(1 Các vua) 13 33 Sau việc ấy, Giê-rô-bô-am không trở lại con đường ác mình, nhưng người lại lập cho các nơi cao những thầy tế-lễ chọn trong đám dân-sự; phàm ai tình-nguyện, thì được người biệt riêng ra làm thầy tế-lễ tại các nơi cao. 34 Nhân vì cớ ấy nhà Giê-rô-bô-am phạm tội, đến đỗi bị diệt khỏi mặt đất.
A-hi-gia dự-ngôn về sự hư-nát nhà Giê-rô-bô-am
14 1 Trong lúc đó, A-bi-gia, con trai của Giê-rô-bô-am, đau. 2 Giê-rô-bô-am nói với vợ mình rằng: Ta xin ngươi hãy chổi dậy, giả dạng khác đi, cho người ta không biết người là vợ ta. Ngươi hãy đi đến Si-lô, tại đó có tiên-tri A-hi-gia, là đấng đã nói trước về ta rằng ta sẽ làm vua của dân-sự nầy. 3 Ngươi phải lấy đem theo mười ổ bánh, những bánh ngọt, và một bình mật ong, rồi hãy đi đến người; người sẽ nói cho ngươi đều phải xảy đến cho con trẻ. 4 Vợ Giê-rô-bô-am làm theo vậy, đứng dậy đi đến Si-lô, và tới nhà A-hi-gia.
Vả, A-hi-gia không thấy được, bởi vì tuổi già làm cho mắt người mù-lòa. 5 Nhưng Đức Giê-hô-va phán với người rằng: Kìa, vợ của Giê-rô-bô-am đến cầu-hỏi ngươi về con trai nó đương đau. Ngươi sẽ đáp lời cùng nó thể nầy, thể nầy. Khi đến, nàng sẽ giả dạng làm một người khác.
6 Khi nàng bước qua ngạch cửa cái, A-hi-gia nghe tiếng bước người, thì nói rằng: Hỡi vợ vua Giê-rô-bô-am, hãy vào; cớ sao ngươi giả làm người khác? Ta chịu sai báo cho ngươi một tin dữ: Hãy đi tâu với Giê-rô-bô-am: 7 Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán như vầy: Ta đã cất ngươi lên từ giữa dân-sự, lập ngươi làm vua trên dân Y-sơ-ra-ên ta. 8 Ta đã đoạt lấy nước khỏi nhà Đa-vít mà trao cho ngươi; nhưng ngươi không bắt-chước Đa-vít, kẻ tôi-tớ ta, là người gìn-giữ các điều-răn ta, hết lòng theo ta, chỉ làm đều thiện tại trước mặt ta. 9 Ngươi đã làm đều ác hơn các kẻ tiên-bối ngươi, đi lập cho mình những thần khác và hình-tượng đúc đặng chọc giận ta, và đã chối-bỏ ta. 10 Bởi cớ đó, ta sẽ giáng tai-họa trên nhà Giê-rô-bô-am, các nam-đinh của nó, bất-luận kẻ nô-lệ hay là người tự-do, ta sẽ diệt hết khỏi trong Y-sơ-ra-ên, và quét sạch nhà nó, như người ta quét phân, cho đến chẳng còn sót chi hết. 11 Phàm người của nhà Giê-rô-bô-am chết tại trong thành, đều sẽ bị chó ăn nuốt, còn người nào chết ngoài đồng, thì sẽ bị chim trời cắn-rỉa ăn đi; vì Đức Giê-hô-va đã phán vậy.
12 Thế thì, hãy đứng dậy, trở về nhà ngươi; vừa khi ngươi đặt chơn vào thành, thì con ngươi sẽ chết. 13 Cả Y-sơ-ra-ên sẽ than-khóc và chôn nó; trong nhà Giê-rô-bô-am chỉ một mình nó sẽ được chôn nơi mồ-mả, vì trong gia-quyến Giê-rô-bô-am chỉ thấy nơi nó có chút lòng tốt đối cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 14 Trong ngày đó, Đức Giê-hô-va sẽ dấy lên một vua trên Y-sơ-ra-ên, người sẽ diệt hết nhà Giê-rô-bô-am. Mà sao? Việc đã xảy đến rồi. 15 Đức Giê-hô-va sẽ hành-hại Y-sơ-ra-ên, như một cây sậy bị nước đưa đi, truất Y-sơ-ra-ên khỏi xứ tốt-đẹp nầy mà Ngài đã ban cho tổ-phụ họ, và làm tản-lạc họ phía bên kia sông cái, bởi vì họ đã lấy hình-tượng chọc giận Đức Giê-hô-va. 16 Vì cớ tội Giê-rô-bô-am đã phạm, tức tội khiến cho dân Y-sơ-ra-ên can phạm nên Đức Giê-hô-va sẽ phó Y-sơ-ra-ên vào tay thù-nghịch.
17 Vợ của Giê-rô-bô-am đứng dậy đi và đến Tiệt-sa. Nàng vừa đặt chơn trên ngạch cửa nhà, thì đứa trẻ đã chết. 18 Người ta chôn nó, và cả Y-sơ-ra-ên đều than-khóc nó, theo như lời của Đức Giê-hô-va đã cậy miệng tôi-tớ Ngài, là A-hi-gia, đấng tiên-tri, mà phán.
Việc cai-trị của Rô-bô-am
(2 Sử ký) 115 Rô-bô-am ở tại Giê-ru-sa-lem, xây các thành trong đất Giu-đa làm nên đồn-lũy. 6 Người xây Bết-lê-hem, Ê-tam, Thê-cô-a, 7 Bết-Xu-rơ, Sô-cô, A-đu-lam, 8 Gát, Ma-rê-sa, Xíp, 9 A-đô-ra-im, La-ki, A-xê-ka, 10 Xô-rê-a, A-gia-lôn, và Hếp-rôn, là những thành bền-vững ở trong đất Giu-đa và đất Bên-gia-min. 11 Người làm cho các đồn-lũy ấy vững-chắc, đặt những quan-tướng ở đó, chứa lương-thực, dầu, và rượu; 12 còn trong mỗi thành, người sắm khiên và giáo, làm cho các thành ấy rất bền-vững. Đất Giu-đa và đất Bên-gia-min đều thuộc về người.
18 Rô-bô-am lấy Ma-ha-lát, con gái của Giê-ri-mốt, cháu của Đa-vít, làm vợ; lại cưới A-bi-hai, con gái Ê-li-áp, cháu của Y-sai; 19 nàng sanh cho người những con trai, là Giê-úc, Sê-ma-ri-a, và Xa-ham. 20 Sau nàng, người lại cưới Ma-a-ca, con gái Áp-sa-lôm; nàng sanh cho người, A-bi-gia, Át-thai, Xi-xa, và Sê-lô-mít. 21 Vả, Rô-bô-am yêu-mến Ma-a-ca con gái Áp-sa-lôm hơn các hậu-phi khác (vì người có lấy mười tám hoàng-hậu và sáu mươi cung-phi, sanh ra hai mươi tám con trai và sáu mươi con gái). 22 Rô-bô-am lập A-bi-gia, con trai Ma-a-ca, làm trưởng, làm thái-tử giữa anh em mình; vì người toan lập con ấy làm vua. 23 Rô-bô-am cư-xử cách khôn-ngoan, phân tản các con trai mình đi ở khắp trong cõi Giu-đa và Bên-gia-min, nơi các thành bền-vững, cấp cho chúng lương-thực dư-dật, và cưới nhiều vợ cho.
Rô-bô-am bỏ luật-pháp của Đức Chúa Trời. — Si-sắc xâm-phạm nước Giu-đa
(2 Sử ký) 12 1 Xảy khi nước của Rô-bô-am vừa được lập vững-bền, và người được cường-thạnh, thì người và cả Y-sơ-ra-ên liền bỏ luật-pháp của Đức Giê-hô-va.
14 Rô-bô-am làm đều ác, vì không rắp lòng tìm-cầu Đức Giê-hô-va.
(1 Các vua) 14 22 Dân Giu-đa làm đều ác tại trước mặt Đức Giê-hô-va; vì cớ tội phạm, chúng nó chọc cho Đức Giê-hô-va phân-bì hơn là các tổ-phụ mình đã làm. 23 Vì những người Giu-đa cũng xây-cất cho mình những nơi cao, trụ-thờ và tượng Át-tạt-tê tại trên các gò-nổng cao và dưới những cây rậm. 24 Cũng có những bợm vĩ-gian ở trong xứ. Chúng bắt-chước làm theo những sự gớm-ghiếc của các dân-tộc mà Đức Giê-hô-va đã đuổi khỏi trước mặt dân Y-sơ-ra-ên.
(2 Sử ký) 12 2 Vì chúng có phạm tội cùng Đức Giê-hô-va, nên xảy ra trong năm thứ năm đời vua Rô-bô-am, Si-sắc, vua Ê-díp-tô, kéo lên hãm đánh Giê-ru-sa-lem; 3 có dẫn theo một ngàn hai trăm cỗ xe và sáu vạn lính-kỵ; lại có dân Li-by, dân Su-ri, và dân Ê-thi-ô-bi từ Ê-díp-tô kéo lên với người, số không thể đếm đặng. 4 Si-sắc bèn chiếm lấy các thành bền-vững thuộc về Giu-đa, rồi đến tận Giê-ru-sa-lem.
5 Tiên-tri Sê-ma-gia đến cùng Rô-bô-am và các kẻ làm đầu Giu-đa, đương nhóm tại Giê-ru-sa-lem để trốn khỏi Si-sắc, mà nói rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi đã bỏ ta, nên ta cũng đã bỏ các ngươi vào tay Si-sắc. 6 Bấy giờ, các kẻ làm đầu của Y-sơ-ra-ên và vua đều hạ mình xuống, mà nói rằng: Đức Giê-hô-va là công-bình. 7 Khi Đức Giê-hô-va thấy chúng hạ mình xuống, thì có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Sê-ma-gia rằng: Chúng nó đã hạ mình xuống, ta sẽ không hủy-diệt chúng nó; song sẽ giải-cứu chúng một chút, và cơn giận ta sẽ chẳng cậy tay Si-sắc mà đổ ra trên Giê-ru-sa-lem; 8 song chúng nó sẽ bị phục-dịch hắn, hầu cho biết phục-sự ta và phục-dịch nước khác là có phân-biệt thể nào.
9 Si-sắc, vua Ê-díp-tô, kéo lên hãm đánh Giê-ru-sa-lem, đoạt lấy các bửu-vật của đền Đức Giê-hô-va và cung vua: người đoạt lấy hết thảy; cũng đoạt lấy những khiên bằng vàng mà Sa-lô-môn đã làm. 10 Vua Rô-bô-am bèn làm những khiên bằng đồng thế cho, và giao nơi tay các quan chánh thị-vệ canh-giữ cửa của cung-điện vua. 11 Hễ khi nào vua vào trong đền của Đức Giê-hô-va, thì các quan thị-vệ cầm khiên đến, đoạn đem nó lại vào phòng của quan thị-vệ. 12 Khi vua hạ mình xuống, cơn giận của Đức Giê-hô-va lánh khỏi người, không diệt hết thảy; và lại trong Giu-đa còn có sự lành.
(1 Các vua) 14 30 Vả, Rô-bô-am và Giê-rô-bô-am đánh giặc nhau luôn luôn. 31 Rô-bô-am an-giấc với tổ-phụ người, và được chôn với họ tại trong thành Đa-vít. Mẹ người tên là Na-a-ma, người Am-môn. A-bi-giam, con trai người, kế-vị người.
(2 Sử ký) 12 16 Rô-bô-am an-giấc cùng tổ-phụ mình, được chôn trong thành Đa-vít; A-bi-gia, con trai người, cai-trị thế cho người.
A-bi-giam làm vua Giu-đa
(1 Các vua) 15 1 Năm thứ mười tám đời vua Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, thì A-bi-giam lên ngôi làm vua Giu-đa. 2 Người trị-vì ba năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ người tên là Ma-a-ca, con gái của A-bi-sa-lôm.
(2 Sử ký) 13 2 Người cai-trị ba năm tại Giê-ru-sa-lem; tên mẹ người là Mi-ca-gia, con gái của U-ri-ên ở Ghi-bê-a. A-bi-gia và Giê-rô-bô-am đánh giặc với nhau.
3 A-bi-gia ra trận với một đạo chiến-sĩ, bốn mươi vạn người kén-chọn; còn Giê-rô-bô-am dàn trận đối với người, có tám mươi vạn người kén-chọn, là lính-chiến mạnh-dạn.
4 A-bi-gia đứng trên núi Xê-ma-ra-im trong miền núi Ép-ra-im, mà nói rằng: Hỡi Giê-rô-bô-am và cả Y-sơ-ra-ên, khá nghe! 5 Bởi sự giao-ước bằng muối, Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã ban nước Y-sơ-ra-ên cho Đa-vít và cho các con trai người đến đời đời, các ngươi há chẳng biết sao? 6 Dẫu vậy, Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, tôi-tớ của Sa-lô-môn, là con trai của Đa-vít, bèn chổi dậy phản-nghịch cùng Chúa mình; 7 những kẻ du-đãng, đồ phàm-hèn, đều hiệp lại theo người; chúng nó tự làm mình ra mạnh, nghịch với Rô-bô-am, con trai của Sa-lô-môn; còn Rô-bô-am thì trẻ tuổi, nhát gan, không chống-cự nổi chúng nó. 8 Vậy bây giờ, các ngươi tưởng rằng các ngươi sẽ chống-cự nổi nước của Đức Giê-hô-va đã ban cho các con trai của Đa-vít, các ngươi một đoàn đông lớn, có đem theo bò con vàng mà Giê-rô-bô-am đã đúc làm thần của các ngươi. 9 Các ngươi há chẳng có đuổi những thầy tế-lễ của Đức Giê-hô-va, là con-cháu A-rôn, và người Lê-vi sao? Các ngươi có theo phong-tục của các dân ngoại mà lập lấy những thầy tế-lễ cho mình; phàm ai đến đem một con bò đực tơ và bảy con chiên đực đặng dâng làm lễ, thì được làm thầy tế-lễ của những thần hư-không. 10 Nhưng về phần chúng ta, Giê-hô-va vẫn là Đức Chúa Trời của chúng ta, chúng ta chẳng có lìa-bỏ Ngài; những thầy tế-lễ, là con-cháu của A-rôn, đều phục-sự Đức Giê-hô-va, và các người Lê-vi giữ phần việc của họ; 11 mỗi buổi sớm-mai và buổi chiều, chúng xông của-lễ thiêu và thuốc-thơm cho Đức Giê-hô-va; chúng cũng sắp bánh trần-thiết trên bàn sạch-sẽ, thắp các đèn của chơn-đèn vàng để nó cháy mỗi buổi chiều tối; vì chúng ta vâng giữ làm theo mạng-lịnh của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta, còn các ngươi lại bỏ đi. 12 Nầy, Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta, làm đầu chúng ta, và những thầy tế-lễ của Ngài cầm những kèn tiếng vang đặng thổi lên nghịch cùng các ngươi. Hỡi con-cái Y-sơ-ra-ên! chớ tranh-chiến cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ các ngươi, vì chẳng thắng được đâu!
13 Nhưng Giê-rô-bô-am truyền binh phục đi vòng đặng đến phía sau chúng; vậy quân Y-sơ-ra-ên ở đằng trước quân Giu-đa, còn binh phục ở đằng sau. 14 Giu-đa xây ngó lại, kìa, giặc đã có phía trước và phía sau, bèn kêu-cầu cùng Đức Giê-hô-va, và những thầy tế-lễ thổi kèn. 15 Bấy giờ người Giu-đa kêu-la lên; xảy khi người Giu-đa kêu-la, thì Đức Giê-hô-va đánh Giê-rô-bô-am và cả Y-sơ-ra-ên tại trước mặt A-bi-gia và dân Giu-đa. 16 Dân Y-sơ-ra-ên chạy trốn trước mặt dân Giu-đa, và Đức Chúa Trời phó chúng nó vào tay dân Giu-đa. 17 A-bi-gia và quân-lính người làm cho chúng bị thua trận cả-thể, có năm mươi vạn tinh-binh của Y-sơ-ra-ên bị thương ngã chết. 18 Như vậy, trong lúc ấy, dân Y-sơ-ra-ên bị sỉ-nhục, còn dân Giu-đa được thắng hơn, vì chúng nhờ-cậy nơi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ họ. 19 A-bi-gia đuổi theo Giê-rô-bô-am, chiếm lấy những thành, là Bê-tên và các hương-thôn nó; Giê-sa-na và các hương-thôn nó; Ép-rôn và các hương-thôn nó. 20 Trong lúc A-bi-gia còn sống, Giê-rô-bô-am chẳng được cường-thạnh lại; Đức Giê-hô-va hành-hại người, thì người chết. 21 Còn A-bi-gia được cường-thạnh, cưới mười bốn người vợ, sanh được hai mươi hai con trai và mười sáu con gái.
(1 Các vua) 15 3 Người đi trong các tội-lỗi của cha người đã phạm trước người; và lòng người không trọn-lành với Giê-hô-va Đức Chúa Trời người như thể lòng Đa-vít, tổ-phụ người. 4 Nhưng vì cớ Đa-vít, Giê-hô-va Đức Chúa Trời của người dành cho người một ngọn đèn trong Giê-ru-sa-lem, lập con trai người làm kẻ kế-vị người, và khiến cho Giê-ru-sa-lem còn hoài; 5 vì Đa-vít làm đều thiện trước mặt Đức Giê-hô-va, và ngoài việc U-ri, người Hê-tít, trọn đời người không xây bỏ đều gì của Đức Giê-hô-va đã truyền cho.
(2 Sử ký) 13 22 Các công-sự khác của A-bi-gia, những việc làm và lời nói của người, đều chép trong sách truyện của tiên-tri Y-đô.
14 1a A-bi-gia an-giấc cùng tổ-phụ mình, và người ta chôn người trong thành Đa-vít.