Cuộc Chinh Phục Ca-na-an Tổng Thể
Sau khi hoàn thành thành công cuộc xâm lược ban đầu, dân Y-sơ-ra-ên sẽ tham gia vào hai chiến dịch lớn – trước tiên là chống lại liên minh các vua phương nam, sau đó là chống lại liên minh các vua phương bắc. Trong trận chiến chống lại người A-mô-rít ở phía nam, Y-sơ-ra-ên nhận được sự hỗ trợ kỳ diệu từ Đức Chúa Trời. Chúa không chỉ khiến mưa đá rơi xuống quân địch, mà theo lời cầu xin của Giô-suê, Ngài còn kéo dài ngày một cách kỳ diệu để có thể đuổi theo kẻ thù đang chạy trốn. Để kỷ niệm “sự dừng lại của mặt trời”, một bài hát được trích dẫn từ Sách của Người Công Chính, một tuyển tập các bài thơ ca ngợi các anh hùng Do Thái.
Biên niên sử dường như cho thấy việc chinh phục Ca-na-an đã hoàn tất sau hai chiến dịch này, tuy nhiên vào thời điểm này dân Y-sơ-ra-ên mới chỉ đạt được một cuộc chinh phục tổng thể, với nhiều trận chiến vẫn còn phải đánh dưới sự lãnh đạo của những người kế nhiệm Giô-suê. Ngay cả lúc này, cái giá phải trả bằng sinh mạng người Ca-na-an là điều gây sốc, và một lần nữa vấn đề đạo đức được đặt ra, đặc biệt vì chính dân Y-sơ-ra-ên là những kẻ xâm lược. Mặc dù điều này khó có thể an ủi tâm trí hiện đại, cần phải nhớ rằng việc tiêu diệt kẻ thù đã bại trận là điều được mong đợi từ các đội quân chiến thắng vào thời điểm đó. Biên niên sử còn ám chỉ rằng Đức Chúa Trời đang dùng dân Y-sơ-ra-ên như công cụ để trừng phạt người Ca-na-an ngoại đạo vì sự gian ác liên tục của họ. Một phần của sự gian ác này được thấy khi người Ga-ba-ôn lừa Giô-suê lập giao ước bị cấm với họ, và như vậy đã lợi dụng việc Giô-suê không cầu vấn Đức Chúa Trời trong vấn đề này.
Các vua Ca-na-an hiệp đảng nghịch Giô-suê. — Người Ga-ba-ôn nhờ mưu kết ước cùng Y-sơ-ra-ên
(Giô-suê) 9 1 Khi hay được việc nầy, hết thảy các vua ở bên nầy sông Giô-đanh, hoặc ở trong núi, dưới đồng bằng, hay là dọc bãi biển lớn đối ngang Li-ban, tức là các vua dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Ca-na-an, dân Phê-rê-sít, dân Hê-tít, và dân Giê-bu-sít, 2 đều rập một ý hiệp với nhau đặng giao chiến với Giô-suê và Y-sơ-ra-ên.
3 Khi dân Ga-ba-ôn đã hay đều Giô-suê làm cho Giê-ri-cô và A-hi, 4 bèn tính dùng mưu-kế. Chúng nó giả-bộ đi sứ, lấy bao cũ chất cho lừa mình, và bầu chứa rượu cũ rách vá lại, 5 dưới chơn mang giày cũ vá, và trên mình quần-áo cũ mòn; hết thảy bánh về lương-bị họ đều khô và miếng vụn. 6 Chúng nó đi đến gần Giô-suê tại trại-quân Ghinh-ganh, mà nói cùng người và dân Y-sơ-ra-ên rằng: Chúng tôi ở xứ xa đến; vậy bây giờ, hãy lập giao-ước cùng chúng tôi. 7 Dân Y-sơ-ra-ên đáp cùng dân Hê-tít rằng: Có lẽ các ngươi ở giữa chúng ta chăng; vậy làm thế nào lập giao-ước đặng? 8 Nhưng chúng nó nói cùng Giô-suê rằng: Chúng tôi là tôi-tớ của ông. Giô-suê hỏi: Các ngươi là ai, ở đâu đến? 9 Đáp rằng: Tôi-tớ của ông ở từ xứ rất xa đến để tôn-trọng danh Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của ông; vì chúng tôi có nghe nói về Ngài, và mọi đều Ngài đã làm trong xứ Ê-díp-tô; 10 lại cũng nghe về mọi đều Ngài đã làm cho hai vua A-mô-rít ở bên kia sông Giô-đanh, là Si-hôn, vua Hết-bôn, và Óc, vua Ba-san, ở tại Ách-ta-rốt. 11 Các trưởng-lão và hết thảy dân-sự ở xứ chúng tôi có nói cùng chúng tôi rằng: Hãy lấy lương-thực dùng dọc đường, đi đến trước mặt dân đó, mà nói rằng: Chúng tôi là tôi-tớ các ông; và bây giờ, hãy lập giao-ước cùng chúng tôi. 12 Kìa, bánh của chúng tôi; ngày chúng tôi ra khỏi nhà đặng đi đến các ông, chúng tôi lấy nó đem theo làm lương-thực vẫn nóng-hổi, mà ngày nay đã khô và bể vụn. 13 Những bầu rượu nầy chúng tôi đổ đầy rượu hãy còn mới tinh, kìa nay đã rách; còn quần-áo và giày chúng tôi đã cũ-mòn, bởi vì đi đường xa. 14 Người Y-sơ-ra-ên bèn nhậm lương-thực chúng nó, không cầu-hỏi Đức Giê-hô-va. 15 Giô-suê lập hòa cùng chúng nó, và kết ước cho chúng nó sống; rồi các trưởng-lão của hội-chúng bèn thề cùng chúng nó.
16 Nhưng ba ngày sau khi đã lập giao-ước cùng chúng nó, dân Y-sơ-ra-ên hay rằng các người nầy vốn lân-cận mình, và ở tại giữa mình. 17 Dân Y-sơ-ra-ên lên đường, và ngày thứ ba đến thành chúng nó. Vả, các thành của chúng nó là Ga-ba-ôn, Kê-phi-ra, Bê-ê-rốt, va Ki-ri-át-Giê-a-rim. 18 Dân Y-sơ-ra-ên không giao chiến cùng dân đó, vì cớ các trưởng-lão của hội-chúng đã chỉ danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên mà thề cùng dân đó; nhưng cả hội-chúng lằm-bằm cùng các quan-trưởng. 19 Các quan-trưởng bèn nói cùng cả hội-chúng rằng: Chúng ta đã chỉ danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên mà thề cùng dân đó; vậy, từ bây giờ chúng ta không thế hại chúng nó được. 20 Chúng ta phải đãi dân đó như vầy: Phải để cho chúng nó sống, hầu cho chớ vì cớ lời thề đã lập, mà chúng ta khiến cơn thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va giáng trên chúng ta. 21 Vậy, các quan-trưởng tỏ rằng chúng nó được sống, nhưng phải bị dùng để đốn củi xách nước cho cả hội-chúng, y như các quan-trưởng đã nói cùng chúng nó.
22 Giô-suê bèn gọi dân đó mà nói như vầy: Sao các ngươi đã gạt chúng ta, nói rằng: Chúng tôi ở rất xa các ông, té ra các ngươi ở giữa chúng ta? 23 Vậy bây giờ, các ngươi bị rủa-sả, không dứt làm tôi-mọi, cứ đốn củi và xách nước cho nhà của Đức Chúa Trời ta. 24 Chúng nó bèn thưa cùng Giô-suê rằng: Ấy là đều kẻ tôi-tớ ông có hay rõ-ràng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của ông đã phán dặn Môi-se, tôi-tớ Ngài, biểu ban toàn xứ cho các ông, và diệt hết thảy dân ở trước mặt mình; ấy vậy, chúng tôi vì cớ các ông lấy làm rất sợ-hãi cho sự sống mình, nên mới làm như vậy. 25 Bây giờ chúng tôi ở trong tay ông, hãy đãi chúng tôi tùy ý ông cho là tốt-lành và công-bình. 26 Giô-suê bèn làm như người đã nói, và giải-cứu chúng nó khỏi bị tay dân Y-sơ-ra-ên giết. 27 Trong ngày đó, người cắt chúng nó làm kẻ đốn củi và xách nước cho hội-chúng và cho bàn-thờ của Đức Giê-hô-va tại trong nơi Ngài chọn-lựa: ấy là đều dân đó hãy còn làm đến ngày nay.
Giô-suê thắng trận gần Ga-ba-ôn. — Chiếm lấy các thành miền nam
10 1 Khi A-đô-ni-Xê-đéc, vua Giê-ru-sa-lem, hay rằng Giô-suê đã chiếm lấy thành A-hi, và tận-diệt nó đi, đãi thành A-hi và vua nó như người đã đãi Giê-ri-cô và vua nó, lại hay rằng dân Ga-ba-ôn đã lập hòa với dân Y-sơ-ra-ên và ở cùng họ, 2 thì người lấy làm sợ-hãi lắm; vì Ga-ba-ôn là một thành lớn, một đế-đô thật; lại lớn hơn thành A-hi, và cả dân-sự nó đều là người mạnh-dạn. 3 Vậy, A-đô-ni-Xê-đéc, vua thành Giê-ru-sa-lem, sai người đi nói cùng Hô-ham, vua Hếp-rôn, cùng Phi-ram, vua Giạt-mút, cùng Gia-phia, vua La-ki, cùng Đê-bia, vua Éc-lôn, mà rằng: 4 Hãy đi lên đến ta mà tiếp-cứu ta, và đánh thành Ga-ba-ôn; vì nó đã lập hòa cùng Giô-suê và dân Y-sơ-ra-ên. 5 Vậy, năm vua A-mô-rít, tức là vua Giê-ru-sa-lem, vua Hếp-rôn, vua Giạt-mút, vua La-ki, và vua Éc-lôn nhóm-hiệp, kéo lên cùng hết thảy quân-lính mình, đóng trại trước Ga-ba-ôn, và hãm đánh thành.
6 Người Ga-ba-ôn sai kẻ đến nói cùng Giô-suê tại trại-quân Ghinh-ganh, mà rằng: Xin chớ bỏ tôi-tớ ông; hãy mau lên đến cùng chúng tôi, giải thoát và tiếp-cứu chúng tôi; vì hết thảy vua A-mô-rít trong núi đã hiệp lại nghịch chúng tôi. 7 Vậy, Giô-suê ở Ghinh-ganh đi lên với hết thảy quân-lính và những người mạnh-dạn. 8 Đức Giê-hô-va phán cùng Giô-suê rằng: Chớ sợ, vì ta đã phó chúng nó vào tay ngươi, chẳng còn một ai đứng nổi trước mặt ngươi được. 9 Vậy, Giô-suê ở Ghinh-ganh đi trọn đêm, rồi chợt đến áp chúng nó. 10 Đức Giê-hô-va làm cho chúng nó vỡ-chạy trước mặt Y-sơ-ra-ên, khiến cho bị đại-bại gần Ga-ba-ôn; Y-sơ-ra-ên rượt đuổi chúng nó theo đường dốc Bết-Hô-rôn, và đánh họ cho đến A-xê-ca và Ma-kê-đa. 11 Khi chúng nó chạy trốn trước mặt Y-sơ-ra-ên và xuống dốc Bết-Hô-rôn, thì Đức Giê-hô-va khiến đá lớn từ trời rớt xuống cả đường cho đến A-xê-ca, và chúng nó đều bị chết. Số những người bị chết về mưa đá nhiều hơn số những người bị dân Y-sơ-ra-ên giết bằng gươm.
12 Ngày mà Đức Giê-hô-va phó dân A-mô-rít cho dân Y-sơ-ra-ên, thì Giô-suê thưa cùng Đức Giê-hô-va tại trước mặt Y-sơ-ra-ên, mà rằng:
Hỡi mặt trời, hãy dừng lại trên Ga-ba-ôn;
Hỡi mặt trăng, hãy ngừng lại trên trũng A-gia-lôn!
13 Mặt trời bèn dừng, mặt trăng liền ngừng,
Cho đến chừng dân-sự đã báo-thù quân-nghịch mình.
Đều đó há không có chép trong sách Gia-sa sao? Mặt trời dừng lại giữa trời, và không vội lặn ước một ngày trọn.
14 Từ trước và về sau, chẳng hề có ngày nào như ngày đó, là ngày Đức Giê-hô-va có nhậm lời của một loài người; vì Đức Giê-hô-va chiến-cự cho dân Y-sơ-ra-ên. 15 Rồi Giô-suê và cả Y-sơ-ra-ên trở về trại-quân Ghinh-ganh.
16 Vả, năm vua kia đã chạy trốn, và ẩn trong một hang đá tại Ma-kê-đa. 17 Có người thuật cho Giô-suê hay đều đó, mà rằng: Người ta có gặp năm vua núp trong một hang đá tại Ma-kê-đa. 18 Giô-suê bèn dạy rằng: Hãy lăn đá lớn lấp miệng hang lại, và cắt người canh-giữ. 19 Còn các ngươi chớ dừng lại, phải rượt theo quân nghịch, xông đánh phía sau; đừng để chúng nó vào thành chúng nó; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã phó chúng nó vào tay các ngươi.
20 Khi Giô-suê và dân Y-sơ-ra-ên đã đánh chúng nó bị bại rất lớn, cho đến nỗi tuyệt-diệt đi, và khi những người trong chúng nó đã được thoát khỏi, rút ở lại trong thành kiên-cố, 21 thì cả dân-sự trở về với Giô-suê bình-yên nơi trại-quân tại Ma-kê-đa, chẳng một ai dám khua môi nghịch cùng dân Y-sơ-ra-ên.
22 Bấy giờ, Giô-suê nói rằng: Hãy mở miệng hang, đem năm vua đó ra, rồi dẫn đến cho ta. 23 Họ làm như vậy, đưa năm vua ra khỏi hang đá, và dẫn đến cho người, tức là vua Giê-ru-sa-lem, vua Hếp-rôn, vua Giạt-mút, vua La-ki, và vua Éc-lôn. 24 Khi họ đã dẫn năm vua nầy đến cùng Giô-suê, thì Giô-suê gọi hết thảy người nam của Y-sơ-ra-ên, và nói cùng các binh tướng đã đi với mình, mà rằng: Hãy lại gần, đạp chơn lên cổ của các vua nầy. Họ bèn đến gần, đạp chơn trên cổ các vua ấy. 25 Đoạn, Giô-suê nói cùng họ rằng: Chớ ngại, và chớ kinh-khủng; khá vững lòng bền chí, vì Đức Giê-hô-va sẽ làm như vậy cho hết thảy thù-nghịch các ngươi, mà các ngươi sẽ chiến-cự. 26 Sau rồi, Giô-suê đánh giết các vua ấy, biểu đem treo trên năm cây; năm vua ấy bị treo trên cây cho đến chiều tối. 27 Khi mặt trời chen lặn, Giô-suê biểu người ta hạ thây xuống khỏi cây; họ liệng những thây trong hang đá, là chỗ các vua ấy đã núp, rồi lấy những đá lớn lấp miệng hang lại, hãy còn cho đến ngày nay.
28 Trong ngày đó, Giô-suê cũng chiếm lấy Ma-kê-đa, và dùng lưỡi gươm giết cả thành cùng vua nó. Người tận-diệt thành, luôn hết thảy kẻ ở trong, không để thoát một ai. Người đãi vua Ma-kê-đa như đã đãi vua Giê-ri-cô vậy. 29 Đoạn, Giô-suê cùng cả Y-sơ-ra-ên ở Ma-kê-đa đi qua Líp-na, và hãm đánh Líp-na. 30 Đức Giê-hô-va cũng phó Líp-na cùng vua nó vào tay Y-sơ-ra-ên; họ dùng lưỡi gươm diệt thành, luôn hết thảy kẻ ở trong đó, chẳng để thoát một ai. Người đãi vua thành nầy y như đã đãi vua Giê-ri-cô vậy. 31 Kế ấy, Giô-suê cùng cả Y-sơ-ra-ên ở Líp-na đi qua La-ki, đóng trại đối cùng thành, và hãm đánh nó. 32 Đức Giê-hô-va phó La-ki vào tay Y-sơ-ra-ên; ngày thứ hai họ chiếm lấy thành, dùng lưỡi gươm diệt thành với những người ở trong, cũng y như đã làm cho Líp-na vậy.
33 Bấy giờ, Hô-ram, vua Ghê-xe, đi lên tiếp-cứu La-ki; Giô-suê đánh bại người và dân-sự người, đến đỗi không còn để ai thoát khỏi. 34 Đoạn, Giô-suê cùng Y-sơ-ra-ên ở La-ki đi qua Éc-lôn, đóng trại đối ngang thành, và hãm đánh nó. 35 Chánh ngày đó, họ chiếm lấy thành, dùng lưỡi gươm diệt nó đi. Trong ngày đó, Giô-suê tận-diệt thành với hết thảy người ở trong đó, y như người đã làm cho La-ki vậy. 36 Kế đó, Giô-suê cùng cả Y-sơ-ra-ên từ Éc-lôn đi lên Hếp-rôn, và hãm đánh nó. 37 Họ chiếm lấy thành, dùng lưỡi gươm diệt thành, vua, các hương-thôn nó, và mọi người ở trong đó, không để thoát khỏi một ai, cũng y như người đã làm cho Éc-lôn vậy; người tận-diệt thành và các người ở trong. 38 Đoạn, Giô-suê cùng cả Y-sơ-ra-ên đi đến Đê-bia, và hãm đánh nó. 39 Người chiếm lấy thành và hương-thôn nó, cùng bắt vua, dùng lưỡi gươm diệt thành, và tận-diệt hết thảy những người ở trong, không để thoát khỏi một ai. Người đãi Đê-bia và vua nó, y như đã đãi Hếp-rôn, đãi Líp-na và vua nó.
40 Vậy, Giô-suê đánh toàn xứ, nào miền núi, nào miền nam, nào đồng bằng, nào những gò-nỗng, và các vua mấy miền đó. Người không để thoát khỏi một ai hết; phàm vật có hơi-thở thì người diệt hết đi, y như Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã truyền dặn. 41 Ấy vậy, Giô-suê đánh các vua đó từ Ca-đe-Ba-nê-a cho đến Ga-xa, và toàn xứ Gô-sen cho đến Ga-ba-ôn. 42 Qua một lượt thì Giô-suê bắt các vua nầy và chiếm lấy xứ họ, bởi vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên chinh-chiến cho Y-sơ-ra-ên. 43 Đoạn, Giô-suê và cả Y-sơ-ra-ên trở về trại-quân ở Ghinh-ganh.
Giô-suê thắng trận nơi miền bắc gần nước Mê-rôm
11 1 Vừa khi Gia-bin, vua Hát-so, đã hay các sự nầy, bèn sai sứ-giả đến cùng Giô-báp, vua Ma-đôn, đến cùng Sim-rôn, vua Ạc-sáp, 2 cùng các vua ở miền bắc, hoặc ở trên núi, trong đồng, miền nam Ki-nê-rết, xứ thấp, hay là trên các nơi cao Đô-rơ về phía tây. 3 Lại sai đến cùng dân Ca-na-an ở về phía đông và về phía tây, cùng dân A-mô-rít, dân Hê-tít, dân Phê-rê-sít, dân Giê-bu-sít ở trong núi, và đến cùng dân Hê-vít ở nơi chơn núi Hẹt-môn, trong xứ Mích-ba. 4 Các vua nầy với hết thảy quân-lính mình bèn kéo ra, một dân đông vô-số, như cát nơi bờ biển, có ngựa và xe theo rất nhiều. 5 Hết thảy các vua nầy đã hẹn nhau đến đóng trại chung gần nước Mê-rôm (Ấy là một cái hồ nhỏ ở về hướng bắc hồ Ghê-nê-sa-rét, cách chừng ba bốn dặm.), đặng giao chiến cùng Y-sơ-ra-ên.
6 Nhưng Đức Giê-hô-va phán cùng Giô-suê rằng: Chớ sợ, vì ngày mai tại giờ nầy, ta sẽ phó hết thảy chúng nó bị chết trước mặt Y-sơ-ra-ên; ngươi sẽ cắt nhượng ngựa, và đốt các xe-cộ chúng nó nơi lửa. 7 Vậy, Giô-suê và hết thảy chiến-sĩ người lập-tức đi đến, xông vào chúng nó gần nước Mê-rôm, 8 và Đức Giê-hô-va phó chúng nó vào tay Y-sơ-ra-ên. Giô-suê và hết thảy chiến-sĩ đánh đuổi theo chúng nó cho đến Si-đôn lớn, cho đến Mít-rê-phốt-Ma-im, và đến trũng Mích-ba về phía đông, chẳng để thoát khỏi một ai hết. 9 Giô-suê làm cho chúng nó y như Đức Giê-hô-va đã phán-dặn người, cắt nhượng ngựa, và đốt xe-cộ của chúng nó nơi lửa.
Chiếm lấy thành Hát-so và các thành khác
10 Trong một lúc đó, khi trở về, Giô-suê lấy Hát-so, và dùng gươm giết vua nó; Hát-so xưa vốn là kinh-đô của các nước nầy. 11 Giô-suê và quân-lính dùng lưỡi gươm giết hết thảy người ở trong thành, chẳng còn lại vật chi có hơi-thở, và người phóng-hỏa thành Hát-so. 12 Giô-suê cũng bắt các vua nầy, dùng lưỡi gươm giết đi, và chiếm các thành của họ mà diệt đi, y như Môi-se, tôi-tớ của Đức Giê-hô-va, đã truyền dặn. 13 Nhưng Y-sơ-ra-ên không đốt một thành nào ở trên gò-nỗng, trừ ra Hát-so, mà Giô-suê đã đốt. 14 Dân Y-sơ-ra-ên đoạt lấy về phần mình hết thảy hóa-tài và hết thảy súc-vật của các thành nầy; nhưng dùng lưỡi gươm giết mọi loài người cho đến chừng đã diệt hết, chẳng còn để lại vật nào có hơi-thở. 15 Mạng-lịnh mà Đức Giê-hô-va đã truyền cho Môi-se, tôi-tớ Ngài, thì Môi-se đã truyền lại cho Giô-suê, và Giô-suê làm theo phàm đều gì Đức Giê-hô-va phán-dặn Môi-se, Giô-suê không bỏ sót gì hết.
16 Vậy, Giô-suê chiếm lấy cả xứ nầy, nào núi, nào cả miền nam, nào toàn xứ Gô-sen, nào đất thấp và đồng bằng, nào núi Y-sơ-ra-ên cùng xứ thấp nó, 17 từ phía núi trụi mọc lên phía Sê-i-rơ cho đến Ba-anh-Gát trong trũng Li-ban, tại chơn núi Hẹt-môn. Người bắt hết thảy vua các miền đó, đánh và giết đi. 18 Giô-suê đánh giặc cùng các vua nầy lâu ngày. 19 Chẳng có một thành nào lập hòa cùng dân Y-sơ-ra-ên, trừ ra dân Hê-vít ở tại Ga-ba-ôn. Dân Y-sơ-ra-ên nhờ giặc-giã mà chiếm lấy hết thảy. 20 Vì Đức Giê-hô-va để cho lòng các vua ấy cố-chấp mà chinh-chiến cùng Y-sơ-ra-ên, hầu cho họ bị diệt đi, không được thương-xót, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se.
21 Trong lúc đó, Giô-suê đi trừ-diệt dân A-na-kim, nào ở trong núi, ở Hếp-rôn, ở Đê-bia, ở A-náp, hay là ở trên khắp núi Giu-đa và núi Y-sơ-ra-ên; Giô-suê tận-diệt chúng nó luôn với các thành của họ. 22 Chẳng còn người A-na-kim nào trong xứ Y-sơ-ra-ên, chỉ ở tại Ga-xa, Gát, và Ách-đốt thì có. 23 Vậy, Giô-suê chiếm cả xứ, y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se, và ban xứ cho Y-sơ-ra-ên làm sản-nghiệp, tùy sự chia-phân từng chi-phái. Bấy giờ, xứ được bình-tịnh, không còn giặc-giã.
Sổ tên các vua bị thất trận
12 1 Nầy các vua của xứ mà Y-sơ-ra-ên đã đánh bại, và chiếm lấy xứ của họ ở bên kia sông Giô-đanh, về phía mặt trời mọc, từ khe Ạt-nôn đến núi Hẹt-môn, với toàn đồng bằng về phía đông.
2 Si-hôn, vua dân A-mô-rít ở tại Hết-bôn. Người quản-hạt từ A-rô-e, là thành ở mé khe Ạt-nôn, và từ giữa dòng khe, phân nửa xứ Ga-la-át cho đến khe Gia-bốc, là giới-hạn dân Am-môn; 3 lại quản-hạt đồng bằng cho đến biển Ki-nê-rết về phía đông, cho đến biển của đồng bằng tức là Biển-mặn, ở phía đông về hướng Bết-Giê-si-mốt; cũng quản-hạt miền nam dưới chơn triền núi Phích-ga. 4 Kế đến địa-phận của Óc, vua Ba-san, là một người còn sót của dân Rê-pha-im ở tại Ách-ta-rốt và Ết-rê-i. 5 Người quản-hạt núi Hẹt-môn, miền Sanh-ca, và cả xứ Ba-san, cho đến giới-hạn dân Ghê-su-rít và dân Ma-ca-thít, cùng đến lối giữa xứ Ga-la-át, là giới-hạn của Si-hôn, vua Hết-bôn.
6 Môi-se, tôi-tớ của Đức Giê-hô-va, và dân Y-sơ-ra-ên đánh bại chúng nó; rồi Môi-se, tôi-tớ của Đức Giê-hô-va, ban địa-phận chúng nó cho người Ru-bên, người Gát, và phân nửa chi-phái Ma-na-se làm sản-nghiệp.
7 Nầy là các vua của xứ mà Giô-suê và dân Y-sơ-ra-ên đánh bại ở bên nầy sông Giô-đanh, về phía tây, từ Ba-anh-Gát trong trũng Li-ban, cho đến núi trại nổi lên về hướng Sê-i-rơ. Tùy sự phân-chia từng chi-phái, Giô-suê ban cho các chi-phái Y-sơ-ra-ên làm sản-nghiệp, 8 núi, xứ thấp, đồng bằng, gò-nỗng, đồng vắng, và miền nam, tức là cả xứ dân Hê-tít, dân A-mô-rít, dân Ca-na-an, dân Phê-rê-sít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít.
9 Vua Giê-ri-cô, vua A-hi vốn ở nơi cạnh Bê-tên, 10 vua Giê-ru-sa-lem, vua Hếp-rôn, 11 vua Giạt-mút, vua La-ki, 12 vua Éc-lôn, vua Ghê-xe, 13 vua Đê-bia, vua Ghê-đe, 14 vua Họt-ma, vua A-rát, 15 vua Líp-na, vua A-đu-lam, 16 vua Ma-kê-đa, vua Bê-tên, 17 vua Tháp-bu-ách, vua Hê-phe, 18 vua A-phéc, vua Sa-rôn, 19 vua Ma-đôn, vua Hát-so, 20 vua Sim-rôn-Mê-rôn, vua Ạc-sáp, 21 vua Tha-a-nác, vua Mê-ghi-đô, 22 vua Kê-đe, vua Giốc-nê-am, ở tại Cạt-mên, 23 vua Đô-rơ ở trên các nơi cao Đô-rơ, vua Gô-im ở Ghinh-ganh, 24 và vua Thiệt-sa; hết thảy là ba mươi mốt vua.