Ngày 25 tháng Tư

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Thi thiên 120, 121, 140, 143, 144

Cầu Chúa cứu khỏi kẻ giả-ngụy
Bài ca đi lên từ bực

120 1 Trong cơn gian-truân tôi kêu-cầu Đức Giê-hô-va;
Ngài bèn đáp lời tôi.
2 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy giải-cứu linh-hồn tôi khỏi môi dối-trá,
Khỏi lưỡi phỉnh-gạt.
3 Ớ lưỡi phỉnh-gạt, người ta sẽ ban cho ngươi chi?
Thêm cho ngươi đều gì nữa?
4 Ắt là tên nhọn của dõng-sĩ,
Và than đỏ hực của cây giêng-giếng.
5 Khốn-nạn cho tôi vì tôi ngụ trong Mê-siếc,
Và ở dưới các trại Kê-đa.
6 Lâu lắm linh-hồn tôi chung ở
Với kẻ ghét sự hòa-bình.
7 Tôi muốn sự hòa-bình; nhưng khi tôi nói đến,
Chúng nó bèn muốn sự giặc-giã.

Đức Giê-hô-va gìn-giữ dân-sự Ngài
Bài ca đi lên từ bực

121 1 Tôi ngước mắt lên trên núi:
Sự tiếp-trợ tôi đến từ đâu?
2 Sự tiếp-trợ tôi đến từ Đức Giê-hô-va,
Là Đấng đã dựng nên trời và đất.

3 Ngài không để cho chơn ngươi xiêu-tó;
Đấng gìn-giữ ngươi không hề buồn ngủ.
4 Đấng gìn-giữ Y-sơ-ra-ên
Không hề nhắp mắt, cũng không buồn ngủ.
5 Đức Giê-hô-va là Đấng gìn-giữ ngươi;
Đức Giê-hô-va là bóng che ở bên hữu ngươi.
6 Mặt trời sẽ không giọi ngươi lúc ban ngày,
Mặt trăng cũng không hại ngươi trong ban đêm.
7 Đức Giê-hô-va sẽ gìn-giữ ngươi khỏi mọi tai-họa;
Ngài sẽ gìn-giữ linh-hồn ngươi.
8 Đức Giê-hô-va sẽ gìn-giữ ngươi khi ra khi vào,
Từ nay cho đến đời đời.

Tác-giả cầu-nguyện Chúa phù-hộ khỏi kẻ bắt-bớ
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh

140 1 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy giải-cứu tôi khỏi kẻ ác,
Bảo-hộ tôi khỏi người hung-bạo,
2 Là kẻ toan mưu ác nơi lòng:
Hằng ngày chúng nó hiệp lại đặng tranh-chiến.
3 Chúng nó mài nhọn lưỡi mình như rắn,
Có nọc độc rắn hổ trong môi mình.(Sê-la)
4 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy giữ tôi khỏi tay kẻ ác,
Bảo-hộ tôi khỏi người hung-bạo,
Là kẻ toan mưu làm bước tôi vấp ngã.
5 Những kẻ kiêu-ngạo đã gài bẫy và trăng dây cho tôi,
Giương lưới dọc dài theo đường;
Chúng nó cũng đặt vòng gài tôi. (Sê-la)

6 Tôi thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Ngài là Đức Chúa Trời tôi.
Đức Giê-hô-va ôi! Xin lắng tai nghe tiếng nài-xin của tôi.
7 Hỡi Chúa Giê-hô-va, là sức-lực về sự cứu-rỗi tôi,
Chúa che-chở đầu tôi trong ngày chiến-trận.
8 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin chớ ứng-hoàn sự ước-ao kẻ ác;
Chớ giúp thành mưu-kế nó, e nó tự cao chăng(Sê-la)
9 Nguyện sự gian-ác của môi những kẻ vây tôi
Bao-phủ đầu chúng nó!
10 Nguyện than lửa đỏ đổ trên chúng nó!
Nguyện chúng nó bị quăng vào lửa,
Trong nước sâu, chẳng cất dậy được nữa!
11 Người nào có lưỡi gian-trá chẳng được vững lập trong xứ;
Tai-họa sẽ đuổi theo kẻ hung-bạo đặng đánh đổ hắn.
12 Tôi biết rằng Đức Giê-hô-va sẽ binh-vực duyên-cớ kẻ khổ-nạn,
Đoán-xét công-bình cho người thiếu-thốn.
13 Người công-bình hẳn sẽ cảm-tạ danh Chúa;
Người ngay-thẳng sẽ ở trước mặt Chúa.

Tác-giả cầu Chúa cứu mình khỏi kẻ thù-nghịch
Thơ Đa-vít làm

143 1 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nghe lời cầu-nguyện tôi, lắng tai nghe sự nài-xin của tôi;
Nhơn sự thành-tín và sự công-bình Chúa, xin hãy đáp lại tôi.
2 Xin chớ đoán-xét kẻ tôi-tớ Chúa;
Vì trước mặt Chúa chẳng người sống nào được xưng là công-bình.
3 Kẻ thù-nghịch đã đuổi theo linh-hồn tôi,
Giày-đạp mạng-sống tôi dưới đất;
Nó làm cho tôi phải ở nơi tối-tăm,
Khác nào kẻ đã chết từ lâu rồi.
4 Vì vậy, thần-linh tôi nao-sờn,
Tấm lòng sầu-não trong mình tôi.
5 Tôi nhớ lại các ngày xưa,
Tưởng đến mọi việc Chúa đã làm,
Và suy-gẫm công-việc của tay Chúa.
6 Tôi giơ tay lên hướng về Chúa;
Lòng tôi khát-khao Chúa như đất khô-khan vậy.(Sê-la)
7 Đức Giê-hô-va ôi! xin mau mau đáp lời tôi!
Thần-linh tôi nao-sờn.
Xin chớ giấu mặt Chúa cùng tôi,
E tôi giống như kẻ xuống huyệt chăng.
8 Vừa buổi sáng, xin cho tôi nghe sự nhơn-từ Chúa,
Vì tôi để lòng trông-cậy nơi Chúa;
Xin chỉ cho tôi biết con đường phải đi,
Vì linh-hồn tôi ngưỡng-vọng Chúa.
9 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin giải-cứu tôi khỏi kẻ thù-nghịch;
Tôi chạy nương-náu mình nơi Ngài.
10 Xin dạy tôi làm theo ý-muốn Chúa,
Vì Chúa là Đức Chúa Trời tôi;
Nguyện Thần tốt-lành của Chúa dẫn tôi vào đất bằng-thẳng.
11 Hỡi Đức Giê-hô-va, vì cớ danh Ngài, xin hãy làm cho tôi được sống;
Nhờ sự công-bình Ngài, xin hãy rút linh-hồn tôi khỏi gian-truân.
12 Nhờ sự nhơn-từ Chúa, xin hãy diệt hết kẻ thù-nghịch tôi,
Và hủy-hoại những kẻ hà-hiếp tôi;
Vì tôi là kẻ tôi-tớ Chúa.

Cầu Chúa giải-cứu cho. — Vẻ phước của dân Chúa
Thơ Đa-vít làm

144 1 Đáng ngợi-khen Đức
Giê-hô-va thay, là hòn đá tôi!
Ngài dạy tay tôi đánh giặc,
Tập ngón tay tôi tranh-đấu.
2 Ngài là sự nhơn-từ tôi, đồn-lũy tôi,
Nơi ẩn-náu cao của tôi, và là Đấng giải-cứu tôi,
Cũng là cái khiên tôi, và nơi tôi nương-náu mình;
Ngài bắt dân tôi phục dưới tôi.
3 Hỡi Đức Giê-hô-va, loài người là chi, mà Ngài nhận-biết nó?
Con người là gì, mà Ngài đoái đến?
4 Loài người giống như hơi-thở,
Đời người như bóng bay qua.

5 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy hạ các từng trời, và giáng xuống,
Đụng đến núi, thì núi sẽ xông khói lên.
6 Xin hãy phát chớp-nhoáng làm tản-lạc kẻ thù-nghịch, Bắn tên Chúa mà làm cho chúng nó lạc đường.
7 Cầu Chúa hãy giơ tay ra từ trên cao,
Giải-cứu tôi, vớt tôi lên khỏi nước sâu,
Cùng khỏi tay kẻ ngoại-bang;
8 Miệng chúng nó buông đều dối-gạt,
Tay hữu chúng nó là tay hữu láo-xược.
9 Hỡi Đức Chúa Trời, tôi sẽ hát-xướng cho Chúa một bài ca mới,
Lấy đờn cầm mười dây mà hát ngợi-khen Chúa.
10 Chúa ban sự cứu-rỗi cho các vua,
Giải-cứu Đa-vít, kẻ tôi-tớ Chúa, khỏi thanh gươm tàn-hại.
11 Xin giải tôi thoát-khỏi tay kẻ ngoại-bang;
Miệng chúng nó buông đều dối-gạt,
Tay hữu chúng nó là tay hữu láo-xược.

12 Nguyện các con trai chúng tôi
Giống như cây tương mọc lên mạnh-mẽ;
Nguyện các con gái chúng tôi như đá góc nhà,
Chạm theo lối-kiểu của đền.
13 Nguyện kho-lẫm chúng tôi được đầy-dẫy,
Có đủ các thứ lương-thực;
Nguyện chiên chúng tôi sanh-sản hằng ngàn hằng muôn
Trong đồng-ruộng chúng tôi.
14 Nguyện bò cái chúng tôi sanh-đẻ nhiều;
Nguyện chớ có sự triệt-hạ, sự ra xông đánh,
Hay là tiếng la hãi trong các hàng-phố chúng tôi.
15 Phước cho dân nào được quang-cảnh như vậy!
Phước cho dân nào có Giê-hô-va làm Đức Chúa Trời mình!

< Lui    Trang Lịch     Tới >