Ngày 01 tháng Chín

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Ê-xê-chi-ên 33:21 - 36:38

DÂN TỘC LƯU ĐẦY

(Khoảng 585-535 Tr.CN)

Lời Tiên Tri Phục Hồi của Ê-xê-chi-ên

Hai mười năm đã trôi qua kể từ khi những người đầu tiên bị đày khỏi Giu-đa và cuộc lưu đầy bắt đầu. Giờ đây thành Giê-ru-sa-lem đã thất thủ và cuộc lưu đầy của dân tộc tiếp tục với quy mô lớn hơn. Sẽ còn năm mười năm nữa trước khi cuộc lưu đầy kết thúc.

Rõ ràng là khoảng sáu tháng trước khi một trong những người sống sót của cuộc tàn sát Giê-ru-sa-lem cuối cùng tìm được đường đến với tiên tri Ê-xê-chi-ên tại Ba-by-lôn. Ê-xê-chi-ên được cảnh báo trước vài giờ về sự đến của tin nhắn này – một sự đến đúng vào buổi tối trước ngày vây hãm Giê-ru-sa-lem bắt đầu – ngày mà vợ ông qua đời – khi Đức Chúa Trời phán với ông rằng miệng ông sẽ được mở ra khi sứ giả từ Giê-ru-sa-lem đến với tin về sự thất thủ. Đúng như đã hứa, tình trạng câm lặng tạm thời của Ê-xê-chi-ên biến mất vào sáng hôm sau trước khi sứ giả đến. Với sự xác nhận đầy kịch tính này về những lời tiên tri trước đó của ông về Giê-ru-sa-lem, Ê-xê-chi-ên một lần nữa bắt đầu truyền đạt lời Đức Chúa Trời cho dân chúng. Ông nhắc nhở họ rằng sự tàn phá vẫn chưa kết thúc, nhưng bảo đảm với họ rằng nó sẽ sớm kết thúc, và việc phục hồi đã hứa sẽ bắt đầu. Thời gian chữa lành sẽ đến nhanh chóng, và vì thế Ê-xê-chi-ên chuyển trọng tâm để an ủi một dân tộc tan tác và thất bại.

Tin Giê-ru-sa-lem bị bắt

(Ê-xê-chi-ên) 33 21 Năm thứ mười hai sau khi chúng ta bị bắt làm phu-tù, ngày mồng năm tháng mười, một người đã trốn khỏi Giê-ru-sa-lem đến nói cùng ta rằng: Thành hãm rồi! 22 Vả, buổi chiều trước khi người đi trốn ấy chưa đến, thì tay Đức Giê-hô-va ở trên ta; và Ngài đã mở miệng ta cho đến khi sớm mai người ấy đến cùng ta; thì miệng ta đã được mở, ta không câm nữa.

23 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 24 Hỡi con người, những kẻ ở trong nơi đổ-nát chất-đống trên đất Y-sơ-ra-ên nói rằng: Áp-ra-ham chỉ có một mình mà đã hưởng được đất này; chúng ta đông người, thì đất nầy sẽ được ban cho chúng ta làm cơ-nghiệp. 25 Vậy nên, khá bảo chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi ăn huyết của thú-vật, nhướng mắt hướng về thần-tượng mình, và làm cho đổ máu; các ngươi há sẽ được đất này sao? 26 Các ngươi cậy gươm mình, phạm những đều gớm-ghiếc, mỗi người trong các ngươi làm nhục  của kẻ lân-cận mình; các ngươi há sẽ được đất này sao?

27 Vậy ngươi khá nói cùng chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Thật như ta hằng sống, những người ở nơi đổ-nát chắc sẽ ngã bởi gươm, và ta sẽ phó những kẻ ở ngoài đồng cho thú-vật cắn-nuốt; còn những kẻ ở trong các đồn-lũy hang-hố thì sẽ chết dịch. 28 Ta sẽ làm đất này ra hoang-vu và gở-lạ; quyền-thế nó cậy mà kiêu-ngạo sẽ dứt đi; các núi của Y-sơ-ra-ên sẽ hoang-vu đến nỗi chẳng có ai qua lại nữa. 29 Bấy giờ chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi ta đã làm cho đất này ra hoang-vu và gở-lạ, vì cớ mọi sự gớm-ghiếc mà chúng nó đã phạm.

30 Hỡi con người, những con-cái của dân ngươi ở dọc tường-thành và của các nhà mà nói chuyện về ngươi; chúng nó nói với nhau, mỗi người cùng anh em mình rằng: Xin hãy đến nghe lời ra từ Đức Giê-hô-va là thể nào! 31 Đoạn chúng nó kéo cả đoàn cả lũ mà đến cùng ngươi; dân ta ngồi trước mặt ngươi, và nghe lời ngươi; nhưng chúng nó không làm theo. Miệng chúng nó tỏ ra nhiều sự yêu-mến, mà lòng chúng nó chỉ tìm lợi. 32 Nầy, chúng nó coi ngươi như là kẻ hát hay có tiếng vui và kẻ đờn giỏi; chúng nó nghe lời ngươi, nhưng không làm theo. 33 Vì vậy, khi tai-nạn nầy sẽ đến, — và kìa, nó đến, — chúng nó sẽ biết đã có một tiên-tri ở giữa mình.

Giờ đây, trong một lời tiên tri về những chiên lạc của Y-sơ-ra-ên, Ê-xê-chi-ên tóm tắt thông điệp cơ bản của toàn bộ chức vụ mình: rằng các nhà lãnh đạo tâm linh của Y-sơ-ra-ên đã dẫn dân chúng đến sự tàn sát, nhưng Đức Chúa Trời sẽ tập hợp dân Ngài rải rác trở lại Pa-lét-tin (như Ca-na-an sẽ được biết đến), và rằng một ngày nào đó Ngài sẽ dấy lên một Đấng Cứu Rỗi cho dân Ngài – Đấng Mê-si – Đấng sẽ là Mục Tử Tốt.

Lời tiên-tri nghịch cùng những kẻ dắt-dẫn của Y-sơ-ra-ên. — Lời hứa và yên-ủi

34 1 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, hãy nói tiên-tri nghịch cùng những kẻ chăn của Y-sơ-ra-ên; hãy nói tiên-tri, và bảo những kẻ chăn ấy rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Khốn-nạn cho kẻ chăn của Y-sơ-ra-ên, là kẻ chỉ nuôi mình! Há chẳng phải những kẻ chăn nên cho bầy chiên ăn sao? 3 Các ngươi ăn mỡ, mặc lông chiên, giết những con chiên mập, mà các ngươi không cho bầy chiên ăn! 4 Các ngươi chẳng làm cho những con chiên mắc bịnh nên mạnh, chẳng chữa lành những con đau, chẳng rịt thuốc những con bị thương; chẳng đem những con bị đuổi về, chẳng tìm những con bị lạc mất; song các ngươi lại lấy sự độc-dữ găy-gắt mà cai-trị chúng nó. 5 Vì không có kẻ chăn thì chúng nó tan-lạc; đã tan-lạc thì chúng nó trở nên mồi cho hết thảy loài thú ngoài đồng. 6 Những chiên ta đi lạc trên mọi núi và mọi đồi cao; những chiên ta tan-tác trên cả mặt đất, chẳng có ai kiếm, chẳng có ai tìm.

7 Vậy nên, hỡi kẻ chăn, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va: 8 Chúa Giê-hô-va phán rằng: Thật như ta hằng sống, vì tại không có kẻ chăn, nên những chiên ta đã làm mồi, và đã trở nên đồ-ăn của mọi loài thú ngoài đồng, những kẻ chăn của ta cũng không tìm-kiếm chiên ta, nhưng chúng nó chỉ nuôi mình mà không chăn-nuôi chiên ta, — 9 vì cớ đó, hỡi kẻ chăn, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va: 10 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta nghịch cùng những kẻ chăn đó; ta sẽ đòi lại chiên của ta nơi tay chúng nó; ta không để cho chúng nó chăn chiên của ta nữa, và chúng nó cũng không thể tự chăn-nuôi lấy mình nữa; nhưng ta sẽ móc chiên ta ra khỏi miệng chúng nó, hầu cho chiên không làm đồ-ăn cho chúng nó.

11 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, chính ta, tức là ta, sẽ kiếm chiên ta, ta sẽ tìm nó ra. 12 Ví như kẻ chăn tìm bầy mình ra, trong ngày mà nó ở giữa những chiên mình bị tan-lạc, thì ta cũng sẽ tìm chiên ta ra như vậy: ta sẽ cứu chúng nó ra khỏi mọi nơi mà chúng nó đã bị tan-lạc trong ngày mây mù tăm-tối. 13 Ta sẽ đem chúng nó ra khỏi giữa các dân; ta sẽ nhóm chúng nó lại từ các nước, và đem chúng nó về trong đất riêng chúng nó. Ta sẽ chăn chúng nó trên các núi của Y-sơ-ra-ên, kề khe nước, và trong mọi nơi có dân-cư trong nước. 14 Ta sẽ chăn chúng nó trong những đồng cỏ tốt, và chuồng chúng nó sẽ ở trên các núi nơi đất cao của Y-sơ-ra-ên; ở đó chúng nó sẽ nghỉ trong chuồng tử-tế, và ăn cỏ trong đồng cỏ màu-mỡ, tức là trên các núi của Y-sơ-ra-ên. 15 Ấy chính ta sẽ chăn chiên ta và cho chúng nó nằm nghỉ, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 16 Ta sẽ tìm con nào đã mất, dắt về con nào đã bị đuổi, rịt thuốc cho con nào bị gãy, và làm cho con nào đau được mạnh. Nhưng ta sẽ hủy-diệt những con mập và mạnh. Ta sẽ dùng sự công-bình mà chăn chúng nó.

17 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Còn như bay, hỡi bầy chiên ta, nầy, ta xét-đoán giữa chiên và chiên, giữa chiên đực và dê đực. 18 Bay ăn trong vườn cỏ xinh-tốt, mà lại lấy chơn giày-đạp những cỏ còn lại; đã uống những nước trong, lại lấy chơn vậy-đục nước còn thừa; bay há chẳng coi sự đó là việc nhỏ-mọn sao? 19 Còn những chiên ta thì phải ăn cỏ chơn bay đã giày-đạp, và uống nước chơn bay đã vậy-đục!

20 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta, chính ta, sẽ xét-đoán giữa những chiên mập và chiên gầy. 21 Vì bay lấy hông lấy vai mà xốc, lấy sừng mà vích mọi chiên con có bịnh, cho đến chừng bay đã làm tan-lạc chúng nó ra ngoài; 22 nên ta sẽ đến cứu bầy chiên ta, chúng nó sẽ không làm mồi nữa, và ta sẽ xét-đoán giữa chiên và chiên. 23 Ta sẽ lập trên chúng nó chỉ một kẻ chăn, người sẽ chăn chúng nó, tức là Đa-vít, tôi-tớ ta. Ấy là người sẽ chăn chúng nó, ngươi sẽ làm kẻ chăn chúng nó. 24 Ta, Đức Giê-hô-va, sẽ làm Đức Chúa Trời chúng nó, còn Đa-vít, tôi-tớ ta, sẽ làm vua giữa chúng nó. Ta, Đức Giê-hô-va, đã phán vậy.

25 Bấy giờ ta sẽ kết với chiên ta một giao-ước hòa-bình. Ta sẽ làm cho những thú dữ trong đất dứt đi, đặng dân ta có thể ở yên-ổn trong đồng-vắng và ngủ trong rừng. 26 Ta sẽ làm cho chúng nó với các miền chung-quanh đồi ta nên nguồn phước. Ta sẽ khiến mưa sa nơi mùa thuận-tiện, ấy sẽ là cơn mưa của phước-lành. 27 Cây ngoài đồng sẽ ra trái, và đất sẽ sanh hoa-lợi. Chúng nó sẽ ở yên trong đất mình, và sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi ta đã bẻ gãy những đòn của ách chúng nó, và đã giải-cứu chúng nó ra khỏi tay những kẻ bắt chúng nó phục-dịch. 28 Chúng nó sẽ chẳng làm mồi của các dân ngoại nữa; những loài thú của đất sẽ chẳng nuốt chúng nó nữa; chúng nó sẽ ở yên-ổn, chẳng ai làm cho sợ-hãi. 29 Ta sẽ sắm vườn có danh-tiếng cho chúng nó, chúng nó sẽ không chết đói trong đất mình nữa, và cũng không còn chịu sự hổ-nhuốc của các nước nữa. 30 Chúng nó sẽ biết ta, Đức Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời chúng nó, ở cùng chúng nó, và biết nhà Y-sơ-ra-ên chúng nó là dân ta, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 31 Bay là chiên của ta, là chiên của đồng cỏ ta; bay là loài người, và ta là Đức Chúa Trời bay, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

Trong cuộc vây hãm, Ê-xê-chi-ên đã mang sự phán xét chống lại những kẻ áp bức Giu-đa, đặc biệt vì sự hả hê mà họ sẽ chào đón sự sụp đổ của Giê-ru-sa-lem.

Dùng Ê-đôm để đại diện cho tất cả những dân tộc đó, Ê-xê-chi-ên một lần nữa hứa rằng sự hủy diệt đang chờ đợi chúng. Sau đó ông an ủi Y-sơ-ra-ên với nhiều lời bảo đảm hơn về sự phục hồi dân tộc sắp tới.

Lời tiên-tri nghịch cùng Ê-đôm

35 1 Lời của Đức Giê-hô-va được phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, hãy xây mặt hướng về núi Sê-i-rơ, và nói tiên-tri nghịch cùng nó. 3 Hãy nói cùng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hỡi núi Sê-i-rơ, nầy, ta nghịch cùng mầy! Ta sẽ giá tay nghịch cùng mầy, làm cho mầy ra hoang-vu và gở-lạ. 4 Ta sẽ làm cho các thành của mầy ra đồng-vắng, còn mầy sẽ trở nên hoang-vu. Bấy giờ mầy sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.

5 Vì mầy cưu sự ghen-ghét vô-cùng, và đã phó con-cái Y-sơ-ra-ên cho quyền gươm-dao nơi ngày tai-vạ chúng nó, trong kỳ gian-ác về cuối-cùng, 6 vì cớ đó, Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta sẽ sắm-sẵn mầy cho phải huyết, và huyết sẽ đuổi theo mầy. Vì mầy đã chẳng ghét huyết, nên huyết sẽ đuổi theo mầy! 7 Vậy ta sẽ làm cho núi Sê-i-rơ ra gở-lạ hoang-vu, và hủy-diệt cả người đi qua và người trở về. 8 Ta sẽ làm cho các núi nó đầy những kẻ bị giết của nó; những người bị gươm giết sẽ ngã xuống trên các đồi mầy, trong các trũng và giữa dòng mọi sông-suối mầy. 9 Ta sẽ làm cho mầy ra hoang-vu đời đời; các thành mầy sẽ không có dân ở nữa, và bay sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.

10 Vì mầy có nói rằng: Hai dân-tộc ấy và hai nước ấy sẽ thuộc về ta, và chúng ta sẽ được nó làm kỷ-vật, dầu Đức Giê-hô-va đương ở đó; — 11 nên Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta sẽ đãi mầy bằng cơn giận và sự ghét mà mầy đã bởi lòng ghen-tương tỏ ra nghịch cùng chúng nó, và khi ta xét-đoán mầy, ta sẽ tỏ mình ra giữa chúng nó. 12 Mầy sẽ biết ta, Đức Giê-hô-va, đã nghe những lời sỉ-nhục mầy đã nói ra nghịch cùng các núi Y-sơ-ra-ên, mà rằng: Các núi ấy đã bị làm nên hoang-vu; đã phó cho ta để nuốt. 13 Bay đã lấy miệng khoe mình nghịch cùng ta, và đã thêm những lời mình nghịch cùng ta. Thật, ta đã nghe đều đó!

14 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Khi cả đất vui-mừng, ta sẽ làm cho mầy nên hoang-vu. 15 Vì mầy đã lấy làm vui về sản-nghiệp nhà Y-sơ-ra-ên bị hoang-vu, nên ta đãi mầy cũng vậy. Hỡi núi Sê-i-rơ, mầy với cả Ê-đôm, tức cả xứ ấy, sẽ bị hoang-vu, và chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.

Sự lập lại dân Y-sơ-ra-ên

36 1 Hỡi con người, hãy nói tiên-tri về các núi của Y-sơ-ra-ên, và rằng: Hỡi các núi của Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời Đức Giê-hô-va! 2 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì quân thù-nghịch có nói về bay rằng: Ê! Những gò cao đời xưa thuộc về chúng ta làm sản-nghiệp! 3 Vì cớ đó, hãy nói tiên-tri, và rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Thật, vì chúng nó đã làm cho bay nên hoang-vu, và nuốt bay tư bề, đặng bay trở nên sản-nghiệp của những kẻ sót lại của các nước, và bay bị miệng kẻ hay nói bàn-luận, và bị dân-sự chê-bai, — 4 vì cớ đó, hỡi các núi của Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời của Chúa Giê-hô-va: Chúa Giê-hô-va phán như vầy cho các núi và các gò, cho khe-suối và đồng trũng, cho nơi đổ-nát hoang-vu và các thành bị bỏ, đã phó cho những kẻ sót lại của các nước chung-quanh bay cướp-bóc và nhạo-báng, — 5 vì cớ đó, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Thật, trong cơn ghen-tương nóng-nảy, ta rao lời án nghịch cùng kẻ sót lại của các nước ấy và cả Ê-đôm, là những kẻ đầy lòng vui-mừng và ý khinh-dể, định đất của ta cho mình làm kỷ-vật, đặng phó nó cho sự cướp-bóc.

6 Vậy nên, hãy nói tiên-tri về đất của Y-sơ-ra-ên; hãy nói với các núi và các gò, khe-suối và đồng trũng rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Thật ta phán trong cơn ghen và cơn giận của ta, vì bay đã chịu sự hổ-nhuốc của các nước.

7 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta đã thề rằng: Các nước chung-quanh bay chắc sẽ chịu hổ-nhuốc! 8 Nhưng bay, các núi Y-sơ-ra-ên, sẽ sanh những nhánh và ra trái cho dân Y-sơ-ra-ên ta; vì chúng nó sắp trở về. 9 Nầy, ta hướng về bay, xây lại cùng bay, và bay sẽ bị cày-cấy gieo-vãi. 10 Trên đất bay ta sẽ thêm số dân-cư và số con-cái cả nhà Y-sơ-ra-ên. Các thành sẽ có người ở, các nơi đổ-nát sẽ được dựng lại. 11 Ta sẽ thêm loài người và loài vật trên đất bay, chúng nó sẽ thêm nhiều và nẩy-nở; ta sẽ làm cho bay đông dân như lúc trước, và ban ơn cho bay hơn thuở ban-đầu. Bấy giờ bay sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. 12 Ta sẽ làm cho những dân-cư bước đi trên đất ngươi, tức là dân Y-sơ-ra-ên ta. Thật, chúng nó sẽ được mầy làm kỷ-vật; mày sẽ làm sản-nghiệp chúng nó, và không làm mất con-cái chúng nó nữa.

13 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì người ta nói cùng bay rằng: Hỡi đất, mầy nuốt người ta, và làm mất con-cái của dân mầy đi, 14 cũng vì cớ đó, mầy chẳng nuốt người ta nữa, và không làm mất con-cái của dân mầy đi nữa, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 15 Ta không để cho mầy nghe những lời nhiếc-móc của các nước nữa; mầy sẽ không còn chịu sự nhuốc-nha của các dân nữa, và mầy không khiến dân mình vấp-phạm nữa, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

16 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 17 Hỡi con người, khi nhà Y-sơ-ra-ên ở trong đất mình, đã làm ô-uế đất ấy bởi đường-lối và việc làm của mình: đường-lối chúng nó ở trước mặt ta như là sự ô-uế của một người đờn-bà chẳng sạch. 18 Ta đã rải cơn thạnh-nộ của ta trên chúng nó, vì cớ huyết mà chúng nó đã làm đổ ra trên đất, và vì chúng nó đã làm ô-uế đất ấy bởi thần-tượng mình. 19 Ta đã làm tan-tác chúng nó trong các dân, và chúng nó đã bị rải ra trong nhiều nước; ta đã xét-đoán chúng nó theo đường-lối và việc làm. 20 Khi chúng nó đã tới trong các nước mà chúng nó đã đi đến, thì chúng nó đã phạm danh thánh ta, đến nỗi người ta nói về chúng nó rằng: Ấy là dân của Đức Giê-hô-va; chúng nó đã ra đi từ đất Ngài! 21 Nhưng ta tiếc danh thánh của ta mà nhà Y-sơ-ra-ên đã phạm trong các dân-tộc, là nơi nhà ấy đã đi đến.

22 Vậy nên hãy nói cùng nhà Y-sơ-ra-ên rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, ấy chẳng phải vì cớ các ngươi mà ta làm cách ấy, nhưng vì cớ danh thánh ta mà các ngươi đã phạm trong các dân, là nơi các ngươi đã đi đến. 23 Ta sẽ làm nên thánh danh lớn của ta, là danh đã bị phạm trong các dân, giữa các dân đó các ngươi đã phạm danh ấy. Chúa Giê-hô-va phán: Như vậy các dân-tộc sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi trước mắt chúng nó ta sẽ được tỏ ra thánh bởi các ngươi. 24 Ta sẽ thâu lấy các ngươi khỏi giữa các dân; ta sẽ nhóm các ngươi lại từ mỗi nước, và đem về trong đất riêng của các ngươi. 25 Ta sẽ rưới nước trong trên các ngươi, và các ngươi sẽ trở nên sạch; ta sẽ làm sạch hết mọi sự ô-uế và mọi thần-tượng của các ngươi. 26 Ta sẽ ban lòng mới cho các ngươi, và đặt thần mới trong các ngươi. Ta sẽ cất lòng bằng đá khỏi thịt các ngươi, và ban cho các ngươi lòng bằng thịt. 27 Ta sẽ đặt Thần ta trong các ngươi, và khiến các ngươi noi theo luật-lệ ta, thì các ngươi sẽ giữ mạng-lịnh ta và làm theo. 28 Các ngươi sẽ ở trong đất mà ta đã ban cho tổ-phụ các ngươi; các ngươi sẽ làm dân ta, ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi.

29 Ta sẽ giải-cứu các ngươi khỏi mọi sự ô-uế; ta sẽ gọi lúa mì tốt lên, khiến cho nẩy-nở thêm nhiều, và không giáng cho các ngươi sự đói-kém. 30 Ta sẽ thêm nhiều trái cây và hoa-lợi của đồng-ruộng, hầu cho các ngươi không vì đói-kém chịu sự xấu-hổ ở giữa các nước. 31 Bấy giờ các ngươi sẽ nhớ lại đường-lối xấu-xa của mình, và việc làm của mình là không tốt. Chính các ngươi sẽ tự gớm-ghét mình, vì cớ tội-lỗi và những sự gớm-ghiếc của các ngươi. 32 Chúa Giê-hô-va phán: Chẳng phải vì cớ các ngươi mà ta làm như vậy, các ngươi khá biết rõ. Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, khá biết hổ và mắc-cỡ về đường-lối mình!

33 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ngày mà ta sẽ làm sạch mọi tội-lỗi các ngươi, ta sẽ lại làm cho thành các ngươi có dân ở, và những chỗ đổ-nát sẽ dựng lại. 34 Đất hoang-vu sẽ cày-cấy, dầu mà trước đã hoang-vu trước mắt mọi kẻ đi qua. 35 Chúng nó sẽ nói rằng: Đất hoang-vu nầy đã trở nên như vườn Ê-đen; những thành đổ-nát, hoang-vu, tàn phá kia, kìa đã có tường-vách và dân ở! 36 Bấy giờ các dân-tộc còn sót lại xung-quanh các ngươi sẽ biết rằng ta, Đức Giê-hô-va, đã cất lại nơi bị phá, trồng lại nơi bị hủy. Ta, Đức Giê-hô-va, đã phán lời đó, và sẽ làm thành.

37 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta còn muốn nhà Y-sơ-sa-ên cầu-hỏi ta để ta làm sự nầy cho: Ta sẽ thêm nhiều người nam nó như một bầy chiên. 38 Các thành đổ-nát sẽ đầy những bầy người, như bầy chiên để làm của-lễ, như bầy của Giê-ru-sa-lem trong ngày lễ trọng-thể. Và chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.

< Lui    Trang Lịch     Tới >