Các lời tiên tri của Ê-xê-chi-ên trong thời kỳ bị bao vây
Trong khi Giê-rê-mi đang nói tiên tri tại Giê-ru-sa-lem về những sự kiện sẽ xảy ra trong nhiều thế kỷ tới, Ê-xê-chi-ên đang mang những lời tiên tri đến cho những người đồng tù tại Ba-by-lôn liên quan đến những sự kiện được định sẵn để thực hiện ngay lập tức hơn. Trong khoảng thời gian hai năm của cuộc bao vây Giê-ru-sa-lem, các lời tiên tri của Ê-xê-chi-ên tập trung vào nhiều kẻ áp bức của Giu-đa: Am-môn, Mô-áp, Ê-đôm, Phi-li-tia, Ai Cập, và các thành phố của Ty-rơ và Si-đôn. Đặc biệt được chọn ra là Ai Cập, Ty-rơ, và Si-đôn. Giống như các tiên tri trước ông, Ê-xê-chi-ên tuyên bố những lời phán xét nghiêm khắc chống lại những quốc gia này vì sự gian ác của chính họ và những cuộc chiến tranh nhiều năm của họ chống lại dân của Đức Chúa Trời. Trong triều đại của Giê-hô-gia-kim, chỉ một thập kỷ trước thời điểm này, những kẻ cướp Syria, Mô-áp, và Am-môn đã quấy rối Giu-đa trong ít nhất bốn năm. Ê-đôm, Ai Cập, và Phi-li-tia đã là những kẻ thù gần như liên tục của quốc gia Y-sơ-ra-ên.
Ngoài các phán xét khác nhau chống lại những kẻ thù của Y-sơ-ra-ên mà Ê-sai, Giê-rê-mi, và những người khác đã mang lại, các phán xét của Ê-xê-chi-ên lên án lễ kỷ niệm sẽ diễn ra sau sự sụp đổ của Giu-đa. Các lời tiên tri được viết một cách tương lai, như thể Giê-ru-sa-lem đã sụp đổ, và chỉ ra rằng không có nước mắt nào sẽ đến từ các láng giềng của Giu-đa. Ngược lại, họ sẽ cố gắng tận dụng lợi thế của sự yếu đuối của Giu-đa. (Ví dụ, Am-môn sẽ chứng minh Ê-xê-chi-ên đúng bằng cách thúc đẩy việc ám sát thống đốc được người Ba-by-lôn bổ nhiệm để cai trị những người sót lại chưa bị đày.) Đó sẽ là sự tự cao tự đại của các quốc gia, điều này sẽ thu hút cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời. Ngài sẽ không ngồi yên lặng khi dân Ngài bị nhục mạ trong mắt những láng giềng kiêu ngạo của họ.
Lời tiên-tri về dân ngoại-đạo
(Từ đoạn 25 đến 32)
Lời tiên-tri về dân Am-môn, Mô-áp, Ê-đôm, và Phi-li-tin
25 1 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, hãy xây mặt về con-cái Am-môn, và nói tiên-tri nghịch cùng chúng nó. 3 Hãy nói cùng con-cái Am-môn rằng: Hãy nghe lời của Chúa Giê-hô-va.
Chúa Giê-hô-va phán như vầy: vì ngươi có nói rằng: Hay! hay! về nơi thánh ta, khi nó bị ô-uế, về đất Y-sơ-ra-ên, khi nó bị làm nên hoang-vu, cùng về nhà Giu-đa, khi nó bị bắt làm phu-tù, 4 bởi cớ đó, nầy, ta sẽ phó ngươi cho các con-cái phương đông làm cơ-nghiệp. Chúng nó sẽ đóng trại giữa ngươi, và cất nhà mình ở đó; chúng nó sẽ ăn trái ngươi và uống sữa ngươi. 5 Ta sẽ khiến Ra-ba làm chuồng lạc-đà, và con cái Am-môn làm chỗ bầy vật nằm, thì các ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va. 6 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: bởi ngươi đã vỗ tay, đập chơn, đầy lòng khinh-dể và vui-vẻ về đất Y-sơ-ra-ên, 7 bởi cớ đó, nầy, ta đã giá tay ta trên ngươi. Ta sẽ phó ngươi làm mồi cho các nước; ta sẽ trừ ngươi ra khỏi các dân; ta sẽ diệt ngươi khỏi các nước; ta sẽ hủy-hoại ngươi, và ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.
8 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì Mô-áp và Sê-i-rơ có nói rằng: Nầy, nhà Giu-đa cũng như các nước khác, 9 bởi cớ đó, nầy, ta sẽ phá các thành của bờ-cõi người Mô-áp, tức là hết thảy các thành trong đất chúng nó làm vinh-hiển cho xứ ấy, là thành Bết-Giê-si-mốt, thành Ba-anh-Mê-ôn, và thành Ki-ri-a-ta-im. 10 Ta sẽ phó xứ nầy và xứ của người Am-môn cho các con trai phương đông. Ta sẽ ban những xứ nầy cho chúng nó làm sản-nghiệp, hầu cho con-cái Am-môn không được ghi-nhớ giữa các nước nữa. 11 Ta cũng sẽ làm sự phán-xét trên Mô-áp; và chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.
12 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì dân Ê-đôm đã làm sự báo-thù nghịch cùng nhà Giu-đa, và nhơn báo-thù nhà ấy mà phạm tội nặng, nên Chúa Giê-hô-va phán như vầy: 13 Ta sẽ giá tay nghịch cùng Ê-đôm, sẽ dứt người và vật ở đó; ta sẽ làm thành ấy nên hoang-vu; từ Thê-man đến Đê-đan, chúng nó sẽ ngã bởi gươm. 14 Ta sẽ làm sự báo-thù ta trên Ê-đôm, bởi tay của dân Y-sơ-ra-ên ta; dân ấy sẽ đãi dân Ê-đôm theo như sự thạnh-nộ và tức-giận của ta. Bấy giờ chúng nó sẽ biết sự báo-thù của ta là thế, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
15 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì dân Phi-li-tin làm sự báo-thù, làm sự báo-thù theo lòng ghen-ghét vô-cùng mà muốn hủy-diệt, 16 bởi đó, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ giá tay trên các người Phi-li-tin; sẽ dứt những người Cơ-rết; và ta sẽ làm cho chết hết những kẻ còn sót lại ở trên mé biển. 17 Ta sẽ làm sự báo-thù lớn nghịch cùng chúng nó, mà dùng cơn giận quở-trách chúng nó; chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi ta sẽ làm sự báo-thù nghịch cùng chúng nó.
Lời tiên-tri nghịch cùng Pha-ra-ôn và Ê-díp-tô
29 1 Năm thứ mười, thàng mười, ngày mười hai, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, hãy xây mặt nghịch cùng Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, mà nói tiên-tri nghịch cùng ngươi và cùng cả Ê-díp-tô nữa. 3 Hãy nói mà rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hỡi Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, nầy, ta nghịch cùng ngươi, ngươi là con vật quái-gở nằm giữa các sông mình, mà rằng: Sông của ta thuộc về ta, ấy là ta đã làm nên cho ta. 4 Ừ, ta sẽ đặt những móc trong hai hàm ngươi, và khiến những cá trong các sông ngươi đều dính nơi vảy ngươi. Ta sẽ kéo ngươi lên khỏi giữa các sông ngươi, ngươi và những cá trong các sông ngươi đã dính nơi vảy ngươi nữa. 5 Ta sẽ quăng ngươi vào đồng-vắng, ngươi và những cá của các sông ngươi. Ngươi sẽ ngã xuống trên mặt đồng-ruộng; sẽ chẳng được lượm lại, cũng chẳng được thâu lại. Ta đã phó ngươi làm đồ-ăn cho loài thú dưới đất và loài chim trên trời. 6 Bấy giờ hết thảy dân-cư Ê-díp-tô sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, vì chúng nó đã nên cây gậy bằng sậy cho nhà Y-sơ-ra-ên. 7 Khi chúng nó cầm lấy ngươi bởi tay, thì ngươi tự gãy, và làm xây-xác chúng nó cả vai; khi chúng nó nương-dựa trên ngươi, thì ngươi tự giập ra, và làm cho lưng chúng nó xiêu-tó.
8 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ đem gươm đến trên ngươi, và sẽ dứt khỏi ngươi cả người và loài thú. 9 Đất Ê-díp-tô sẽ trở nên nơi hoang-vu vắng-vẻ; và chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hôva. Vì Pha-ra-ôn có nói rằng: Sông thuộc về ta, ấy là ta đã làm nên; 10 cho nên, nầy, ta nghịch cùng ngươi và các sông ngươi, và sẽ khiến đất Ê-díp-tô thành ra đồng-vắng hoang-vu, từ tháp Sy-e-nê cho đến bờ-cõi Ê-thi-ô-bi. 11 Chẳng có bàn chơn người sẽ đi qua nó, cũng chẳng có bàn chơn thú-vật đi qua nó, cũng chẳng có dân-cư ở đó nữa trong bốn mươi năm. 12 Ta sẽ khiến Ê-díp-tô làm một đất hoang-vu ở giữa các nước nào hoang-vu, và các thành nó ở giữa các thành tàn-phá sẽ hoang-vu trong bốn mươi năm. Ta sẽ làm tan-tác dân Ê-díp-tô trong các dân, và rải chúng nó ra trong các nước.
13 Vì Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Mãn bốn mươi năm, ta sẽ nhóm dân Ê-díp-tô lại từ giữa các dân mà trong đó chúng nó đã bị tan-tác. 14 Ta sẽ làm cho những phu-tù Ê-díp-tô trở về, và đem chúng nó về trong đất Pha-trốt, là đất quê-quán của chúng nó, nhưng chúng nó chỉ lập nên một nước yếu-hèn. 15 Nước Ê-díp-tô sẽ là một nước yếu-hèn hơn hết các nước, và sẽ không dấy lên trên các nước nữa; ta sẽ khiến chúng nó kém đi, hầu cho chúng nó không cai-trị các nước nữa. 16 Nước ấy sẽ không còn làm sự nhờ-cậy cho nhà Y-sơ-ra-ên; khi nhà Y-sơ-ra-ên trông-xem chúng nó thì sẽ nhắc lại sự gian-ác; và chúng nó sẽ biết rằng ta là Chúa Giê-hô-va.
Lời tiên-tri mới nghịch cùng Ê-díp-tô
30 1 Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 2 Hỡi con người, hãy nói tiên-tri và rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Hãy khóc-than! Ngày khốn-nạn dường nào! 3 Thật vậy, ngày ấy gần rồi, phải, là ngày của Đức Giê-hô-va; ngày có mây, kỳ của các dân-tộc.
4 Gươm sẽ đánh trên Ê-díp-tô; sự buồn-rầu ở trong Ê-thi-ô-bi, khi những kẻ bị giết sẽ ngã xuống trong Ê-díp-tô; chúng nó sẽ cất lấy đoàn dân nó, và những nền nó bị đổ. 5 Ê-thi-ô-bi, Phút, Lút, mọi người lộn giống, Cúp, và con-cái của đất đồng-minh, sẽ cùng chúng nó ngã xuống bởi gươm. 6 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Những cái nâng-đỡ Ê-díp-tô sẽ ngã; sức-mạnh kiêu-ngạo của nó sẽ hạ xuống. Chúng nó sẽ ngã trong nó bởi gươm, từ tháp Sy-e-nê, Chúa Giê-hô-va phán vậy. 7 Chúng nó sẽ hoang-vu ở giữa các nước hoang-vu, và các thành của nó sẽ ở giữa các thành tàn-phá. 8 Thật, chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi ta đã đặt lửa trong Ê-díp-tô, và khi mọi kẻ giúp nó bị tan-nát. 9 Trong ngày đó, sẽ có sứ-giả từ trước mặt ta đi trong tàu đặng làm cho người Ê-thi-ô-bi đương ở yên phải sợ-hãi. Dân-sự nó sẽ buồn-rầu như trong ngày của Ê-díp-tô; vì, nầy, nó đến gần rồi!
10 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta sẽ cậy tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, để diệt đoàn dân của Ê-díp-tô. 11 Vua ấy cùng dân mình, là dân đáng sợ trong các dân, sẽ được đem đến đặng phá-hại đất. Chúng nó sẽ rút gươm nghịch cùng Ê-díp-tô, và làm cho đất đầy những thây bị giết. 12 Ta sẽ làm cho các sông khô đi, và bán đất ấy trong tay những kẻ dữ. Ta sẽ cậy tay dân ngoại làm hoang-vu đất ấy với mọi sự trong nó. Ta là Đức Giê-hô-va phán như vậy.
13 Chúa Giê-hô-va lại phán rằng: Ta sẽ hủy-diệt các thần-tượng và dứt các hình-tượng khỏi thành Nốp. Trong đất Ê-díp-tô sẽ không có vua nữa, và ta sẽ rải sự kinh-khiếp trong đất Ê-díp-tô. 14 Ta sẽ làm cho Pha-trốt nên hoang-vu; đặt lửa tại Xô-an, và làm ra sự đoán-phạt trên Nô. 15 Ta sẽ đổ cơn giận ta trên Sin, là thành vững-bền của Ê-díp-tô, và sẽ diệt dân-chúng của Nô. 16 Ta sẽ đặt lửa tại Ê-díp-tô, Sin sẽ bị đau-đớn cả-thể; Nô sẽ bị phá-tan, và đương giữa ban ngày Nốp sẽ bị giặc hại. 17 Những người trai-trẻ của A-ven và Phi-Bê-sết sẽ ngã bởi gươm, và dân các thành ấy sẽ đi làm phu-tù. 18 Tại Tác-pha-nết, ban ngày sẽ tối tăm, khi ta sẽ gãy các ách của Ê-díp-tô ở đó, và sức-mạnh kiêu-ngạo của nó sẽ hết. Về nó, sẽ có đám mây che-lấp đất ấy, những con gái nó sẽ đi làm phu-tù. 19 Ta sẽ làm sự đoán-phạt ta trên Ê-díp-tô, và chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.
20 Năm thứ mười một, ngày mồng bảy tháng giêng, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: 21 Hỡi con người, ta đã bẻ cánh tay của Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô. Nầy, không ai rịt thuốc để chữa lành; không ai quấn chỗ thương để hàn miệng và để lấy sức lại, hầu cho nó có thể cầm gươm. 22 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta nghịch cùng Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, và sẽ bẻ hai cánh tay nó, cánh đương mạnh luôn với cánh đã gãy, và làm cho gươm rớt xuống khỏi tay nó. 23 Ta sẽ làm cho tan-tác dân Ê-díp-tô trong các dân, và rải hết thảy chúng nó ra trong các nước. 24 Ta sẽ làm cho cánh tay vua Ba-by-lôn thêm mạnh, để gươm ta trong tay người; nhưng ta sẽ bẻ gãy cánh tay của Pha-ra-ôn, vua nầy rên-la trước mặt vua kia, như một người bị thương hầu chết rên-la vậy. 25 Ta sẽ nâng-đỡ hai cánh tay của vua Ba-by-lôn, và hai cánh tay của Pha-ra-ôn sẽ sa xuống. Chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va, khi ta sẽ trao gươm ta trong tay vua Ba-by-lôn, và người sẽ giơ gươm ấy ra nghịch cùng đất Ê-díp-tô. 26 Ta sẽ làm tan-tác dân Ê-díp-tô trong các dân, rải chúng nó ra trong các nước; và chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.
31 1 Năm thứ mười một, ngày mồng một tháng ba, có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy: 2 Hỡi con người, hãy nói cùng Pha-ra-ôn, vua Ê-díp-tô, và cùng cả đoàn dân người rằng: Sự tôn-đại của ngươi so-sánh cùng ai? 3 Hãy xem A-si-ri: ngày trước nó giống như cây hương-bách của Li-ban, nhánh đẹp-đẽ, bóng diềm-dà, cây cao, và ngọn nó lên đến mây. 4 Các dòng nước nuôi nó, có vực sâu chảy nước chung-quanh chỗ nó trồng mà làm cho nó lớn lên, và tưới các suối mình cho mọi cây-cối ở trong đồng. 5 Vậy nên cây hương-bách ấy cao hơn hết thảy các cây trong đồng; nhánh nó lớn lên, và tược nó nứt thêm ra, là nhờ có nhiều nước làm cho nó nẩy-nở. 6 Mọi giống chim trời làm ổ trong những nhánh nó; mọi giống thú đồng đẻ con dưới những tược nó, và hết thảy các dân-tộc lớn đều ở dưới bóng nó. 7 Nó là xinh-tốt bởi thân nó cao, bởi tược nó dài; vì rễ nó đâm trong chỗ nhiều nước. 8 Chẳng có cây hương-bách nào trong vườn Đức Chúa Trời che-khuất nó được; cây tùng không bằng cái nhánh nó, cây bàng không bằng cái tược nó. Chẳng có cây nào của vườn Đức Chúa Trời xinh-tốt bằng nó cả. 9 Ta đã làm cho nó xinh-tốt bởi muôn-vàn nhánh nó, và hết thảy những cây của Ê-đen, là những cây trong vườn Đức Chúa Trời đều ganh-gỗ nó.
10 Vậy nên, Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Vì ngươi cao-lớn, và nó đã vượt ngọn nó đến tận mây, và lòng nó đã kiêu-ngạo vì mình cao lớn; 11 nên ta sẽ phó nó trong tay một đấng mạnh của các nước, người chắc sẽ xử với nó; ta đã đuổi nó ra vì những tội-ác nó. 12 Một dân hung-bạo trong hết thảy các dân ngoại đã chặt nó và bỏ lại. Những nhánh nó rớt xuống trên các núi và trong mọi nơi trũng; những tược nó bị gãy nơi bờ khe, và mọi dân trên đất tránh xa bóng nó và lìa-bỏ nó. 13 Mọi loài chim trời sẽ đậu trên sự đổ-nát của nó, và mọi loài thú đồng sẽ đến nghỉ trên những tược nó, 14 hầu cho chẳng có cây nào trồng gần nước dám kiêu-ngạo về sự cao mình, hay là vượt ngọn lên đến tận mây, và cho không có những cây nào được các dòng nước tưới rộng cho mà khoe mình cao lớn; vì chúng nó hết thảy bị phó cho sự chết, cho vực sâu của đất, ở giữa con-cái loài người, với những kẻ xuống trong hầm-hố!
15 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ngày mà nó xuống nơi Âm-phủ, ta đã khiến kẻ thương-khóc vì cớ nó, ta lấp vực sâu; ngăn-cấm các sông chảy mạnh, và những dòng nước lớn bị tắt lại. Ta khiến Li-ban buồn-rầu vì cớ nó, và mọi cây ngoài đồng vì nó bị suy-tàn. 16 Ta làm cho các dân-tộc nghe tiếng nó đổ xuống mà rúng-động, khi ta quăng nó xuống đến Âm-phủ, với hết thảy những kẻ xuống trong hầm-hố! Bấy giờ mọi cây của Ê-đen, những cây rất xinh, những cây rất tốt của Li-ban, hết thảy những cây ngày trước được nhiều nước tưới, đều được yên-ủi trong nơi vực sâu của đất. 17 Chúng nó cũng đã xuống với nó trong nơi Âm-phủ, kề những kẻ đã bị gươm giết, những kẻ ngày trước vốn là cánh tay của nó và ở dưới bóng nó giữa các dân.
18 Trong những cây của vườn Ê-đen, thì ngươi là giống ai về sự vinh-hiển tôn-trọng? Ngươi cũng sẽ bị xô xuống cùng với các cây của Ê-đen trong nơi vực sâu của đất; ngươi sẽ nằm chính giữa những kẻ không chịu cắt-bì, với những kẻ đã bị gươm giết. Pha-ra-ôn và hết thảy dân chúng người sẽ như vậy, Chúa Giê-hô-va phán.
Sẽ mất khoảng 60 năm nữa trước khi Ai Cập bị một quốc gia nước ngoài cai trị, nhưng vào năm 525 TCN, trong triều đại của Pha-ra-ôn A-ma-sis, Ai Cập sẽ trở thành một phần của Đế quốc Ba Tư vĩ đại dưới thời Cam-by-se II.
Ê-xê-chi-ên giờ đây chuyển sang các thành phố hàng hải vĩ đại Ty-rơ và Si-đôn, những cảng biển và hạm đội thương mại đã làm cho họ giàu có. Thành phố Ty-rơ ban đầu nằm trên đất liền, trong khi thành phố mới được xây dựng trên một hòn đảo cách bờ nửa dặm. Vì vậy, Ê-xê-chi-ên mô tả thành phố đảo bị phá hủy như một tảng đá trơn trụi, và vị vua gian ác của Ty-rơ dường như có niềm kiêu hãnh đến nỗi ông ta được so sánh với chính Sa-tan.