Ngày 16 tháng Bảy

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Ê-sai 48:16-50:11

Y-sơ-ra-ên Hãy Nghe

48 16 Các ngươi hãy đến gần ta, và nghe đều nầy: Từ lúc ban-đầu ta chưa từng nói cách kín-giấu. Vừa lúc có sự ấy, ta đã ở đó rồi. Vả, bây giờ, Chúa Giê-hô-va, và Thần của Ngài, sai ta đến.

17 Đức Giê-hô-va, Đấng Cứu-chuộc ngươi, là Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Ta là Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi, là Đấng dạy cho ngươi được ích, và dắt ngươi trong con đường ngươi phải đi. 18 Than ôi! ước gì ngươi đã để ý đến các điều-răn ta! thì sự bình-an ngươi như sông, và sự công-bình ngươi như sóng biển, 19 dòng-dõi ngươi như cát, hoa-trái của ruột-già ngươi như sạn, danh ngươi chẳng bị diệt bị xóa trước mặt ta.

20 Hãy ra khỏi Ba-by-lôn! Hãy tránh xa người Canh-đê! Hãy cất tiếng reo vui mà rao tin nầy, tuyên-bố và truyền ra cho đến nơi cuối-cùng đất! Hãy rằng: Đức Giê-hô-va đã chuộc Gia-cốp, là tôi-tớ Ngài. 21 Khi Ngài dẫn họ đi ngang qua sa-mạc thì họ không khát, vì Ngài đã khiến nước từ vầng đá chảy ra cho họ; đập bể vầng đá, thì nước văng ra. 22 Những người ác chẳng hưởng sự bình-an bao giờ, Đức Giê-hô-va phán vậy.

Tôi-tớ Đức Giê-hô-va sẽ cứu dân Ngài, là dân sẽ được lập lại và vinh-hiển

49 1 Hỡi các cù-lao, hãy nghe ta! Hỡi các dân xa-lạ, hãy ghé tai! Đức Giê-hô-va đã gọi ta từ trong bụng mẹ, đã nói đến danh ta từ lòng-dạ mẹ ta. 2 Ngài đã khiến miệng ta giống như gươm bén; lấy bóng tay Ngài mà che ta; làm cho ta như tên nhọn, và giấu ta trong bao tên. 3 Ngài phán cùng ta rằng: Hỡi Y-sơ-ra-ên, ngươi là tôi-tớ ta, ta sẽ được sáng danh bởi ngươi. 4 Ta có nói rằng: Ta đã làm việc luống-công, đã hao sức vô-ích và không kết-quả. Song lẽ ngay-thẳng của ta ở nơi Đức Giê-hô-va, sự ban-thưởng cho ta ở nơi Đức Chúa Trời ta. 5 Bây giờ, Đức Giê-hô-va là Đấng đã lập ta làm tôi-tớ Ngài từ trong bụng mẹ, có khiến ta dẫn Gia-cốp đến cùng Ngài, và nhóm Y-sơ-ra-ên về cùng Ngài; vì ta được tôn-trọng trước mắt Đức Giê-hô-va, và Đức Chúa Trời ta là sức-mạnh ta. 6 Ngài có phán cùng ta rằng: Ngươi làm tôi-tớ ta đặng lập lại các chi-phái Gia-cốp, và làm cho những kẻ được gìn-giữ của Y-sơ-ra-ên lại được trở về, còn là việc nhỏ; ta sẽ khiến ngươi làm sự sáng cho các dân ngoại, hầu cho ngươi làm sự cứu-rỗi của ta đến nơi đầu-cùng đất.

7 Đức Giê-hô-va, Đấng Cứu-chuộc Y-sơ-ra-ên, và Đấng Thánh của Ngài, phán cùng người bị loài người khinh-dể, bị dân nầy gớm-ghiếc, là người làm tôi kẻ có quyền-thế, như vầy: Các vua sẽ thấy và đứng dậy; các quan-trưởng sẽ quì-lạy, vì cớ Đức Giê-hô-va là Đấng thành-tín, tức là Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên, là Đấng đã chọn ngươi.

8 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ta đã nhậm lời ngươi trong kỳ thuận-tiện, đã vùa-giúp ngươi trong ngày cứu-rỗi. Ta sẽ gìn-giữ ngươi, phó ngươi làm giao-ước của dân, đặng lập lại xứ nầy và chia đất hoang-vu làm sản-nghiệp cho; 9 đặng bảo kẻ bị trói rằng: Hãy ra, và bảo kẻ ở trong nơi tối-tăm rằng: Hãy tỏ mình! Họ sẽ chăn-thả trên đường, và đồng cỏ họ sẽ ở trên các núi trọi. 10 Họ sẽ không đói không khát, hơi nắng chẳng đốt đến, khí nóng mặt trời chẳng phạm đến nữa; vì Đấng thương-xót họ sẽ dắt-dẫn, đem họ đến gần suối nước. 11 Ta sẽ làm cho mọi núi ta nên đường phẳng, và các đường cái ta sẽ được sửa-sang. 12 Nầy, những kẻ nầy sẽ đến từ nơi xa; kìa, những kẻ kia sẽ đến từ phương bắc, những kẻ nọ từ phương tây, và những kẻ khác từ xứ Si-ni. 13 Hỡi trời, hãy hát! Hỡi đất, hãy vui-mừng! Hỡi các núi, hãy lên tiếng hát-xướng! Vì Đức Giê-hô-va đã yên-ủi dân Ngài, cũng thương-xót kẻ khốn-khó.

14 Si-ôn từng nói rằng: Đức Giê-hô-va đã lìa-bỏ ta; Chúa đã quên ta. 15 Đờn-bà há dễ quên con mình cho bú, không thương đến con trai ruột mình sao? Dầu đờn-bà quên con mình, ta cũng chẳng quên ngươi. 16 Nầy ta đã chạm ngươi trong lòng bàn tay ta; các tường-thành ngươi thường ở trước mặt ta luôn. 17 Con-cái ngươi chóng về; kẻ phá-hại hủy-diệt ngươi sẽ ra khỏi giữa ngươi.

18 Hãy liếc mắt xem xung-quanh ngươi: những kẻ nầy đều nhóm lại và đến cùng ngươi! Đức Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ngươi sẽ mặc lấy những kẻ nầy như đồ trang-sức, và dùng mà thắt đai như nàng dâu mới! 19 Thật, các nơi đổ-nát, hoang-vu, xứ bị phá-hại của ngươi, nay có đông người ở thành ra chật-hẹp quá. Những kẻ nuốt ngươi sẽ lánh xa ngươi. 20 Con-cái mà ngươi sẽ có, sau khi bị mất những đứa khác, sẽ nói vào tai ngươi rằng: Đất-đai chật-hẹp quá cho tôi; hãy sắm chỗ cho tôi, đặng tôi ở đây. 21 Chắc ngươi sẽ tự nói trong lòng rằng: Ai đã sanh-sản cho ta những đứa nầy? Ta đã mất hết con-cái; ta đã son-sẻ, bị đày và lưu-lạc? Vậy thì ai đã nuôi những đứa nầy? Nầy, ta đã ở một mình, những đứa nầy có bởi đâu?

22 Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ giá tay trên các nước, dựng cờ ta trong các dân. Bấy giờ chúng sẽ bồng các con trai ngươi, vác các con gái ngươi trên vai mà đến. 23 Các vua sẽ làm cha nuôi ngươi, các hoàng-hậu sẽ làm mụ-vú ngươi; họ sẽ cúi mặt sát đất ở trước mặt ngươi; liếm bụi dưới chơn ngươi; ngươi sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va, và những kẻ trông-cậy ta sẽ chẳng hổ-thẹn.

24 Vậy của-cải bị người mạnh-bạo cướp lấy, há ai giựt lại được sao? Người công-bình bị bắt làm phu-tù, há ai giải-cứu được sao? 25 Song Đức Giê-hô-va phán như vầy: Thật, những kẻ bị người mạnh-bạo bắt lấy, sẽ được cứu thoát, mồi của người đáng sợ sẽ bị giựt lại. Vì ta sẽ chống-cự kẻ đối-địch ngươi, và chính ta sẽ giải-cứu con-cái ngươi. 26 Ta sẽ làm cho kẻ hiếp-đáp ngươi tự ăn thịt mình, say vì máu mình, như vì rượu mới; cả loài xác-thịt sẽ biết ta, Đức Giê-hô-va, là Đấng Cứu ngươi, Đấng Chuộc ngươi, tức là Đấng Toàn-năng của Gia-cốp!

Đức Giê-hô-va trách dân mình. — Đấng Mê-si bị bỏ và được thắng

50 1 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Chớ nào tờ để mà ta đã để mẹ các ngươi ra ở đâu? Ai là người chủ nợ mà ta đã bán các ngươi cho? Nầy, các ngươi bị bán, là tại tội-lỗi mình; mẹ các ngươi bị bỏ, là tại sự bội-nghịch các ngươi. 2 Cớ sao khi ta đến, chẳng thấy có người nào? Cớ sao khi ta gọi, chẳng có ai thưa lại? Tay ta há ngắn quá không chuộc được sao? hay là sức ta không đủ mà cứu được sao? Nầy, ta chỉ nạt một cái thì biển liền cạn. Ta biến sông thành đồng-vắng; cá dưới sông vì khan nước phải chết khát, hóa ra hôi-thối. 3 Ta lấy sự tối-tăm mặc cho các từng trời, và khoác cho một cái bao gai.

4 Chúa Giê-hô-va đã ban cho ta cái lưỡi của người được dạy-dỗ, hầu cho ta biết dùng lời nói nâng-đỡ kẻ mệt-mỏi. Ngài đánh thức ta mỗi buổi sớm mai, đánh thức tai ta để nghe lời Ngài dạy, như học-trò vậy. 5 Thật, Chúa Giê-hô-va đã mở tai ta, ta không trái-nghịch, cũng không giựt-lùi. 6 Ta đã đưa lưng cho kẻ đánh ta, và đưa má cho kẻ nhổ râu ta; ai mắng hoặc nhổ trên ta, ta chẳng hề che mặt. 7 Chúa Giê-hô-va sẽ giúp ta, nên ta chẳng bị mất-cỡ; vậy ta làm cho mặt ta cứng như đá, vì biết mình sẽ chẳng có đều chi xấu-hổ.

8 Đấng xưng ta công-bình đã đến gần; ai dám kiện với ta? Hãy cùng ta đều đứng lên! Ai là kẻ đối-địch ta? Hãy lại gần ta! 9 Thật, Chúa Giê-hô-va sẽ đến giúp ta: Ai định tội-lỗi ta được?…. Nầy, hết thảy chúng nó sẽ cũ đi như áo, bị sâu cắn rách.

10 Trong vòng các ngươi nào có ai kính-sợ Đức Giê-hô-va, và nghe tiếng của tôi-tớ Ngài? Kẻ nào đi trong tối-tăm và không có sự sáng thì hãy trông-cậy danh Đức Giê-hô-va, hãy nương-nhờ Đức Chúa Trời mình. 11 Kìa, hết thảy các ngươi là kẻ thắp lửa và đốt đuốc vây lấy mình, thì hãy đi giữa ngọn lửa mình và giữa những đuốc mình đã đốt! Ấy là sự tay ta đã làm cho các ngươi, các ngươi sẽ nằm trong sự buồn-bực!

< Lui    Trang Lịch     Tới >