Cơn giận của Đức Chúa Trời
(Ê-sai) 5 24 Vậy nên, như lửa đốt gốc rạ và rơm cháy-thiêu trong ngọn lửa thể nào, thì rễ họ cũng mục-nát và hoa họ cũng bay đi như bụi-đất thể ấy; vì họ đã bỏ luật-pháp của Đức Giê-hô-va vạn-quân, và khinh lời của Đấng Thánh Y-sơ-ra-ên.
25 Nhơn đó, cơn thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va phừng lên nghịch cùng dân Ngài. Ngài đã giơ tay nghịch cùng nó và đánh nó; núi-non đều rúng-động: xác chết chúng nó như phân ngang-ngửa giữa đường. Dầu vậy, cơn giận Ngài chẳng lánh khỏi, nhưng tay Ngài còn giơ ra.
26 Ngài dựng cờ lên hướng về các dân-tộc ở xa-cách, và xuýt mà gọi họ từ nơi đầu-cùng đất; và nầy, họ lật-đật chạy đến, kíp và mau. 27 Trong đám họ không một người nào mỏi-mệt, chẳng ai vấp-váp, chẳng ai ngủ gật hoặc ngủ mê; không ai có dây lưng tháo ra hoặc dây giày đứt. 28 Tên của họ đã nhọn, cung đã giương; vó ngựa cứng dường đá, bánh xe như gió lốc. 29 Tiếng gầm khác nào sư-tử cái; rống như sư-tử con; chúng nó sẽ rống và bắt mồi đem đi, không ai cứu được. 30 Trong ngày đó, sẽ có tiếng gầm nghịch cùng nó khác nào tiếng sóng biển ầm-ầm; nếu người ta ngó vào xứ, chỉ thấy tối-tăm và khốn-nạn: sự sáng sẽ bị che tối bởi các chòm mây.
1 27 Si-ôn sẽ được chuộc bởi sự chánh-trực, còn kẻ nào trở lại đó thì được chuộc bởi sự công-bình. 28 Song những kẻ bạn-nghịch và mắc tội sẽ cùng bị hủy-diệt, còn kẻ bỏ Đức Giê-hô-va sẽ bị diệt-vong. 29 Vậy các ngươi sẽ hổ-thẹn vì những cây thông mình ưa; mất-cỡ vì những vườn mình đã chọn. 30 Vì các ngươi sẽ giống như cây thông khô lá, như vườn không nước. 31 Người mạnh sẽ như bã gai, việc làm của nó như đóm lửa; cả hai sẽ cùng nhau cháy, chẳng có ai giập tắt.
2 19 Người ta sẽ vào trong hang đá, trong hầm đất, đặng tránh-khỏi sự kinh-khiếp Đức Giê-hô-va và sự chói-sáng của uy-nghiêm Ngài, khi Ngài dấy lên đặng làm rúng-động đất cách mạnh lắm. 20 Trong ngày đó, người ta sẽ ném cho chuột cho dơi những thần-tượng bằng bạc bằng vàng mà họ làm ra cho mình thờ-lạy; 21 và vào trong hang đá, trong kẽ đá, đặng tránh-khỏi sự kinh-khiếp Đức Giê-hô-va và sự chói-sáng của uy-nghiêm Ngài, khi Ngài dấy lên đặng làm rúng-động đất cách mạnh lắm.
22 Chớ cậy ở loài người, là loài có hơi-thở trong lỗ mũi; vì họ nào có đáng kể gì đâu?
3 7 Trong ngày đó người kia lên tiếng đáp rằng: Không, ta không làm thầy chữa-lành, vì trong nhà ta không có bánh cũng không có áo; chớ lập ta làm quan cai dân-sự.
1 18 Đức Giê-hô-va phán: Bây giờ hãy đến, cho chúng ta biện-luận cùng nhau. Dầu tội các ngươi như hồng-điều, sẽ trở nên trắng như tuyết; dầu đỏ như son, sẽ trở nên trắng như lông chiên. 19 Nếu các ngươi sẵn lòng vâng lời, sẽ ăn được sản-vật tốt-nhứt của đất. 20 Nhược bằng các ngươi chẳng khứng và bạn-nghịch, sẽ bị nuốt bởi gươm; vì miệng Đức Giê-hô-va đã phán.
Lễ làm sạch dân-sự. — Sự giải-cứu ngày sau
4 2 Trong ngày đó, chồi của Đức Giê-hô-va sẽ làm đồ trang-sức vinh-hiển của những kẻ sót lại trong Y-sơ-ra-ên, sản-vật dưới đất sẽ làm sự tốt-đẹp cho chúng nó. 3 Phàm những kẻ còn lại ở Si-ôn, những kẻ sót lại ở Giê-ru-sa-lem, tức là những kẻ ở Giê-ru-sa-lem được chép vào sổ người sống, thì sẽ được xưng là thánh; 4 khi Chúa đem thần công-bình cùng thần thiêu-đốt mà rửa sự ô-uế của những con gái Si-ôn, tẩy sạch huyết Giê-ru-sa-lem khỏi giữa nó. 5 Trên khắp nơi núi Si-ôn, trên khắp các hội nó, Đức Giê-hô-va sẽ dựng lên một đám mây bọc khói trong ban ngày, và ngọn lửa soi-sáng trong ban đêm. Vì một cái màn sẽ che cả sự vinh-hiển: 6 sẽ có trại làm bóng mát tránh nắng ban ngày, và dùng làm nơi núp chỗ đụt cho khỏi gió táp mưa sa.
Sự vinh-hiển ngày sau của Y-sơ-ra-ên. — Chúa đoán-phạt kẻ chẳng tin
2 1 Lời mà Ê-sai, con trai A-mốt, đã thấy về Giu-đa và Giê-ru-sa-lem.
2 Sẻ xảy ra trong những ngày sau-rốt, núi của nhà Đức Giê-hô-va sẽ được lập vững trên đỉnh các núi, cao hơn các đồi. Mọi nước sẽ đổ về đó, 3 và nhiều dân-tộc sẽ đến mà nói rằng: Hãy đến; chúng ta hãy lên núi Đức Giê-hô-va, nơi nhà Đức Chúa Trời của Gia-cốp: Ngài sẽ dạy chúng ta về đường-lối Ngài, chúng ta sẽ đi trong các nẻo Ngài. Vì luật-pháp sẽ ra từ Si-ôn, lời Đức Giê-hô-va sẽ ra từ Giê-ru-sa-lem. 4 Ngài sẽ làm sự phán-xét trong các nước, đoán-định về nhiều dân. Bấy giờ họ sẽ lấy gươm rèn lưỡi-cày, lấy giáo rèn lưỡi-liềm. Nước nầy chẳng còn giá gươm lên nghịch cùng nước khác, người ta chẳng còn tập sự chiến-tranh.
5 Hỡi nhà Gia-cốp, hãy đến, chúng ta hãy bước đi trong sự sáng của Đức Giê-hô-va.
Sự tập trung tạm thời quay trở lại với Y-sơ-ra-ên và tình hình chính trị bất ổn ở đó vào thời điểm này.
(2 Các vua) 15 19 Phun, vua A-si-ri, loán đến trong xứ; Mê-na-hem bèn nộp cho người một ngàn ta-lâng bạc, để người giúp-đỡ làm cho nước mình đặng vững-vàng trong tay người. 20 Mê-na-hem thâu lấy tiền-bạc ấy nơi dân Y-sơ-ra-ên, tức nơi những người có tài-sản nhiều, cứ mỗi người năm mươi siếc-lơ bạc, đặng nộp cho vua A-si-ri. Đoạn, vua A-si-ri trở về, chẳng ở lâu tại xứ.
21 Các chuyện khác của Mê-na-hem, và những công-việc người, đều đã chép trong sử-ký về các vua Y-sơ-ra-ên. 22 Mê-na-hem an-giấc với các tổ-phụ người, và Phê-ca-hia, con trai người, kế-vị người.
Phê-ca-hia làm vua Y-sơ-ra-ên
23 Năm thứ năm mươi đời A-xa-ria, vua Giu-đa, thì Phê-ca-hia, con trai Mê-na-hem, lên làm vua Y-sơ-ra-ên tại Sa-ma-ri, và cai-trị hai năm. 24 Người làm đều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, không từ-bỏ tội-lỗi của Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, là tội đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội. 25 Phê-ca, con trai Rê-ma-lia, quan tổng-binh người, phản-nghịch người, và đánh người tại Sa-ma-ri, trong thành-lũy của đền vua, luôn với Ạt-gốp và A-ri-ê. Người có năm mươi người Ga-la-át theo mình. Vậy người giết Phê-ca-hia và cai-trị thế cho.
26 Các chuyện khác của Phê-ca-hia, và những công-việc của người, đều chép trong sử-ký về các vua Y-sơ-ra-ên.
Phê-ca làm vua Y-sơ-ra-ên
27 Năm thứ năm mươi hai đời A-xa-ria, vua Giu-đa, thì Phê-ca, con trai Rê-ma-lia, lên làm vua Y-sơ-ra-ên, tại Sa-ma-ri, và cai-trị hai mươi năm. 28 Người làm đều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, không từ-bỏ tội-lỗi của Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, là tội đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội.
Ô-xia băng-hà
(2 Sử ký) 26 22 Đấng tiên-tri Ê-sai, con trai của A-mốt, đã biên-chép các công-sự khác của Ô-xia từ đầu đến cuối. 23 Ô-xia an-giấc cùng tổ-phụ người, và người ta chôn người chung với tổ-phụ người tại ruộng lăng-tẩm của các vua; vì người ta nói rằng: Người bị phung.
(2 Các vua) 15 7b Giô-tham, con trai người, kế-vị người.
Giô-tham làm vua Giu-đa
32 Năm thứ hai đời Phê-ca, con trai Rê-ma-lia, vua Y-sơ-ra-ên, thì Giô-tham, con trai Ô-xia, vua Giu-đa, lên ngôi làm vua. 33 Người được hai mươi lăm tuổi khi tức-vị, cai-trị mười sáu năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ người tên là Giê-ru-sa, con gái Xa-đốc.
27 2 Người làm đều thiện trước mặt Đức Giê-hô-va, y theo mọi đều Ô-xia, cha người, đã làm; song người không vào đền-thờ của Đức Giê-hô-va; còn dân-sự lại càng làm luông-tuồng nữa.
Sứ mệnh của Isaiah được kể trong khải tượng
Khi Giô-tham nắm quyền hoàn toàn sau cái chết của Ô-xia, tiên tri Ê-sai nhận được một khải tượng trong đó ông thấy mình ở trong sự hiện diện thiêng liêng của Đức Chúa Trời. Ê-sai được bảo đi đến dân Giu-đa với một thông điệp mà Đức Chúa Trời biết dân chúng sẽ không chấp nhận. Tuy nhiên, Ê-sai được bảo phải tiếp tục rao giảng cho đến khi sự từ chối của họ đưa họ đến sự hủy diệt hoàn toàn.
Sự hiện-thấy của Ê-sai; người được phong chức nói tiên-tri
(Ê-sai) 6 1 Về năm vua Ô-xia băng, tôi thấy Chúa ngồi trên ngôi cao-sang, vạt aó của Ngài đầy-dẫy đền-thờ. 2 Những sê-ra-phin đứng bên trên Ngài; mỗi sê-ra-phin có sáu cánh, hai cái che mặt, hai cái che chơn, và hai cái dùng để bay. 3 Các sê-ra-phin cùng nhau kêu lên rằng: Thánh thay, thánh thay, thánh thay là Đức Giê-hô-va vạn-quân! Khắp đất đầy-dẫy sự vinh-hiển Ngài! 4 Nhơn tiếng kêu đó, các nền ngạch cửa rúng-động, và đền đầy những khói.
5 Bấy giờ tôi nói: Khốn-nạn cho tôi! Xong đời tôi rồi! Vì tôi là người có môi dơ-dáy, ở giữa một dân có môi dơ-dáy, bởi mắt tôi đã thấy Vua, tức là Đức Giê-hô-va vạn-quân! 6 Bấy giờ một sê-ra-phin bay đến tôi, tay cầm than lửa đỏ mà đã dùng kiềm gắp nơi bàn-thờ, 7 để trên miệng ta, mà nói rằng: Nầy, cái nầy đã chạm đến môi ngươi; lỗi ngươi được bỏ rồi, tội ngươi được tha rồi.
8 Đoạn, tôi nghe tiếng Chúa phán rằng: Ta sẽ sai ai đi? Ai sẽ đi cho chúng ta? Tôi thưa rằng: Có tôi đây; xin hãy sai tôi. 9 Ngài phán: Đi đi! nói với dân nầy rằng: Các ngươi hãy nghe, nhưng chẳng hiểu chi; hãy xem, nhưng chẳng thấy chi. 10 Hãy làm cho dân ấy béo lòng, nặng tai, nhắm mắt, e rằng mắt nó thấy được, tai nó nghe được, lòng nó hiểu được, nó trở lại và được chữa-lành chăng!
11 Tôi lại nói: Lạy Chúa, cho đến chừng nào? Ngài đáp rằng: Cho đến chừng các thành bị hoang-vu, không có dân ở, nhà không có người, và đất đã nên hoang-vu cả; 12 cho đến chừng Đức Giê-hô-va dời dân đi xa, và trong xứ rất là tiêu-điều. 13 Giả-sử còn lại một phần mười dân-cư tại đó, họ sẽ lại bị thiêu-nuốt. Nhưng, như khi người ta hạ cây thông cây dẽ, chừa gốc nó lại, thì cũng vậy, giống thánh là gốc của nó.
Một bản ghi tắt về triều đại của Giô-tham như sau.
(2 Sử ký) 27 3 Người xây cửa trên của đền Đức Giê-hô-va, và xây nhiều trên tường thành Ô-phên. 4 Người cũng xây những thành trong miền núi Giu-đa, và đền-đài cùng những tháp ở trên rừng.
5 Người đánh giặc với vua dân Am-môn, và thắng được chúng. Trong năm đó, dân Am-môn nộp cho nguời một trăm ta-lâng bạc, một vạn cô-rơ lúa miến, và một vạn cô-rơ lúa mạch. Trong năm thứ nhì và thứ ba, dân Am-môn cũng tiến-cống người số ấy. 6 Vậy, Giô-tham trở nên cường-thạnh, bởi vì người đi đường chánh-đáng trước mặt Đức Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời mình.