Ngày 06 tháng Năm

Đọc Thi thiên 4, 12, 20, 25, 32, 38

Các Thi Thiên Bày Tỏ Đa Dạng Tình Cảm

16 thi thiên tiếp theo chứa đựng đa dạng tình cảm từ tấm lòng của một tín đồ dành cho Đức Chúa Trời của mình. Trong nhóm này thể hiện sự phức tạp của bản chất con người và sự thừa nhận một Đức Chúa Trời, Đấng đáp ứng mọi nhu cầu.

Bài cầu-nguyện buổi chiều
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh, dùng về đờn dây

4 1 Hỡi Đức Chúa Trời của sự công-bình tôi,
Khi tôi kêu-cầu, xin hãy đáp lời tôi.
Khi tôi bị gian-truân Ngài để tôi trong nơi rộng-rãi;
Xin hãy thương-xót tôi, và nghe lời cầu-nguyện tôi.
2 Hỡi các con loài người, sự vinh-hiển ta sẽ bị sỉ-nhục cho đến chừng nào?
Các ngươi sẽ ưa-mến đều hư-không,
Và tìm sự dối-trá cho đến bao giờ? (Sê-la)
3 Phải biết rằng Đức Giê-hô-va đã để riêng cho mình người nhơn-đức.
Khi ta kêu-cầu Đức Giê-hô-va, ắt Ngài sẽ nghe lời ta.
4 Các ngươi khá e-sợ, chớ phạm tội;
Trên giường mình hãy suy-gẫm trong lòng, và làm thinh. (Sê-la)
5 Hãy dâng sự công-bình làm của-lễ,
Và để lòng tin-cậy nơi Đức Giê-hô-va.
6 Nhiều người nói: Ai sẽ cho chúng ta thấy phước?
Hỡi Đức Giê-hô-va, xin soi trên chúng tôi sự sáng mặt Ngài.
7 Chúa khiến lòng tôi vui-mừng nhiều hơn chúng nó,
Dầu khi chúng nó có lúa-mì và rượu-nho dư-dật.
8 Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi sẽ nằm và ngủ bình-an;
Vì chỉ một mình Ngài làm cho tôi được ở yên-ổn

Đức Chúa Trời cứu khỏi kẻ gian-tà
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh, dùng về giọng trầm

12 1 Đức Giê-hô-va ôi! xin cứu chúng tôi, vì người nhơn-đức không còn nữa,
Và kẻ thành-tín đã mất khỏi giữa con loài người.
2 Chúng đều dùng lời dối-trá mà nói lẫn-nhau,
Lấy môi dua-nịnh và hai lòng,
Mà trò chuyện nhau.
3 Đức Giê-hô-va sẽ diệt hết thảy các môi dua-nịnh,
Và lưỡi hay nói cách kiêu-ngạo;
4 Tức là kẻ nói rằng: Nhờ lưỡi mình chúng ta sẽ được thắng;
Môi chúng ta thuộc về chúng ta:
Ai là Chúa của chúng ta?
5 Nhơn vì người khốn-cùng bị hà-hiếp, và kẻ thiếu-thốn rên-siết,
Đức Giê-hô-va phán: Bây giờ ta sẽ chổi-dậy,
Đặt người tại nơi yên-ổn, là nơi người mong-muốn.
6 Các lời Đức Giê-hô-va là lời trong-sạch,
Dường như bạc đã thét trong nồi dót bằng gốm,
Luyện đến bảy lần.
7 Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ gìn-giữ các người khốn-cùng,
Hằng bảo-tồn họ cho khỏi dòng-dõi nầy.
8 Khi sự hèn-mạt được đem cao lên giữa loài người,
Thì kẻ ác đi dạo quanh tứ phía.

Cầu-nguyện Chúa ban cho sự thắng được kẻ thù-nghịch
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh

20 1 Nguyện Đức Giê-hô-va đáp lời ngươi trong ngày gian-truân!
Nguyện danh Đức Chúa Trời của Gia-cốp che-chở ngươi,
2 Từ nơi thánh sai ơn giúp-đỡ ngươi,
Và từ Si-ôn nâng-đỡ ngươi!
3 Nguyện Ngài nhớ đến các lễ-vật ngươi,
Và nhậm những của-lễ thiêu ngươi!(Sê-la)
4 Cầu-xin Ngài ban cho ngươi đều lòng ngươi ước-ao,
Làm thành các đều toan-tính của ngươi!
5 Chúng tôi sẽ vui-mừng về sự cứu-rỗi ngươi,
Và nhơn danh Đức Chúa Trời chúng tôi, dựng các ngọn cờ của chúng tôi lên.
Nguyện Đức Giê-hô-va làm thành các đều người sở-cầu!
6 Rày tôi biết Đức Giê-hô-va cứu đấng chịu xức dầu của Ngài;
Từ trên trời thánh Ngài sẽ trả lời người,
Nhờ quyền-năng cứu-rỗi của tay hữu Ngài.
7 Kẻ nầy nhờ-cậy xe-cộ, kẻ khác nhờ-cậy ngựa,
Nhưng chúng tôi nhờ-cậy danh Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời chúng tôi.
8 Các kẻ ấy bị khòm xuống và sa-ngã,
Còn chúng tôi chổi-dậy, và đứng ngay lên.
9 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy cứu!
Nguyện Vua nhậm lời chúng tôi trong ngày chúng tôi kêu-cầu.

Cầu-nguyện Chúa phù-hộ, dẫn-dắt, và tha tội cho
Thơ Đa-vít làm

25 1 Hỡi Đức Giê-hô-va, linh-hồn tôi hướng về Ngài.
2 Đức Chúa Trời tôi ôi! tôi để lòng tin-cậy nơi Ngài; nguyện tôi chớ bị hổ-thẹn,
Chớ để kẻ thù-nghịch tôi thắng hơn tôi.
3 Thật, chẳng ai trông-cậy Ngài mà lại bị hổ-thẹn;
Còn những kẻ làm gian-trá vô-cớ, chúng nó sẽ bị hổ-thẹn.
4 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin cho tôi biết các đường-lối Ngài,
Và dạy-dỗ tôi các nẻo-đàng Ngài.
5 Xin hãy dẫn tôi trong lẽ thật của Ngài, và dạy-dỗ tôi,
Vì Ngài là Đức Chúa Trời về sự cứu-rỗi tôi;
Hằng ngày tôi trông-đợi Ngài.
6 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nhớ lại sự thương-xót và sự nhơn-từ của Ngài;
Vì hai đều ấy hằng có từ xưa.
7 Xin chớ nhớ các tội-lỗi của buổi đang-thì tôi, hoặc các sự vi-phạm tôi;
Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nhớ đến tôi tùy theo sự thương-xót và lòng nhơn-từ của Ngài.
8 Đức Giê-hô-va là thiện và ngay-thẳng,
Bởi cớ ấy Ngài sẽ chỉ-dạy con đường cho kẻ có tội.
9 Ngài sẽ dẫn kẻ hiền-từ cách chánh-trực,
Chỉ-dạy con đường Ngài cho người nhu-mì.
10 Các đường-lối Đức Giê-hô-va đều là nhơn-từ và chơn-thật

Cho kẻ nào giữ-gìn giao-ước và chứng-cớ của Ngài.
11 Đức Giê-hô-va ôi! Nhơn danh Ngài,
Xin hãy tha tội-ác tôi, vì nó trọng.
12 Ai là người kính-sợ Đức Giê-hô-va?
Ngài sẽ chỉ-dạy cho người ấy con đường mình phải chọn.
13 Linh-hồn người sẽ được ở nơi bình-an,
Và con-cháu người sẽ được đất làm sản-nghiệp.
14 Đức Giê-hô-va kết bạn thiết cùng người kính-sợ Ngài,
Tỏ cho người ấy biết giao-ước của Ngài.
15 Mắt tôi hằng ngưỡng-vọng Đức Giê-hô-va;
Vì Ngài sẽ xở chơn tôi ra khỏi lưới.
16 Cầu-xin Chúa hãy đoái-xem tôi và thương-xót tôi,
Vì tôi một mình và khốn-khổ.
17 Sự bối-rối nơi lòng tôi đã thêm nhiều;
Xin Chúa cứu tôi khỏi sự hoạn-nạn.
18 Khá xem-xét sự khốn-khổ và sự cực nhọc tôi,
Và tha các tội-lỗi tôi.
19 Hãy xem-xét kẻ thù-nghịch tôi,
Vì chúng nó nhiều;
Chúng nó ghét tôi cách hung-bạo.
20 Xin Chúa hãy giữ linh-hồn tôi, và giải-cứu tôi;
Chớ để tôi bị hổ-thẹn,
Vì tôi nương-náu mình nơi Chúa.
21 Nguyện sự thanh-liêm và sự ngay-thẳng bảo-hộ tôi,
Vì tôi trông-đợi Chúa.
22 Đức Chúa Trời ôi! Xin cứu-chuộc Y-sơ-ra-ên
Khỏi hết thảy sự gian-truân người.

Người nào được Chúa tha tội-lỗi mình, thật có phước
Thơ Đa-vít làm, để dạy-dỗ

32 1 Phước thay cho người nào được tha sự vi-phạm mình,
Được khỏa-lấp tội-lỗi mình!
2 Phước thay cho người nào Đức Giê-hô-va không kể gian-ác cho,
Và trong lòng không có sự giả-dối!
3 Khi tôi nín-lặng, các xương-cốt tôi tiêu-tàn,
Và tôi rên-siết trọn ngày;
4 Vì ngày và đêm tay Chúa đè nặng trên tôi;
Nước bổ thân tôi tiêu-hao như bởi khô-hạn mùa hè.(Sê-la)

5 Tôi đã thú tội cùng Chúa, không giấu gian-ác tôi;
Tôi nói: Tôi sẽ xưng các sự vi-phạm tôi cùng Đức Giê-hô-va;
Còn Chúa tha tội-ác của tôi.
6 Bởi cớ ấy phàm người nhơn-đức đều cầu-nguyện cùng Chúa trong khi có thế gặp Ngài;
Quả thật, trong lúc có nước lụt lan ra, thì sẽ chẳng lan đến người.
7 Chúa là nơi ẩn-núp tôi; Chúa bảo-hộ tôi khỏi sự gian-truân;
Chúa lấy bài hát giải-cứu mà vây-phủ tôi.(Sê-la)

8 Ta sẽ dạy-dỗ ngươi, chỉ cho ngươi con đường phải đi;
Mắt ta sẽ chăm-chú ngươi mà khuyên-dạy ngươi.
9 Chớ như con ngựa và con la, là vật vô-tri;
Phải dùng hàm-khớp và dây-cương mới cầm chúng nó được,
Bằng chẳng, chúng nó không đến gần ngươi.
10 Kẻ ác có nhiều nỗi đau-đớn;
Nhưng người nào tin-cậy nơi Đức Giê-hô-va, sự nhơn-từ vây-phủ người ấy.
11 Hỡi người công-bình, hãy vui-vẻ

và hớn-hở nơi Đức Giê-hô-va!
Ớ các người có lòng ngay-thẳng, hãy reo-mừng!

Kẻ ăn-năn đau-thảm cầu-xin Chúa thương-xót mình
Thơ Đa-vít làm; dùng để kỷ-niệm

38 1 Đức Giê-hô-va ôi! xin chớ nổi thạnh-nộ mà quở-trách tôi,
Cũng đừng nóng giận mà sửa-phạt tôi.
2 Vì các mũi tên Chúa gắm mình tôi,
Và tay Chúa đè nặng trên tôi.
3 Bởi cơn giận Chúa, thịt tôi chẳng nơi nào lành;
Tại cớ tội-lỗi tôi, xương-cốt tôi chẳng được an-nghỉ.
4 Vì sự gian-ác tôi vượt qua đầu tôi;
Nó nặng quá cho tôi, khác nào một gánh nặng.
5 Tại cớ khờ-dại tôi,
Các vít-thương tôi thối-tha và chảy-lở.
6 Tôi bị đau-đớn và khòm cúp xuống;
Trọn ngày tôi đi buồn-thảm;
7 Vì có lửa hừng thiêu-đốt cật tôi,
Và thịt tôi chẳng nơi nào lành.
8 Tôi mệt-nhọc và rêm nhiều quá,
Tôi la-hét vì cớ lòng tôi bồn-chồn.
9 Chúa ôi! các sự ao-ước tôi đều ở trước mặt Chúa,
Sự rên-siết tôi chẳng giấu Chúa.
10 Lòng tôi hồi-hộp, sức tôi mỏn đi;
Sự sáng mắt tôi cũng thiếu mất nữa.
11 Các người thương tôi và những bạn tôi đều đứng xa vạ tôi,
Còn bà-con tôi ở cách xa tôi.
12 Những kẻ tìm giết mạng-sống tôi gài bẫy tôi,
Kẻ tìm hại tôi nói đều dữ,
Và trọn ngày toan sự phỉnh-gạt.
13 Nhưng tôi như kẻ điếc, không nghe chi,
Như người câm, không mở miệng.
14 Tôi đã trở nên như người không nghe,
Như người chẳng có lời đối lại ở trong miệng mình.
15 Vì, Đức Giê-hô-va ôi! tôi để lòng trông-cậy nơi Ngài,
Hỡi Chúa là Đức Chúa Trời tôi, Chúa sẽ đáp lại;
16 Vì tôi có nói rằng: Nguyện chúng nó chớ mừng-rỡ vì cớ tôi!
Khi chơn tôi xiêu-tó, chúng nó dấy lên cách kiêu-ngạo cùng tôi.
17 Tôi gần sa-ngã,
Nỗi đau-đớn vẫn ở trước mặt tôi;
18 Vì tôi sẽ xưng gian-ác tôi ra,
Tôi buồn-rầu vì tội-lỗi tôi.
19 Nhưng kẻ thù-nghịch tôi còn sống và mạnh,
Các kẻ ghét tôi vô-cớ thì nhiều;
20 Còn những kẻ lấy dữ trả lành
Cũng là cừu-địch tôi, bởi vì tôi theo đều lành.
21 Đức Giê-hô-va ôi! xin chớ lìa-bỏ tôi.
Đức Chúa Trời tôi ôi! xin chớ cách xa tôi.
22 Chúa ôi! Chúa là sự cứu-rỗi tôi,
Hãy mau mau đến tiếp-trợ tôi.

< Lui    Trang Lịch     Tới >