Ngày 22 tháng Tư

< Lui     Trang Lịch     Tới >

Đọc Thi thiên 61, 62, 64, 69,

Lòng tin-cậy nơi sự phù-hộ của Đức Chúa Trời
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh, dùng về nhạc-khí bằng dây

61 1 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nghe tiếng kêu của tôi,
Lẳng nghe lời cầu-nguyện tôi.
2 Khi tôi cực lòng, tôi sẽ kêu-cầu cùng Chúa từ nơi cực-địa;
Xin hãy dẫn tôi lên hòn đá cao hơn tôi.
3 Vì Chúa đã là nơi nương-náu cho tôi,
Một tháp vững-bền để tránh khỏi kẻ thù-nghịch.
4 Tôi sẽ ở trong trại Chúa mãi mãi,
Nương-náu mình dưới cánh của Chúa.(Sê-la)
5 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa đã nghe lời hứa-nguyện tôi,
Đã ban cho tôi cơ-nghiệp của những người kính-sợ danh Chúa.
6 Chúa sẽ gia-thêm ngày cho vua;
Các năm người sẽ nên nhiều đời.
7 Người sẽ ở trước mặt Đức Chúa Trời mãi mãi;
Ôi! Cầu-xin Chúa dự-bị sự nhơn-từ và sự thành-thật, để các sự ấy gìn-giữ người.
8 Như vậy, tôi sẽ hát ngợi-khen danh Chúa đời đời,
Và hằng ngày làm xong các sự hứa-nguyện tôi.

Nếu nhờ-cậy Đức Chúa Trời, thì chẳng sợ kẻ thù-nghịch làm hại cho mình
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh, theo điếu « Giê-đu-thun »

62 1 Linh-hồn tôi nghỉ-an nơi một mình Đức Chúa Trời;
Sự cứu-rỗi tôi từ Ngài mà đến.
2 Một mình Ngài là hòn đá tôi, sự cứu-rỗi tôi,
Và là nơi ẩn-náu cao của tôi; tôi sẽ chẳng bị rúng-động nhiều.
3 Các ngươi xông vào một người cho đến chừng nào,
Đặng chung nhau đánh đổ người
Như một cái vách nghiêng,
Khác nào một rào hầu ngã?
4 Chúng nó chỉ bàn-bạc đánh đổ người khỏi cao-vị người;
Họ ưa-chuộng đều dối-giả,
Lấy miệng mình chúc phước,
Nhưng trong lòng thì rủa-sả. (Sê-la)
5 Hỡi linh-hồn ta, hãy nghỉ-an nơi Đức Chúa Trời;

Vì sự trông-cậy ta ở nơi Ngài.
6 Chỉ một mình Ngài là hòn đá tôi, sự cứu-rỗi tôi,
Và là nơi ẩn-náu cao của tôi; tôi sẽ chẳng bị rúng-động.
7 Sự cứu-rỗi và sự vinh-hiển tôi ở nơi Đức Chúa Trời;
Hòn đá về sức-lực tôi, và nơi nương-náu mình cũng đều ở nơi Đức Chúa Trời.
8 Hỡi bá-tánh, khá nhờ-cậy nơi Ngài luôn luôn,
Hãy dốc đổ sự lòng mình ra tại trước mặt Ngài:
Đức Chúa Trời là nơi nương-náu của chúng ta.(Sê-la)
9 Quả thật, người hạ-lưu chỉ là hư-không,
Người thượng-đẳng chỉ là dối-giả;
Nhắc để trên cân, chúng nó chỏng lên,
Chúng nó hết thảy nhau đều nhẹ hơn sự hư-không.
10 Chớ nhờ-cậy sự hà-hiếp,
Cũng đừng để lòng trông-cậy nơi sự trộm-cướp, vì uổng công;
Nếu của-cải thêm nhiều lên,
Chớ đem lòng vào đó.
11 Đức Chúa Trời có phán một lần,
Tôi có nghe sự nầy hai lần,
Rằng sự quyền-năng thuộc về Đức Chúa Trời.
12 Vả lại, hỡi Chúa, sự nhơn-từ thuộc về Chúa;
Vì Chúa trả cho mọi người tùy theo công-việc của họ.

Tác-giả cầu-nguyện Chúa cứu mình khỏi kẻ thù-nghịch kín-nhiệm
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh

64 1 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nghe tiếng than-thở tôi,
Gìn-giữ mạng-sống tôi khỏi sợ kẻ thù-nghịch.
2 Xin Chúa giấu tôi khỏi mưu nhiệm của kẻ dữ,

Khỏi lũ ồn-ào của những kẻ làm ác.
3 Chúng nó đã mài lưỡi mình như thanh gươm,
Nhắm mũi tên mình, tức là lời cay-đắng,
4 Đặng từ nơi kín-giấu bắn vào kẻ trọn-vẹn:
Thình-lình chúng nó bắn đại trên người, chẳng sợ gì.
5 Chúng nó tự vững lòng bền chí trong mưu ác,
Bàn-tính nhau để gài bẫy kín-giấu,
Mà rằng: Ai sẽ thấy được?
6 Chúng nó toan những đều ác; chúng nó nói rằng: Chúng ta đã làm xong; mưu đã sắp-sẵn.
Tư-tưởng bề trong và lòng của mỗi người thật là sâu-sắc.
7 Nhưng Đức Chúa Trời sẽ bắn chúng nó:
Thình-lình chúng nó bị tên thương-tích.
8 Như vậy chúng nó sẽ vấp-ngã, lưỡi chúng nó nghịch lại chúng nó;
Hết thảy ai thấy đến đều sẽ lắc đầu.
9 Cả loài người đều sẽ sợ;
Họ sẽ rao-truyền công-việc của Đức Chúa Trời,
Và hiểu-biết đều Ngài đã làm.
10 Người công-bình sẽ vui-vẻ nơi Đức Giê-hô-va, và nương-náu mình nơi Ngài,
Còn những kẻ có lòng ngay-thẳng đều sẽ khoe mình.

Kêu-than về sự gian-nan và nguyện Chúa phạt kẻ cừu-địch
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh theo điếu «Hoa-huệ»

69 1 Đức Chúa Trời ôi! xin cứu tôi,
Vì những nước đã thấu đến linh-hồn tôi.

2 Tôi lún trong bùn sâu, nơi không đụng cẳng;
Tôi bị chìm trong nước sâu, dòng nước ngập tôi.
3 Tôi la mệt, cuống họng tôi khô;
Mắt tôi hao-mòn đương khi trông-đợi Đức Chúa Trời tôi.
4 Những kẻ ghen-ghét tôi vô-cớ
Nhiều hơn số tóc đầu tôi;
Những kẻ làm thù-nghịch tôi vô-cớ và muốn hại tôi thật mạnh;
Tôi phải bồi-thường đều tôi không cướp giựt.
5 Đức Chúa Trời ôi! Chúa biết sự ngu-dại tôi,
Các tội-lỗi tôi không giấu Chúa được.
6 Hỡi Chúa Giê-hô-va vạn-quân,
Nguyện những kẻ trông-đợi Chúa chớ bị hổ-thẹn vì cớ tôi;
Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên ôi!
Nguyện kẻ nào tìm-cầu Chúa chớ bị sỉ-nhục tại vì việc tôi.
7 Ấy vì Chúa mà tôi đã mang sự nhuốc-nhơ,
Và bị sự hổ-thẹn bao-phủ mặt tôi.
8 Tôi đã trở nên một kẻ lạ cho anh em tôi,
Một người ngoại-bang cho các con trai mẹ tôi.
9 Vì sự sốt-sắng về đền Chúa tiêu-nuốt tôi,
Sự sỉ-nhục của kẻ sỉ-nhục Chúa đã đổ trên tôi.
10 Tôi khóc và nhịn ăn để ép linh-hồn tôi,
Thì đều đó cũng trở làm sỉ-nhục tôi.
11 Tôi lấy bao gai mặc làm áo-xống,
Bèn trở nên câu tục-ngữ cho chúng nó.
12 Những kẻ ngồi nơi cửa thành trò-chuyện về tôi;
Tôi là đề câu hát của những người uống rượu.
13 Nhưng Đức Giê-hô-va ơi, tôi nhờ dịp-tiện
Mà cầu-nguyện cùng Ngài. —
Đức Chúa Trời ơi, theo sự thương-xót lớn của Chúa,
Và theo lẽ thật về sự cứu-rỗi của Chúa, xin hãy đáp lại tôi.
14 Xin hãy cứu tôi khỏi vũng-bùn, kẻo tôi lún chăng;
Nguyện tôi được giải-thoát khỏi những kẻ ghét tôi, và khỏi nước sâu.
15 Nguyện dòng nước không ngập tôi,
Vực sâu chớ nhận tôi,
Hầm không lấp miệng nó lại trên tôi.
16 Đức Giê-hô-va ơi, xin hãy đáp lại tôi; vì sự nhơn-từ Ngài là tốt;
Tùy sự thương-xót lớn của Ngài, xin hãy xây lại cùng tôi.
17 Xin Chúa chớ giấu mặt cùng tôi-tớ Chúa, vì tôi đương bị gian-truân;
Hãy mau mau đáp lại tôi.
18 Cầu-xin Chúa đến gần linh-hồn tôi và chuộc nó;
Vì cớ kẻ thù-nghịch tôi, xin hãy cứu-chuộc tôi.
19 Chúa biết sự sỉ-nhục, sự hổ-thẹn, và sự nhuốc-nhơ của tôi:
Các cừu-địch tôi đều ở trước mặt Chúa.
20 Sự sỉ-nhục làm đau-thương lòng tôi, tôi đầy sự khổ-nhọc;
Tôi trông-đợi có người thương-xót tôi, nhưng chẳng có ai;
Tôi mong-nhờ người an-ủi, song nào có gặp.
21 Chúng nó ban mật đắng làm vật-thực tôi,
Và cho tôi uống giấm trong khi khát.
22 Nguyện bàn tiệc trước mặt chúng nó trở nên cái bẫy;
Khi chúng nó được bình-an, nguyện nó lại trở nên cái lưới.
23 Nguyện mắt chúng nó bị tối, không còn thấy,
Và hãy làm cho lưng chúng nó hằng run.

24 Hãy đổ cơn thạnh-nộ Chúa trên chúng nó,
Khiến sự giận-dữ Chúa theo kịp họ.
25 Nguyện chỗ ở chúng nó bị bỏ hoang,
Chẳng có ai ở trong trại chúng nó nữa.
26 Vì chúng nó bắt-bớ kẻ Chúa đã đánh,
Và thuật lại sự đau-đớn của người mà Chúa đã làm cho bị thương.
27 Cầu-xin Chúa hãy gia tội-ác vào tội-ác chúng nó;
Chớ cho chúng nó vào trong sự công-bình của Chúa.
28 Nguyện chúng nó bị xóa khỏi sách sự sống,
Không được ghi chung với người công-bình.
29 Còn tôi bị khốn-cùng và đau-đớn:
Đức Chúa Trời ơi, nguyện sự cứu-rỗi của Chúa nâng-đỡ tôi lên nơi cao.
30 Tôi sẽ dùng bài hát mà ngợi-khen danh Đức Chúa Trời,
Và lấy sự cảm-tạ mà tôn-cao Ngài.
31 Đều ấy sẽ đẹp lòng Đức Giê-hô-va hơn con bò đực,
Hoặc con bò đực có sừng và móng rẽ ra.
32 Những người hiền-từ sẽ thấy đều đó và vui-mừng;
Hỡi các người tìm-cầu Đức Chúa Trời, nguyện lòng các ngươi được sống.
33 Vì Đức Giê-hô-va nghe kẻ thiếu-thốn,
Không khinh-dể những phu-tù của Ngài.
34 Nguyện trời, đất, biển,
Và các vật hay động trong đó, đều ngợi-khen Ngài.
35 Vì Đức Chúa Trời sẽ cứu Si-ôn, và xây lại các thành Giu-đa;
Dân-sự sẽ ở đó, được nó làm của.
26 Dòng-dõi các tôi-tớ Ngài sẽ hưởng nó làm sản-nghiệp;
Phàm ai yêu-mến danh Ngài sẽ ở tại đó.

< Lui    Trang Lịch     Tới >