Lòng khát-khao Đức Chúa Trời trong thì hoạn-nạn và lúc bị lưu-đày
Thơ con-cháu Cô-rê làm, để dạy-dỗ. Cho thầy nhạc-chánh
42 1 Đức Chúa Trời ôi! linh-hồn tôi mơ-ước Chúa,
Như con nai cái thèm-khát khe nước.
2 Linh-hồn tôi khát-khao Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời hằng sống:
Tôi sẽ đến ra mắt Đức Chúa Trời chừng nào?
3 Đương khi người ta hằng hỏi tôi: Đức Chúa Trời ngươi đâu?
Thì nước mắt làm đồ-ăn tôi ngày và đêm.
4 Xưa tôi đi cùng đoàn chúng,
Dẫn họ đến nhà Đức Chúa Trời,
Có tiếng reo-mừng và khen-ngợi…
Một đoàn đông giữ lễ; —
Rày tôi nhớ lại đều ấy, và lòng buồn-thảm.
5 Hỡi linh-hồn ta, vì sao ngươi sờn-ngã và bồn-chồn trong mình ta?
Hãy trông-cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn ngợi-khen Ngài nữa;
Vì nhờ mặt Ngài, bèn được cứu-rỗi.
6 Đức Chúa Trời tôi ôi! linh-hồn tôi bị sờn-ngã trong mình tôi;
Nên từ xứ Giô-đanh,
Từ núi Hẹt-môn, và từ gò Mít-sê-a, tôi nhớ đến Chúa.
7 Vực gọi vực theo tiếng ào-ào của thác nước Chúa;
Các lượn-sóng và nước lớn của Chúa đã ngập tôi.
8 Dầu vậy, ban ngày Đức Giê-hô-va sẽ sai-khiến sự nhơn-từ Ngài;
Còn ban đêm bài hát Ngài ở cùng tôi,
Tức là bài cầu-nguyện cùng Đức Chúa Trời của mạng-sống tôi.
9 Tôi sẽ thưa cùng Đức Chúa Trời, là hòn đá tôi, rằng: Cớ sao Chúa quên tôi?
Nhơn sao tôi phải buồn-thảm
Vì cớ kẻ thù-nghịch hà-hiếp tôi?
10 Trong khi những cừu-địch tôi hằng ngày hỏi rằng: Đức Chúa Trời ngươi đâu?
Thì chúng nó sỉ-nhục tôi khác nào làm gãy các xưong-cốt tôi.
11 Hỡi linh-hồn ta, cớ sao ngươi sờn-ngã và bồn-chồn trong mình ta?
Hãy trông-cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn khen-ngợi Ngài nữa:
Ngài là sự cứu-rỗi của mặt ta, và là Đức Chúa Trời ta.
Sự ngu-dại và sự gian-ác của loài người
Thơ Đa-vít làm, để dạy-dỗ. Cho thầy nhạc-chánh, theo điếu « Ma-ha-lát »
53 1 Kẻ ngu-dại nói trong lòng rằng: Chẳng có Đức Chúa Trời.
Chúng nó đều bại-hoại, phạm tội-ác gớm-ghiếc;
Chẳng có ai làm đều lành.
2 Đức Chúa Trời từ trên trời ngó xuống con loài người,
Đặng xem thử có ai thông-sáng,
Tìm-kiếm Đức Chúa Trời chăng.
3 Chúng nó thay-thảy đều lui lại, cùng nhau trở nên ô-uế;
Chẳng có ai làm đều lành,
Dầu một người cũng không.
4 Các kẻ làm ác há chẳng hiểu-biết sao?
Chúng nó ăn-nuốt dân ta khác nào ăn bánh,
Và cũng chẳng hề khẩn-cầu Đức Chúa Trời.
5 Nơi chẳng có sự kinh-khiếp,
Chúng nó bị cơn kinh-khiếp áp bắt;
Vì Đức Chúa Trời rải-rắc cốt-hài của kẻ đóng đối nghịch ngươi.
Ngươi đã làm cho chúng nó hổ-thẹn, vì Đức Chúa Trời từ-bỏ chúng nó.
6 Ôi! chớ chi từ Si-ôn sự cứu-rỗi của Y-sơ-ra-ên đã đến!
Khi Đức Chúa Trời đem về các phu-tù của dân-sự Ngài,
Thì Gia-cốp sẽ mừng-rỡ và Y-sơ-ra-ên vui-vẻ.
Cầu-xin Đức Chúa Trời phạt kẻ ác
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh, theo điếu «Chớ phá-hủy»
58 1 Hỡi các con trai loài người, các ngươi làm thinh há công-bình sao?
Các ngươi há xét-đoán ngay-thẳng ư?
2 Không, thật trong lòng các ngươi phạm sự gian-ác,
Tại trong xứ các ngươi cân-nhắc sự hung-bạo của tay các ngươi.
3 Kẻ ác bị sai-lầm từ trong tử-cung.
Chúng nó nói dối lầm-lạc từ khi mới lọt lòng mẹ.
4 Nọc-độc chúng nó khác nào nọc-độc con rắn;
Chúng nó tợ như rắn hổ-mang điếc lấp tai lại,
5 Chẳng nghe tiếng thầy dụ nó,
Dẫu dụ nó giỏi đến ngần nào.
6 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy bẻ răng trong miệng chúng nó;
Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy gãy nanh của các sư-tử tơ.
7 Nguyện chúng nó tan ra như nước chảy!
Khi người nhắm tên mình, nguyện tên đó dường như bị chặt đi!
8 Nguyện chúng nó như con ốc tiêu-mòn và mất đi,
Như thể một con sảo của người đờn-bà không thấy mặt trời!
9 Trước khi vạc các ngươi chưa nghe biết những gai,
Thì Ngài sẽ dùng trận trốt cất đem chúng nó đi, bất luận còn xanh hay cháy.
10 Người công-bình sẽ vui-vẻ khi thấy sự báo thù;
Người sẽ rửa chơn mình trong huyết kẻ ác.
11 Người ta sẽ nói rằng: Quả hẳn có phần thưởng cho kẻ công-bình,
Quả hẳn có Đức Chúa Trời xét-đoán trên đất.
Ơn của Đức Chúa Trời và sự lầm-lạc của Y-sơ-ra-ên
Thơ A-sáp làm. Cho thầy nhạc-chánh, dùng về nhạc-khí «Ghi-tít»
81 1 Hãy hát reo cho Đức Chúa Trời là sức-lực chúng ta;
Hãy cất tiếng la vui-vẻ cho Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
2 Hãy hát-xướng và nổi tiếng trống-cơm,
Đờn cầm êm-dịu với đờn sắt.
3 Hãy thổi kèn khi trăng non,
Lúc trăng rầm, và nhằm các ngày lễ chúng ta.
4 Vì ấy là một luật cho Y-sơ-ra-ên,
Một lệ do Đức Chúa Trời của Gia-сốр.
5 Ngài lập đều ấy làm chứng-cớ nơi Giô-sép,
Lúc Ngài ra đánh xứ Ê-díp-tô,
Là nơi tôi nghe một thứ tiếng tôi chẳng hiểu.
6 Ta đã cất gánh nặng khỏi vai người;
Tay người được buông khỏi cái giỏ.
7 Trong cơn gian-truân ngươi kêu-cầu, ta bèn giải-cứu ngươi,
Đáp lại ngươi từ nơi kín-đáo của sấm-sét,
Và cũng thử-thách ngươi nơi nước Mê-ri-ba.(Sê-la)
8 Hỡi dân-sự ta, hãy nghe, ta sẽ làm chứng cho ngươi:
Ớ Y-sơ-ra-ên! chớ chi ngươi khứng nghe ta!
9 Giữa ngươi chẳng nên có thần lạ nào,
Ngươi cũng chẳng nên thờ-lạy thần kẻ ngoại.
10 Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi, Đấng đã đem ngươi lên khỏi xứ Ê-díp-tô:
Hãy hả hoác miệng ngươi ra, thì ta sẽ làm đầy-dẫy nó.
11 Nhưng dân-sự ta không khứng nghe tiếng ta,
Y-sơ-ra-ên không muốn vâng theo ta.
12 Vì vậy, ta buông chúng nó đi theo sự cứng lòng chúng nó,
Để chúng nó đi theo mưu-kế riêng chúng nó.
13 Ôi! chớ chi dân ta khứng nghe ta!
Chớ chi Y-sơ-ra-ên chịu đi trong đường-lối ta!
14 Thì chẳng bao lâu ta bắt suy-phục các thù-nghịch chúng nó,
Trở tay ta nghịch những cừu-địch chúng nó.
15 Những kẻ ghen-ghét Đức Giê-hô-va ắt sẽ suy-phục Ngài;
Song dân ta sẽ còn đến đời đời.
16 Ta sẽ lấy màu-mỡ ngũ-cốc mà nuôi họ.
Và làm cho ngươi được no-nê bằng mật ong nơi hòn đá.
Tác giả quyết đi theo đường trọn-vẹn
Thơ Đa-vít làm
101 1 Tôi sẽ hát-xướng về sự nhơn-từ và sự công-bình;
Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi sẽ hát ngợi-khen Ngài.
2 Tôi sẽ ăn-ở cách khôn-ngoan trong đường trọn-vẹn;
Ồ! Chúa chừng nào sẽ đến cùng tôi? —
Tôi sẽ lấy lòng trọn-vẹn mà ăn-ở trong nhà tôi.
3 Tôi sẽ chẳng để đều gì đê-mạt trước mặt tôi;
Tôi ghét công-việc kẻ bất-trung:
Việc ấy sẽ không dính vào tôi.
4 Lòng gian-tà sẽ lìa khỏi tôi;
Tôi sẽ chẳng biết sự ác.
5 Tôi sẽ diệt kẻ lén nói hành người lân-cận mình;
Còn kẻ nào có mắt tự cao và lòng kiêu-ngạo, tôi chẳng chịu cho nổi.
6 Mắt tôi sẽ chăm xem người trung-tín trong xứ,
Hầu cho họ ở chung với tôi;
Ai đi theo đường trọn-vẹn, nấy sẽ hầu-việc tôi.
7 Kẻ nào phỉnh-gạt sẽ chẳng được ở trong nhà tôi;
Người nói dối sẽ không đứng nổi trước mặt tôi.
8 Mỗi buổi mai tôi sẽ diệt hết thảy kẻ dữ trong xứ,
Đặng truất mọi kẻ làm ác
Khỏi thành Đức Giê-hô-va.