Ngày 31 tháng Năm

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Truyền đạo 3:1-17, 11:7-12:8, 12:13-14, 2 Sử ký 9:29-31

Ý Nghĩa Thật Của Cuộc Đời

Đức Chúa Trời định kỳ cho muôn vật

3  1 Phàm sự gì có thì-tiết; mọi việc dưới trời có kỳ định. 2 Có kỳ sanh ra, và có kỳ chết; có kỳ trồng, và có kỳ nhổ vật đã trồng; 3 có kỳ giết, và có kỳ chữa lành; có kỳ phá-dỡ, và có kỳ xây-cất; 4 có kỳ khóc, và có kỳ cười; có kỳ than-vãn, và có kỳ nhảy-múa; 5 có kỳ ném đá, và có kỳ nhóm đá lại; có kỳ ôm-ấp, và có kỳ chẳng ôm-ấp; 6 có kỳ tìm, và có kỳ mất; có kỳ giữ-lấy, và có kỳ ném bỏ; 7 có kỳ xé-rách, và có kỳ may; có kỳ nín-lặng, có kỳ nói ra; 8 có kỳ yêu, có kỳ ghét; có kỳ đánh giặc, và có kỳ hòa-bình.

9 Kẻ làm việc có được ích-lợi gì về lao-khổ mình chăng? 10 Ta đã thấy công-việc mà Đức Chúa Trời ban cho loài người là để loài người dùng tập-rèn lấy mình. 11 Phàm vật Đức Chúa Trời đã làm nên đều là tốt-lành trong thì nó. Lại, Ngài khiến cho sự đời đời ở nơi lòng loài người; dầu vậy, công-việc Đức Chúa Trời làm từ ban-đầu đến cuối-cùng, người không thế hiểu được. 12 Vậy, ta nhìn-biết chẳng có đều gì tốt cho loài người hơn là vui-vẻ, và làm lành trọn đời mình. 12 Lại, ai nấy phải ăn, uống, và hưởng lấy phước của công-lao mình, ấy cũng là sự ban-cho của Đức Chúa Trời.

14 Ta biết rằng mọi việc Đức Chúa Trời làm nên còn có đời đời: người ta chẳng thêm gì được, cũng không bớt chi đặng; Đức Chúa Trời làm như thế, để loài người kính-sợ trước mặt Ngài. 15 Đều chi hiện có, đã có ngày xưa; đều gì sẽ xảy đến, đã xảy đến từ lâu rồi: Đức Chúa Trời lại tìm-kiếm việc gì đã qua.

16 Ta lại còn thấy dưới mặt trời, trong nơi công-đàng có sự gian-ác, và tại trốn công-bình có sự bất-nghĩa. 17 Ta bèn nói trong lòng rằng: Đức Chúa Trời sẽ đoán-xét kẻ công-bình và người gian-ác; vì ở đó có kỳ định cho mọi sự mọi việc.

11 7 Ánh-sáng thật là êm-dịu; con mắt thấy mặt trời lấy làm vui-thích. 8 Nếu một người được sống lâu năm, thì khá vui-vẻ trong trọn các năm ấy; song cũng chớ quên những ngày tối-tăm, vì những ngày ấy nhiều.

Phàm việc gì xảy đến đều là sự hư-không.

Người trẻ tuổi phải hưởng các năm tươi-tốt mình trước khi già và chết, nhưng chớ quên Đức Chúa Trời

9 Hỡi kẻ trẻ kia, hãy vui-mừng trong buổi thiếu-niên, khá đem lòng hớn-hở trong khi còn thơ-ấu, hãy đi theo đường-lối lòng mình muốn, và nhìn-xem sự mắt mình ưa-thích, nhưng phải biết rằng vì mọi việc ấy, Đức Chúa Trời sẽ đòi ngươi đến mà đoán-xét.

10 Vậy, khá giải sầu khỏi lòng ngươi, và cất đều tai-hại khỏi xác-thịt ngươi; vì lúc thiếu-niên và thì xuân-xanh là sự hư-không mà thôi.

12  1 Trong buổi còn thơ-ấu hãy tưởng-nhớ Đấng Tạo-Hóa ngươi, trước khi những ngày gian-nan chưa đến, trước khi những năm tới mà ngươi nói rằng: Ta không lấy làm vui lòng; 2 trước khi ánh-sáng mặt trời, mặt trăng, và các ngôi sao chưa tối-tăm, và mây chưa lại tuôn đến sau cơn mưa; 3 trong ngày ấy kẻ giữ nhà run-rẩy, những người mạnh-sức cong-khom, kẻ xay cối ngừng lại bởi vì số ít, những kẻ trông xem qua cửa sổ đã làng mắt, 4 hai cánh cửa bên đường đóng lại, và tiếng xay mỏn lần; lúc ấy người ta nghe tiếng chim kêu bèn chờ-dậy, và tiếng con gái hát đều hạ hơi; 5 lại người ta sợ-sệt mà lên cao, và hãi-hùng lúc đi đường; lúc ấy cây hạnh trổ bông, cào-cào trở nên nặng, và sự ước-ao chẳng còn nữa; vì bấy giờ người đi đến nơi-ở đời đời của mình, còn những kẻ tang-chế đều đi vòng-quanh các đường-phố: 6 lại hãy tưởng-nhớ Đấng Tạo-Hóa trước khi dây bạc đứt, và chén vàng bể, trước khi vò vỡ ra bên suối, và bánh xe gãy ra trên giếng; 7 và bụi-tro trở vào đất y như nguyên-cũ, và thần-linh trở về nơi Đức Chúa Trời, là Đấng đã ban nó.

8 Kẻ truyền-đạo nói: Hư-không của sự hư-không; mọi sự đều hư-không.

13 Chúng ta hãy nghe lời kết của lý-thuyết nầy: Khá kính-sợ Đức Chúa Trời và giữ các điều-răn Ngài; ấy là trọn phận-sự của ngươi. 14 Vì Đức Chúa Trời sẽ đem đoán-xét các công-việc, đến đỗi việc kín-nhiệm hơn hết, hoặc thiện hoặc ác cũng vậy.

Kết thúc triều đại của Solomon

Với lời khuyên chia tay dành cho những người sẽ nối gót ông trong những ngày này ‘dưới ánh mặt trời,’ chính Solomon đã rơi vào ‘số phận giống nhau [mà] bắt kịp tất cả.’ Sau một tham chiếu khá mơ hồ đến các ghi chép lịch sử khác liên quan đến Solomon (có lẽ là sách Samuel và Các Vua), kết thúc cuộc đời của Solomon chỉ được đề cập ngắn gọn.

Sa-lô-môn qua đời

(Sử ký) 9  29 Các công-việc khác của Sa-lô-môn làm từ đầu đến cuối đều chép trong sách truyện Na-than, là đấng tiên-tri, và trong sách tiên-tri của A-hi-gia, người Si-lô, cùng trong sách dị-tượng của Giê-đô, đấng tiên-kiến luận về việc Giê-rô-bô-am, con trai của Nê-bát. 30 Sa-lô-môn trị-vì trên cả Y-sơ-ra-ên trong bốn mươi năm tại Giê-ru-sa-lem. 31 Sa-lô-môn an-giấc cùng tổ-phụ mình, được chôn trong thành của Đa-vít, là cha người; Rô-bô-am, con trai người, cai-trị thế cho người.

< Lui    Trang Lịch     Tới >