Ê-sai Tiên Tri Về Một Đấng Cứu Thế
Ê-sai ghi lại thách thức được đưa ra với A-cha bởi vua Rê-xin của Sy-ri và vua Phê-ca của Y-sơ-ra-ên, rồi sau đó kể lại cuộc trao đổi đặc biệt của chính ông với A-cha. Đức Chúa Trời sẵn sàng bảo vệ Giu-đa bất chấp sự gian ác của họ, và bảo A-cha xin một dấu hiệu. Điều này ông ta kiêu ngạo từ chối làm. Ê-sai sau đó nói rằng chính Chúa sẽ ban cho A-cha một dấu hiệu, dù ông ta có thích hay không. Dấu hiệu này rõ ràng không liên quan gì đến trận chiến sắp tới, mà thay vào đó liên quan đến Đấng Mê-si, hay Đấng Cứu Thế sắp đến. Thoạt tiên có vẻ như Ê-sai chỉ đang nói về những sự kiện chính trị và quân sự sắp xảy ra: A-si-ri đang mang đến sự hủy diệt và, sau một thời gian, Sy-ri và Y-sơ-ra-ên sẽ bị chiếm đóng. Bản thân A-si-ri sau đó sẽ bị tiêu diệt, và một tàn dư của dân Đức Chúa Trời sẽ được đưa về để tái lập một quốc gia Do Thái.
Tuy nhiên, xuyên suốt câu chuyện đó là những lời tiên tri về Đấng Mê-si. Đấng Cứu Thế sẽ được gọi là Em-ma-nu-ên khi sinh ra. Ngài sẽ là hậu duệ của vua Đa-vít, người có tên cha là Y-sê. Ngài sẽ thiết lập một vương quốc và thu hút về với mình những người còn lại trong số những ai yêu mến Đức Chúa Trời. Và trong những ngày cuối cùng sẽ có công lý, hòa bình, và niềm vui trong vương quốc của Đấng Cứu Thế.
Ê-sai với A-cha. — Lời tiên-tri về sự sanh ra Em-ma-nu-ên
7 1 Về đời A-cha, con trai Giô-tham, cháu Ô-xia, vua nước Giu-đa, xảy có Rê-xin, vua xứ Sy-ri, và Phê-ca, con trai Rê-ma-lia, vua Y-sơ-ra-ên, lên đánh thành Giê-ru-sa-lem; nhưng không thắng được. 2 Có người báo tin đó cho nhà Đa-vít, mà rằng: Sy-ri kết-minh cùng Ép-ra-im. Bấy giờ A-cha và dân-sự người trong lòng kinh-động, như cây trên rừng bị gió day.
3 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Ê-sai rằng: Ngươi cùng con trai ngươi là Sê-a-Gia-súp hãy đi đón A-cha tại nơi cuối cống ao trên, trên đường cái ruộng thợ nện, 4 mà nói cùng người rằng: Hãy cẩn-thận, ở yên-lặng; đừng sợ chi, lòng ngươi chớ bủn-rủn vì cớ hai đuôi đuốc có khói, tức là vì cơn giận-dữ của Rê-xin và Sy-ri, và của con trai Rê-ma-lia. 5 Vì Sy-ri với Ép-ra-im và con trai của Rê-ma-lia đồng mưu hại ngươi, nói rằng: 6 Chúng ta hãy lên nghịch cùng Giu-đa, khuấy-rối nó, phá thành và lập một vua giữa nó, tức là con trai của Ta-bê-ên. 7 Chúa là Đức Giê-hô-va phán như vầy: Sự ngăm-đe ấy không thành, đều đó không xảy ra! 8 Vì đầu của Sy-ri là Đa-mách, đầu của Đa-mách là Rê-xin. Còn trong sáu mươi lăm năm, Ép-ra-im sẽ bị hủy-diệt, không được kể là dân nữa. 9 Đầu của Ép-ra-im là Sa-ma-ri, đầu Sa-ma-ri là con trai của Rê-ma-lia. Nếu các ngươi không tin, chắc sẽ không đứng vững được.
10 Đức Giê-hô-va lại phán cùng A-cha rằng: 11 Hãy xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi một điềm, hoặc dưới vực sâu, hoặc trên trời cao. 12 A-cha thưa rằng: Tôi sẽ chẳng xin, tôi cũng chẳng thử Đức Giê-hô-va. 13 Ê-sai bèn nói rằng: Hỡi nhà Đa-vít, hãy nghe! Các ngươi cho làm phiền người ta là nhỏ-mọn, mà muốn làm phiền Đức Chúa Trời ta nữa sao? 14 Vậy nên, chính Chúa sẽ ban một điềm cho các ngươi: nầy, một gái đồng-trinh sẽ chịu thai, sanh ra một trai, và đặt tên là Em-ma-nu-ên (Nghĩa là: Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta). 15 Con trẻ ấy sẽ ăn mỡ-sữa và mật, cho đến chừng nào biết bỏ đều dữ và chọn đều lành. 16 Vả, trước khi con trẻ biết bỏ đều dữ chọn đều lành, thì nước của hai vua mà ngươi đương ghét sẽ bị bỏ hoang.
17 Đức Giê-hô-va sẽ giáng trên ngươi, dân ngươi, và nhà cha ngươi, bởi vua A-si-ri, những ngày mà từ ngày Ép-ra-im lìa-bỏ Giu-đa chưa từng có giống như vậy.
18 Xảy ra trong ngày đó, Đức Giê-hô-va sẽ suýt mà gọi những ruồi ở cuối các sông Ê-díp-tô, và những ong ở xứ A-si-ri. 19 Hai giống đó sẽ đến đậu trong các nơi trũng hoang-loạn, trong các lỗ nẻ vầng đá, trên rào gai cùng các đồng cỏ. 20 Trong ngày đó Đức Giê-hô-va sẽ dùng dao cạo thuê tại bên kia sông — nghĩa là vua A-si-ri — mà cạo đầu cùng lông chơn, và bỏ cả râu nữa. 21 Trong ngày đó mỗi người có thể nuôi một con bò cái tơ và hai con chiên, 22 bởi nó có sữa dư-dật thì người sẽ ăn mỡ-sữa; vì phàm ai sẽ còn sót lại giữa xứ, thì nuôi mình bằng mỡ-sữa và mật.
23 Xảy ra trong ngày đó, phàm chỗ đất trồng được một ngàn gốc nho, đáng giá một ngàn siếc-lơ bạc, sẽ mọc đầy những gai-gốc và chà-chuôm. 24 Người ta sẽ đem cung tên đến đó, vì cả xứ chỉ là gai-gốc và chà-chuôm vậy. 25 Cũng không ai đến trên các gò là nơi mình đã cày-cuốc nữa, vì sợ gai-gốc và chà-chuôm, nhưng sẽ cho bò ăn cỏ tại đó, và chiên giày-đạp.
Sự suy-sụp của Sy-ri và Y-sơ-ra-ên. — Lời tiên-tri về ngày Đấng Mê-si
8 1 Đức Giê-hô-va phán cùng tôi rằng: Hãy lấy một cái bảng rộng, và viết lên trên bằng bút loài người rằng: Ma-he-Sa-la-Hát-Bát. (Nghĩa là: Sự cướp mau lên.) 2 Tôi đem theo những kẻ làm chứng đáng tin, tức là U-ri, thầy tế-lễ, và Xa-cha-ri, con trai của Giê-bê-rê-kia. 3 Đoạn, tôi đến nhà nữ tiên-tri; người chịu thai và sanh một con trai. Đức Giê-hô-va bèn phán cùng tôi rằng: Hãy đặt tên nó là Ma-he-Sa-la-Hát-Bát (Nghĩa là của cướp kíp đến.) 4 Vì, trước khi con trẻ biết kêu: Cha ơi! mẹ ơi! thì người ta sẽ cất lấy sự giàu-có Đa-mách và của-cướp Sa-ma-ri trước mặt vua A-si-ri.
5 Đức Giê-hô-va lại phán cùng tôi rằng: 6 Vì dân nầy đã khinh-bỏ các dòng nước Si-lô-ê chảy dịu, và ưa-thích Rê-xin cùng con trai của Rê-ma-lia. 7 Vì cớ đó, nầy, Chúa sẽ khiến nước Sông mạnh và nhiều đến trên họ, tức là vua A-si-ri và cả oai-vinh người; nó sẽ dấy lên khắp trên lòng sông, khỏa lên các bực; 8 chảy vào Giu-đa, tràn-lan chảy xói, ngập cho đến cổ; hỡi Em-ma-nu-ên, nó sè cánh ra che cả xứ ngươi.
9 Hỡi các dân, hãy kêu-la và bị tan-nát! Hỡi các ngươi hết thảy, là dân các phương xa, hãy lắng tai! Hãy nịt lưng các ngươi, và bị tan-nát; hãy nịt lưng các ngươi, và bị tan-nát! 10 Hãy toan mưu cùng nhau, nó sẽ nên hư-không; hãy nói, lời các ngươi sẽ không đứng, vì Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta.
11 Vì Đức Giê-hô-va dùng tay mạnh phán cùng ta, và dạy ta đừng noi-theo đường dân ấy, 12 rằng: Khi dân nầy nói rằng: Kết đảng! thì các ngươi chớ nói rằng: Kết đảng! Chớ sợ đều nó sợ, và đừng kinh-hãi. 13 Hãy tôn Đức Giê-hô-va vạn-quân là thánh; các ngươi chỉ nên sợ Ngài và kinh-hãi Ngài. 14 Ngài sẽ là nơi thánh, nhưng cũng là hòn đá vấp-ngã, vầng đá vướng-mắc cho cả hai nhà Y-sơ-ra-ên, và là bẫy cùng lưới cho dân-cư thành Giê-ru-sa-lem vậy. 15 Nhiều người trong bọn họ sẽ vấp chơn; sẽ té và giập-nát; sẽ sa vào lưới và bị bắt.
16 Ngươi hãy gói lời chứng nầy, niêm-phong luật-pháp nầy trong môn-đồ ta!
17 Tôi trông-đợi Đức Giê-hô-va, là Đấng ẩn mặt Ngài khỏi nhà Gia-cốp, tôi vẫn ngóng-trông Ngài! 18 Nầy, tôi đây, với con-cái mà Đức Giê-hô-va đã ban cho tôi, là dấu và điềm trong Y-sơ-ra-ên, bởi Đức Giê-hô-va vạn-quân ngự trên núi Si-ôn. 19 Nếu có ai bảo các ngươi: Hãy cầu-hỏi đồng-bóng và thầy-bói, là kẻ nói ríu-rít líu-lo, thì hãy đáp rằng: Một dân-tộc há chẳng nên cầu-hỏi Đức Chúa Trời mình sao? Há lại vì người sống mà hỏi kẻ chết sao? 20 Hãy theo luật-pháp và lời chứng! Nếu dân chẳng nói như vậy, chắc sẽ chẳng có rạng-đông cho nó. 21 Nó sẽ đi lưu-lạc trên đất, khốn-khổ đói-khát; trong cơn đói, nó bực mình, nguyền-rủa vua và Đức Chúa Trời mình. Nó sẽ ngước xem trên cao; 22 rồi cúi xem dưới đất, chỉ thấy sự hoạn-nạn và mờ-mịt, chỉ thấy bóng buồn-rầu: nó sẽ bị đuổi vào nơi tối-tăm mờ-mịt.
23 Nhưng, cho người đã chịu buồn-rầu thì sẽ không có sự mờ-mịt. Trong đời xưa Đức Chúa Trời đã hạ đất Sa-bu-lôn và đất Nép-ta-li xuống; nhưng trong kỳ sau Ngài đã làm cho đất gần mé biển, tức là nơi bên kia sông Giô-đanh, trong xứ Ga-li-lê của dân ngoại, được vinh-hiển.
Lời tiên-tri về Đấng Mê-si sẽ cai-trị. — Sự ngăm-đe Ép-ra-im
9 1 Dân đi trong nơi tối-tăm đã thấy sự sáng lớn; và sự sáng đã chiếu trên những kẻ ở xứ thuộc về bóng của sự chết. 2 Chúa đã làm cho dân nầy thêm nhiều; và thêm sự vui cho họ. Mọi người đều vui-mừng trước mặt Chúa, như vui-mừng trong ngày mùa gặt, như người ta reo-vui trong lúc chia của cướp. 3 Vì Chúa đã bẻ cái ách họ mang, cái roi đánh trên vai họ, cái gậy của kẻ hà-hiếp, như trong ngày của Ma-đi-an. 4 Cả giày-dép của kẻ đánh giặc trong khi giao-chiến, cùng cả áo-xống vấy máu, đều dùng để đốt và làm đồ chụm lửa.
5 Vì có một con trẻ sanh cho chúng ta, tức là một con trai ban cho chúng ta; quyền cai-trị sẽ nấy trên vai Ngài. Ngài sẽ được xưng là Đấng Lạ-lùng, là Đấng Mưu-luận, là Đức Chúa Trời Quyền-năng, là Cha Đời đời, là Chúa Bình-an. 6 Quyền cai-trị và sự bình-an của Ngài cứ thêm mãi không thôi, ở trên ngôi Đa-vít và trên nước Ngài, đặng làm cho nước bền-vững, và lập lên trong sự chánh-trực công-bình, từ nay cho đến đời đời. Thật, lòng sốt-sắng của Đức Giê-hô-va vạn-quân sẽ làm nên sự ấy!
7 Chúa đã giáng một lời trong Gia-cốp, và lời ấy đổ xuống trên Y-sơ-ra-ên. 8 Cả dân sẽ biết đều đó, tức là Ép-ra-im cùng dân-cư Sa-ma-ri, họ đem lòng kiêu-căng ỷ-thị mà nói rằng: 9 Gạch đã đổ, nhưng chúng ta sẽ xây bằng đá đẽo; cây sung đã bị đốn, nhưng chúng ta sẽ thay bằng cây hương-bách. 10 Vậy nên, Đức Giê-hô-va sẽ khiến kẻ đối-địch ở Rê-xin dấy lên nghịch cùng dân-sự, và khích-chọc kẻ cừu-thù, 11 dân Sy-ri đằng trước, dân Phi-li-tin đằng sau, hả miệng nuốt Y-sơ-ra-ên. Dầu vậy, cơn giận Ngài chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra!
12 Nhưng mà dân-sự chẳng xây về Đấng đánh mình, chẳng tin Đức Giê-hô-va vạn-quân. 13 Cho nên chỉ trong một ngày, Đức Giê-hô-va sẽ dứt đầu và đuôi, cây kè và cây lác của Y-sơ-ra-ên. 14 Đầu, tức là trưởng-lão và kẻ tôn-trọng; đuôi, tức là người tiên-tri dạy sư nói dối. 15 Những kẻ dắt dân nầy làm cho họ sai-lạc, còn những kẻ chịu dắt bị diệt-mất. 16 Vậy nên, Chúa chẳng đẹp lòng về bọn trai-trẻ của họ, và chẳng thương-xót đến kẻ mồ-côi góa-bụa chút nào; vì họ đều là khinh-lờn, gian-ác, miệng nào cũng nói đều càn-dỡ. Dầu vậy, cơn giận Ngài chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra!
17 Vì sự hung-ác hừng lên như lửa thiêu-cháy gai-gốc và chà-chuôm, đốt các nơi rậm trong rừng, trụ khói cuộn lên. 18 Đất bị thiêu-đốt bởi cơn giận của Đức Giê-hô-va vạn-quân, dân-sự trở nên mồi của lửa; chẳng ai thương-tiếc anh em mình. 19 Có kẻ cướp bên hữu, mà vẫn cứ đói; có kẻ ăn bên tả, mà chẳng được no; ai nấy ăn thịt chính cánh tay mình. 20 Ma-na-se nghịch cùng Ép-ra-im, Ép-ra-im nghịch cùng Ma-na-se, và cả hai đều nghịch cùng Giu-đa!…
Dầu vậy, cơn giận của Đức Giê-hô-va chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra.