Các Thi thiên về Đấng Mê-si-a
Trong lịch sử đã có những gợi ý về Đấng sẽ đến làm Cứu Chúa của thế gian. Vị Cứu Chúa này, hay Đấng Mê-si-a, cũng được đề cập một cách gián tiếp trong nhiều Thi thiên, một số trong đó đã được trình bày. Trong tám Thi thiên tiếp theo, sự đến của Đấng Mê-si-a là chủ đề chính. Nhiều Thi thiên về Đấng Mê-si-a khác cũng sẽ được trình bày trong các giai đoạn sau. Trong khi những người viết các Thi thiên về Đấng Mê-si-a và những người hát chúng có lẽ tin rằng Đấng Mê-si-a chủ yếu đề cập đến một vị vua chính trị vĩ đại sắp đến, các sự kiện sau này sẽ cho thấy rằng Đấng Mê-si-a đến với tư cách là nhà lãnh đạo tinh thần của dân Ngài.
Sự trị-vì của Đấng chịu xức dầu của Đức Giê-hô-va
2 1 Nhơn sao các ngoại-bang náo-loạn?
Và những dân-tộc toan mưu-chước hư-không?
2 Các vua thế-gian nổi dậy,
Các quan-trưởng bàn-nghị cùng nhau
Nghịch Đức Giê-hô-va, và nghịch Đấng chịu xức dầu của Ngài, mà rằng:
3 Chúng ta hãy bẻ lòi-tói của hai Người,
Và quăng xa ta xiềng-xích của họ.
4 Đấng ngự trên trời sẽ cười,
Chúa sẽ nhạo-báng chúng nó.
5 Bấy giờ Ngài sẽ nổi thạnh-nộ phán cùng chúng nó,
Dùng cơn giận-dữ mình khuấy-khỏa chúng nó, mà rằng:
6 Dầu vậy, ta đã lập Vua ta
Trên Si-ôn là núi thánh ta.
7 Ta sẽ giảng ra mạng-lịnh:
Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng: Ngươi là Con ta;
Ngày nay ta đã sanh Ngươi.
8 Hãy cầu ta, ta sẽ ban cho Con các ngoại-bang làm cơ-nghiệp,
Và các đầu cùng đất làm của-cải.
9 Con sẽ dùng cây gậy sắt mà đập bể chúng nó;
Con sẽ làm vỡ-nát chúng nó khác nào bình gốm.
10 Vì vậy, hỡi các vua, hãy khôn-ngoan;
Hỡi các quan-xét thế-gian, hãy chịu sự dạy-dỗ.
11 Khá hầu việc Đức Giê-hô-va cách kính-sợ,
Và mừng-rỡ cách run-rẩy.
12 Hãy hôn Con, e Người nổi giận,
Và các ngươi hư-mất trong đường chăng;
Vì cơn thạnh-nộ Người hòng nổi lên.
Phàm kẻ nào nương-náu mình nơi Người có phước thay!
Tác-giả kêu than vì bị khốn-cực quá, rồi hát ngợi-khen Chúa vì đã được cứu
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh, theo điếu « Con nai cái rạng-đông »
22 1 Đức Chúa Trời tôi ôi! Đức Chúa Trời tôi ôi! sao Ngài lìa-bỏ tôi?
Nhơn sao Ngài đứng xa, không giúp-đỡ tôi, và chẳng nghe lời rên-siết tôi?
2 Đức Chúa Trời tôi ôi! tôi kêu-cầu ban ngày, nhưng Chúa chẳng đáp lại;
Ban đêm cũng vậy, song tôi nào có được an-nghỉ đâu.
3 Còn Chúa là thánh,
Ngài là Đấng ngự giữa sự khen-ngợi của Y-sơ-ra-ên.
4 Tổ-phụ chúng tôi nhờ-cậy nơi Chúa,
Họ nhờ-cậy, Chúa bèn giải-cứu cho.
5 Họ kêu-cầu cùng Chúa, và được giải-cứu;
Họ nhờ-cậy nơi Chúa, không bị hổ-thẹn.
6 Nhưng tôi là một con trùng, chớ chẳng phải người đâu,
Là đều ô-nhục của loài người, và vật khinh-dể của dân-sự.
7 Hễ kẻ nào thấy tôi đều nhạo-cười tôi.
Trề môi, lắc đầu, mà rằng:
8 Người phú-thác mình cho Đức Giê-hô-va, Ngài khá giải-cứu người;
Ngài khá giải-cứu người, vì Ngài yêu-mến người!
9 Phải, ấy là Chúa rút tôi khỏi lòng mẹ,
Khiến tôi tin-cậy khi nằm trên vú của mẹ tôi.
10 Từ trong tử-cung tôi đã được giao cho Chúa;
Chúa là Đức Chúa Trời tôi từ khi tôi lọt lòng mẹ.
11 Xin chớ đứng xa tôi, vì sự gian-truân hầu gần,
Chẳng có ai tiếp-cứu cho.
12 Có nhiều bò đực bao quanh tôi,
Những bò đực hung-mạnh của Ba-san vây-phủ tôi.
13 Chúng nó hả miệng ra cùng tôi,
Khác nào sư-tử hay cắn-xé và gầm-hét.
14 Tôi bị đổ ra như nước,
Các xương-cốt tôi đều rời-rã;
Trái tim tôi như sáp,
Tan ra trong mình tôi.
15 Sức-lực tôi khô như miếng gốm,
Và lưỡi tôi dính nơi ổ-gà;
Chúa đã để tôi nằm trong bụi-tro sự chết.
16 Vì những chó bao quanh tôi,
Một lũ hung-ác vây-phủ tôi;
Chúng nó đâm lủng tay và chơn tôi.
17 Tôi đếm được các xương tôi.
Chúng nó xem và ngó chơn tôi;
18 Chúng nó chia nhau áo-xống tôi,
Bắt thăm về áo dài tôi.
19 Đức Giê-hô-va ôi! chớ đứng xa tôi;
Hỡi Đấng cứu-tiếp tôi ôi! hãy mau mau đến giúp-đỡ tôi.
20 Hãy giải-cứu linh-hồn tôi khỏi gươm,
Và mạng-sống tôi khỏi loài chó.
21 Hãy cứu tôi khỏi họng sư-tử,
Từ các sừng của trâu rừng, Chúa đã nhậm lời tôi.
22 Tôi sẽ rao-truyền danh Chúa cho anh em tôi,
Và ngợi-khen Chúa giữa hội-chúng.
23 Hỡi các người kính-sợ Đức Giê-hô-va, hãy ngợi-khen Ngài;
Ớ hết thảy dòng-dõi Gia-cốp, khá tôn-vinh Ngài.
Hỡi hết thảy dòng-dõi Y-sơ-ra-ên, hãy kính-sợ Ngài;
24 Vì Ngài không khinh-bỉ, chẳng gớm-ghiếc sự hoạn-nạn của kẻ khốn-khổ,
Cũng không giấu mặt Ngài cùng người;
Nhưng khi người kêu-cầu cùng Ngài, thì bèn nhậm lời.
25 Sự ngợi-khen của tôi tại giữa hội lớn do Chúa mà ra;
Tôi sẽ trả xong sự hứa-nguyện tôi trước mặt những kẻ kính-sợ Chúa.
26 Kẻ hiền-từ sẽ ăn và được no-nê;
Những người tìm Đức Giê-hô-va sẽ ngợi-khen Ngài;
Nguyện lòng các ngươi được sống đời đời.
27 Bốn phương thế-gian sẽ nhớ và trở lại cùng Đức Giê-hô-va;
Các họ-hàng muôn dân sẽ thờ-lạy trước mặt Ngài.
28 Vì nước thuộc về Đức Giê-hô-va,
Ngài cai-trị trên muôn dân.
29 Hết thảy người giàu-có thế-gian cũng sẽ ăn và thờ-lạy;
Mọi kẻ trở lại bụi-đất, và những kẻ không thế bảo-tồn mạng-sống mình,
Sẽ quì xuống trước mặt Ngài.
30 Một dòng-dõi sẽ hầu-việc Ngài;
Người ta sẽ kể dòng-dõi ấy là dòng-dõi của Chúa.
31 Dòng-dõi ấy sẽ đến rao-truyền sự công-bình của Ngài,
Thuật cho dân-tộc sẽ sanh ra rằng Đức Giê-hô-va đã làm việc ấy.
Nhơn vì Đức Giê-hô-va bảo-hộ, nên lòng tác-giả chẳng sợ gì
Thơ Đa-vít làm
27 1 Đức Giê-hô-va là ánh-sáng và là sự cứu-rỗi tôi:
Tôi sẽ sợ ai?
Đức Giê-hô-va là đồn-lũy của mạng-sống tôi:
Tôi sẽ hãi-hùng ai?
2 Khi kẻ làm ác, kẻ cừu-địch và thù-nghịch tôi, xông vào tôi,
Đặng ăn-nuốt thịt tôi,
Thì chúng nó đều vấp-ngã.
3 Dầu một đạo-binh đóng đối cùng tôi,
Lòng tôi sẽ chẳng sợ;
Dầu giặc-giã dấy nghịch cùng tôi,
Khi ấy tôi cũng có lòng tin-cậy vững-bền.
4 Tôi đã xin Đức Giê-hô-va một đều, và sẽ tìm-kiếm đều ấy!
Ấy là tôi muốn trọn đời được ở trong nhà Đức Giê-hô-va,
Để nhìn-xem sự tốt-đẹp của Đức Giê-hô-va,
Và cầu-hỏi trong đền của Ngài.
5 Vì trong ngày tai-họa, Ngài sẽ che-khuất tôi trong lều Ngài,
Giấu tôi nơi kín-mật của trại Ngài;
Cũng sẽ đỡ tôi lên trên một hòn đá.
6 Bây giờ đầu tôi sẽ được ngước cao hơn các kẻ thù-nghịch vây quanh tôi;
Trong trại Ngài tôi sẽ dâng của-lễ bằng sự vui-vẻ;
Tôi sẽ hát mừng, và ca-tụng Đức Giê-hô-va.
7 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nghe; tiếng tôi kêu-cầu cùng Ngài:
Hãy thương-xót tôi, và nhậm lời tôi.
8 Khi Chúa phán rằng: Các ngươi hãy tìm mặt ta;
Thì lòng tôi thưa cùng Chúa rằng: Đức Giê-hô-va ôi! tôi sẽ tìm mặt Ngài.
9 Hỡi Đức Chúa Trời về sự cứu-rỗi tôi,
Xin chớ ẩn mặt Chúa với tôi,
Chớ xô-đuổi kẻ tôi-tớ Chúa trong khi Chúa nổi giận.
Khi trước Chúa là sự tiếp-trợ tôi, xin chớ lìa tôi, chớ bỏ tôi.
10 Khi cha mẹ bỏ tôi đi,
Thì Đức Giê-hô-va sẽ tiếp-nhận tôi.
11 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin chỉ-dạy tôi con đường Ngài;
Nhơn vì các kẻ thù-nghịch tôi,
Xin hãy dẫn tôi vào lối bằng-thẳng.
12 Chớ phó tôi cho ý-muốn kẻ cừu-địch tôi;
Vì những chứng dối,
Và kẻ buông ra sự hung-bạo, đã dấy nghịch cùng tôi.
13 Ôi! Nếu tôi không tin chắc rằng sẽ thấy ơn của Đức Giê-hô-va tại đất kẻ sống,
Thì tôi hẳn đã ngã lòng rồi!…
14 Hãy trông-đợi Đức Giê-hô-va;
Hãy vững lòng bền chí!
Phải, hãy trông-đợi Đức Giê-hô-va.