hô-va,
Và hết thảy vua thế-gian sẽ sợ sự vinh-hiển Ngài.
16 Khi Đức Giê-hô-va lập lại Si-ôn,
Thì Ngài sẽ hiện ra trong sự vinh-hiển Ngài.
17 Ngài sẽ nghe lời cầu-nguyện của kẻ khốn-cùng,
Chẳng khinh-dể lời nài-xin của họ.
18 Đều đó sẽ ghi để cho đời tương-lai,
Một dân-sự được dựng-nên về sau sẽ ngợi-khen Đức Giê-hô-va;
19 Vì từ nơi thánh cao Ngài đã ngó xuống,
Từ trên trời Ngài xem-xét thế-gian,
20 Đặng nghe tiếng rên-siết của kẻ bị tù,
Và giải-phóng cho người bị định phải chết;
21 Hầu cho người ta truyền ra danh Đức Giê-hô-va trong Si-ôn,
Và ngợi-khen Ngài tại Giê-ru-sa-lem,
22 Trong lúc muôn dân nhóm lại
Với các nước, đặng hầu-việc Đức Giê-hô-va.
23 Ngài đã làm sức-lực tôi ra yếu giữa đường,
Khiến các ngày tôi ra vắn.
24 Tôi tâu rằng: Đức Chúa Trời tôi ôi! các năm Chúa còn đến muôn đời,
Xin chớ cất lấy tôi giữa chừng số các ngày tôi.
25 Thủơ xưa Chúa lập nền trái đất,
Các từng trời là công-việc của tay Chúa.
26 Trời đất sẽ bị hư-hoại, song Chúa hằng còn;
Trời đất sẽ cũ mòn hết như áo-xống;
Chúa sẽ đổi trời đất như cái áo, và nó bị biến-thay;
27 Song Chúa không hề biến-cải,
Các năm Chúa không hề cùng.
28 Con-cháu tôi-tớ Chúa sẽ còn có,
Dòng-dõi họ sẽ được lập vững trước mặt Chúa.

Dầu Y-sơ-ra-ên phản-nghịch Chúa nhiều khi nhiều cách, Ngài lại làm ơn mà cứu họ khỏi hoạn-nạn

106 1 Ha-lê-lu-gia!
Hãy ngợi-khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện;
Sự nhơn-từ Ngài còn đến đời đời.
2 Ai có thể thuật các công-việc quyền-năng của Đức Giê-hô-va,
Truyền ra hết sự ngợi-khen của Ngài?
3 Phước cho người nào gìn-giữ sự đoan-chánh,
Và làm theo sự công-bình luôn luôn!
4 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nhớ lại tôi tùy ơn Ngài làm cho dân-sự Ngài;
Hãy lấy sự cứu-rỗi mà đến viếng tôi,
5 Hầu cho tôi thấy sự thới-thạnh của kẻ được Ngài chọn,
Hưởng sự vui-vẻ của dân-sự Ngài,
Và được khoe mình với cơ-nghiệp Ngài.

6 Chúng tôi và tổ-phụ chúng tôi đã phạm tội;
Chúng tôi có phạm sự gian-tà, và làm cách hung-ác.
7 Tại Ê-díp-tô tổ-phụ chúng tôi không chăm-chỉ về các phép lạ Chúa,
Cũng chẳng nhớ lại sự nhơn-từ dư-dật của Chúa;
Nhưng lại phản-nghịch bên biển, tức là Biển-đỏ.
8 Dầu vậy, Ngài cứu họ vì cớ danh Ngài,
Hầu cho bày ra quyền-năng của Ngài.
9 Ngài quở Biển-đỏ, nó bèn khô;
Ngài dẫn Y-sơ-ra-ên đi ngang qua vực sâu như ngang đồng vắng.
10 Ngài giải-cứu họ khỏi tay kẻ ghen-ghét,
Chuộc họ khỏi tay kẻ thù-nghịch.
11 Nước chụp-phủ những kẻ hà-hiếp họ;
Chẳng còn lại một người.
12 Bấy giờ họ mới tin lời của Ngài,
Bèn hát ngợi-khen Ngài.
13 Họ lại mau mau quên các công-việc Ngài,
Không chờ-đợi lời chỉ-giáo Ngài,
14 Nhưng có lòng tham-dục quá đỗi tại trong đồng vắng,
Và thử Đức Chúa Trời nơi vắng-vẻ.
15 Ngài ban cho chúng nó đều chúng nó cầu-xin;
Nhưng sai bịnh tổn hại linh-hồn chúng nó.

16 Trong trại-quân họ ganh-ghét Môi-se
Và A-rôn, là người thánh của Đức Giê-hô-va.
17 Đất hả ra nuốt Đa-than,
Và lấp bọn A-bi-ram.
18 Có lửa phát cháy trong hội chúng nó,
Ngọn lửa thiêu-đốt những kẻ ác.
19 Tổ-phụ tôi làm một bò tơ tại Hô-rếp,
Thờ-lạy trước mặt hình đúc;
20 Họ đổi sự vinh-hiển mình
Ra hình-dạng con bò ăn cỏ.
21 Họ quên Đức Chúa Trời là Đấng cứu-rỗi mình,
Và đã có làm công-việc lớn-lao ở Ê-díp-tô,
22 Những việc lạ-kỳ trong xứ Cham,
Và các đều đáng kinh-hãi ở bên Biển-đỏ.
23 Vì vậy, Ngài phán rằng sẽ diệt chúng nó đi;
Nhưng Môi-se, là kẻ Ngài chọn, đứng nơi triệt-hạ trước mặt Ngài,
Đặng can-gián cơn giận Ngài, e Ngài hủy-diệt họ chăng.
24 Tổ-phụ chúng tôi khinh-bỉ xứ tốt-đẹp,
Không tin lời của Chúa,
25 Song nói lằm-bằm trong trại mình,
Không nghe tiếng Đức Giê-hô-va.
26 Vì vậy, Ngài thề cùng chúng nó rằng:
Sẽ làm chúng nó sa-ngã trong đồng vắng,
27 Khiến dòng-dõi họ sa-ngã giữa muôn nước,
Và làm tản-lạc họ trong các xứ.
28 Tổ-phụ chúng tôi cũng cúng-thờ Ba-anh-Phê-ô,
Ăn của-lễ cúng kẻ chết;
29 Như vậy họ chọc giận Đức Chúa Trời vì những việc làm của họ,
Và ôn-dịch bèn phát ra giữa họ.
30 Bấy giờ Phi-nê-a chổi-dậy đoán-xét,
Và ôn-dịch bèn ngừng lại.
31 Từ đời nầy qua đời kia việc đó kể cho người là công-bình,
Cho đến đời đời vô-cùng.
32 Tổ-phụ chúng tôi cũng chọc giận Ngài tại nước Mê-ri-ba,
Nên, vì cớ họ, có tai-họa xảy đến cho Môi-se;
33 Ấy vì họ chọc rối trí người,
Nên người nói những lời vô-ý.
34 Họ không hủy-diệt các dân,
Y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn họ;
35 Nhưng lại pha-lộn với các dân,
Tập theo công-việc chúng nó,
36 Và hầu-việc hình-tượng chúng nó,
Là đều gây làm cái bẫy cho mình.
37 Họ bắt con trai con gái mình
Mà cúng-tế ma-quỉ,
38 Làm đổ huyết vô-tội ra,
Tức là huyết của con trai con gái mình,
Mà họ cúng-tế cho hình-tượng xứ Ca-na-an;
Nên xứ bị ô-uế bởi huyết ấy.
39 Như vậy, họ làm cho mình bị ô-uế vì công-việc mình,
Lấy sự làm mình mà thông-dâm.
40 Nhơn đó cơn giận Đức Giê-hô-va nổi lên cùng dân-sự Ngài,
Ngài gớm-ghiếc cơ-nghiệp mình;
41 Ngài phó họ vào tay các ngoại-bang;
Những kẻ ghen-ghét họ cai-trị trên họ.
42 Kẻ thù-nghịch cũng hà-hiếp tổ-phụ chúng ta,
Họ bị phục dưới tay chúng nó.
43 Nhiều lần Chúa giải-cứu tổ-phụ chúng ta,
Nhưng họ phiền lòng Ngài bởi ý-muốn họ,
Và họ hèn-mọn vì tội-ác của họ.
44 Dầu vậy, khi nghe tiếng kêu-cầu của họ,
Ngài bèn đoái-xem họ trong cơn gian-truân họ,
45 Nhớ lại vì họ giao-ước mình,
Và thương-xót họ tùy sự nhân-từ dư-dật của Ngài.

46 Ngài cũng làm cho họ được ơn
Bên những kẻ bắt họ làm phu-tù.

47 Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời chúng tôi, xin hãy cứu chúng tôi,
Nhóm-hiệp chúng tôi từ giữa các nước,
Hầu cho chúng tôi cảm-tạ danh thánh Chúa,
Và khoe mình về sự ngợi-khen Chúa.

48 Đáng ngợi-khen Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên,
Từ trước vô-cùng cho đến đời đời mãi mãi!
Cả dân-sự khá nói: A-men!
Ha-lê-lu-gia!

Tác-giả tin-cậy Chúa, và cầu Ngài giúp-đỡ mình
Bài ca đi lên từ bực

123 1 Tôi ngước mắt lên hướng cùng Ngài.
Hỡi Đấng ngự trên các từng trời,
2 Mắt kẻ tôi-tớ trông nơi tay ông chủ mình,
Mắt con đòi trông nơi tay bà chủ mình thể nào,

Thì mắt chúng tôi ngưỡng-vọng Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi thể ấy,
Cho đến chừng nào Ngài thương-xót chúng tôi.
3 Đức Giê-hô-va ôi! Xin thương-xót chúng tôi, xin thương-xót chúng tôi;
Vì chúng tôi quá chán sự khinh-dể.
4 Linh-hồn chúng tôi quá chán
Sự nhạo-báng của kẻ an-dật, và sự khinh-dể của kẻ kiêu-ngạo.

Sự buồn-thảm của những kẻ bị đày qua Ba-by-lôn

137 1 Chúng tôi đương ngồi trên mé sông Ba-by-lôn,
Bèn nhớ lại Si-ôn, và khóc.
2 Chúng tôi treo đờn cầm chúng tôi
Trên cây dương-liễu của sông ấy.
3 Vì ở đó những kẻ bắt chúng tôi làm phu-tù,
Có biểu chúng tôi hát-xướng;
Kẻ cướp-giựt chúng tôi có đòi chúng tôi hát mừng, mà rằng:
Hãy hát cho chúng ta một bài ca của Si-ôn.
4 Trên đất ngoại-bang,
Chúng tôi làm sao hát được bài ca của Đức Giê-hô-va?
5 Hỡi Giê-ru-sa-lem, nếu ta quên ngươi,
Nguyện tay hữu ta quên tài-năng nó đi!
6 Nếu ta không nhớ đến ngươi,
Chẳng thích Giê-ru-sa-lem hơn
Sự vui-vẻ nhất của ta,
Nguyện lưỡi ta dính nơi ổ-gà!
7 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nhớ lại các con-cái Ê-đôm;
Trong ngày Giê-ru-sa-lem,
Chúng nó nói rằng: Hãy hủy-hoại, hãy hủy-hoại
Cho đến tận nền nó đi!
8 Ớ con gái Ba-by-lôn, là kẻ phải bị diệt,
Phước cho người báo-trả ngươi
Tùy theo đều ác ngươi đã làm cho chúng ta!
9 Phước cho người bắt con nhỏ ngươi,
Đem chà-nát chúng nó nơi hòn đá!